

LÊ THANH THẢO
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của thời gian, xã hội ngày càng phát triển với sự bùng nổ của khoa học, công nghệ và hội nhập toàn cầu. Cùng với những cơ hội lớn lao mà thời đại mới mang lại, chúng ta cũng đang đối mặt với nguy cơ mai một những giá trị văn hóa truyền thống – những tinh hoa đã hun đúc nên bản sắc dân tộc suốt hàng ngàn năm lịch sử. Bởi vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống là một nhiệm vụ thiêng liêng, cần thiết trong đời sống hiện đại hôm nay.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được lưu truyền qua nhiều thế hệ, thể hiện bản sắc, cốt cách và tâm hồn của một dân tộc. Đó có thể là tiếng nói, trang phục, phong tục, lễ hội, nghệ thuật dân gian, kiến trúc cổ hay những giá trị đạo lý như lòng hiếu thảo, tình làng nghĩa xóm, sự thủy chung, nhân hậu… Những giá trị ấy không chỉ giúp chúng ta hiểu về cội nguồn mà còn nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và tinh thần dân tộc vững vàng.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị văn hóa truyền thống đang bị lãng quên hoặc biến dạng. Nhiều người trẻ ngày nay không còn mặn mà với áo dài truyền thống, không hiểu rõ phong tục Tết cổ truyền, thậm chí không còn biết đến những làn điệu dân ca, những trò chơi dân gian hay những câu ca dao, tục ngữ mà cha ông từng nâng niu. Mặt khác, sự xâm nhập mạnh mẽ của văn hóa ngoại lai khiến cho một bộ phận giới trẻ chạy theo lối sống thực dụng, cá nhân chủ nghĩa, xa rời những giá trị cốt lõi của dân tộc. Nếu không kịp thời gìn giữ, những nét đẹp ấy sẽ dần mai một, khiến bản sắc dân tộc bị phai nhòa.
Vì vậy, việc bảo vệ và phát huy các giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại không chỉ là trách nhiệm của các cơ quan văn hóa, giáo dục mà còn là nghĩa vụ của mỗi người dân. Chúng ta có thể bắt đầu từ những hành động nhỏ: mặc trang phục truyền thống vào dịp lễ Tết, gìn giữ tiếng Việt trong sáng, tìm hiểu và thực hành các phong tục tập quán, giữ gìn nếp sống đạo đức, biết tôn trọng và tự hào về truyền thống dân tộc. Đặc biệt, thế hệ trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước – cần được giáo dục để hiểu, yêu và gìn giữ văn hóa truyền thống bằng nhận thức và hành động cụ thể.
Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là quay lưng với cái mới, mà là biết chắt lọc, kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, tạo nên bản sắc riêng trong thế giới hội nhập. Một dân tộc có thể hội nhập sâu rộng, tiếp thu những tinh hoa văn hóa nhân loại nhưng vẫn giữ được bản sắc riêng mới là một dân tộc mạnh mẽ và có chỗ đứng vững chắc.
Tóm lại, văn hóa truyền thống chính là hồn cốt dân tộc. Giữ gìn những giá trị ấy chính là giữ gìn linh hồn của đất nước. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và phát huy truyền thống văn hóa cần được thực hiện bằng tình yêu, trách nhiệm và niềm tự hào của mỗi con người Việt Nam.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, dịu dàng và đậm chất truyền thống. “Em” là hiện thân của người con gái thôn quê mang vẻ đẹp tự nhiên, thuần khiết – không son phấn, không áo lụa thướt tha, mà chỉ giản dị với “áo cánh nâu”, “khăn mỏ quạ”, guốc mộc, và “tay bưng rá mướp xanh”. Vẻ đẹp ấy không chỉ thể hiện ở hình thức bên ngoài mà còn toát lên ở tâm hồn chân chất, thủy chung và tình yêu giản dị mà sâu sắc. Tuy nhiên, khi “em” thay đổi – mặc áo mới, đi giày cao gót, đánh phấn tô môi – thì cũng là lúc chàng trai cảm thấy “lòng buồn rười rượi”. Qua đó, nhà thơ thể hiện nỗi tiếc nuối trước sự đổi thay của con người dưới tác động của xã hội hiện đại, đồng thời khẳng định vẻ đẹp của sự giản dị, chân quê. Nhân vật “em” không chỉ là đối tượng trữ tình mà còn là biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống, mang đậm tâm hồn dân tộc Việt Nam.
Hãy luôn trân trọng, yêu quý vẻ đẹp bình dị của quê hương mình bởi nó đã làm đẹp đời sống tâm hồn ta, giúp ta có thể sống, cống hiến hết mình. Hãy luôn khắc ghi bóng hình quê hương dẫu ta có đi đến nơi đâu đi chăng nữa.
- Biện pháp: ẩn dụ ” Hương đồng gió nội” và hoán dụ “ bay đi ít nhiều”
- Tác dụng:
+ Tăng sức gợi hình gợi cảm cho câu thơ
+ Ẩn dụ: gợi hình ảnh giản dị , mộc mạc, của quê hương- vẻ đẹp thuần khiết, chân chất của người con gái nông thôn.
+ Hoán dụ: sự thay đổi, mất đi của những giá trị truyền thống đi ảnh hưởng của cuộc sống thành thị hiện đại
-> Sự tiếc nuối, đồng thời thể hiện góc nhìn nhân văn về sự thay đổi của con người và xã hội hiện nay.
-Các loại trang phục:
+ Cái yếm lụa sồi
+ Cái dây lưng đũi
+ Cái áo tứ thân
+ Cái khan mỏ quạ
+ Cái quần nái đen
- Ý nghĩa: đại diện cho nét đẹp truyền thống, sự thân thuộc, giản dị.
-Vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê, của những người con quê
-Lối sống bình dị, giản đơn -> sự chân chất , thật thà, thẳng thắn, hồn nhiên, trong sách của người dân quê.
Lục bát
•Pha sáng:
-Vị trí và điều kiện xảy ra: màng thylakoid
-Nguyên liệu và năng lượng: Nước, NADH+, ADP, pi và năng lượng ánh sáng
- Sản phẩm tạo ra: NADPH, ATP, oxi, H+
- Vai trò: chuyển thành năng lượng hoá học trong ATP và NADPH từ năng lượng ánh sáng.
•Pha tối:
-Vị trí: tế bào mô giậu, bao bó mạch
- Nguyên liệu, năng lượng: CO2, NADPH, ATP
- Sản phẩm: hợp chất 3 carbon
- Vai trò: cố định CO2