Nguyễn Bùi Bảo Hân

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Bùi Bảo Hân
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, có nhiều tác phẩm truyện ngắn giàu tính nhân văn, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc. Một trong những truyện ngắn mà em tâm đắc nhất là “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm không chỉ khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên Sa Pa mà còn ca ngợi những con người bình dị, âm thầm cống hiến cho đất nước trong thời bình, nổi bật là nhân vật anh thanh niên – người sống một mình trên đỉnh Yên Sơn làm công tác khí tượng.

Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” được sáng tác năm 1970 – giai đoạn đất nước còn đang trong thời kỳ chiến đấu gian khổ. Qua lối kể chuyện nhẹ nhàng, giàu chất trữ tình, Nguyễn Thành Long đã giới thiệu đến người đọc hình ảnh một anh thanh niên làm việc giữa núi rừng, xa cách mọi người nhưng vẫn sống lạc quan, yêu nghề, có lý tưởng sống cao đẹp. Anh làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, cô đơn, song không hề than vãn mà ngược lại luôn ý thức rõ vai trò công việc của mình với Tổ quốc. Anh tự tạo niềm vui bằng việc đọc sách, trồng cây, nuôi gà... Cuộc sống tuy “lặng lẽ” nhưng đầy ý nghĩa. Nhân vật anh thanh niên là biểu tượng cho những con người lao động âm thầm, góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước trong thời bình.

Về nghệ thuật, tác phẩm nổi bật với lối kể chuyện nhẹ nhàng, mang chất thơ, ngôn ngữ trong sáng, giản dị, giàu hình ảnh. Cách xây dựng nhân vật qua lời kể của người khác (ông họa sĩ, cô kỹ sư) giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp thầm lặng nhưng sâu sắc của anh thanh niên. Không khí Sa Pa hiện lên với vẻ đẹp trong lành, yên tĩnh, góp phần tô đậm hình ảnh con người nơi đây.

Lặng lẽ Sa Pa gửi đến người đọc thông điệp sâu sắc: Trong cuộc sống, những con người âm thầm, lặng lẽ nhưng cống hiến hết mình cho cộng đồng luôn xứng đáng được trân trọng. Từ đó, em nhận ra rằng, dù ở đâu, làm công việc gì, chỉ cần sống có lý tưởng, có trách nhiệm thì cuộc đời mình sẽ luôn có ý nghĩa.

Tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa không chỉ giúp em thêm yêu quý những người lao động bình dị mà còn nhắc nhở em phải sống có mục tiêu, biết cống hiến và biết ơn những giá trị lặng thầm trong cuộc sống. Đó cũng chính là sức sống bền bỉ và giá trị nhân văn sâu sắc của truyện ngắn này.

Đoạn thơ thể hiện tinh thần dũng cảm, lý tưởng sống cao đẹp và lòng yêu nước sâu sắc của những người lính trẻ trong thời chiến. Họ đã dũng cảm bước vào chiến trường, sẵn sàng hi sinh tuổi trẻ, thậm chí là mạng sống, để bảo vệ độc lập và tự do cho Tổ quốc. Dù tuổi hai mươi là quãng đời tươi đẹp và đáng quý nhất, nhưng họ hiểu rằng nếu ai cũng giữ lại cho riêng mình, thì đất nước sẽ mất đi tương lai. Lời thơ như một lời nhắc nhở thế hệ sau phải biết trân trọng, biết ơn và sống xứng đáng với sự hi sinh lớn lao ấy.

Bổ sung rõ sự tiếc nuối tuổi 20 - độ tuổi trẻ trung, mãnh liệt nhưng những người lính ấy vẫn không ngần ngại mà lên đường tham gia kháng chiến, hiến sinh tuổi xuân để bảo vệ Tổ quốc

“Lặng lẽ Sa Pa” là truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Thành Long sáng tác năm 1970. Truyện ra đời trong hoàn cảnh miền Bắc đang đẩy mạnh công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội, là hậu phương lớn cho tiền tuyến miền Nam. Ra đời trong giai đoạn ấy, truyện mang dấu ấn của một thời điểm lịch sử mà mọi người dân đều có ý thức sống cho cái chung và dường như quên đi chính bản thân mình. Người thanh niên làm khí tượng trong truyện là một điển hình cho thế hệ thanh niên chỉ biết xả thân mình cho đất nước. Đọc “Lặng lẽ Sa Pa”, chúng ta chợt thấy mình như lắng lại trong chiều sâu xúc cảm.

Truyện bắt đầu thật tự nhiên theo vòng quay của bánh chiếc xe chở khách lên Tây Bắc và lời kể của người lái xe. Hình ảnh người thanh niên chạy xuống đón xe khi xe ngừng đã ngay lập tức làm người đọc phải chú ý: “người con trai tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng rỡ”. Phải, chính người con trai ấy là nhân vật chính trong truyện, là người làm nên những điều bất ngờ không những chỉ cho người hoạ sĩ già và cô kĩ sư trẻ mà còn cho cả người đọc.

Giá trị của “Lặng lẽ Sa Pa” là ở chỗ tác phẩm đã khắc hoạ được chân dung của những con người trẻ tuổi dám nghĩ, dám làm, dám sống đầy bản lĩnh và nghị lực, sống tốt cho mình và cho mọi người.

Nhân vật đầu tiên phải nhắc đến là anh thanh niên hai mươi bảy tuổi đời, sống và làm việc một mình trên đỉnh Yên Sơn cao hai ngàn sáu trăm mét. Anh đã sống thật đặc biệt và nghĩ suy thật đặc biệt ở cái độ tuổi tưởng chừng chưa “chín” ấy. Sống một mình trên đỉnh núi mây mờ quanh năm bao phủ, mọi người phong cho anh biệt hiệu “người cô độc nhất thế gian”, nhưng anh vẫn vui vẻ và yêu đời, sống tốt. Nhìn vườn hoa quanh nhà anh với đủ các loại hoa rực rỡ, nhìn căn phòng ngăn nắp, sạch sẽ của anh, người ta buộc phải hiểu đây là một con người nghiêm túc, có chiều sâu. Càng phải hiểu điều đó hơn nữa khi nghe những lời anh tâm sự. Anh cũng là người, cũng biết buồn, biết sợ. Lúc mới lên làm việc, anh buồn đến nỗi khiêng cây chắn ngang đường để chặn xe lại, để gặp mọi người, vì anh “thèm người lắm”. Ôi, cái cảm giác “thèm người” ấy mới chân thật làm sao! Quả thực làm sao mà sống nổi khi quanh ta không có ai.

Còn nữa, anh quan niệm cũng thật thú vị: “Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi”, và sách nữa, sách cũng là bạn, là người để anh tâm sự, trò chuyện. Suy nghĩ như vậy, anh cảm thấy bớt cô đơn. Rõ ràng, con người ấy sống bằng ý chí, bằng một tình yêu thật lớn với cuộc đời.

Chính cách sống và nghĩ suy của anh đã làm cho người hoạ sĩ già và cô gái trẻ phải suy ngẫm. Người hoạ sĩ già đang cảm thấy mình như trẻ lại với ước ao làm được thật nhiều việc có ý nghĩa. Còn cô gái, “trong cô dâng lên cảm giác hàm ơn”, có lẽ, chính anh đã thắp sáng lên trong cô bao hoài bão, bao ước nguyện thánh thiện được dâng hiến sức lực của mình cho cuộc đời.

Nhân vật thứ hai trong truyện có lẽ nên nói về cô gái này. Cô vừa ra trường, nhận công tác tại công ty Nông nghiệp Lai Châu. Chính tác giả đã khẳng định về cô: “Cô là thanh niên thì ra trường có thể đi bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì, nhận bất kì lương hưởng, tiếp đón thế nào, cô thấy lòng cô cũng nhẹ nhàng”. Như vậy, chính cô gái cũng là một mẫu người dám xông pha, dám sống cao hơn cuộc sống chật hẹp của đời thường. Lần đầu xa Hà Nội, cô thấy mình háo hức, đầy những xúc cảm kì lạ. Cô bấy giờ chính là anh của những năm tháng trước, ở cô, người đọc có quyền tin tưởng rồi đây, tại một nơi nào đấy, cô cũng sẽ vui vẻ hoàn thành mọi công việc được giao, ở buổi ban đầu bước vào đời, cô gặp anh để một lần nữa thấy được hướng đi đúng cho mình và bước đi mạnh mẽ, can đảm hơn.

Như vậy, hai người trẻ tuổi ấy đã gặp nhau trong niềm say mê chung đối với công việc, trong ý thức chung về sự cống hiến cho đất nước. Niềm mê say tràn đầy nhựa sống ấy của họ làm bừng lên sức trẻ cho tác phẩm. Và chính người họa sĩ ở vào tuổi đã chuẩn bị về hưu lại muốn mình được tiếp tục sống và làm việc cho đời. Ông dự định đi “thực tế” chuyến cuối cùng rồi về cùng anh em liên hoan tiễn biệt. Nhưng đến đây, ông bỗng cảm nhận mình còn phải sống và hiến dâng. Ông quyết sẽ trở lại, để “biết cái yên lặng lúc một giờ sáng chon von trên cao nó thế nào”.

Ra đời năm 1970, trong không khí hai miền đang hăng say xây dựng và chiến đấu, “Lặng lẽ Sa Pa” đã từ trong lặng lẽ mà tạo nên những âm vang rất riêng, góp phần giúp cho mọi người nhìn nhận người mà sống tốt hơn, dâng hiến nhiều hơn. Hình ảnh chàng trai và cô gái với những suy nghĩ và việc làm của họ nghe cứ như một huyền thoại khiến cho lớp trẻ ngày nay chợt giật mình để nghĩ suy về mình nhiều hơn. Liệu chúng ta có dám tự nguyện sống và hành động, suy nghĩ như họ không? Đó là câu hỏi mà chúng ta, những học sinh cần phải biết trả lời cho một ngày không xa của tương lai mình.

Bằng giọng kể chân thật, hồn hậu mà cũng thật giản dị, bằng cách xây dựng truyện theo một trình tự tự nhiên trước – sau, bằng cách kết hợp miêu tả cảnh với tình, tác giả Nguyễn Thành Long đã khéo léo đưa người đọc đến với đỉnh cao Yên Sơn ngập tràn mây và gió, để tiếp xúc và hiểu được những con người thật sự lí tưởng, để yêu thêm cuộc sống, yêu thêm công việc.

“Lặng lẽ” mà lại không lặng lẽ, tác phẩm của Nguyễn Thành Long đã để lại tiếng vang cho hôm nay. Hy vọng, đó sẽ là những vang vọng trong tâm hồn của nhiều thế hệ thanh niên mai sau.

Bài thơ khi mùa mưa đến của Trần Hòa Bình thể hiện cảm hứng vui tươi, tràn đầy sức sống trước vẻ đẹp của thiên nhiên và sự gắn bó sâu nặng với quê hương. Mùa mưa trong thơ không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên mà còn gợi lên sự tươi mới, niềm hân hoan và hy vọng. Nhà thơ cảm nhận mưa bằng tất cả các giác quan, từ hình ảnh "trống gõ vô hồi lá chuối tơ" đến hương thơm nồng nàn của đất bãi. Mưa gợi nhớ ký ức tuổi thơ, làm "lòng trẻ lại" và khiến con người thêm yêu thương những triền đê, bãi bồi màu mỡ. Đặc biệt, câu thơ "ta hoá phù sa mỗi bến chờ" thể hiện ước nguyện được cống hiến, gắn bó, hòa mình vào quê hương như những hạt phù sa bồi đắp đất đai. Qua bài thơ, ta cảm nhận được một tâm hồn nhạy cảm, tha thiết yêu thiên nhiên, trân trọng những điều giản dị nhưng thiêng liêng của cuộc sống.

Câu thơ thể hiện tinh thần sống ý nghĩa: mỗi người như những hạt phù sa, dù nhỏ bé nhưng đều góp phần làm nên sự trù phú cho quê hương, đất nước. Đồng thời, nó cũng mang ý niệm về sự gắn bó bền chặt, một tình cảm thiêng liêng mà con người dành cho nơi chốn thân thương của mình.

Thứ tự câu lệnh là: 1 – 2 – 3 – 6 - 4 – 5.

Sử dụng danh sách liệt kê Bullets trong bài viết đem lại nhiều hiệu quả quan trọng:

Tăng tính rõ ràng và dễ đọc: Các thông tin được liệt kê dưới dạng bulleted giúp người đọc dễ dàng nhận diện và tiếp thu. Việc phân tách thông tin thành các mục riêng biệt giúp không làm người đọc cảm thấy "ngập" trong một đoạn văn dài và phức tạp.

Tạo sự chú ý vào các điểm quan trọng: Bullets giúp làm nổi bật những điểm chính, đảm bảo người đọc không bỏ qua những thông tin quan trọng trong bài viết.

Cấu trúc mạch lạc: Danh sách liệt kê giúp tổ chức thông tin một cách có trật tự, dễ theo dõi. Điều này quan trọng trong việc giữ cho bài viết có một cấu trúc mạch lạc, giúp người đọc dễ dàng nắm bắt nội dung.

Tiết kiệm thời gian: Việc trình bày thông tin theo dạng list giúp người đọc có thể nhanh chóng xem qua các mục và hiểu nội dung mà không cần phải đọc toàn bộ đoạn văn.

Sự hấp dẫn về mặt thị giác: Các danh sách Bullets tạo nên sự thay đổi về mặt hình thức cho bài viết, giúp nội dung trở nên sinh động và dễ tiếp cận hơn, đặc biệt là khi bài viết dài hoặc chứa thông tin phức tạp.

Việc sử dụng danh sách liệt kê là quan trọng vì nó giúp bài viết của bạn dễ dàng tiếp cận hơn, giữ sự tập trung và giúp người đọc hiểu rõ các điểm bạn muốn truyền tải.

Việc tránh sử dụng chữ màu vàng trên nền trắng trong thiết kế bài trình chiếu là vì sự chênh lệch giữa hai màu này không cao để dễ dàng đọc. Màu vàng và trắng có độ tương phản cao, khiến chữ dễ bị mờ hoặc khó nhìn. Điều này có thể làm giảm hiệu quả truyền đạt thông điệp của bài trình chiếu và gây khó khăn cho người xem khi đọc nội dung.