Triệu Thuỳ Trang

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Triệu Thuỳ Trang
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong bài thơ “Mưa Thuận Thành”, hình ảnh “mưa” không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên mà trở thành biểu tượng giàu ý nghĩa, xuyên suốt và thống nhất mạch cảm xúc của toàn bài. Mưa hiện lên với nhiều sắc thái: khi mềm mại, nữ tính (“Long lanh mắt ướt”, “Ngón tay trắng nuột”), lúc lại mang vẻ cổ kính, trầm mặc gắn liền với không gian văn hóa lịch sử như Phủ Chúa, Cung Vua, chùa Dâu, Luy Lâu. Mưa không chỉ gợi cảnh vật mà còn gợi người – là thiếu nữ e ấp, là Hoàng hậu Ỷ Lan tài đức, là ni cô thẩn thơ… Qua đó, “mưa” trở thành biểu tượng của vẻ đẹp người con gái Kinh Bắc – dịu dàng, kín đáo mà sâu sắc. Mưa còn là nỗi nhớ, là sợi dây vô hình kết nối nhà thơ với quê hương, với quá khứ vàng son và cả khát vọng gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống. Với thủ pháp nhân hoá, ẩn dụ và nghệ thuật liên tưởng phong phú, nhà thơ đã khắc họa hình ảnh “mưa” đầy chất thơ, chất mộng và mang hồn vía đất Thuận Thành vào từng câu chữ.

câu2

Trong dòng chảy lịch sử, người phụ nữ Việt Nam luôn giữ vai trò đặc biệt trong gia đình và xã hội. Tuy nhiên, dưới góc nhìn thời đại, số phận của họ đã có nhiều chuyển biến rõ rệt. So sánh giữa quá khứ và hiện tại, ta nhận thấy vừa có sự tương đồng, vừa có nhiều khác biệt sâu sắc trong cuộc đời và vị trí của người phụ nữ.


Trước hết, điểm tương đồng dễ thấy nhất là dù ở thời nào, người phụ nữ cũng mang trong mình những phẩm chất cao đẹp như: đức hy sinh, lòng vị tha, sự đảm đang và thủy chung. Dù trong cảnh “thân em vừa trắng lại vừa tròn” của ca dao xưa, hay là người mẹ hiện đại bươn chải giữa công việc và gia đình hôm nay, hình ảnh người phụ nữ vẫn luôn gắn với sự hy sinh lặng thầm. Họ là người giữ gìn tổ ấm, là chỗ dựa cho chồng con, là người truyền lửa văn hóa và đạo đức trong mỗi gia đình Việt. Điều đó cho thấy vai trò của người phụ nữ xuyên suốt các thời kỳ là vô cùng quan trọng.


Tuy nhiên, số phận người phụ nữ xưa và nay cũng có những khác biệt rất rõ rệt. Trong xã hội phong kiến, phụ nữ thường bị gò bó trong khuôn khổ “tam tòng, tứ đức”, ít có quyền quyết định cuộc sống của chính mình. Họ bị xem như phận “hồng nhan bạc mệnh”, bị lệ thuộc vào cha, chồng, và con. Những nhân vật như Thúy Kiều, Vũ Nương trong văn học là minh chứng tiêu biểu cho thân phận long đong, thiệt thòi của người phụ nữ thời xưa.


Trái lại, trong xã hội hiện đại, nhờ những tiến bộ về tư tưởng, pháp luật và giáo dục, vị thế người phụ nữ đã được nâng cao đáng kể. Họ có quyền học tập, làm việc, tham gia chính trị, và quyết định cuộc sống cá nhân. Hình ảnh người phụ nữ ngày nay là những người năng động, tự chủ, vừa giỏi việc nước, vừa đảm việc nhà. Họ có thể là nhà khoa học, doanh nhân, nghệ sĩ, thậm chí giữ những chức vụ cao trong bộ máy nhà nước. Sự phát triển của phong trào bình đẳng giới đã giúp phụ nữ khẳng định được giá trị và năng lực bản thân.


Tuy nhiên, vẫn còn những thách thức và định kiến mà người phụ nữ hiện đại phải đối mặt: áp lực “giỏi việc nước, đảm việc nhà”, bất bình đẳng ngầm trong công việc hay bạo lực gia đình vẫn còn tồn tại đâu đó. Điều này cho thấy, dù xã hội đã thay đổi, hành trình đấu tranh vì quyền lợi và phẩm giá của phụ nữ vẫn cần được tiếp tục.


Tóm lại, người phụ nữ xưa và nay đều có những điểm giống nhau về phẩm chất, nhưng khác nhau về số phận và cơ hội. Sự thay đổi đó không chỉ phản ánh sự phát triển của xã hội mà còn thể hiện tinh thần kiên cường và sức sống mạnh mẽ của người phụ nữ Việt Nam trong mọi thời đại. Việc trân trọng và bảo vệ quyền lợi của phụ nữ hôm nay chính là cách tốt nhất để gìn giữ và phát huy những giá trị ấy trong tương lai.



Trong bài thơ “Mưa Thuận Thành”, hình ảnh “mưa” không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên mà trở thành biểu tượng giàu ý nghĩa, xuyên suốt và thống nhất mạch cảm xúc của toàn bài. Mưa hiện lên với nhiều sắc thái: khi mềm mại, nữ tính (“Long lanh mắt ướt”, “Ngón tay trắng nuột”), lúc lại mang vẻ cổ kính, trầm mặc gắn liền với không gian văn hóa lịch sử như Phủ Chúa, Cung Vua, chùa Dâu, Luy Lâu. Mưa không chỉ gợi cảnh vật mà còn gợi người – là thiếu nữ e ấp, là Hoàng hậu Ỷ Lan tài đức, là ni cô thẩn thơ… Qua đó, “mưa” trở thành biểu tượng của vẻ đẹp người con gái Kinh Bắc – dịu dàng, kín đáo mà sâu sắc. Mưa còn là nỗi nhớ, là sợi dây vô hình kết nối nhà thơ với quê hương, với quá khứ vàng son và cả khát vọng gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống. Với thủ pháp nhân hoá, ẩn dụ và nghệ thuật liên tưởng phong phú, nhà thơ đã khắc họa hình ảnh “mưa” đầy chất thơ, chất mộng và mang hồn vía đất Thuận Thành vào từng câu chữ.

câu2

Trong dòng chảy lịch sử, người phụ nữ Việt Nam luôn giữ vai trò đặc biệt trong gia đình và xã hội. Tuy nhiên, dưới góc nhìn thời đại, số phận của họ đã có nhiều chuyển biến rõ rệt. So sánh giữa quá khứ và hiện tại, ta nhận thấy vừa có sự tương đồng, vừa có nhiều khác biệt sâu sắc trong cuộc đời và vị trí của người phụ nữ.


Trước hết, điểm tương đồng dễ thấy nhất là dù ở thời nào, người phụ nữ cũng mang trong mình những phẩm chất cao đẹp như: đức hy sinh, lòng vị tha, sự đảm đang và thủy chung. Dù trong cảnh “thân em vừa trắng lại vừa tròn” của ca dao xưa, hay là người mẹ hiện đại bươn chải giữa công việc và gia đình hôm nay, hình ảnh người phụ nữ vẫn luôn gắn với sự hy sinh lặng thầm. Họ là người giữ gìn tổ ấm, là chỗ dựa cho chồng con, là người truyền lửa văn hóa và đạo đức trong mỗi gia đình Việt. Điều đó cho thấy vai trò của người phụ nữ xuyên suốt các thời kỳ là vô cùng quan trọng.


Tuy nhiên, số phận người phụ nữ xưa và nay cũng có những khác biệt rất rõ rệt. Trong xã hội phong kiến, phụ nữ thường bị gò bó trong khuôn khổ “tam tòng, tứ đức”, ít có quyền quyết định cuộc sống của chính mình. Họ bị xem như phận “hồng nhan bạc mệnh”, bị lệ thuộc vào cha, chồng, và con. Những nhân vật như Thúy Kiều, Vũ Nương trong văn học là minh chứng tiêu biểu cho thân phận long đong, thiệt thòi của người phụ nữ thời xưa.


Trái lại, trong xã hội hiện đại, nhờ những tiến bộ về tư tưởng, pháp luật và giáo dục, vị thế người phụ nữ đã được nâng cao đáng kể. Họ có quyền học tập, làm việc, tham gia chính trị, và quyết định cuộc sống cá nhân. Hình ảnh người phụ nữ ngày nay là những người năng động, tự chủ, vừa giỏi việc nước, vừa đảm việc nhà. Họ có thể là nhà khoa học, doanh nhân, nghệ sĩ, thậm chí giữ những chức vụ cao trong bộ máy nhà nước. Sự phát triển của phong trào bình đẳng giới đã giúp phụ nữ khẳng định được giá trị và năng lực bản thân.


Tuy nhiên, vẫn còn những thách thức và định kiến mà người phụ nữ hiện đại phải đối mặt: áp lực “giỏi việc nước, đảm việc nhà”, bất bình đẳng ngầm trong công việc hay bạo lực gia đình vẫn còn tồn tại đâu đó. Điều này cho thấy, dù xã hội đã thay đổi, hành trình đấu tranh vì quyền lợi và phẩm giá của phụ nữ vẫn cần được tiếp tục.


Tóm lại, người phụ nữ xưa và nay đều có những điểm giống nhau về phẩm chất, nhưng khác nhau về số phận và cơ hội. Sự thay đổi đó không chỉ phản ánh sự phát triển của xã hội mà còn thể hiện tinh thần kiên cường và sức sống mạnh mẽ của người phụ nữ Việt Nam trong mọi thời đại. Việc trân trọng và bảo vệ quyền lợi của phụ nữ hôm nay chính là cách tốt nhất để gìn giữ và phát huy những giá trị ấy trong tương lai.




1. Bút pháp được sử dụng:



Nguyễn Du đã khắc họa nhân vật Từ Hải bằng bút pháp lý tưởng hóa (còn gọi là bút pháp ước lệ tượng trưng kết hợp với tự sự và miêu tả).





2. Phân tích tác dụng của bút pháp lý tưởng hóa:



  • Làm nổi bật vẻ đẹp phi thường của nhân vật Từ Hải:
    → Từ ngoại hình (“râu hùm, hàm én, mày ngài”, “thân mười thước cao”) đến khí chất (“đội trời đạp đất”, “gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo”) đều vượt khỏi khuôn khổ người thường.
  • Thể hiện khát vọng về người anh hùng lý tưởng của Nguyễn Du:
    → Từ Hải là hiện thân cho ước mơ công lý, chính nghĩa, dám đứng lên chống lại cường quyền, sống tự do và đầy khí phách.
  • Tạo nên chất sử thi, trang trọng, hào hùng trong tác phẩm:
    → Khiến đoạn thơ mang âm hưởng mạnh mẽ, tôn vinh phẩm chất cao quý và lý tưởng của con người trong bối cảnh xã hội đầy bất công.