Lê Văn Hải

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lê Văn Hải
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

Phương thức biểu đạt chính: biểu cảm (kết hợp với tự sự và trữ tình).


Câu 2.

Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm của Andecxen như:


  • Nàng tiên cá
  • Cô bé bán diêm



Câu 3.

Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andecxen có tác dụng:


  • Gợi không gian cổ tích để nói về tình yêu đẹp nhưng đầy day dứt, khát vọng và hy sinh.
  • Tăng tính biểu tượng, giúp liên hệ giữa cổ tích và hiện thực, giữa mộng tưởng và cảm xúc thật.



Câu 4.

Biện pháp tu từ so sánh “Biển mặn mòi như nước mắt của em” có giá trị:


  • Gợi liên tưởng sâu sắc giữa thiên nhiên và cảm xúc con người
  • Tăng chất trữ tình, diễn tả nỗi buồn và sự khắc khoải trong tình yêu
  • Làm nổi bật hình ảnh “em” mong manh, nhiều tâm trạng



Câu 5.

Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối hiện lên với vẻ đẹp của sự cảm thông, yêu thương sâu sắc và đầy hy sinh. Dù tình yêu dang dở, người ấy vẫn mong người mình yêu được yên bình, ấm áp – một tình yêu đầy bao dung và cao thượng.


Câu 1.

Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.


Câu 2.

Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:


  • “Trên nắng và dưới cát”
  • “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ”



Câu 3.

Những dòng thơ cho thấy:

Miền Trung tuy khắc nghiệt nhưng con người nơi đây giàu tình cảm, thủy chung, nghĩa tình. Thiên nhiên khắc khổ đã hun đúc nên tình người ngọt ngào như “mật”.


Câu 4.

Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” có tác dụng:


  • Gợi hình ảnh sinh động, đặc trưng về sự nghèo khó, thiếu thốn
  • Tăng tính biểu cảm và sắc thái dân gian cho câu thơ



Câu 5.

Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là: sâu nặng, chân thành, đầy thương mến và trân trọng. Tác giả cảm thông với những gian khổ của miền Trung và tha thiết mong người trở về để chia sẻ, gắn bó.


Câu 1.

Thể thơ của đoạn trích là thể thơ tự do.


Câu 2.

Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với

Những cánh sẻ nâu

Mẹ

  • Trò chơi tuổi nhỏ
  • Những dấu chân trần trên đường xa (những người đi trước, gắn với hành trình đến trường, đến với tri thức và cuộc đời)



Câu 3.

Dấu ngoặc kép trong dòng thơ “Chuyền chuyền một…” có công dụng:

Trích dẫn nguyên lời nói hoặc tái hiện một trò chơi dân gian quen thuộc, tạo cảm giác gần gũi, thân thuộc và sinh động.


Câu 4.

Hiệu quả của phép lặp cú pháp “Biết ơn…”:


  • Nhấn mạnh chủ đề lòng biết ơn
  • Tạo nhịp điệu cho bài thơ
  • Gợi mạch cảm xúc dạt dào, liên tục của nhân vật trữ tình



Câu 5.

Thông điệp có ý nghĩa nhất: Hãy trân trọng và biết ơn những điều bình dị, gần gũi đã nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nhân cách mỗi con người.


Trong một thế giới đang vận động không ngừng, mỗi cá nhân – đặc biệt là người trẻ – đều đứng trước lựa chọn: hoặc sống một cuộc đời an nhàn, ổn định, hoặc không ngừng thử thách, thay đổi để phát triển bản thân. “Hội chứng ếch luộc” – cụm từ dùng để chỉ những người mải mê tận hưởng vùng an toàn mà không nhận ra mình đang dần đánh mất cơ hội phát triển – chính là lời cảnh báo đáng suy ngẫm. Là một người trẻ thuộc thế hệ Gen Z, tôi cho rằng: thay vì sống an nhàn qua ngày, tôi sẽ lựa chọn lối sống không ngừng thay đổi, học hỏi và phát triển bản thân.


Trước tiên, cần hiểu rằng lối sống an nhàn, ổn định không phải là điều sai trái. Ai cũng có quyền mưu cầu một cuộc sống yên bình, không sóng gió. Tuy nhiên, nếu quá đắm chìm trong sự ổn định ấy, ta sẽ dễ rơi vào trạng thái trì trệ, tự mãn và đánh mất đi ý chí vươn lên. “Hội chứng ếch luộc” xảy ra khi con người ta quen dần với sự dễ chịu và không nhận ra môi trường xung quanh đang dần thay đổi theo hướng bất lợi, cho đến khi không thể cứu vãn. Đối với người trẻ, đó là một “cái bẫy” ngọt ngào nhưng nguy hiểm.


Tuổi trẻ là quãng thời gian quý giá nhất để khám phá bản thân, thử sức ở nhiều lĩnh vực khác nhau và tích lũy kinh nghiệm sống. Nếu sớm chấp nhận sự ổn định, người trẻ dễ rơi vào trạng thái lười biếng trong tư duy, ngại thay đổi, mất dần sự nhạy bén và khả năng thích nghi – những kỹ năng sống còn trong xã hội hiện đại. Cuộc sống hôm nay thay đổi từng ngày, từng giờ. Những giá trị ngày hôm qua có thể không còn phù hợp vào ngày mai. Nếu không chủ động thay đổi, ta sẽ tụt lại phía sau.


Bên cạnh đó, việc bước ra khỏi vùng an toàn còn là cách để rèn luyện bản lĩnh, tư duy phản biện và tinh thần cầu tiến. Người trẻ không sợ thất bại, điều đáng sợ là không dám thử. Chính những lần chuyển mình, đối mặt với khó khăn, làm lại từ đầu mới là chất liệu quý giá giúp một cá nhân trưởng thành hơn. Chọn con đường nhiều thử thách chắc chắn không dễ dàng, nhưng đổi lại, nó mang đến sự tự do, cơ hội phát triển và một cuộc đời đầy màu sắc.


Tôi hiểu rằng không phải ai cũng có điều kiện để “liều mình” bước ra khỏi vùng an toàn. Nhưng phát triển bản thân không nhất thiết phải là điều gì to tát như thay đổi công việc, chuyển chỗ ở hay khởi nghiệp. Đôi khi, chỉ là việc học một kỹ năng mới, đọc thêm một cuốn sách, đặt ra mục tiêu ngắn hạn và kiên trì theo đuổi nó – đó cũng là sự phát triển. Quan trọng là giữ được tinh thần cầu tiến, không để bản thân “ngủ quên” trong sự dễ chịu tạm thời.


Trong bối cảnh xã hội hiện đại đang chuyển mình mạnh mẽ dưới tác động của công nghệ, truyền thông và toàn cầu hóa, thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh từ khoảng năm 1997 đến 2012 – đã và đang trở thành lực lượng nòng cốt trong nhiều lĩnh vực. Tuy nhiên, không ít người lại nhìn nhận Gen Z với cái nhìn định kiến và có phần tiêu cực: sống ảo, lười biếng, dễ từ bỏ, thiếu kiên trì, “mỏng manh dễ vỡ”… Là một người thuộc thế hệ Gen Z, tôi cho rằng việc gắn mác cả một thế hệ như vậy là không công bằng và thiếu khách quan.


Trước tiên, cần hiểu rằng Gen Z là thế hệ lớn lên trong môi trường hoàn toàn khác so với những thế hệ trước. Chúng tôi sinh ra và trưởng thành cùng với sự bùng nổ của công nghệ, mạng xã hội và tốc độ thay đổi chóng mặt của thời đại. Điều đó giúp Gen Z có tư duy cởi mở, khả năng thích nghi cao, dám nghĩ dám làm và có cái nhìn toàn cầu. Tuy nhiên, cũng vì khác biệt trong lối sống, cách giao tiếp và tiếp cận thông tin mà Gen Z thường bị đánh giá sai lệch từ những góc nhìn truyền thống.


Một số người cho rằng Gen Z “sống ảo”, chỉ biết cắm mặt vào điện thoại và mạng xã hội. Thế nhưng, đằng sau màn hình đó là vô vàn người trẻ đang tạo ra nội dung sáng tạo, khởi nghiệp, học hỏi kỹ năng, làm việc từ xa và kết nối toàn cầu. Mạng xã hội không chỉ là công cụ giải trí mà còn là nơi Gen Z thể hiện bản thân, chia sẻ quan điểm và thậm chí tạo ra thu nhập. Chúng tôi đang sống thật trong một thế giới ảo, chứ không “ảo” như nhiều người lầm tưởng.


Lại có người cho rằng Gen Z thiếu kiên trì, dễ từ bỏ, “nhảy việc” nhiều. Nhưng thực chất, chúng tôi đang tìm kiếm sự phù hợp, tìm kiếm giá trị và ý nghĩa trong công việc – điều mà trước đây ít ai dám theo đuổi. Thế hệ này không còn muốn gắn bó với một nơi làm việc chỉ vì “ổn định” nếu nơi đó không mang lại sự phát triển và tôn trọng. Sự dịch chuyển linh hoạt trong công việc là biểu hiện của tư duy hiện đại, không phải là thiếu trách nhiệm.


Dĩ nhiên, Gen Z cũng không hoàn hảo. Vẫn có những bạn trẻ sống lệch chuẩn, thiếu định hướng, ỷ lại hoặc đòi hỏi nhiều mà không cố gắng tương xứng. Nhưng đó là câu chuyện cá nhân, không thể lấy cái sai của một bộ phận để áp lên toàn bộ thế hệ. Điều quan trọng là xã hội cần nhìn nhận Gen Z bằng cái nhìn bao dung và khách quan hơn, đồng thời tạo điều kiện để chúng tôi được thể hiện năng lực, đóng góp cho cộng đồng và đất nước.


Gen Z là thế hệ của sự thay đổi – và sự thay đổi luôn khiến người ta hoài nghi. Nhưng nếu có sự lắng nghe, thấu hiểu và đồng hành giữa các thế hệ, khoảng cách sẽ được thu hẹp, định kiến sẽ dần biến mất. Thay vì gắn mác và quy chụp, hãy nhìn vào những gì chúng tôi đang làm: không ngừng học hỏi, sáng tạo, vượt qua những áp lực vô hình để khẳng định bản thân trong một thế giới đầy biến động.


Tóm lại, mỗi thế hệ đều có ưu điểm và mặt hạn chế riêng, nhưng thay vì nhìn Gen Z qua lăng kính định kiến, hãy cho chúng tôi cơ hội được chứng minh mình. Bởi Gen Z không chỉ là “thế hệ mỏng manh”, mà còn là thế hệ của bản lĩnh, sáng tạo và không ngừng tiến bước.


Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo. Mỗi người đều có những điểm mạnh cần phát huy và những khuyết điểm cần được góp ý để hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, cách góp ý và thời điểm góp ý là yếu tố quan trọng quyết định hiệu quả và cảm xúc của người được nhận xét. Một trong những tình huống khá phổ biến nhưng cũng gây tranh cãi là việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông. Đây là một hành động nhạy cảm, đòi hỏi sự tinh tế, cân nhắc và thấu hiểu từ phía người góp ý.


Trước hết, cần khẳng định rằng góp ý là một hành động mang tính xây dựng, thể hiện sự quan tâm và mong muốn người khác tốt lên. Trong nhiều trường hợp, việc nhận xét công khai có thể giúp người được góp ý nhận ra vấn đề một cách rõ ràng hơn, đồng thời cũng là bài học chung cho những người xung quanh. Ở một số môi trường như học đường, công sở hay các buổi họp nhóm, việc nhận xét trước tập thể có thể tạo nên sự minh bạch, công bằng, tránh thiên vị và giúp mọi người cùng học hỏi, rút kinh nghiệm.


Tuy nhiên, góp ý trước đám đông cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro về tâm lý và cảm xúc. Không phải ai cũng có đủ bản lĩnh và sự tự tin để tiếp nhận những lời nhận xét, đặc biệt là khi điều đó xảy ra trước mặt nhiều người. Nếu không khéo léo trong cách thể hiện, lời góp ý dễ biến thành lời phê bình, khiến người bị góp ý cảm thấy xấu hổ, tổn thương hoặc mất tự tin. Hệ quả là thay vì cải thiện bản thân, họ có thể trở nên phòng thủ, tức giận, thậm chí là xa lánh người góp ý. Như vậy, mục tiêu tốt đẹp ban đầu của việc góp ý lại bị phản tác dụng.


Một yếu tố quan trọng cần lưu ý là thái độ và mục đích khi góp ý. Nếu góp ý với tinh thần xây dựng, tôn trọng và xuất phát từ lòng chân thành, người nghe sẽ dễ tiếp nhận hơn, ngay cả khi điều đó được nói ra trước nhiều người. Ngược lại, nếu lời nhận xét mang tính công kích, hạ thấp, hoặc mang mục đích thể hiện bản thân, thì dù nói riêng hay công khai cũng đều có thể gây tổn thương sâu sắc. Vì thế, người góp ý cần đặt mình vào vị trí của người được góp ý để cân nhắc rằng: “Nếu mình là họ, mình có sẵn sàng đón nhận những lời này không?”


Hơn nữa, cần phân biệt giữa việc nhận xét hành vi và phán xét con người. Một hành vi sai có thể được góp ý để sửa chữa, nhưng nếu biến nó thành sự đánh giá phẩm chất con người, thì điều đó là hoàn toàn không phù hợp, đặc biệt khi có sự hiện diện của nhiều người khác. Sự tôn trọng nhân phẩm là điều cốt lõi trong mọi mối quan hệ, và đó là ranh giới cần được giữ vững.


Từ những phân tích trên, có thể thấy rằng việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông không phải là điều nên hoàn toàn tránh, nhưng cần được thực hiện một cách tinh tế, đúng lúc, đúng cách và với thái độ chân thành. Trong nhiều trường hợp, việc góp ý riêng tư có thể đem lại hiệu quả tích cực hơn, giúp người được góp ý cảm thấy an toàn và sẵn sàng thay đổi. Là người góp ý, chúng ta cần lựa chọn lời nói như một chiếc chìa khóa — có thể mở cánh cửa của sự thay đổi tích cực, hoặc khép lại cánh cửa của lòng tin.


Tóm lại, việc góp ý trước đám đông là con dao hai lưỡi. Để lời nói của mình không trở thành vết thương, mỗi người cần học cách lắng nghe, thấu cảm và lựa chọn hình thức góp ý phù hợp. Đó không chỉ là biểu hiện của sự khôn ngoan mà còn là trách nhiệm trong cách chúng ta đối xử với người khác.