LÊ ĐÌNH DƯƠNG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của LÊ ĐÌNH DƯƠNG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ về ý nghĩa của việc tôn trọng sự khác biệt của người khác. Trong cuộc sống, mỗi con người là một cá thể riêng biệt với suy nghĩ, sở thích, tính cách và hoàn cảnh sống khác nhau. Vì vậy, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác không chỉ thể hiện phẩm chất văn minh mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội hài hòa, bao dung và tiến bộ. Khi biết lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận sự khác biệt, chúng ta sẽ tránh được những định kiến, mâu thuẫn không đáng có, đồng thời mở rộng tư duy và trái tim để học hỏi, làm giàu thêm nhận thức bản thân. Tôn trọng sự khác biệt không có nghĩa là đồng tình với tất cả, mà là biết đặt mình vào vị trí của người khác để nhìn nhận vấn đề một cách khách quan. Đặc biệt trong thời đại hội nhập hiện nay, sự đa dạng văn hóa, lối sống càng trở nên phổ biến, thì sự tôn trọng lại càng cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi chỉ khi biết tôn trọng người khác, ta mới thật sự biết sống đúng với mình và cùng nhau xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn Câu 2. Viết bài văn phân tích, đánh giá bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư. Bài làm: Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới, nổi bật với những vần thơ thấm đẫm cảm xúc cá nhân, chan chứa tình yêu quê hương, gia đình và ký ức tuổi thơ. Bài thơ “Nắng mới” là một tác phẩm cảm động, thể hiện nỗi nhớ thương sâu sắc của tác giả dành cho người mẹ đã khuất, được khơi gợi từ hình ảnh nắng trưa và chiếc áo đỏ phơi trước giậu. Ngay từ khổ thơ đầu, ánh nắng như chất xúc tác đánh thức miền ký ức xa xăm: “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không.” Tác giả không tả nắng theo lối thông thường, mà ánh nắng ấy gợi nên sự “xao xác”, buồn bã, khiến tâm hồn người con như bị lôi về quá khứ. Tiếng gà trưa, một âm thanh đời thường, nhưng qua cảm nhận của nhà thơ lại mang sắc thái “não nùng” gợi nỗi buồn xa vắng. Để rồi, ký ức thân thương nhất ùa về hình ảnh người mẹ thuở thiếu thời: “Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.” Một bức tranh tuổi thơ hiện ra đơn sơ mà ấm áp. Hình ảnh chiếc áo đỏ phơi trước giậu trong nắng mới chính là biểu tượng của mẹ – giản dị, gần gũi mà đầy xúc động. Nhà thơ đã sử dụng ánh sáng (nắng mới) như một nhịp cầu nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa thực tại và hồi ức. Khổ cuối khắc họa rõ hơn hình bóng người mẹ: “Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Dù mẹ đã đi xa, nhưng trong tâm trí nhà thơ, hình ảnh ấy vẫn còn vẹn nguyên, không phai nhòa theo năm tháng. Đặc biệt, “nét cười đen nhánh sau tay áo” là một chi tiết đầy sáng tạo, vừa cụ thể vừa giàu chất thơ, thể hiện sự tinh tế trong cách cảm và cách nhớ của tác giả. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ mẹ, mà còn là sự tiếc nuối, là khát khao được trở về với những năm tháng ấu thơ hồn nhiên và yên bình. Lưu Trọng Lư đã dùng những hình ảnh giản dị đời thường để khơi gợi cảm xúc lớn lao – tình mẫu tử thiêng liêng. Với giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, hình ảnh chọn lọc tinh tế và cảm xúc chân thành, bài thơ “Nắng mới” đã chạm đến trái tim người đọc, nhắc nhở mỗi chúng ta về giá trị của gia đình và tình cảm dành cho mẹ – nơi yêu thương bắt đầu và không bao giờ mất đi. “Nắng mới” là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong cách trữ tình, sâu sắc của Lưu Trọng Lư. Bằng nghệ thuật tinh tế và cảm xúc chân thành, bài thơ đã khắc họa hình ảnh người mẹ một cách giản dị mà đầy xúc động, để lại dư âm lắng sâu trong lòng người đọc.


Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ về ý nghĩa của việc tôn trọng sự khác biệt của người khác. Trong cuộc sống, mỗi con người là một cá thể riêng biệt với suy nghĩ, sở thích, tính cách và hoàn cảnh sống khác nhau. Vì vậy, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác không chỉ thể hiện phẩm chất văn minh mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội hài hòa, bao dung và tiến bộ. Khi biết lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận sự khác biệt, chúng ta sẽ tránh được những định kiến, mâu thuẫn không đáng có, đồng thời mở rộng tư duy và trái tim để học hỏi, làm giàu thêm nhận thức bản thân. Tôn trọng sự khác biệt không có nghĩa là đồng tình với tất cả, mà là biết đặt mình vào vị trí của người khác để nhìn nhận vấn đề một cách khách quan. Đặc biệt trong thời đại hội nhập hiện nay, sự đa dạng văn hóa, lối sống càng trở nên phổ biến, thì sự tôn trọng lại càng cần thiết hơn bao giờ hết. Bởi chỉ khi biết tôn trọng người khác, ta mới thật sự biết sống đúng với mình và cùng nhau xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn Câu 2. Viết bài văn phân tích, đánh giá bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư. Bài làm: Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới, nổi bật với những vần thơ thấm đẫm cảm xúc cá nhân, chan chứa tình yêu quê hương, gia đình và ký ức tuổi thơ. Bài thơ “Nắng mới” là một tác phẩm cảm động, thể hiện nỗi nhớ thương sâu sắc của tác giả dành cho người mẹ đã khuất, được khơi gợi từ hình ảnh nắng trưa và chiếc áo đỏ phơi trước giậu. Ngay từ khổ thơ đầu, ánh nắng như chất xúc tác đánh thức miền ký ức xa xăm: “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không.” Tác giả không tả nắng theo lối thông thường, mà ánh nắng ấy gợi nên sự “xao xác”, buồn bã, khiến tâm hồn người con như bị lôi về quá khứ. Tiếng gà trưa, một âm thanh đời thường, nhưng qua cảm nhận của nhà thơ lại mang sắc thái “não nùng” gợi nỗi buồn xa vắng. Để rồi, ký ức thân thương nhất ùa về hình ảnh người mẹ thuở thiếu thời: “Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.” Một bức tranh tuổi thơ hiện ra đơn sơ mà ấm áp. Hình ảnh chiếc áo đỏ phơi trước giậu trong nắng mới chính là biểu tượng của mẹ – giản dị, gần gũi mà đầy xúc động. Nhà thơ đã sử dụng ánh sáng (nắng mới) như một nhịp cầu nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa thực tại và hồi ức. Khổ cuối khắc họa rõ hơn hình bóng người mẹ: “Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Dù mẹ đã đi xa, nhưng trong tâm trí nhà thơ, hình ảnh ấy vẫn còn vẹn nguyên, không phai nhòa theo năm tháng. Đặc biệt, “nét cười đen nhánh sau tay áo” là một chi tiết đầy sáng tạo, vừa cụ thể vừa giàu chất thơ, thể hiện sự tinh tế trong cách cảm và cách nhớ của tác giả. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ mẹ, mà còn là sự tiếc nuối, là khát khao được trở về với những năm tháng ấu thơ hồn nhiên và yên bình. Lưu Trọng Lư đã dùng những hình ảnh giản dị đời thường để khơi gợi cảm xúc lớn lao – tình mẫu tử thiêng liêng. Với giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, hình ảnh chọn lọc tinh tế và cảm xúc chân thành, bài thơ “Nắng mới” đã chạm đến trái tim người đọc, nhắc nhở mỗi chúng ta về giá trị của gia đình và tình cảm dành cho mẹ – nơi yêu thương bắt đầu và không bao giờ mất đi. “Nắng mới” là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong cách trữ tình, sâu sắc của Lưu Trọng Lư. Bằng nghệ thuật tinh tế và cảm xúc chân thành, bài thơ đã khắc họa hình ảnh người mẹ một cách giản dị mà đầy xúc động, để lại dư âm lắng sâu trong lòng người đọc.