TRƯƠNG THỊ PHẤN

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRƯƠNG THỊ PHẤN
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 Trong tác phẩm Những người đàn bà gánh nước sông, hình tượng người phụ nữ hiện lên chân thực, giàu cảm xúc và đầy tính biểu tượng. Họ là những người phụ nữ thôn quê, lam lũ, gánh trên vai cả gánh nước nặng trĩu lẫn gánh nặng cuộc đời. Hình ảnh những người đàn bà lặng lẽ gánh nước giữa đêm khuya gợi lên sự nhọc nhằn, vất vả, nhưng cũng đầy kiên cường và hy sinh. Không chỉ là những người giữ gìn sinh hoạt cho gia đình, họ còn là biểu tượng của sức sống bền bỉ, của phẩm chất chịu thương chịu khó, thầm lặng mà cao cả. Dưới ngòi bút tinh tế của tác giả, những người đàn bà ấy không chỉ hiện lên với dáng vẻ lao động đơn thuần, mà còn là biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam – âm thầm, nhẫn nại và luôn hướng về gia đình. Họ không có tên, không có lời thoại, nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, như một lời tri ân dành cho những người phụ nữ bình dị mà phi thường trong cuộc sống đời thường. Câu 2 Trong xã hội hiện đại, khi nhịp sống ngày càng trở nên hối hả và áp lực từ nhiều phía đè nặng lên đôi vai của mỗi người, đặc biệt là giới trẻ, thì hội chứng “burnout” – hay còn gọi là kiệt sức – đang trở thành một vấn đề đáng lo ngại. Đây không chỉ là trạng thái mệt mỏi về thể chất mà còn bao gồm cả sự suy kiệt về tinh thần và cảm xúc. Hội chứng này đang âm thầm tấn công giới trẻ, những người tưởng chừng như tràn đầy năng lượng, khát vọng và sức sống. Burnout thường xuất phát từ áp lực học tập, công việc, kỳ vọng từ gia đình, xã hội và chính bản thân. Nhiều bạn trẻ cố gắng học giỏi, làm việc hiệu quả, đạt được nhiều thành tích để khẳng định giá trị cá nhân. Tuy nhiên, khi mọi thứ vượt quá giới hạn chịu đựng, họ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, mất động lực, dễ cáu gắt, thậm chí rơi vào trạng thái trầm cảm hoặc tuyệt vọng. Đáng lo hơn, không ít người lầm tưởng đây chỉ là sự “lười biếng nhất thời” và cố gắng ép mình phải vượt qua, vô tình khiến tình trạng trở nên tồi tệ hơn.

Nguyên nhân dẫn đến burnout ở giới trẻ ngày nay rất đa dạng. Một phần đến từ chính môi trường sống hiện đại: sự cạnh tranh khốc liệt, mạng xã hội tạo áp lực phải “thành công” sớm, sự so sánh vô thức với người khác. Bên cạnh đó, việc thiếu kỹ năng quản lý thời gian, thiếu nghỉ ngơi hợp lý, không có lối sống cân bằng giữa làm việc và thư giãn cũng góp phần khiến giới trẻ dễ rơi vào trạng thái kiệt sức. Nhiều bạn còn mang tâm lý “sợ chậm bước”, sợ bị bỏ lại phía sau, nên cố gắng quá sức mà không nhận ra mình đang đánh mất chính mình. Hội chứng burnout không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn khiến người trẻ đánh mất niềm tin vào cuộc sống, giảm hiệu quả học tập, làm việc, mất phương hướng và đôi khi là những hậu quả đau lòng hơn. Do đó, điều cần thiết là mỗi người phải biết lắng nghe cơ thể, nhận diện cảm xúc và biết dừng lại đúng lúc. Việc nghỉ ngơi không phải là sự yếu đuối, mà là cách để nạp lại năng lượng, để đi đường dài bền vững hơn. Bên cạnh đó, việc rèn luyện thể chất, duy trì thói quen sinh hoạt lành mạnh, chia sẻ tâm sự với người thân, bạn bè, hay thậm chí tìm đến chuyên gia tâm lý khi cần cũng là những cách thiết thực để phòng tránh và vượt qua burnout. Là thế hệ trẻ – những người sẽ gánh vác tương lai của đất nước – chúng ta cần học cách yêu thương chính mình, không chạy theo “thành tích” một cách mù quáng, mà cần sống tỉnh táo, có lý tưởng, nhưng cũng biết cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân. Burnout không phải là điều đáng xấu hổ, nhưng bỏ mặc bản thân rơi vào nó mà không tìm cách chữa lành mới thực sự nguy hiểm. Tóm lại, hội chứng burnout đang là một “cơn sốt âm thầm” trong giới trẻ hiện nay. Để vượt qua nó, mỗi người cần nhận thức đúng đắn, hành động tích cực và quan tâm đến sức khỏe tinh thần của bản thân. Bởi chỉ khi ta thực sự khỏe mạnh từ bên trong, ta mới có thể sống trọn vẹn và cống hiến bền lâu cho xã hội.

Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ tự do. Câu 2. Bài thơ sử dụng kết hợp nhiều phương thức biể đạt: -Miêu tả: Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh cụ thể, sinh động để miêu tả cảnh những người phụ nữ gánh nước, những người đàn ông đi câu cá, và cuộc sống của họ. Ví dụ: "Những ngón chân xương xẩu, móng dài và đen toẽ ra như móng chân gà mái", "Những bối tóc vỡ xối xả trên lưng áo mềm và ướt", "Những con cá thiêng quay mặt khóc". -Tự sự -Biểu cảm Câu 3. Việc lặp lại hai lần dòng thơ "Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy" có tác dụng nhấn mạnh sự lặp lại, tuần hoàn của cảnh tượng được miêu tả trong bài thơ. Nó cho thấy sự bền bỉ, dai dẳng của cuộc sống khó khăn, vất vả của người dân. Đồng thời, việc lặp lại này cũng tạo nên một nhịp điệu chậm rãi, buồn thương, thể hiện sự trăn trở, day dứt của nhà thơ trước hiện thực đó. Câu thơ như một điệp khúc, khắc sâu ấn tượng về thời gian trôi chảy và sự bất biến của cảnh đời. Câu 4. Đề tài của bài thơ là cuộc sống thường nhật của người dân vùng biển. Chủ đề của bài thơ là sự khắc nghiệt, buồn thương của cuộc sống, sự tuần hoàn của thời gian và số phận, sự bất lực của con người trước quy luật đó. Bài thơ thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả với những người lao động nghèo khổ, với những cảnh đời éo le, buồn bã. Câu 5. Bài thơ gợi cho em nhiều suy nghĩ về cuộc sống, về số phận con người. Hình ảnh người đàn bà gánh nước, người đàn ông đi biển, những con cá thiêng quay mặt khóc, đều thể hiện sự vất vả, gian lao của cuộc sống. Sự lặp lại của thời gian, của những cảnh đời, cho thấy sự bất biến của quy luật tự nhiên và sự bất lực của con người trước quy luật đó. Bài thơ cũng gợi lên sự suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về trách nhiệm của con người đối với chính mình và với cộng đồng. Em cảm thấy xót xa trước những cảnh đời nghèo khổ, nhưng cũng trân trọng sự bền bỉ, kiên cường của con người trước khó khăn, thử thách.

Câu 1 Đoạn thơ trong bài Trăng hè của Đoàn Văn Cừ đã vẽ nên một bức tranh quê thanh bình, yên ả và đậm chất thơ. Âm thanh “tiếng võng trong nhà kéo kẹt đưa” cùng hình ảnh “con chó ngủ lơ mơ” gợi lên không gian thôn quê quen thuộc, giản dị và đầy chất đời thường. Cảnh vật hiện lên nhẹ nhàng trong ánh trăng ngà: bóng cây rợp bên hàng đậu, đêm vắng lặng, người im, cảnh vật như chìm vào sự tĩnh tại. Hình ảnh ông lão nằm chơi giữa sân, con tàu cau ánh lên ánh trăng, chú cu con đứng vịn bên thành chõng, con mèo quyện dưới chân… tất cả tạo nên một bức tranh sống động, vừa thân thuộc vừa nên thơ. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc, trân trọng những điều bình dị của cuộc sống nông thôn. Bức tranh ấy không chỉ đẹp về mặt hình ảnh mà còn gợi cảm xúc bình yên, ấm áp, gợi nhớ về tuổi thơ, về những giá trị tinh thần truyền thống đang dần mai một trong cuộc sống hiện đại. Câu 2 Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất trong đời người – khi con người có đủ sức khỏe, đam mê và nhiệt huyết để theo đuổi ước mơ, chinh phục mục tiêu. Trong xã hội hiện đại đầy cơ hội nhưng cũng lắm thử thách, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ càng trở nên quan trọng và cần thiết hơn bao giờ hết. Nỗ lực hết mình nghĩa là sống có mục tiêu rõ ràng, dám hành động, dám vượt qua khó khăn, không đầu hàng nghịch cảnh. Đó không chỉ là học tập chăm chỉ, làm việc kiên trì mà còn là ý chí phấn đấu không ngừng, luôn hướng về phía trước dù thất bại hay tổn thương. Tuổi trẻ không thể sống thụ động, dựa dẫm hay dễ dàng từ bỏ chỉ vì một vài lần vấp ngã. Trong thực tế, rất nhiều tấm gương trẻ đã chứng minh giá trị của sự nỗ lực. Những sinh viên nghèo vượt khó, ngày học, đêm làm vẫn kiên trì theo đuổi tri thức. Những người trẻ khởi nghiệp với hai bàn tay trắng, chịu áp lực, thất bại rồi lại đứng lên làm lại từ đầu. Chính sự nỗ lực ấy là nền tảng tạo nên thành công và giá trị cho mỗi con người. Thế giới không thiếu những người tài giỏi, nhưng chỉ những ai bền bỉ, kiên cường, biết phấn đấu không ngừng mới có thể vươn xa.

Tuy nhiên, không ít người trẻ hiện nay lại sống buông thả, dễ dàng từ bỏ, hoặc ngại khó, lười biếng, chỉ mơ mộng đến thành công mà không muốn nỗ lực. Một số khác lại quá đắm chìm trong mạng xã hội, sống ảo nhiều hơn sống thật, đánh mất thời gian quý báu của tuổi trẻ. Đó là điều đáng tiếc và cũng là lời cảnh tỉnh để mỗi người nhìn lại chính mình. Nỗ lực hết mình không có nghĩa là làm việc đến kiệt sức hay chạy theo thành tích một cách mù quáng. Đó là hành trình bền vững của sự rèn luyện bản thân, biết quản lý thời gian, biết học hỏi, làm việc hiệu quả và sống có trách nhiệm. Biết cân bằng giữa công việc và nghỉ ngơi, giữa lý tưởng và hiện thực cũng là một phần trong sự nỗ lực thông minh, khôn ngoan. Tuổi trẻ là quãng thời gian không trở lại, và những gì chúng ta gieo hôm nay sẽ quyết định kết quả ngày mai. Chỉ khi dốc hết tâm sức, sống hết mình, tuổi trẻ mới không hoài phí. Nỗ lực chính là cách chúng ta khẳng định giá trị bản thân và góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Tóm lại, sống có lý tưởng và nỗ lực hết mình là điều thiết yếu đối với mỗi người trẻ. Đừng để tuổi trẻ trôi qua trong tiếc nuối, mà hãy sống sao cho đáng, để sau này nhìn lại, ta có thể tự hào rằng: “Mình đã từng không ngừng cố gắng.”

Câu 1 Ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ ba. Người kể chuyện giấu mình, chỉ tường thuật lại diễn biến và suy nghĩ của các nhân vật. Câu 2 Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù từng bị phân biệt đối xử là: -Chị vẫn kể lại chuyện cũ một cách nhẹ nhàng, không trách móc. -Chị vội buông bé Hiên, ôm lấy mẹ khi thấy mẹ hối hận. ⇒ Điều này cho thấy chị Bớt là người bao dung, hiểu và cảm thông cho mẹ. Câu 3 Qua đoạn trích, có thể thấy nhân vật Bớt là người:Hiền lành, nhân hậu, không oán trách dù từng bị tổn thương.Hiểu chuyện, biết cảm thông, trân trọng tình cảm gia đình.Sống tình cảm, biết quan tâm, lo lắng cho mẹ và con cái. Câu 4. Hành động và lời nói của chị Bớt thể hiện sự tha thứ, bao dung và thấu hiểu. Chị không muốn mẹ phải dằn vặt vì chuyện quá khứ. Tình cảm đó thể hiện tấm lòng hiếu thảo và trái tim nhân hậu của người con. Câu 5 Một thông điệp có ý nghĩa nhất từ văn bản: Tình cảm gia đình, đặc biệt là sự tha thứ và lòng bao dung giữa các thế hệ, là điều vô cùng quý giá.Vì trong cuộc sống hiện đại, nhiều người dễ dàng oán trách nhau vì những lỗi lầm trong quá khứ, nhưng tha thứ mới là cách để chữa lành và gìn giữ yêu thương.

Câu 1 Bài thơ “Rồi ông sẽ bàn giao cho cháu” của Vũ Quần Phương là lời tâm tình xúc động của người ông dành cho cháu, thể hiện tình yêu thương và khát vọng truyền lại những điều tốt đẹp cho thế hệ sau. Người ông chọn bàn giao cho cháu những gì nhẹ nhàng, yên bình như gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng, tháng Giêng hương bưởi, những mặt người đẫm yêu thương. Đó là những hình ảnh giản dị mà chan chứa tình cảm và vẻ đẹp của cuộc sống. Đồng thời, ông từ chối bàn giao những tháng ngày đau thương, gian khổ mà mình từng trải như sương muối, chiến tranh, loạn lạc – bởi ông muốn con cháu được sống trong hòa bình và hạnh phúc. Bên cạnh niềm vui, ông vẫn trao một “chút buồn”, “chút cô đơn” và cả “câu thơ vững gót làm người” như hành trang tinh thần giúp cháu trưởng thành. Bài thơ nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc về sự tiếp nối, về tình yêu thương, trách nhiệm và niềm tin của thế hệ đi trước dành cho thế hệ mai sau. Câu 2 Tuổi trẻ là quãng thời gian rực rỡ nhất trong cuộc đời mỗi con người – đó là khi ta có sức khỏe, nhiệt huyết và khát vọng. Tuy nhiên, để tuổi trẻ không trôi qua một cách hoài phí, mỗi người cần biết sống có ý nghĩa, mà một trong những yếu tố quan trọng tạo nên giá trị ấy chính là sự trải nghiệm. Trải nghiệm chính là hành trình khám phá bản thân và thế giới xung quanh, là cách để tuổi trẻ trưởng thành, mạnh mẽ và sâu sắc hơn. Sự trải nghiệm trong tuổi trẻ không chỉ là những chuyến đi xa, những lần thử thách giới hạn của bản thân, mà còn là mỗi lần vấp ngã và đứng dậy, mỗi lần bước ra khỏi vùng an toàn để học hỏi điều mới. Mỗi trải nghiệm – dù ngọt ngào hay đắng cay – đều để lại trong ta những bài học quý giá, giúp ta hiểu rõ hơn về cuộc sống và chính mình. Người trẻ nếu chỉ sống trong sự bao bọc, an nhàn, thiếu va chạm, sẽ dễ trở nên yếu đuối, thiếu bản lĩnh và dễ gục ngã khi đối mặt với khó khăn.

Trong xã hội hiện đại, trải nghiệm càng trở nên quan trọng. Nó giúp người trẻ phát hiện ra đam mê, thế mạnh, hiểu được giá trị của lao động, của sự nỗ lực, từ đó định hướng được tương lai. Nhiều bạn trẻ ngày nay chọn trải nghiệm thông qua việc làm thêm, đi du lịch, tình nguyện hay tham gia các hoạt động xã hội. Những việc tưởng như nhỏ bé ấy lại giúp họ trưởng thành nhanh chóng, sống có trách nhiệm và tự lập hơn. Tuy nhiên, không phải trải nghiệm nào cũng tích cực. Một số bạn trẻ sa vào những trải nghiệm tiêu cực như lối sống buông thả, đua đòi hay nổi loạn. Đó là những trải nghiệm dễ khiến tuổi trẻ lạc lối, tổn thương hoặc đánh mất giá trị sống. Vì vậy, điều quan trọng là người trẻ cần biết chọn lọc trải nghiệm, sống tỉnh táo, có lý tưởng và mục tiêu rõ ràng. Tuổi trẻ chỉ đến một lần, và trải nghiệm là cách để tuổi trẻ ấy trở nên đáng nhớ và có ý nghĩa. Hãy can đảm bước ra khỏi vùng an toàn, hãy chấp nhận thử thách, va vấp và học hỏi. Dù có thể vấp ngã, nhưng đó chính là bước đệm để ta lớn lên từng ngày. Bởi một tuổi trẻ nhiều trải nghiệm, dù có mệt mỏi, nhưng chắc chắn sẽ là hành trang quý báu giúp ta bước vào đời một cách vững vàng, tự tin và mạnh mẽ hơn.

Câu 1. Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể tự do, không bị bó buộc về số câu, số chữ hay vần luật. Câu 2. Trong bài thơ, người ông sẽ bàn giao cho cháu những điều sau: -Gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng (khổ 1) -Tháng Giêng hương bưởi, cỏ mùa xuân, những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương (khổ 3) -Một chút buồn, chút ngậm ngùi, chút cô đơn -Và câu thơ “vững gót làm người” (khổ cuối) → Những điều này đều mang tính nhân văn, nhẹ nhàng, chứa chan tình yêu thương và bản sắc cuộc sống. Câu 3. Ở khổ thơ thứ hai, người ông không bàn giao cho cháu: -Những tháng ngày vất vả -Sương muối lạnh, đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc -Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi → Vì đó là những mất mát, đau thương, khó khăn, vất vả của thế hệ đi trước. Người ông không muốn thế hệ cháu mình phải chịu đựng những điều đó nữa, mong cháu được sống trong hòa bình, hạnh phúc, đủ đầy và không phải trải qua đau thương như ông từng trải. Câu 4. Biện pháp điệp ngữ được sử dụng trong bài thơ là: Điệp ngữ “bàn giao” được lặp lại nhiều lần ở đầu các dòng thơ. → Tác dụng: Nhấn mạnh hành động mang tính truyền thống, chuyển giao từ thế hệ đi trước sang thế hệ sau. Đồng thời tạo nhịp thơ sâu lắng, nhẹ nhàng, gợi cảm xúc thiêng liêng về sự tiếp nối giữa các thế Câu 5.Chúng ta hôm nay đã nhận được từ thế hệ cha ông bao điều quý giá như hòa bình, độc lập, tự do và cả những bài học làm người. Trước những điều thiêng liêng ấy, chúng ta cần có thái độ trân trọng, biết ơn và gìn giữ. Không chỉ tiếp nhận, chúng ta còn phải phát huy, sống có trách nhiệm, sống tốt, sống đẹp để không phụ lòng thế hệ đi trước. Đó cũng là cách thể hiện lòng biết ơn thiết thực và sâu sắc nhất.


câu 1 Dưới góc nhìn của nhân vật trữ tình, giọng hát của người nông dân mang đến những liên tưởng vừa mộc mạc, vừa sâu sắc, phản ánh vẻ đẹp chân chất của người lao động và cuộc sống làng quê. Từng âm thanh “trầm trầm” ấy được so sánh với “tiếng lúa khô cháy vào trong cót,” gợi lên hình ảnh thân thuộc của mùa màng, của công việc đồng áng đầy nhọc nhằn nhưng gắn bó thiết tha. Âm thanh ấy không chỉ đơn thuần là tiếng hát mà còn là tiếng lòng, là nhịp đập của cuộc sống nông thôn. Liên tưởng tiếp theo “như đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày” mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Giọng hát trở thành sự khơi dậy những năng lượng tiềm tàng từ đất đai, tượng trưng cho niềm hy vọng và sức mạnh lao động của người nông dân. Qua những liên tưởng ấy, giọng hát không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng cho tình yêu đất, yêu nghề, và sự gắn bó bền chặt với cội nguồn. Chính sự tinh tế này khiến đoạn thơ trở nên sống động và sâu lắng, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc.


Câu 1 thơ tự do Câu 2. Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản: "Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ", "Ai gọi đấy, ai đang cười khúc khích". Âm thanh "lặng lẽ" của tiếng bánh xe trâu đối lập với âm thanh "khúc khích" của tiếng cười, tạo nên sự đa dạng về âm thanh trong bài thơ. Câu 3. Biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ "Tôi cựa mình như búp non mở lá" là so sánh. Tác dụng: So sánh sự chuyển động nhẹ nhàng, thanh thoát của nhân vật trữ tình khi tỉnh giấc với hình ảnh búp non mở lá, gợi tả sự tươi mới, tràn đầy sức sống của buổi ban mai và tâm trạng của nhân vật. Hình ảnh so sánh rất gợi hình, gợi cảm, giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về trạng thái của nhân vật. Câu 4. Khi nghe âm thanh "Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ", nhân vật trữ tình cảm nhận được sự yên bình, tĩnh lặng của buổi sớm mai, gợi lên không gian thanh bình của làng quê. Ngược lại, tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai gợi lên sự vui tươi, rộn ràng, tràn đầy sức sống của cuộc sống nơi làng quê. Tâm trạng của nhân vật trữ tình hòa quyện giữa sự tĩnh lặng và sự sống động, thể hiện sự giao hòa giữa con người với thiên nhiên. Câu 5. Bài thơ gợi lên thông điệp về vẻ đẹp của cuộc sống bình dị, yên ả ở làng quê. Âm thanh, hình ảnh trong bài thơ đều hướng đến sự tươi mới, tràn đầy sức sống của buổi ban mai. Qua đó, tác giả khẳng định vẻ đẹp của thiên nhiên và sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên. Sự tĩnh lặng và rộn ràng đan xen nhau tạo nên một bức tranh sống động, đầy sức cuốn hút. Bài thơ nhắc nhở chúng ta cần trân trọng những khoảnh khắc bình yên, giản dị trong cuộc sống. Đó là nguồn cảm hứng vô tận cho tâm hồn mỗi người.

Câu 1 Trong đoạn trích “Sống mòn” của Nam Cao, nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật được thể hiện rõ qua nội tâm phức tạp và tâm trạng bi thương của nhân vật Thứ. Tác giả sử dụng ngôi kể thứ ba kết hợp với ngôi kể thứ nhất nhân vật để thể hiện sâu sắc sự đấu tranh giữa ước mơ và thực tại tàn khốc. Hình ảnh Thứ được khắc họa qua những suy nghĩ đầy mâu thuẫn: vừa khao khát thay đổi, vừa nhu nhược, sợ hãi trước cuộc sống bấp bênh, thất bại. Câu nói “Ra khỏi trường, y thấy mình gần như là một phế nhân” thể hiện biện pháp so sánh, tạo nên sự tuyệt vọng sâu sắc của nhân vật. Hình ảnh con trâu như một biểu tượng ẩn dụ, gợi lên sự cam chịu, bị trói buộc bởi thói quen và nỗi sợ hãi, phản ánh số phận của Thứ và những người cùng cảnh ngộ. Qua đó, Nam Cao cho thấy tâm hồn con người trong xã hội cũ bị bóp nghẹt, khiến ước mơ và hoài bão bị mai một, tạo nên sự sống mòn đầy bi kịch. Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong đoạn trích góp phần làm nổi bật thông điệp xã hội và nhân văn của tác phẩm. Câu 2 Trong cuộc sống, thất bại là điều không thể tránh khỏi đối với mỗi con người, nhất là với tuổi trẻ – lứa tuổi đầy nhiệt huyết và khát vọng. Có ý kiến cho rằng: sự vinh quang lớn nhất không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc biết vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã. Quan điểm này hoàn toàn đúng đắn và mang ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt đối với người trẻ – những người đang trên hành trình chinh phục ước mơ và xây dựng tương lai. Trước hết, thất bại không phải là dấu chấm hết mà chính là bước đệm giúp ta trưởng thành. Khi thất bại, con người ta học được nhiều bài học quý giá mà thành công đôi khi không thể mang lại. Thất bại giúp ta hiểu rõ hơn về bản thân, nhận biết được điểm yếu, rèn luyện tính kiên trì và tinh thần vượt khó. Một người trẻ biết đón nhận thất bại một cách tích cực sẽ không bị gục ngã mà sẽ mạnh mẽ đứng dậy, tiếp tục thử sức với những cơ hội mới. Nhiều nhân vật nổi tiếng trong lịch sử và hiện đại đã từng thất bại rất nhiều lần trước khi thành công, điển hình như Thomas Edison – người phát minh ra bóng đèn điện, hay Steve Jobs – người sáng lập Apple. Họ không ngừng nỗ lực và không sợ thất bại nên cuối cùng đã đạt được thành tựu rực rỡ.

Bên cạnh đó, sự chấp nhận thất bại còn giúp người trẻ phát triển tư duy phản biện và khả năng thích nghi với những thay đổi. Trong xã hội hiện đại với nhịp sống nhanh và nhiều biến động, chỉ những người có khả năng vượt qua khó khăn, biết rút kinh nghiệm từ thất bại mới có thể tồn tại và phát triển. Thất bại là thử thách để kiểm tra ý chí và quyết tâm, đồng thời là cơ hội để đổi mới bản thân, điều chỉnh phương pháp và chiến lược phù hợp hơn. Nếu người trẻ chỉ sợ thất bại mà không dám thử thách, họ sẽ mãi dậm chân tại chỗ, đánh mất cơ hội phát triển.

Tuy nhiên, chấp nhận thất bại không có nghĩa là bi quan, đầu hàng số phận hay thiếu trách nhiệm. Người trẻ cần ý thức rõ ràng về mục tiêu, đồng thời chuẩn bị tâm lý vững vàng để đối diện với thất bại một cách tỉnh táo và có trách nhiệm. Quan trọng nhất là không để thất bại đánh bại tinh thần, mà phải lấy đó làm động lực để tiếp tục cố gắng, hoàn thiện bản thân và tiến về phía trước.

Tóm lại, thất bại là phần không thể thiếu trong hành trình đi tới thành công. Đặc biệt với người trẻ, việc chấp nhận thất bại, học hỏi từ nó và kiên trì vươn lên là con đường dẫn tới vinh quang thực sự. Hãy nhớ rằng, thành công không phải là không bao giờ thất bại mà là biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Chỉ khi đó, người trẻ mới có thể hiện thực hóa ước mơ, tạo dựng cuộc sống tốt đẹp và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Câu 1. Thể thơ của văn bản là thơ tự do.

Câu 2. Những từ ngữ cho thấy thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng là: "thờ ơ", "rẻ rúng", "vứt xuống". Những từ này thể hiện sự thiếu quan tâm, thậm chí là sự khinh thường của người đi đường đối với người bán hàng.

Câu 3. Biện pháp tu từ trong khổ thơ: "Người đi qua thờ ơ / Hay rẻ rúng cầm lên vứt xuống / Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm / Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con" là phép đối lập (thờ ơ - rẻ rúng; vứt xuống - bán dần từng mảnh đời). Tác dụng của phép đối lập này là làm nổi bật sự vô tâm, lạnh lùng của người đi đường đối lập với sự vất vả, hy sinh của người đàn bà bán ngô. Việc "những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm" cũng là một hình ảnh ẩn dụ, cho thấy sự vô tình, thậm chí là sự tàn nhẫn của hành động đó.

Câu 4. Mạch cảm xúc của bài thơ thể hiện sự chuyển biến từ sự quan sát khách quan về cảnh người đàn bà bán ngô nướng đến sự đồng cảm sâu sắc của nhà thơ. Ban đầu, tác giả miêu tả cảnh người đàn bà bán hàng và thái độ của người qua đường một cách khách quan. Sau đó, cảm xúc của nhà thơ chuyển sang sự xót xa, thương cảm khi liên tưởng đến tuổi thơ lam lũ của mình và hình ảnh người mẹ tần tảo nuôi con. Cảm xúc dâng trào, kết thúc bằng hình ảnh "những hạt ngô - những giọt lệ của mẹ", thể hiện sự xúc động mạnh mẽ.

Câu 5. Thông điệp rút ra từ bài thơ là hãy sống có lòng trắc ẩn, biết chia sẻ với những người khó khăn trong cuộc sống. Bài thơ nhắc nhở chúng ta cần quan tâm, cảm thông với những người lao động nghèo khổ, không nên thờ ơ, vô cảm trước số phận của họ. Sự thờ ơ, vô cảm của người đi đường đối lập với sự vất vả, hy sinh của người phụ nữ bán ngô nướng chính là bài học sâu sắc về tình người.