

NGUYỄN THỊ HUYỀN TRANG
Giới thiệu về bản thân



































câu 1 Bài thơ "Những người đàn bà bán ngô nướng" của Nguyễn Đức Hạnh là một tác phẩm xúc động, khắc họa chân dung những người phụ nữ nghèo khổ, lam lũ. Mở đầu bài thơ là hình ảnh những người đàn bà với "số phận mình bên đường", ẩn chứa bao "ngọt lành, nóng hổi bên trong". Tác giả đã sử dụng biện pháp ẩn dụ để nói về sự vất vả, nhọc nhằn của họ. Nổi bật trong bài thơ là thái độ "thờ ơ" hoặc "rẻ rúng" của người đi đường, đối lập với sự hy sinh thầm lặng của người mẹ, người bán ngô. Mạch cảm xúc của bài thơ được dẫn dắt từ sự quan sát bên ngoài đến những hồi tưởng sâu sắc về tuổi thơ, về tình yêu thương của mẹ cha. Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, kết hợp với các biện pháp tu từ như ẩn dụ ("bán dần từng mảnh đời mình nuôi con"), đối lập (thờ ơ/rẻ rúng) đã làm cho bài thơ trở nên giàu cảm xúc, lay động lòng người. Bài thơ không chỉ là tiếng nói đồng cảm với những người lao động nghèo mà còn là lời tri ân sâu sắc đến những người mẹ, người cha đã hy sinh cả cuộc đời vì con cái. câu 2Cuộc đời của mỗi người đều sẽ có lúc gặp khó khăn, thửthách và vấp ngã. Nhưng điều quan trọng nhất đó chính là chúng ta cần biết đứng dậy sau khi vấp ngã ấy. Và câu danh ngôn "cuộc sống không phải để chờ đợi cơn bão đi qua mà là học cách khiêu vũ trong mưa" đã cho thấy một thái độ sống tích cực trước mọi hoàn cảnh. Câu danh ngôn này muốn khuyên nhủ con người rằng đừng nên thụ động ngồi chờ cơ hội đến với mình mà hãy chủ động tìm kiếm nó. Cuộc sống luôn tồn tại nhiều khó khăn, thử thách nhưng nếu như bạn biết vượt qua thì chắc chắn thành công sẽ mỉm cười với bạn. Trong thực tế, chúng ta có thể bắt gặp rất nhiều tấm gương tiêu biểu đã vượt lên trên số phận của mình để đạt được thành công. Họ là những minh chứng rõ ràng nhất cho việc dám đối mặt với khó khăn, thử thách để vươn tới thành công. Ví dụ như Nick Vujicic sinh ra đã bị thiếu cả tay lẫn chân khiến anh trở thành nạn nhân của sự trêu chọc, chế giễu. Thế nhưng bằng ý chí, nghị lực phi thường, anh đã vượt qua tất cả để tốt nghiệp đại học tài chính năm 21 tuổi và trở thành nhà diễn thuyết truyền cảm hứng nổi tiếng khắp thế giới. Hay như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký cũng là một tấm gương sáng về nghị lực sống. Thầy bị liệt hai tay từ nhỏ, nhưng nhờ đôi chân khéo léo, thầy đã tập viết bằng chân và hiện nay đã trở thành thầy giáo đáng kính của nhiều thế hệ học trò. Tuy nhiên, bên cạnh những tấm gương sáng về nghị lực sống thì vẫn còn tồn tại một bộ phận nhỏ những người có lối sống tiêu cực, chưa biết vươn lên trong cuộc sống. Những người này dễ dàng nản lòng, bỏ cuộc khi gặp phải khó khăn, thử thách. Điều này thật đáng phê phán bởi cuộc sống vốn ngắn ngủi, nếu cứ chìm đắm trong những thất bại thì chẳng bao giờ chúng ta có thể chạm tay tới ước mơ của mình. Như vậy, câu danh ngôn "cuộc sống không phải để chờ đợi cơn bão đi qua mà là học cách khiêu vũ trong mưa" đã đem đến cho con người một lời khuyên vô cùng quý giá. Từ đó, chúng ta cần rèn luyện cho bản thân một tinh thần lạc quan, yêu đời để sẵn sàng đương đầu với mọi khó khăn, thửthách phía trước.
Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản: -Thể thơ của văn bản là thơ tự do. Câu 2. Những từ ngữ cho thấy thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng: Những từ ngữ thể hiện thái độ của người đi đường: "thờ ơ", "rẻ rúng". Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong khổ thơ: Khổ thơ: "Người đi qua thờ ơ Hay rẻ rúng cầm lên vứt xuống Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con" Biện pháp tu từ: -Ẩn dụ: "Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm" (ẩn dụ về sự vô tâm, thờ ơ của người mua đối với nỗi vất vả, nhọc nhằn của người bán). "bán dần từng mảnh đời mình nuôi con" (ẩn dụ về sự hy sinh, tảo tần của người mẹ). -Đối lập: "thờ ơ" / "rẻ rúng" (thể hiện sự khác biệt trong thái độ của người đi đường). ->Tác dụng: * Tăng tính biểu cảm, gợi hình, gợi cảm cho câu thơ. * Làm nổi bật sự vô tâm, hờ hững của xã hội trước những khó khăn, vất vả của người lao động nghèo.Câu 4. Mạch cảm xúc của bài thơ: -Mở đầu: Tác giả giới thiệu hình ảnh những người đàn bà bán ngô nướng, nhấn mạnh sự vất vả, lam lũ của họ. -Phát triển: Tác giả miêu tả thái độ thờ ơ, vô tâm của người đi đường, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, xót thương. - Cao trào: Tác giả hồi tưởng về tuổi thơ nghèo khó, gắn liền với hình ảnh bắp ngô và tình yêu thương của mẹ cha. - Kết thúc: Tác giả khẳng định sự trân trọng, biết ơn đối với những người mẹ, người cha đã hy sinh vì con cái. Câu 5: Thông điệp: Bài thơ gửi gắm thông điệp về sự đồng cảm, sẻ chia và lòng biết ơn đối với những người lao động nghèo, đặc biệt là những người mẹ. ->Vi: * Bài thơ đã khắc họa chân dung những người phụ nữ bán ngô nướng với cuộc sống vất vả, lam lũ. Thái độ thờ ơ, vô tâm của người đi đường càng làm nổi bật sự cô đơn, lẻ loi của họ. * Thông qua hồi tưởng về tuổi thơ, tác giả thể hiện sự đồng cảm, xót thương đối với những người mẹ đã hy sinh cả cuộc đời để nuôi con. * Bài thơ kêu gọi mọi người hãy biết trân trọng những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, biết yêu thương, sẻ chia và biết ơn những người đã hy sinh vì mình.
Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản: -Thể thơ của văn bản là thơ tự do. Câu 2. Những từ ngữ cho thấy thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng: Những từ ngữ thể hiện thái độ của người đi đường: "thờ ơ", "rẻ rúng". Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong khổ thơ: Khổ thơ: "Người đi qua thờ ơ Hay rẻ rúng cầm lên vứt xuống Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con" Biện pháp tu từ: -Ẩn dụ: "Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm" (ẩn dụ về sự vô tâm, thờ ơ của người mua đối với nỗi vất vả, nhọc nhằn của người bán). "bán dần từng mảnh đời mình nuôi con" (ẩn dụ về sự hy sinh, tảo tần của người mẹ). -Đối lập: "thờ ơ" / "rẻ rúng" (thể hiện sự khác biệt trong thái độ của người đi đường). ->Tác dụng: * Tăng tính biểu cảm, gợi hình, gợi cảm cho câu thơ. * Làm nổi bật sự vô tâm, hờ hững của xã hội trước những khó khăn, vất vả của người lao động nghèo.Câu 4. Mạch cảm xúc của bài thơ: -Mở đầu: Tác giả giới thiệu hình ảnh những người đàn bà bán ngô nướng, nhấn mạnh sự vất vả, lam lũ của họ. -Phát triển: Tác giả miêu tả thái độ thờ ơ, vô tâm của người đi đường, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, xót thương. - Cao trào: Tác giả hồi tưởng về tuổi thơ nghèo khó, gắn liền với hình ảnh bắp ngô và tình yêu thương của mẹ cha. - Kết thúc: Tác giả khẳng định sự trân trọng, biết ơn đối với những người mẹ, người cha đã hy sinh vì con cái. Câu 5: Thông điệp: Bài thơ gửi gắm thông điệp về sự đồng cảm, sẻ chia và lòng biết ơn đối với những người lao động nghèo, đặc biệt là những người mẹ. ->Vi: * Bài thơ đã khắc họa chân dung những người phụ nữ bán ngô nướng với cuộc sống vất vả, lam lũ. Thái độ thờ ơ, vô tâm của người đi đường càng làm nổi bật sự cô đơn, lẻ loi của họ. * Thông qua hồi tưởng về tuổi thơ, tác giả thể hiện sự đồng cảm, xót thương đối với những người mẹ đã hy sinh cả cuộc đời để nuôi con. * Bài thơ kêu gọi mọi người hãy biết trân trọng những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, biết yêu thương, sẻ chia và biết ơn những người đã hy sinh vì mình.
Câu 1: Nhân vật Thứ trong đoạn trích "Sống mòn" hiện lên với bi kịch tinh thần sâu sắc, được Nam Cao khắc họa bằng nghệ thuật đặc sắc. Trước hết, tác giả tập trung khai thác nội tâm nhân vật. Thứ hiện lên với những dòng độc thoại nội tâm dằn vặt, giằng xé. Anh ta hồi tưởng về những ước mơ, hoài bão thuở còn ngồi trên ghế nhà trường, về những khát vọng đổi đời. Tuy nhiên, hiện thực phũ phàng đã vùi dập những ước mơ ấy. Thứ nhận ra sự "sống mòn" của bản thân, sự tầm thường, nhỏ nhen đang xâm chiếm tâm hồn. Nỗi thất vọng, chán chường, sự tự ti, mặc cảm hiện rõ qua những câu văn ngắn gọn, dồn dập: "Y sẽ chết mà chưa làm gì cả, chết mà chưa sống!" Thứ hai, ngôn ngữ được sử dụng tinh tế, giàu tính biểu cảm. Tác giả sử dụng nhiều từ ngữ gợi tả tâm trạng như "buồn", "nghẹn ngào", "uất ức", "nhu nhược", "hèn yếu". Các câu văn ngắn, dứt khoát, thể hiện sự bế tắc, tuyệt vọng của nhân vật. Bên cạnh đó, việc sử dụng các biện pháp tu từ như điệp ngữ ("lùi dần", "sẽ"), đối lập (ước mơ - hiện thực, sống - chết) làm nổi bật sự giằng xé nội tâm, sự bế tắc của nhân vật. Cuối cùng, nghệ thuật xây dựng nhân vật Thứ còn thể hiện qua việc đặt nhân vật trong mối quan hệ với hoàn cảnh xã hội. Hình ảnh con tàu, dòng sông, những người nông dân, cuộc chiến tranh... là những yếu tố góp phần làm rõ thêm bi kịch của Thứ. Anh ta không chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh mà còn là biểu tượng cho lớp trí thức nghèo, bị tha hóa trong xã hội cũ. Tóm lại, bằng việc tập trung khai thác nội tâm, sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm và đặt nhân vật trong mối quan hệ với hoàn cảnh, Nam Cao đã khắc họa thành công nhân vật Thứ, một trí thức nghèo với bi kịch tinh thần sâu sắc, góp phần làm nên giá trị của tác phẩm "Sống mòn". Câu 2 Câu nói "Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã" nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự kiên trì và lòng dũng cảm trong cuộc sống. Đó là một thông điệp mạnh mẽ khuyến khích con người không ngại thất bại, bởi thất bại chỉ là một phần tất yếu của hành trình đi đến thành công. Điều quan trọng là sau mỗi lần vấp ngã, chúng ta biết cách đứng dậy, vượt qua khó khăn và tiếp tục nỗ lực để đạt được mục tiêu của mình. Thất bại là một phần không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Không ai có thể thành công ngay từ lần đầu tiên, bởi thành công thực sự đòi hỏi sự cố gắng, kiên trì và đôi khi cả những sai lầm. Nếu nhìn vào những người nổi tiếng hay thành công trong lịch sử, ta sẽ thấy rằng họ đã trải qua không ít lần thất bại. Thomas Edison đã thử nghiệm hàng nghìn lần trước khi phát minh ra bóng đèn điện, hay Walt Disney từng bị từ chối rất nhiều lần trước khi xây dựng nên một để chế giải trí vĩ đại. Những thất bại của họ không khiến họ từ bỏ mà ngược lại, chính từ những lần vấp ngã đó, họ học hỏi và cải thiện bản thân để cuối cùng chạm tới thành công. Sự kiên trì và tinh thần vươn lên sau thất bại là một phẩm chất quý giả. Nó cho thấy sức mạnh của ý chí và lòng quyết tâm. Khi chúng ta vấp ngã, chúng ta có cơ hội để nhìn nhận lại những sai lầm, học hỏi từ chúng và phát triển. Mỗi lần thất bại là một lần chúng ta được rèn luyện thêm bản lĩnh, lòng kiên nhẫn và sự bền bỉ. Quan trọng hơn, nó giúp ta phát triển một cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Thay vì nản lòng trước khó khăn, chúng ta học cách đối mặt và giải quyết chúng một cách thông minh và hiệu quả hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể dễ dàng đứng dậy sau thất bại. Nhiều người thường cảm thấy nản chí, mất niềm tin vào bản thân và từ bỏ mục tiêu sau khi gặp khó khăn. Đây là một thách thức lớn, bởi sự thất vọng và sợ hãi thường làm cản trở con người tiến bước. Để vượt qua điều này, chúng ta cần rèn luyện lòng tự tin và tinh thần lạc quan. Cần hiểu rằng thất bại không phải là dấu chấm hết mà chỉ là một thử thách tạm thời, và chỉ có sự kiên trì mới đưa ta tới thành công.Đồng thời, chúng ta cũng cần xây dựng một môi trường hỗ trợ và khuyến khích người khác sau những lần vấp ngã. Sự động viên từ gia đình, bạn bè và đồng nghiệp có thể là nguồn động lực lớn giúp ta không gục ngã trước khó khăn. Thay vì chỉ trích hay phán xét, chúng ta nên học cách cảm thông và giúp đỡ người khác đứng dậy sau thất bại. Điều này không chỉ giúp họ phát triển mà còn tạo nên một cộng đồng mạnh mẽ, nơi mọi người cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Trong cuộc sống hiện đại, áp lực về thành công ngày càng lớn, khiến nhiều người dễ rơi vào trạng thái lo lắng và sợ hãi mỗi khi đối mặt với thất bại. Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu rằng, giá trị thực sự của thành công không nằm ở việc ta tránh được thất bại, mà ở cách ta đối mặt và vượt qua chúng. Vinh quang lớn nhất không phải là không bao giờ sai lầm, mà là khả năng học hỏi và phát triển từ những lần sai lầm đó. Tóm lại, câu nói "Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã" là một bài học sâu sắc về ý nghĩa của thất bại và sự kiên trì. Thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là ta từ bỏ sau khi vấp ngã. Chỉ cần ta có lòng dũng cảm, kiên trì và sự quyết tâm, ta sẽ luôn có cơ hội để đứng dậy và tiếp tục hành trình của mình. Và chính từ những lần vươn dậy đó, ta sẽ tìm thấy sự vinh quang thực sự trong cuộc sống.
Câu 1: Nhân vật Thứ trong đoạn trích "Sống mòn" hiện lên với bi kịch tinh thần sâu sắc, được Nam Cao khắc họa bằng nghệ thuật đặc sắc. Trước hết, tác giả tập trung khai thác nội tâm nhân vật. Thứ hiện lên với những dòng độc thoại nội tâm dằn vặt, giằng xé. Anh ta hồi tưởng về những ước mơ, hoài bão thuở còn ngồi trên ghế nhà trường, về những khát vọng đổi đời. Tuy nhiên, hiện thực phũ phàng đã vùi dập những ước mơ ấy. Thứ nhận ra sự "sống mòn" của bản thân, sự tầm thường, nhỏ nhen đang xâm chiếm tâm hồn. Nỗi thất vọng, chán chường, sự tự ti, mặc cảm hiện rõ qua những câu văn ngắn gọn, dồn dập: "Y sẽ chết mà chưa làm gì cả, chết mà chưa sống!" Thứ hai, ngôn ngữ được sử dụng tinh tế, giàu tính biểu cảm. Tác giả sử dụng nhiều từ ngữ gợi tả tâm trạng như "buồn", "nghẹn ngào", "uất ức", "nhu nhược", "hèn yếu". Các câu văn ngắn, dứt khoát, thể hiện sự bế tắc, tuyệt vọng của nhân vật. Bên cạnh đó, việc sử dụng các biện pháp tu từ như điệp ngữ ("lùi dần", "sẽ"), đối lập (ước mơ - hiện thực, sống - chết) làm nổi bật sự giằng xé nội tâm, sự bế tắc của nhân vật. Cuối cùng, nghệ thuật xây dựng nhân vật Thứ còn thể hiện qua việc đặt nhân vật trong mối quan hệ với hoàn cảnh xã hội. Hình ảnh con tàu, dòng sông, những người nông dân, cuộc chiến tranh... là những yếu tố góp phần làm rõ thêm bi kịch của Thứ. Anh ta không chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh mà còn là biểu tượng cho lớp trí thức nghèo, bị tha hóa trong xã hội cũ. Tóm lại, bằng việc tập trung khai thác nội tâm, sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm và đặt nhân vật trong mối quan hệ với hoàn cảnh, Nam Cao đã khắc họa thành công nhân vật Thứ, một trí thức nghèo với bi kịch tinh thần sâu sắc, góp phần làm nên giá trị của tác phẩm "Sống mòn". Câu 2 Câu nói "Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã" nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự kiên trì và lòng dũng cảm trong cuộc sống. Đó là một thông điệp mạnh mẽ khuyến khích con người không ngại thất bại, bởi thất bại chỉ là một phần tất yếu của hành trình đi đến thành công. Điều quan trọng là sau mỗi lần vấp ngã, chúng ta biết cách đứng dậy, vượt qua khó khăn và tiếp tục nỗ lực để đạt được mục tiêu của mình. Thất bại là một phần không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Không ai có thể thành công ngay từ lần đầu tiên, bởi thành công thực sự đòi hỏi sự cố gắng, kiên trì và đôi khi cả những sai lầm. Nếu nhìn vào những người nổi tiếng hay thành công trong lịch sử, ta sẽ thấy rằng họ đã trải qua không ít lần thất bại. Thomas Edison đã thử nghiệm hàng nghìn lần trước khi phát minh ra bóng đèn điện, hay Walt Disney từng bị từ chối rất nhiều lần trước khi xây dựng nên một để chế giải trí vĩ đại. Những thất bại của họ không khiến họ từ bỏ mà ngược lại, chính từ những lần vấp ngã đó, họ học hỏi và cải thiện bản thân để cuối cùng chạm tới thành công. Sự kiên trì và tinh thần vươn lên sau thất bại là một phẩm chất quý giả. Nó cho thấy sức mạnh của ý chí và lòng quyết tâm. Khi chúng ta vấp ngã, chúng ta có cơ hội để nhìn nhận lại những sai lầm, học hỏi từ chúng và phát triển. Mỗi lần thất bại là một lần chúng ta được rèn luyện thêm bản lĩnh, lòng kiên nhẫn và sự bền bỉ. Quan trọng hơn, nó giúp ta phát triển một cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Thay vì nản lòng trước khó khăn, chúng ta học cách đối mặt và giải quyết chúng một cách thông minh và hiệu quả hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể dễ dàng đứng dậy sau thất bại. Nhiều người thường cảm thấy nản chí, mất niềm tin vào bản thân và từ bỏ mục tiêu sau khi gặp khó khăn. Đây là một thách thức lớn, bởi sự thất vọng và sợ hãi thường làm cản trở con người tiến bước. Để vượt qua điều này, chúng ta cần rèn luyện lòng tự tin và tinh thần lạc quan. Cần hiểu rằng thất bại không phải là dấu chấm hết mà chỉ là một thử thách tạm thời, và chỉ có sự kiên trì mới đưa ta tới thành công.Đồng thời, chúng ta cũng cần xây dựng một môi trường hỗ trợ và khuyến khích người khác sau những lần vấp ngã. Sự động viên từ gia đình, bạn bè và đồng nghiệp có thể là nguồn động lực lớn giúp ta không gục ngã trước khó khăn. Thay vì chỉ trích hay phán xét, chúng ta nên học cách cảm thông và giúp đỡ người khác đứng dậy sau thất bại. Điều này không chỉ giúp họ phát triển mà còn tạo nên một cộng đồng mạnh mẽ, nơi mọi người cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Trong cuộc sống hiện đại, áp lực về thành công ngày càng lớn, khiến nhiều người dễ rơi vào trạng thái lo lắng và sợ hãi mỗi khi đối mặt với thất bại. Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu rằng, giá trị thực sự của thành công không nằm ở việc ta tránh được thất bại, mà ở cách ta đối mặt và vượt qua chúng. Vinh quang lớn nhất không phải là không bao giờ sai lầm, mà là khả năng học hỏi và phát triển từ những lần sai lầm đó. Tóm lại, câu nói "Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã" là một bài học sâu sắc về ý nghĩa của thất bại và sự kiên trì. Thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là ta từ bỏ sau khi vấp ngã. Chỉ cần ta có lòng dũng cảm, kiên trì và sự quyết tâm, ta sẽ luôn có cơ hội để đứng dậy và tiếp tục hành trình của mình. Và chính từ những lần vươn dậy đó, ta sẽ tìm thấy sự vinh quang thực sự trong cuộc sống.
Câu 1. Xác định ngôi kể trong văn bản: -Ngôi kể thứ ba. Câu 2. Tìm những từ ngữ, hình ảnh khắc họa cuộc sống của Thứ khi ở Hà Nội: * Từ ngữ:rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom", "chuyện để dành, chuyện mua vườn, chuyện làm nhà, chuyện nuôi sống y với vợ con y", "sẽ ăn bám vợ", "đời y sẽ mốc lên, sẽ gi đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê". * Hình ảnh: Cuộc sống của Thứ ở Hà Nội được khắc họa qua những lo toan về vật chất, sự thu mình, và nỗi sợ hãi về tương lai. Câu 3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: "Ra khỏi trường, y thấy mình gần như là một phế nhân.": Biện pháp tu từ: So sánh (gần như là một phế nhân). ->Tác dụng: * Diễn tả sự thất vọng, bế tắc của Thứ sau khi ra trường. * Nhấn mạnh sự đối lập giữa những ước mơ, hoài bão khi còn ngồi trên ghế nhà trường và thực tế phũ phàng. Gợi sự đồng cảm với nhân vật, cho thấy sự suy sụp về tinh thần của Thứ. Câu 4. Nhận xét sự thay đổi của Thứ khi ở Hà Nội và Sài Gòn: * Ở Sài Gòn: Thứ có một giai đoạn "đẹp" hơn, "hăm hở, náo nức, mong chờ", có những đam mê, khát vọng. * Ở Hà Nội: Thứ sống "rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom", chỉ còn lo toan về vật chất, mất dần đi những ước mơ, hoài bão. Sự thay đổi này cho thấy sự tác động của hoàn cảnh sống, của cuộc sống "sống mòn" lên con người Thứ. Câu 5. Trình bày một thông điệp anh/chị rút ra sau khi đọc văn bản và lí giải: * Thông điệp: Cuộc sống có thể làm thui chột những ước mơ, hoài bão của con người nếu không có sự nỗ lực, bản lĩnh để vượt qua hoàn cảnh. -> Vi; Văn bản cho thấy sự giằng xé nội tâm của Thứ, một người trí thức có học thức nhưng lại bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống nghèo khổ, tầm thường. * Sự thay đổi của Thứ từ Sài Gòn đến Hà Nội cho thấy sự tác động của hoàn cảnh sống đến con người. => Thông điệp này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc giữ vững lý tưởng, không ngừng nỗ lực để theo đuổi ước mơ, và có bản lĩnh để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
c1: Dưới góc nhìn của nhân vật trữ tình, giọng hát của người nông dân mang đến những liên tưởng vừa mộc mạc, vừa sâu sắc, phản ánh vẻ đẹp chân chất của người lao động và cuộc sống làng quê. Từng âm thanh “trầm trầm” ấy được so sánh với “tiếng lúa khô cháy vào trong cót,” gợi lên hình ảnh thân thuộc của mùa màng, của công việc đồng áng đầy nhọc nhằn nhưng gắn bó thiết tha. Âm thanh ấy không chỉ đơn thuần là tiếng hát mà còn là tiếng lòng, là nhịp đập của cuộc sống nông thôn. Liên tưởng tiếp theo “như đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày” mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Giọng hát trở thành sự khơi dậy những năng lượng tiềm tàng từ đất đai, tượng trưng cho niềm hy vọng và sức mạnh lao động của người nông dân. Qua những liên tưởng ấy, giọng hát không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng cho tình yêu đất, yêu nghề, và sự gắn bó bền chặt với cội nguồn. Chính sự tinh tế này khiến đoạn thơ trở nên sống động và sâu lắng, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc.
c2: Tuổi trẻ – giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời, tràn đầy nhiệt huyết, khát khao và những hoài bão lớn lao. Thế nhưng, đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, người trẻ lại phải đối diện với những luồng tư tưởng khác nhau về cách sống. Có ý kiến cho rằng tuổi trẻ cần có ước mơ để làm kim chỉ nam, có ý kiến lại khẳng định tuổi trẻ thời hội nhập cần sống thực tế. Vậy, đâu là con đường đúng đắn cho tuổi trẻ?
Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản. -> Tự do Câu 2. Chỉ ra những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản. Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản: -"Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ” -"Tiếng huầy ơ” - "Ai gọi đấy, ai đang cười khúc khích" - "trầm trầm giọng hát" Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ: Tôi cựa mình như búp non mở lá. Biện pháp tu từ được sử dụng: So sánh. Tác dụng: * Diễn tả sự thức dậy từ từ, nhẹ nhàng của nhân vật trữ tình. * Gợi tả sự tươi mới, sức sống của buổi sáng. * Tạo ra hình ảnh thơ mộng, giàu sức gợi. Câu 4. Nhận xét tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe âm thanh Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ và và tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai. Tâm trạng của nhân vật trữ tình: * Khi nghe "Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ": Cảm giác bình yên, thư thái, hòa mình vào không gian quen thuộc của làng quê. * Khi nghe tiếng gọi, tiếng cười khúc khích: Sự tò mò, thích thú, mong muốn khám phá, hòa mình vào cuộc sống. Câu 5. Trình bày một thông điệp ý nghĩa mà anh/chị rút ra từ văn bản và lí giải (khoảng 5 - 7 dòng). Thông điệp ý nghĩa: Bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của cuộc sống bình dị, gần gũi với thiên nhiên và con người. * Lí giải: * Bài thơ "Ban Mai" cho thấy sự gắn bó sâu sắc của con người với quê hương, với những điều giản dị nhất. * Tác giả đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống thông qua việc miêu tả những âm thanh, hình ảnh quen thuộc của buổi sáng. * Thông điệp về sự trân trọng những khoảnh khắc bình yên, những giá trị tinh thần trong cuộc sống.
C1: Cảm nhận bài thơ ở phần đọc hiểu Thơ là tâm hồn, tình cảm. Nó diễn đạt rất thành công mọi cung bậc tình cảm đa dạng và phong phú của con người: niềm vui, nỗi buồn, sự cô đơn, tâm trạng chán chường, tuyệt vọng, nỗi trăn trở, băn khoăn, sự hồi hợp, phấp phỏng, một nỗi buồn vu vơ. Một nỗi niềm bâng khuâng khó tả, một sự run rẩy thoáng qua, một phút chốc ngẩn ngơ… Có những tâm trạng và cung bậc tình cảm của con người chỉ có thể diễn đạt bằng thơ. Chính vì thế thơ không chỉ nói hộ lòng mình, thơ còn là sự an ủi, vỗ về, động viên khích lệ người ta đứng dậy đi tới. Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Bàn giao" chứa đựng những tình cảm sâu lắng, chân thành mà người ông dành cho thế hệ cháu con. Trong từng câu chữ, ông không chỉ trao lại những giá trị vật chất hay cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, mà còn gửi gắm những trải nghiệm tâm hồn và bài học sống quý giá. Câu thơ “Ông chỉ bàn giao một chút buồn/ Ngậm ngùi một chút, chút cô đơn” gợi lên sự day dứt, trăn trở và cả tình yêu thương vô bờ. Người ông không muốn cháu phải chịu đựng những khổ đau, nỗi buồn lớn lao mà bản thân ông đã trải qua, chỉ muốn cháu thấu hiểu chúng như một phần nhỏ để trưởng thành, để biết trân trọng hơn cuộc sống an lành hiện tại. Hình ảnh người ông hiện lên đầy bao dung, nhân hậu, mong muốn cháu con được sống trong hạnh phúc và yêu thương trọn vẹn. Đặc biệt, câu thơ “Câu thơ vững gót làm người ấy/ Ông cũng bàn giao cho cháu luôn” chính là thông điệp sâu sắc nhất mà người ông gửi lại. Đó không chỉ là một bài học làm người, mà còn là lời dặn dò về ý chí kiên cường, về cách đứng vững trước thử thách, nghịch cảnh của cuộc sống. Ông không chỉ truyền lại những điều tươi đẹp mà còn dạy cháu cách đối mặt với khó khăn, cách trân trọng mọi giá trị trong cuộc đời. Hai khổ thơ cuối không chỉ là biểu hiện của tình yêu thương sâu sắc giữa các thế hệ, mà còn khơi dậy trách nhiệm lớn lao của thế hệ trẻ trong việc tiếp nối, gìn giữ và phát huy những giá trị ấy. Hình ảnh người ông và những lời bàn giao đong đầy tình yêu thương không chỉ mang tính cá nhân mà còn đại diện cho tình yêu thương, kỳ vọng của thế hệ đi trước dành cho tương lai. Từ đó, bài thơ khẳng định vai trò quan trọng của sự truyền thụ và kế thừa, kết nối quá khứ với tương lai, để những giá trị đẹp mãi trường tồn và tỏa sáng trong cuộc sống. C2: Tuổi trẻ được xem như khoảnh khắc tươi đẹp và quý báu nhất trong cuộc đời của mỗi người. Đây là giai đoạn đặc biệt, đón nhận chúng ta với một khoảng thời gian quý báu để thực hiện những ước mơ và phấn đấu để biến chúng thành hiện thực. Đồng thời, sức khỏe của chúng ta cũng đạt đến đỉnh cao, cho phép chúng ta hoạt động mạnh mẽ để trải nghiệm cuộc sống một cách tối đa. Đây là khoảnh khắc để ta khám phá, học hỏi và trải nghiệm. Trải nghiệm là một phần quan trọng của sự trưởng thành và học hỏi. Nó bao gồm việc tích luỹ kiến thức và kinh nghiệm thông qua việc thám hiểm thế giới xung quanh. Chúng ta có thể trải nghiệm cuộc sống qua nhiều hình thức khác nhau như học tập, giao tiếp, du lịch, hoặc tham gia các hoạt động tình nguyện. Không ai được sinh ra đã trở thành người tài năng và sâu sắc từ ngay lập tức. Dù ta có dành cả cuộc đời để học hỏi, chúng ta vẫn không thể hoàn thiện hoàn toàn. Điều này làm cho trải nghiệm cuộc sống trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Qua những trải nghiệm này, chúng ta học được những bài học quý báu mà không có cuốn sách nào hoặc lý thuyết nào có thể thay thế. Mỗi vùng đất mới chúng ta đến, mỗi người mà chúng ta gặp gỡ đều đóng góp vào sự trưởng thành của chúng ta. Chăm chỉ, dũng cảm, kiên nhẫn, lòng nhân ái, và nhiều phẩm chất khác được phát triển thông qua trải nghiệm cuộc sống. Trải nghiệm cung cấp động lực và cảm hứng để chúng ta theo đuổi những ước mơ lớn lao và trân trọng những gì chúng ta đang có. Hơn nữa, càng trải nghiệm nhiều, chúng ta càng nhận ra sự đa dạng và rộng lớn của thế giới xung quanh, giúp chúng ta có cái nhìn đa chiều và tích cực hơn về cuộc sống. Nếu không có trải nghiệm, chúng ta sẽ bị hạn chế trong tư duy và tự hẹp bản thân, giống như "Ếch ngồi đáy giếng." Khánh Vy, người vừa nhận được học bổng toàn phần từ Chính phủ Anh sau ba lần bị từ chối, đã chia sẻ về tầm quan trọng của trải nghiệm trong thành công cá nhân của cô. Trong quá khứ, cô thường tập trung vào lý thuyết hơn là chia sẻ những trải nghiệm thực tế. Tuy nhiên, lần này, Khánh Vy quyết định kể về những trải nghiệm thực tế, những thách thức mà cô đã đối mặt, cách mà cô đã giải quyết chúng, và cống hiến của cô cho xã hội. Ngược lại, vẫn còn nhiều người trong xã hội chưa nhận thức được tầm quan trọng của việc trải nghiệm. Họ lười biếng, không muốn thay đổi, hoặc tỏ ra bảo thủ. Cuối cùng, họ sẽ tự đẩy mình vào tình thế tồi tệ và trở thành những người thất bại trong cuộc sống. "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn là sống buồn bã suốt trăm năm." Hãy mở lòng mình và sẵn sàng để trải nghiệm. Khi chúng ta bước chân ra ngoài để khám phá vẻ đẹp của thế giới, chúng ta sẽ thấy tâm hồn mình tươi sáng và phong cách sống của chúng ta thêm phong cách và đáng sống.
C1: Thể thơ: Tự do C2: Câu 2: Trong bài thơ, người ông sẽ bàn giao cho cháu: - Những điều đẹp đẽ như: gió heo may, góc phố với mùi ngô nướng, tháng giêng hương bưởi, mùa xuân xanh, những gương mặt đẫm nắng, yêu thương trên trái đất. - Một chút buồn, ngậm ngùi, chút cô đơn, và câu thơ về nghị lực sống "Cắn răng mà chịu thiệt, vững gót để làm người". Câu 3: Ở khổ thơ thứ hai, người ông không muốn bàn giao cho cháu những thứ như: những tháng ngày vất vả, sương muối lạnh giá, sự rung chuyển của đất, xóm làng loạn lạc, ngọn đèn mờ, mưa bụi. Lý do ông không muốn trao những điều này là bởi ông không mong cháu phải gánh chịu những khổ đau, khó khăn và mất mát mà ông từng trải qua. Tấm lòng yêu thương của ông dành cho cháu được thể hiện rõ ràng qua sự lựa chọn chỉ trao lại những điều đẹp đẽ, hy vọng cháu được sống trong một thế giới an lành hơn, đầy ắp niềm vui, yêu thương và hy vọng. Câu 4: Biện pháp điệp ngữ "bàn giao" được lặp lại nhiều lần trong bài thơ. Việc lặp lại từ này tạo nên nhịp điệu sâu lắng, đồng thời nhấn mạnh tình cảm yêu thương, trách nhiệm và sự kỳ vọng của người ông đối với thế hệ sau. Điệp ngữ không chỉ làm nổi bật những giá trị quý báu mà ông trân trọng muốn truyền lại, mà còn thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng mà cháu sẽ kế thừa và phát huy. Nhờ biện pháp điệp ngữ, bài thơ trở nên giàu cảm xúc và có sức lay động mạnh mẽ hơn. Câu 5: Chúng ta cần có thái độ trân trọng và biết ơn đối với những điều quý giá mà thế hệ cha ông đã bàn giao. Sự trân trọng đó cần được thể hiện qua việc gìn giữ, bảo tồn những giá trị văn hóa, lịch sử và tinh thần mà họ để lại. Đồng thời, chúng ta cần phát huy những giá trị ấy, áp dụng chúng vào cuộc sống hiện tại để tạo ra những đóng góp tích cực cho xã hội. Hơn thế nữa, mỗi người cần ý thức trách nhiệm của mình trong việc xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, để lại những di sản có ý nghĩa cho thế hệ mai sau. Chỉ khi chúng ta biết kế thừa và phát triển, những công lao và kỳ vọng của cha ông mới thực sự được trân quý và phát huy trọn vẹn.