ĐẶNG THỊ HUYỀN TRANG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của ĐẶNG THỊ HUYỀN TRANG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Nguyễn Đức Hạnh ​​ là một nhà thơ hiện đại nổi bật của văn học Việt Nam với giọng thơ giản dị, chân thành nhưng giàu tính nhân văn sâu sắc,những tác phẩm của ông thường tập trung phản ánh cuộc sống lao động, ​​ số phận con người bình dị trong xã hội,bài thơ Những người đàn bà bán ngô nướng là một trong những sáng tác tiêu biểu, thể hiện rõ nét sự đồng cảm và trân trọng với những người lao động nghèo khổ.Nội dung bài thơ tập trung khắc họa hình ảnh người đàn bà bán ngô với cuộc sống lam lũ, nhọc nhằn nhưng đầy nghị lực, sự hy sinh vì con. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về tình mẫu tử thiêng liêng và sự cần thiết của lòng cảm thông, trân trọng từ xã hội đối với những phận người nghèo.Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, ngôn ngữ giản dị mà giàu hình ảnh biểu cảm. Các biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ, điệp từ được vận dụng khéo léo, giúp tạo nên những hình ảnh sống động, làm nổi bật sự đối lập giữa sự tận tụy của người phụ nữ và thái độ vô tâm của xã hội. Nhờ đó, bài thơ không chỉ chạm đến trái tim người đọc mà còn thức tỉnh lòng nhân ái, sẻ chia trong mỗi người.

Câu 2

Cuộc sống không phải là để chờ đợi cơn bão đi qua, cuộc sống là để học được cách khiêu vũ trong mưa. Câu nói sâu sắc của Vivian Greene đã truyền tải một thông điệp quan trọng về cách chúng ta nên đối diện với khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Thay vì ngồi yên đợi mọi chuyện qua đi, chúng ta cần học cách sống vui vẻ, kiên cường và tận hưởng từng khoảnh khắc dù có bão giông, thử thách vây quanh.

Trước hết, câu nói nhấn mạnh rằng cuộc sống luôn có những khó khăn, thử thách – “cơn bão”. Không ai có thể tránh khỏi những lúc gian truân, những lúc cuộc đời trở nên khó khăn, đầy sóng gió. Nếu chỉ biết ngồi chờ đợi, trốn tránh thì ta sẽ lãng phí thời gian quý giá và có thể bỏ lỡ nhiều cơ hội, niềm vui. Việc “chờ đợi cơn bão đi qua” không phải là lựa chọn tốt nhất, bởi có thể cơn bão ấy kéo dài hay mãi mãi không dứt, khiến ta luôn sống trong lo âu, bất an. Thay vì vậy, “học được cách khiêu vũ trong mưa” chính là sự chấp nhận, thích nghi và thậm chí biết tận hưởng những khó khăn ấy. Khiêu vũ ở đây được hiểu là sự lạc quan, năng động, kiên cường, là cách ta biết giữ vững tinh thần và tìm ra niềm vui trong nghịch cảnh. Bởi trong những lúc khó khăn, con người thường khám phá được sức mạnh tiềm ẩn, phát triển bản lĩnh và trưởng thành hơn. Khi biết “khiêu vũ trong mưa”, chúng ta không còn là nạn nhân của hoàn cảnh mà trở thành người chủ động, làm chủ cuộc sống của chính mình.

Câu nói còn mang ý nghĩa rằng cuộc sống là một hành trình với đủ mọi cung bậc cảm xúc, không thể thiếu những thử thách để làm cho nó ý nghĩa hơn. Những khó khăn, thử thách giống như những “cơn mưa” làm sạch tâm hồn, giúp ta trân trọng hơn hạnh phúc và những điều tốt đẹp. Nếu chỉ biết tránh né thì ta sẽ không thể trưởng thành và không thể cảm nhận trọn vẹn hương vị cuộc sống. Thực tế, rất nhiều tấm gương trong đời sống cho thấy tinh thần “khiêu vũ trong mưa” đã giúp con người vượt qua nghịch cảnh để thành công và hạnh phúc. Những người bệnh tật vẫn lạc quan sống vui, những người thất bại vẫn đứng dậy vươn lên, những người nghèo khó vẫn sống đẹp và yêu đời. Họ không để khó khăn ngăn cản ước mơ và niềm tin vào cuộc

Tuy nhiên, để thực sự “khiêu vũ trong mưa” không phải dễ dàng mà đòi hỏi con người phải có ý chí, lòng kiên trì và sự lạc quan bền bỉ. Đó là một quá trình rèn luyện, học hỏi để biến những cơn bão thành sức mạnh nội tâm và tìm được hạnh phúc ngay cả trong thử thách. Như vậy, câu nói của Vivian Greene như một lời nhắc nhở sâu sắc: cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm, nhưng chính cách ta đối mặt và tận hưởng khó khăn mới tạo nên ý nghĩa thật sự. Hãy học cách “khiêu vũ trong mưa” để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn, để mỗi ngày dù có bão giông vẫn tràn đầy hy vọng và niềm vui


Câu 1

Thể thơ : Tự do

Câu 2

Các từ ngữ: “thờ ơ”, “rẻ rúng”, thể hiện sự lạnh nhạt, coi thường, thiếu tôn trọng của người đi đường đối với người đàn bà bán ngô.

Câu 3

Biện pháp tu từ ẩn dụ“Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm” ​​

Nhân hóa "tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm"

Đối "cầm lên vứt xuống"

Tác dụng

-Gợi hình ảnh giàu tính biểu cảm, tăng tính gợi hình,gợi cảm và chiều sâu cảm xúc cho bài thơ.

- người đi đường so đo,tính toán lợi ích khi mua hàng,thể hiện thái độ thờ ơ ,rẻ rúng,coi thường người bán.

-Thái độ tác giả : Đau xót, xót thương cho những phận đời nhỏ bé, lam lũ,lên án thái độ của những người đi đường

Câu 4

Bài thơ mở đầu bằng cái nhìn đầy trắc ẩn dành cho người đàn bà bán ngô – hình ảnh gắn liền với sự nhọc nhằn và số phận. Mạch cảm xúc sau đó chuyển sang phê phán sự vô cảm của xã hội. Từ đó, tác giả lắng sâu vào hồi ức, liên tưởng từ bắp ngô đến tuổi thơ, tình mẫu tử, tình phụ tử. Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh bếp lửa hồng – biểu tượng cho sự sống, nghị lực và tình yêu thương vẫn luôn âm ỉ cháy trong những mảnh đời lam lũ.

Câu 5

Thông điệp: Hãy biết trân trọng và cảm thông với những con người lao động bình dị quanh ta. Vì bài thơ cho thấy sau những bắp ngô nướng tưởng chừng nhỏ bé là cả một đời vất vả, hy sinh của người phụ nữ để nuôi con. Chính vì thế, sự thờ ơ hay rẻ rúng của người đời là điều cần được thay đổi bằng cái nhìn nhân ái và tôn trọng hơn.



Câu 1

Nam Cao là một cây bút hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại, nổi bật với phong cách viết giàu chất triết lí, giàu tính nhân văn và khả năng đi sâu vào phân tích nội tâm con người,"Sống mòn" là một trong những tiểu thuyết tiêu biểu của ông, viết trước Cách mạng tháng Tám, thể hiện sâu sắc bi kịch tinh thần của lớp trí thức tiểu tư sản sống trong xã hội cũ –,điển hình là nhân vật Thứ. Ở phần cuối tác phẩm, Nam Cao đã vận dụng thành công nghệ thuật xây dựng nhân vật qua những dòng độc thoại nội tâm day dứt, đầy giằng xé. Thứ hiện lên không chỉ là một con người thất bại trước nghịch cảnh mà còn là nạn nhân của sự tha hóa tinh thần, của một cuộc sống tù túng và đầy vô vọng. Ngôn ngữ tự sự kết hợp với hình ảnh so sánh đặc sắc như “phế nhân”, “sống mòn”, “con trâu kéo cày”... khiến hình tượng Thứ trở nên ám ảnh. Qua đó, Nam Cao thể hiện sự xót xa cho số phận người trí thức nghèo, đồng thời lên án một thái độ sống bạc nhược, cam chịu, như một lời thức tỉnh con người: sống là phải dám thay đổi, dám vượt lên chính mình.

Câu 2

“Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã.” Câu nói ấy đã trở thành lời nhắc nhở sâu sắc cho những ai đang miệt mài trên hành trình chinh phục ước mơ. Trong xã hội hiện đại đầy biến động và cạnh tranh khốc liệt, thất bại là điều không thể tránh khỏi. Thay vì sợ hãi hay né tránh, người trẻ cần học cách chấp nhận thất bại như một phần tất yếu của hành trình trưởng thành và thành công.

Thất bại không phải là điểm kết thúc, mà là một bước đệm quan trọng để con người nhìn lại chính mình, rút ra bài học và mạnh mẽ hơn. Với người trẻ, khi kinh nghiệm còn ít, kiến thức còn hạn chế, việc mắc sai lầm, vấp ngã là điều bình thường. Quan trọng là thái độ sau thất bại: ta chọn buông xuôi hay chọn đứng dậy và làm lại từ đầu với quyết tâm lớn hơn. Thực tế đã chứng minh, không ít những người thành công vĩ đại từng trải qua vô vàn thất bại. Thomas Edison từng nói: “Tôi không thất bại, tôi chỉ tìm ra 10.000 cách không hiệu quả.” Chính sự kiên trì ấy đã đưa ông đến phát minh vĩ đại – bóng đèn điện. Với người trẻ, thất bại là cơ hội để học hỏi, để biết giới hạn của bản thân, từ đó rèn luyện ý chí và bản lĩnh. Tuy nhiên, chấp nhận thất bại không có nghĩa là nuông chiều sự yếu kém hay biện minh cho sự lười biếng. Chấp nhận ở đây là dám đối diện, dũng cảm nhận lỗi, không đổ thừa hoàn cảnh và sẵn sàng thay đổi để tốt hơn. Có những thất bại đau đớn, tưởng chừng như gục ngã, nhưng nếu kiên định và không ngừng cố gắng, người trẻ có thể biến những nỗi đau ấy thành động lực để bật lên mạnh mẽ. Người Nhật có một câu tục ngữ nổi tiếng: “Ngã bảy lần, đứng dậy tám lần”. Đó chính là tinh thần vượt qua thất bại để vươn tới thành công.

Bản thân mỗi người trẻ hôm nay cần hiểu rằng: không ai bước đến đỉnh vinh quang mà không từng trầy trật trên con đường đầy chông gai. Hãy xem thất bại như một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, một phần của hành trình đi đến bản lĩnh và trưởng thành. Dù là trong học tập, công việc hay cuộc sống, hãy học cách bình tĩnh khi vấp ngã, dũng cảm khi sửa sai và lạc quan để tiếp tục bước tiếp.

Như vậy, thành công không dành cho những ai chưa từng thất bại, mà dành cho những ai biết rút ra sức mạnh từ chính những vết thương mình đã đi qua. Người trẻ chỉ thực sự lớn lên khi biết chấp nhận thất bại như một phần tự nhiên của cuộc sống, và kiên cường biến nó thành bước đệm để chạm đến những điều tốt đẹp hơn. Thất bại không giết chết ước mơ – chỉ sự bỏ cuộc mới làm điều đó. Vì vậy, hãy ngẩng cao đầu sau mỗi lần vấp ngã và tiếp tục hành trình, bởi những điều tốt đẹp nhất vẫn luôn ở phía trước.


Câu 1:

Văn bản được kể theo ngôi thứ ba

Câu 2:Từ ngữ ,hình ảnh khắc họa cuộc sống của Thứ ở Hà Nội

​​sống rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom, chỉ còn dám nghĩ đến chuyện để dành, mua vườn, làm nhà, nuôi sống vợ con, sống mốc lên, gỉ đi, mòn, mục ra ở một xó nhà quê.

Câu 3​​

Biện pháp tu từ: So sánh – so sánh Thứ với “một phế nhân”. - Tác dụng nghệ thuật: Biện pháp so sánh giúp hình ảnh nhân vật trở nên sống động, cụ thể, tạo ấn tượng mạnh cho người đọc về tâm trạng và hoàn cảnh nhân vật. - Tác dụng nội dung: Làm nổi bật cảm giác vô dụng, tuyệt vọng, mất phương hướng của Thứ khi lý tưởng tuổi trẻ bị thực tế phủ nhận. - Thái độ của tác giả: Xót xa, cảm thông và phê phán nhẹ nhàng. Nam Cao vừa thể hiện nỗi đau trước bi kịch tinh thần của người trí thức, vừa bày tỏ thái độ phê phán sự yếu đuối, cam chịu, thiếu ý chí vượt lên của họ.

Câu 4:

Ở Sài Gòn: Thứ vẫn còn mang hoài bão, nhiệt huyết, yêu ghét, say mê, còn hy vọng và hành động – “đã ngồi ở thư viện”, “đón dịp đi Pháp không biết nản”. Ở Hà Nội: Thứ trở nên rụt rè, hèn yếu, sống tằn tiện, chỉ nghĩ đến cơm áo, “để dành”, “nuôi vợ con”, sống như “mòn”, “gỉ”, “mục”. Nhận xét: Sự thay đổi ấy cho thấy quá trình tha hóa và suy thoái tinh thần, khi lý tưởng không có môi trường thực hiện, con người rơi vào trạng thái sống vật vờ, cam chịu.

Câu 5:

Thông điệp: Con người phải biết vượt lên hoàn cảnh, dám đổi thay, dám sống đúng với khát vọng của mình. Bới thứ đại diện cho lớp trí thức sống mòn mỏi, thất bại vì thiếu bản lĩnh, thiếu quyết đoán. Sống mà không dám “dứt sợi dây thừng” như con trâu – nghĩa là không dám bứt phá – sẽ chỉ dẫn đến sự tàn lụi, vô nghĩa. Chỉ khi dám thay đổi, con người mới có thể thật sự “sống” chứ không chỉ tồn tại.