Trần Phương Thảo

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Phương Thảo
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…”

Mỗi lần đọc những câu thơ này, em lại bồi hồi xúc động nhớ về cô Thảo - cô giáo đầu tiên của em, và cũng là cô giáo mà em yêu quý nhất.

Cô Thảo là cô giáo dạy lớp một của em. Hồi ấy, cô vừa dạy Toán vừa dạy Văn, và cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp. Vì thế, hầu như mọi tiết học trong tuần em đều được cô dạy dỗ. Lúc đó, cô Thảo khoảng hơn 30 tuổi, đã đi dạy được gần mười năm rồi. Cô bảo, cô đã dạy nhiều lứa học sinh, nhưng ai cô cũng nhớ mặt nhớ tên cả, bởi cô luôn yêu thương tất cả những học sinh của mình. Cô Thảo có mái tóc đen dài, thướt tha, luôn được cô buộc gọn lại bằng một chiếc nơ màu tím. Vóc dáng cô cao gầy, thon thả, khuôn mặt hình trái xoan cùng làn da trắng hồng. Trong tâm trí non nớt của em lúc ấy, cô chính là một nàng tiên thực sự. Đặc biệt nhất là giọng nói của cô. Nó trong trẻo, du dương, hệt như tiếng đàn vi ô lông mà em thường nghe ở trên tivi. Mỗi khi cô giảng bài, đọc mẫu cho chúng em đọc theo đều khiến em say mê. Đặc biệt, cô Thảo dạy học rất hay. Bài toán khó thế nào, nghe cô giảng xong cũng thấy thật dễ dàng. Cô không bao giờ đánh mắng học sinh cả. bạn nào hư, không làm bài, thì cô sẽ gặp bạn ấy, rồi hàn huyên, tâm sự để bạn ấy chăm chỉ học tập hơn. Những bạn nào học kém, thì sau buổi học, cô sẽ kèm thêm cho bạn ấy, nhưng nhất quyết không chịu nhận tiền của phụ huynh. Chính sự quan tâm, yêu mến, hết lòng vì học sinh ấy, mà cô Thảo luôn được bao thế hệ học trò cùng phụ huynh kính trọng, thương yêu.

Nhớ hồi ấy, có một lần khi mọi người đang ngồi học trong lớp, vì không muốn viết bài nên em đã giả vờ là bị đau bụng. Khi thấy cô nhìn sang, em đã ôm lấy bụng và giả vờ rên lên vì đau. Thấy vậy, cô Thảo đã vô cùng lo lắng. Ngay lập tức cô sang nhờ cô giáo lớp bên cạnh trông lớp giúp, rồi bế em lên, chạy sang trạm xa. Lúc ấy, nhìn vẻ lo lắng, cùng những giọt mồ hôi trên khuôn mặt cô, em cảm thấy ân hận vô cùng. Chỉ vì một phút lười biếng của em mà cô giáo đã phải vất vả như vậy. Khi đến trạm xá, cô y tá đi vắng. Cô Thảo cuống quýt lên, không biết phải làm thế nào. Lúc đó, em đã nói thật với cô, rằng mình đã nói dối. Vừa nói, em vừa khóc và rối rít xin lỗi cô. Thấy vậy, cô đã ngồi xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt và vuốt tóc em, rồi nói: “Em biết nhận lỗi sai như vậy là tốt. Từ lần sau em không được nói dối nữa nhé? Em hứa với cô đi nào?”. Nói rồi cô đưa ngón út ra chờ em. Ngay lập tức em đưa ngón tay của mình ra và cùng cô lập nên một lời hứa. Từ hôm ấy, em luôn chăm chỉ học tập, không lúc nào sao nhãng cả. Điều đó đã khiến cô rất ngạc nhiên và vui mừng. Mỗi khi thấy ánh mắt tràn đầy tin tưởng và tự hào của cô. Em lại cảm thấy mình đã làm đúng và cần phải cố gắng thêm nữa. Chính nhờ cô, mà em mới trở thành một học sinh giỏi, chăm ngoan như hôm nay.

Từ lúc ấy đến bây giờ, em đã được học với rất nhiều thầy cô giáo, nhưng cô Thảo vẫn luôn là người giáo viên mà em yêu quý nhất. Năm nào, vào ngày 20/11 em cũng đến thăm cô và gửi đến cô những lời chúc tốt đẹp. Em mong rằng cô sẽ luôn khỏe mạnh, và tiếp tục sự nghiệp trồng người vĩ đại của mình.

10 năm đã trôi qua kể từ ngày người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành ra đi tìm đường cứu nước, cứu dân nhưng ý nghĩa đặc biệt quan trọng của sự kiện ấy vẫn còn nguyên giá trị, mang tính thời sự sâu sắc, để lại nhiều bài học quý báu, truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay và mai sau.

Chủ tịch Hồ Chí Minh (tên lúc nhỏ là Nguyễn Sinh Cung, tên khi đi học là Nguyễn Tất Thành, trong nhiều năm hoạt động cách mạng trước đây lấy tên là Nguyễn Ái Quốc), sinh ngày 19-5-1890 ở làng Kim Liên, xã Nam Liên (nay là xã Kim Liên), huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An- nơi có truyền thống đấu tranh kiên cường chống ách thống trị của thực dân phong kiến. .Người sinh ra trong một gia đình: Bố là một nhà nho yêu nước, nguồn gốc nông dân; mẹ là nông dân; chị và anh đều tham gia chống Pháp và bị tù đày.Với tinh thần yêu nước nồng nàn, thương dân sâu sắc, sự nhạy bén về chính trị, Người đã bắt đầu suy nghĩ về những nguyên nhân thành bại của các phong trào yêu nước lúc bấy giờ và quyết tâm ra đi tìm con đường để cứu dân, cứu nước.

Ngày 5-6-1911 tại Bến cảng Nhà Rồng, thành phố Sài Gòn - Gia Định (nay là Thành phố Hồ Chí Minh), người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành khi đó mới vừa tròn 21 tuổi đã lên chiếc tàu mang tên Amiral Latouche-Tréville bắt đầu cuộc hành trình đi ra thế giới tìm con đư­ờng mới để cứu nư­ớc, cứu dân. Trong hành trình của tuổi thanh xuân, Người đã tìm ra "con đường giải phóng" cho đồng bào, cho dân tộc Việt Nam. Sự kiện ra đi tìm đường cứu nước của Bác không chỉ truyền ý chí, cảm hứng, khát vọng cho thanh niên, mà còn giúp thanh niên Việt Nam rút ra nhiều bài học quý báu trong cuộc sống, học tập, công tác, lao động sản xuất, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Với năng lực trí tuệ sắc sảo và một vốn học vấn chắc chắn, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc hiểu nguyên nhân thất bại của các phong trào chống Pháp không phải vì thiếu lòng yêu nước, chí căm thù đế quốc hay khát vọng độc lập, tự do mà cái thiếu căn bản là tư tưởng tiên tiến soi đường. Kết hợp nhuần nhuyễn hoài bão cứu nước, cứu dân, trí tuệ và bản lĩnh, tư chất khoa học và tinh thần cách mạng, Người chắt lọc tinh hoa nhân loại, khám phá, tiếp nhận nhiều trào lưu tư tưởng, nhiều học thuyết.

Dưới ánh sáng của chủ nghĩa Mác - Lênin, Người đã chuyển tải tư tưởng khoa học và cách mạng vào Việt Nam. Với cách làm khoa học, chu đáo, học thuyết giải phóng dân tộc mang nhiều dấu ấn, tư duy của Người được thâm nhập vào phong trào công nhân và phong trào yêu nước Việt Nam, dẫn tới sự xuất hiện của 3 tổ chức cộng sản ở 3 kỳ trong vòng 6 tháng, từ giữa năm 1929 đến đầu năm 1930.

Sự ra đời của các tổ chức cộng sản là một đòi hỏi của tất yếu lịch sử. Vấn đề đặt ra là phải thống nhất các tổ chức cộng sản đó lại thành một Đảng duy nhất để tạo sức mạnh về tư tưởng và tổ chức, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã chủ động thực hiện và hoàn thành nhiệm vụ đó một cách xuất sắc, hợp nhất các tổ chức cộng sản thành một tổ chức duy nhất lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam vào đầu năm 1930.

Sự kiện này chứng tỏ giai cấp vô sản Việt Nam đã trưởng thành và đủ sức lãnh đạo cách mạng. Phong trào giải phóng dân tộc từ đây chấm dứt sự khủng hoảng, bế tắc về đường lối cứu nước. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, cách mạng Việt Nam chuyển sang một bước ngoặt mới, “làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản”.

hư vậy, từ chủ nghĩa yêu nước chân chính, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã tin theo V.I.Lênin và Quốc tế thứ ba, tìm được con đường cứu nước đúng đắn: Giải phóng dân tộc theo con đường cách mạng vô sản. Ý nghĩa lịch sử lớn lao của sự kiện lịch sử đó là, với việc tìm ra được con đường cứu nước đúng đắn, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã sáng lập ra Đảng của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam. Đảng cùng với trí tuệ, bản lĩnh và phương pháp Hồ Chí Minh đã đưa dân tộc Việt Nam từng bước sánh vai cùng thời đại.

Với những biến cố lịch sử hơn một thế kỷ qua, ngày 5-6-1911 không chỉ là sự kiện đặc biệt đánh dấu sự khởi đầu của quá trình đi ra thế giới tìm con đường cứu nước, cứu dân của Chủ tịch Hồ Chí Minh, mà còn là sự kiện mở ra quá trình Việt Nam từng bước hội nhập vào dòng tiến hóa theo xu thế mới của nhân loại dưới sự dẫn dắt của Người. Trong quá trình đó, trên cơ sở tiếp nhận những giá trị văn hóa - văn minh nhân loại và nắm bắt được xu thế phát triển của loài người trong thời đại mới, thông qua con đường cách mạng mà Người đã lựa chọn, Việt Nam đã kết hợp thành công sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại để tạo nên sức mạnh tổng hợp (cả lực, thế, thời) đưa tới những thắng lợi lịch sử cho cách mạng Việt Nam. Mặt khác, trong quá trình đó, dân tộc ta đã góp phần vào cuộc đấu tranh chung của nhân loại, làm cho thế kỷ XX trở thành thế kỷ phi thực dân hóa, thúc đẩy lịch sử loài người tiến lên theo hướng tiến bộ.

Trước những sự hi sinh thầm lặng cao cả của Người, em càng thêm xúc động trước tình yêu nước,thương dân sâu nặng của vị lãnh tụ vĩ đại của toàn dân Việt Nam. Lòng yêu nước, thương dân, khát vọng độc lập của Người luôn soi đường cho các thế hệ thanh niên Việt Nam. Trong giai đoạn đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, với tình yêu Tổ quốc cao cả, các thế hệ thanh niên Việt Nam đã sẵn sàng đi bất cứ nơi đâu, làm bất cứ việc gì khi Tổ quốc cần, chiến đấu, cống hiến và hy sinh cho Tổ quốc, tô thắm truyền thống yêu nước của dân tộc Việt Nam anh hùng. Qua đó,em cũng càng thêm biết ơn sự hi sinh thầm lặng vĩ đại,vì dân vì nước mà quyết tâm tìm con đường cứu nước, cứu dân.Khi đã tìm thấy chân lý cách mạng và con đường giải phóng cho dân tộc mình, Người đã làm tất cả để tập hợp lực lượng, gây dựng phong trào, đấu tranh cách mạng để mang lại nền độc lập cho dân tộc, hạnh phúc cho nhân dân.

Trong bối cảnh thế giới đang có những diễn biến phức tạp, đan xen những thời cơ và thử thách, những tiêu cực và tích cực, những nghịch lý cuộc đời... thì ý nghĩa lịch sử và giá trị thời đại của tư tưởng Hồ Chí Minh nói chung và sự kiện Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước nói riêng càng được tỏa sáng hơn bao giờ hết. Và trong hành trình hội nhập cùng nhân loại đi đến tương lai sánh vai cùng các cường quốc 5 châu, chúng ta càng tin tưởng và kiên trì phấn đấu trên con đường Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại đã chỉ ra, quyết tâm đưa ngọn cờ của Người đến đích thắng lợi.Nhớ Bác, học Bác để mỗi bạn trẻ nỗ lực hơn trong tự rèn luyện, không ngừng sáng tạo, phấn đấu vì một Việt Nam hùng cường như tâm nguyện và khát vọng cháy bỏng của Người.Tấm gương tự học, học tập suốt đời của Bác đã để lại nhiều bài học và những chỉ dẫn quý báu, trong đó có những nội dung rất cơ bản mà chúng ta cần học tập và noi theo. Mỗi thanh niên ngày nay phải không ngừng tự học tập, tự rèn luyện để nâng cao trình độ hiểu biết về mọi mặt và coi tự học là nhu cầu, thói quen, hành vi hằng ngày, là một tiêu chuẩn, một giá trị tự thân cần đạt.Đồng thời  phải luôn có ý thức tự rèn thái độ sống đúng đắn, ý chí, nghị lực vươn lên, vượt khó sáng tạo. Bối cảnh hiện nay đòi hỏi mỗi thanh niên phải luôn làm giàu cho bản thân tri thức, sức khỏe, kỹ năng, phải luôn có khát vọng vươn tới những tầm cao

 

Từ xưa đến nay có lẽ người phụ nữ Việt Nam luôn là đề tài quen thuộc và là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà văn, nhà thơ. Với những đức tính tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam luôn được ghi nhận trong các tác phẩm thơ ca. Nổi bật trong đó có tác phẩm Người ngồi đợi trước hiên nhà của Huỳnh Như Phương với nhân vật dì Bảy hiện lên thật đẹp.

 Tác phẩm kể về cuộc đời của nhân vật dì Bảy. Dượng Bảy và dì Bảy cưới nhau được một tháng thì dượng phải lên đường ra Bắc tập kết. Sau đó lại vào miền Nam chiến đấu. Trong quá trình hành quân, dượng Bảy vẫn liên lạc với gia đình. Tuy nhiên sau một trận đánh ở Xuân Lộc trên đường hành quân vào Sài Gòn dượng Bảy đã hy sinh anh dũng. Ngày hòa bình đất nước lặp lại, dì Bảy đã qua tuổi 40 vẫn có một số người đàn ông hỏi cưới dì nhưng dì không rung động và dì Bảy đã tròn 80 tuổi, suốt 40 năm qua dì vẫn ngồi trước hiên nhà để chờ đợi một thứ mà dì biết là không bao giờ trở về nữa.

Nhân vật dì Bảy mà những nét đẹp phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam giàu đức hi sinh, tấm lòng thuỷ chung, son sắc. Khi dì Bảy và người chồng của mình mới kết hôn được một tháng, khi ấy giai đoạn tình cảm vợ chồng còn mặn nồng gắn bó. Nhưng dì Bảy vẫn chấp nhận để chồng lên đường chiến đấu. Ta có thể thấy được sự hi sinh của dì xuất phát từ tấm lòng yêu quê hương đất nước. Dì đã đặt lợi ích của nước nhà lên trên hạnh phúc của bản thân. Điều đó ta thấy thêm khâm phục trước tấm lòng của nhân vật dì Bảy.

Ở dì Bảy ta còn thấy dì là một người phụ nữ hết mực thủy chung. Suốt những năm xa cách trồng dì Bảy luôn giữ liên lạc với dượng Bảy, đợi chờ chồng trở về. khi nhận được thư của chồng dì cảm thấy rất hạnh phúc, hi vọng tới ngày được đoàn tụ, đất nước được hòa bình. Hình ảnh đó khiến cho người đọc cảm thấy ấn tượng. Sau mỗi ngày khi đi làm đồng về, dì lại ngồi trên bộ phản gỗ ngoài hiên nhìn con ngõ để nhớ về ngày đầu tiên dượng Bảy cùng đồng đội đến nhà xin trú quân. Ngày dượng Bảy hi sinh cũng là ngày đất nước hòa bình lặp lại. Dì cũng đã 40 tuổi vẫn có những người đàn ông để ý đến gì nhưng lòng dì Bảy không còn rung động. Dì vẫn giữ một tấm lòng thủy chung như vậy cho đến hết đời

 Dì Bảy là một hình ảnh đại diện cho rất nhiều người phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ đất nước còn chiến tranh. Họ đã phải hy sinh những lợi ích cá nhân, đặt lợi ích quốc gia dân tộc. Phải xa chồng, xa con, tiễn  đưa chồng, đưa con lên đường đánh giặc để có được độc lập hòa bình cho hôm nay. Từ đó chúng ta thấy rằng sự hy sinh thầm lặng, cao cả của những người phụ nữ trong các cuộc chiến thật đáng ngưỡng mộ và trân trọng.

Qua nhân vật dì Bảy trong người ngồi đợi trước hiên nhà em đã học được thêm rất nhiều bài học quý giá về phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam, đặc biệt cảm thấy vô cùng yêu mến và cảm phục nhân vật dì Bảy.