

Hoàng Linh Đan
Giới thiệu về bản thân



































Bài làm Vào một chiều thứ sáu cuối tuần, lớp em đã có một buổi lao động tập thể thật vui vẻ và đầy ý nghĩa. Đó là lần đầu tiên em tham gia một hoạt động dọn vệ sinh sân trường cùng tất cả các bạn trong lớp. Mặc dù hơi mệt, nhưng em lại cảm thấy rất hào hứng và tự hào khi được góp phần làm cho ngôi trường của mình sạch đẹp hơn. Buổi lao động bắt đầu ngay sau khi tiếng trống trường vang lên kết thúc tiết học cuối cùng. Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, mỉm cười nói: — "Hôm nay lớp mình sẽ ở lại một chút để dọn vệ sinh sân trường nhé! Cô mong mọi người cùng cố gắng." Chúng em đồng thanh trả lời “Dạ!” rồi nhanh chóng chuẩn bị dụng cụ như chổi, bao rác, cây lau, khăn vải… để bắt tay vào công việc. Mặt trời lúc đó đã dịu nắng, ánh vàng ấm áp như cổ vũ cho tinh thần làm việc hăng say của chúng em. Cô giáo chia lớp thành từng nhóm nhỏ để phụ trách các khu vực khác nhau: một nhóm quét sân, một nhóm nhặt rác quanh bồn hoa, nhóm khác lau chùi bảng tin và ghế đá. Em được phân công cùng nhóm với ba bạn nữa đi quét lá khô quanh khu vực cổng trường. Những chiếc chổi tre xào xạc quét lên những đống lá vàng rụng, tạo nên âm thanh vui tai, giống như bản nhạc nhỏ của buổi chiều. Tuy bụi bay mù mịt, mồ hôi thấm ướt lưng áo, nhưng đứa nào cũng cười nói rôm rả. Các bạn nam trong lớp làm việc rất nhanh nhẹn và mạnh mẽ. Có bạn còn chủ động bê những chậu cây to bị đổ để dựng lại. Các bạn nữ thì khéo léo lau bàn ghế đá và sắp xếp lại các chậu hoa cho ngay ngắn. Không ai lười biếng hay than mệt. Ai cũng hào hứng vì biết rằng việc mình đang làm rất có ích. Có lúc, một cơn gió nhẹ thổi qua làm rụng thêm vài chiếc lá vàng, đứa này lại cười bảo đứa kia: — “Chổi chưa quét xong mà cây đã rụng thêm rồi!” Tiếng cười, tiếng trò chuyện rộn vang cả một góc sân trường. Một số thầy cô đi ngang qua còn khen: — “Lớp 6A1 hôm nay ngoan quá, làm việc chăm chỉ thật đấy!” Khoảng một tiếng sau, sân trường trở nên sạch sẽ hơn bao giờ hết. Những đống lá được gom lại gọn gàng, bảng tin sáng bóng, cây cối ngay hàng thẳng lối. Chúng em cùng nhau thu dọn dụng cụ và rửa tay ở vòi nước gần lớp học. Nhìn lại sân trường khang trang, lòng em cảm thấy rất vui và tự hào. Em chợt nhận ra, chỉ cần mỗi người góp một chút công sức nhỏ bé thôi, thì cả tập thể sẽ tạo nên điều thật tuyệt vời. Buổi lao động ấy không chỉ là một hoạt động sinh hoạt bình thường, mà còn là một kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Nó giúp em hiểu được giá trị của sự đoàn kết, tinh thần tập thể và trách nhiệm với ngôi trường thân yêu của mình. Em mong sẽ có thêm nhiều buổi sinh hoạt như thế để vừa giúp ích cho trường, vừa giúp chúng em thêm gắn bó với nhau hơn.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là: Nghị luận. Câu 2. Câu chủ đề của đoạn (1) là: "Đọc sách là sinh hoạt và nhu cầu trí tuệ thường trực của con người có cuộc sống trí tuệ." Câu 3. Tác giả đề nghị: Các tổ chức thanh niên nên phát động cuộc vận động đọc sách trong thanh niên cả nước và vận động từng nhà gây dựng tủ sách gia đình. Câu 4. Một từ Hán Việt trong văn bản là: “trí tuệ”. Giải nghĩa: Trí: chỉ khả năng suy nghĩ, hiểu biết. Tuệ: sự sáng suốt, thông minh. => Trí tuệ nghĩa là khả năng hiểu biết sâu sắc, sáng suốt của con người. Câu 5. Thái độ của tác giả qua văn bản: Nghiêm túc, tha thiết và trăn trở về vấn đề đọc sách và xây dựng đời sống trí tuệ, đạo đức của con người. Câu 6.
Bài làm. Việc đọc sách có vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống tinh thần của mỗi người. Đọc sách không chỉ giúp chúng ta mở rộng hiểu biết mà còn rèn luyện khả năng tư duy, ngôn ngữ và nâng cao đạo đức. Một cuốn sách hay có thể truyền cảm hứng, dạy ta bài học quý giá và giúp ta trưởng thành hơn mỗi ngày. Trong thời đại công nghệ, việc đọc sách càng cần được coi trọng để không bị lệ thuộc vào các thiết bị điện tử. Bắt đầu từ những thói quen nhỏ như đọc vài trang mỗi ngày, chúng ta có thể hình thành văn hóa đọc bền vững. Vì vậy, mỗi người nên tự giác duy trì việc đọc sách để làm giàu tri thức và nuôi dưỡng tâm hồn.
bài làm Trong dịp Tết vừa qua, một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là việc được cùng gia đình chuẩn bị và đón Tết ở quê ngoại. Mỗi năm, gia đình em đều đón Tết tại thành phố, nhưng năm nay, ba mẹ quyết định đưa em về quê ngoại để hòa mình vào không khí Tết truyền thống ở làng quê. Ngày cuối năm, cả nhà lên xe về quê từ sáng sớm. Không khí Tết ở quê thật khác biệt, mọi thứ đều tràn ngập màu sắc và sự rộn ràng. Cả làng xóm đang bận rộn dọn dẹp, treo cờ, trang trí nhà cửa. Em và em gái cùng bà ngoại chuẩn bị mâm ngũ quả, cắm hoa đào và dọn dẹp nhà cửa. Những công việc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa khiến em cảm thấy ấm áp, thân thuộc. Lần đầu tiên em cảm nhận rõ nét không khí Tết trong làng quê, không có sự ồn ào, vội vã của thành phố, mà chỉ có sự yên bình và gần gũi. Đêm giao thừa, gia đình em cùng nhau quây quần bên mâm cơm tất niên, ăn những món ăn truyền thống như bánh chưng, thịt kho hột vịt, canh măng. Sau đó, cả nhà ra ngoài ngắm pháo bông và chúc Tết bà con trong xóm. Em được nhận lì xì từ bà ngoại và các cô, các bác, cảm giác thật vui và hạnh phúc. Đến ngày mùng một, em cùng gia đình đi thăm họ hàng, chúc Tết người thân. Những buổi gặp gỡ, trò chuyện và cùng nhau sẻ chia niềm vui đã để lại trong em những kỷ niệm khó quên. Em nhận ra rằng Tết không chỉ là những món quà hay tiền lì xì, mà quan trọng hơn là những khoảnh khắc sum vầy, tình cảm ấm áp mà gia đình và người thân dành cho nhau. Chuyến đi này đã giúp em hiểu thêm về giá trị của gia đình và tình cảm quê hương. Đó là một trải nghiệm rất đáng nhớ trong dịp Tết vừa qua, và em sẽ luôn trân trọng những kỷ niệm đó.
Câu 9. Câu văn đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa. Cụ thể, tác giả đã nhân hóa con Sáo khi miêu tả nó có những hành động và cảm xúc như con người, như “Sáo biết hối hận và nhớ quê hương lắm…”. Biện pháp này giúp con vật trở nên sống động hơn, gần gũi với người đọc, từ đó làm tăng tính nhân văn trong câu chuyện. Tác dụng của biện pháp nhân hóa là tạo ra sự đồng cảm với nhân vật, khắc họa được cảm giác tiếc nuối và sự hối hận của Sáo, qua đó phản ánh sự sâu sắc về nội tâm và hành động của nó. Câu 10. Bài học em rút ra từ câu chuyện “Chào Mào và Sáo Sậu” là mỗi người cần biết nhận thức đúng đắn về cuộc sống và biết sửa chữa sai lầm của mình. Chào Mào, tuy là một người bạn chân thành, nhưng khi gặp khó khăn lại thiếu kiên nhẫn, dễ bị ảnh hưởng bởi những lời dụ dỗ. Trong khi đó, Sáo Sậu, dù có lúc mắc sai lầm, nhưng cuối cùng biết hối hận và quay về với cuộc sống chân thực. Qua đó, em học được rằng trong cuộc sống, đôi khi ta sẽ phạm sai lầm, nhưng điều quan trọng là phải biết nhận lỗi và sửa chữa, để không lặp lại những điều sai trái, cũng như luôn nhớ về cội nguồn và những giá trị chân thật trong cuộc sống.
Câu 9. Biện pháp tu từ nhân hóa trong câu văn “Bọ Ngựa đứng ngẩn mặt. Rồi hai hàng nước mắt rưng rưng. Chú Bọ Ngựa bé con mà hợm mình đã biết hối lỗi.” giúp làm nổi bật cảm xúc và tâm trạng của nhân vật Bọ Ngựa. Việc nhân hóa bọ ngựa với hành động “đứng ngẩn mặt” và “hai hàng nước mắt rưng rưng” khiến chú bọ ngựa trở nên gần gũi, có cảm xúc như con người, làm người đọc dễ dàng cảm nhận được sự hối lỗi của chú. Biện pháp này không chỉ làm câu chuyện trở nên sinh động, mà còn khắc họa rõ nét quá trình nhận thức và sửa chữa sai lầm của chú Bọ Ngựa. Nhờ vậy, người đọc có thể đồng cảm với nhân vật và suy ngẫm về sự khiêm tốn trong cuộc sống. Câu 10. Để rèn luyện đức tính khiêm tốn, em sẽ cố gắng thực hiện một số việc làm sau: Thứ nhất, luôn biết lắng nghe ý kiến của người khác, không bao giờ cho rằng mình đúng tuyệt đối. Thứ hai, học hỏi từ những người xung quanh, không tự mãn với những gì mình đã đạt được. Thứ ba, em sẽ nhận ra những thiếu sót của bản thân và không ngần ngại thừa nhận khi mình sai. Thứ tư, khi đạt được thành tích, em sẽ biết khiêm tốn và chia sẻ niềm vui với mọi người thay vì tự kiêu. Những việc làm này sẽ giúp em trở thành một người khiêm tốn và luôn cầu tiến trong cuộc sống.
Bài làm Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là chuyến đi dã ngoại cùng gia đình vào mùa hè năm ngoái. Hôm đó, ba mẹ em quyết định đưa em và em gái đi thăm một khu rừng gần thành phố, nơi có không khí trong lành và thiên nhiên tuyệt đẹp. Khi đến nơi, em cảm thấy rất thích thú vì rừng cây xanh mát, những con suối nhỏ chảy róc rách và chim chóc hót líu lo. Em cùng em gái và ba mẹ dạo chơi quanh khu vực, thu nhặt những chiếc lá rơi, ngắm hoa và tận hưởng không khí thoáng đãng. Điều đặc biệt nhất là ba mẹ em rất tận tình, họ chỉ cho chúng em cách nhận diện những loài cây trong rừng, kể những câu chuyện thú vị về các loài động vật hoang dã. Sau khi thăm thú, gia đình em ngồi lại bên bờ suối, ăn những món ăn mà mẹ chuẩn bị từ sáng. Mọi người cười nói vui vẻ, cùng chia sẻ những kỷ niệm và kế hoạch cho tương lai. Em cảm thấy thật hạnh phúc khi có ba mẹ và em gái bên cạnh, tận hưởng những khoảnh khắc bình yên và ấm áp. Chuyến đi không chỉ giúp em gần gũi hơn với thiên nhiên mà còn là dịp để gia đình em gắn kết, sẻ chia những yêu thương. Đây là một trải nghiệm mà em sẽ mãi nhớ và trân trọng. Nó giúp em hiểu rằng những điều giản dị trong cuộc sống, như thời gian bên người thân, là vô giá.
Bài làm Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của em là chuyến đi dã ngoại cùng gia đình vào mùa hè năm ngoái. Hôm đó, ba mẹ em quyết định đưa em và em gái đi thăm một khu rừng gần thành phố, nơi có không khí trong lành và thiên nhiên tuyệt đẹp. Khi đến nơi, em cảm thấy rất thích thú vì rừng cây xanh mát, những con suối nhỏ chảy róc rách và chim chóc hót líu lo. Em cùng em gái và ba mẹ dạo chơi quanh khu vực, thu nhặt những chiếc lá rơi, ngắm hoa và tận hưởng không khí thoáng đãng. Điều đặc biệt nhất là ba mẹ em rất tận tình, họ chỉ cho chúng em cách nhận diện những loài cây trong rừng, kể những câu chuyện thú vị về các loài động vật hoang dã. Sau khi thăm thú, gia đình em ngồi lại bên bờ suối, ăn những món ăn mà mẹ chuẩn bị từ sáng. Mọi người cười nói vui vẻ, cùng chia sẻ những kỷ niệm và kế hoạch cho tương lai. Em cảm thấy thật hạnh phúc khi có ba mẹ và em gái bên cạnh, tận hưởng những khoảnh khắc bình yên và ấm áp. Chuyến đi không chỉ giúp em gần gũi hơn với thiên nhiên mà còn là dịp để gia đình em gắn kết, sẻ chia những yêu thương. Đây là một trải nghiệm mà em sẽ mãi nhớ và trân trọng. Nó giúp em hiểu rằng những điều giản dị trong cuộc sống, như thời gian bên người thân, là vô giá.
Topic 1:
My school is Truong Tieu Học & Trung Hoc Co So Nam Khe. It is Uong Bi city. It is very big and beautiful. The teachers and students here are very kind and friendly
1. I live in Uong Bi city.
2. My house has a small yard and balcony on the second floor.
3. I have a best friend is Minh Ngọc.
4. She is has long hair and very funny.
5. I often help Ngọc with her homework.
6. At Tet, I get lucky money, candy or gifts.