

Ngô Mạnh Hùng
Giới thiệu về bản thân



































Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Câu 5: (0,5 điểm)
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6: (0,5 điểm)
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7: (1,0 điểm)
- HS nêu được thông điệp được rút ra từ bài đọc: Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8: (1,0 điểm)
- HS dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9: (1,0 điểm)
- HS trả lời theo suy nghĩ cá nhân, có thể theo hướng đồng ý hoặc không đồng ý:
+ Đồng ý:
++ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
++ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
++ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
++ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Trong những năm tháng ngồi dưới mái trường Tiểu học, em đã được học rất nhiều thầy cô giáo tuyệt vời. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Trang.
Năm cô được phân công dạy lớp em, cô Trang không còn trẻ nữa bởi mái tóc cô đã ngả màu hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh nhưng xử lý công việc lại rất gọn gàng và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, có đôi vết chân chim do dấu hiệu của tuổi tác nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kính dày viền của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi nhưng vẫn toát lên nét sang của một người giáo viên.
Những giờ lên lớp của cô, cô luôn có cách khiến các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, làm chúng em thêm say mê học tập. Cô thường bắt đầu giờ học bằng những trò chơi khởi động khiến lớp em luôn tò mò về nội dung bài học ngày hôm nay. Và cô kết thúc cũng bằng một trò chơi thi đua giữa các tổ, tổ nào trả lời đúng nhiều hơn sẽ được thưởng. Có những khi nhìn những nét chữ nghiêng nghiêng nắn nót trên bảng cùng dáng vẻ cô lúc tận tình chỉ dạy cho các bạn từng bài toán, từng câu văn, em lại thấy yêu cô nhiều hơn, trong lòng dâng lên cảm giác rưng rưng xúc động. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Cô tuy đã có tuổi nhưng mọi hoạt động trong trường cô đều tham gia rất nhiệt tình, từ những cuộc họp trao đổi cách giảng dạy cho tới những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường. Em nghe nói rằng giữa các giáo viên, có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông và giúp đỡ trong khả năng của mình. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân, một người chị đáng tin cậy, còn với những học sinh thì cô như người mẹ thứ hai của mình.
Đến bây giờ khi đã là học sinh cuối cấp, tuy không còn được học cô Hòa nữa nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cùng tại trường tiểu học của em, cũng là năm cuối cùng cô đi dạy trước khi nghỉ hưu. Em vẫn nhớ hình ảnh cô giáo tận tuỵ năm nào và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo giỏi giống như cô.
Trong những năm tháng ngồi dưới mái trường Tiểu học, em đã được học rất nhiều thầy cô giáo tuyệt vời. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Trang.
Năm cô được phân công dạy lớp em, cô Trang không còn trẻ nữa bởi mái tóc cô đã ngả màu hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh nhưng xử lý công việc lại rất gọn gàng và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, có đôi vết chân chim do dấu hiệu của tuổi tác nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kính dày viền của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi nhưng vẫn toát lên nét sang của một người giáo viên.
Những giờ lên lớp của cô, cô luôn có cách khiến các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, làm chúng em thêm say mê học tập. Cô thường bắt đầu giờ học bằng những trò chơi khởi động khiến lớp em luôn tò mò về nội dung bài học ngày hôm nay. Và cô kết thúc cũng bằng một trò chơi thi đua giữa các tổ, tổ nào trả lời đúng nhiều hơn sẽ được thưởng. Có những khi nhìn những nét chữ nghiêng nghiêng nắn nót trên bảng cùng dáng vẻ cô lúc tận tình chỉ dạy cho các bạn từng bài toán, từng câu văn, em lại thấy yêu cô nhiều hơn, trong lòng dâng lên cảm giác rưng rưng xúc động. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Cô tuy đã có tuổi nhưng mọi hoạt động trong trường cô đều tham gia rất nhiệt tình, từ những cuộc họp trao đổi cách giảng dạy cho tới những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường. Em nghe nói rằng giữa các giáo viên, có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông và giúp đỡ trong khả năng của mình. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân, một người chị đáng tin cậy, còn với những học sinh thì cô như người mẹ thứ hai của mình.
Đến bây giờ khi đã là học sinh cuối cấp, tuy không còn được học cô Hòa nữa nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cùng tại trường tiểu học của em, cũng là năm cuối cùng cô đi dạy trước khi nghỉ hưu. Em vẫn nhớ hình ảnh cô giáo tận tuỵ năm nào và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo giỏi giống như cô.
Trong những năm tháng ngồi dưới mái trường Tiểu học, em đã được học rất nhiều thầy cô giáo tuyệt vời. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Trang.
Năm cô được phân công dạy lớp em, cô Trang không còn trẻ nữa bởi mái tóc cô đã ngả màu hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh nhưng xử lý công việc lại rất gọn gàng và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, có đôi vết chân chim do dấu hiệu của tuổi tác nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kính dày viền của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi nhưng vẫn toát lên nét sang của một người giáo viên.
Những giờ lên lớp của cô, cô luôn có cách khiến các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, làm chúng em thêm say mê học tập. Cô thường bắt đầu giờ học bằng những trò chơi khởi động khiến lớp em luôn tò mò về nội dung bài học ngày hôm nay. Và cô kết thúc cũng bằng một trò chơi thi đua giữa các tổ, tổ nào trả lời đúng nhiều hơn sẽ được thưởng. Có những khi nhìn những nét chữ nghiêng nghiêng nắn nót trên bảng cùng dáng vẻ cô lúc tận tình chỉ dạy cho các bạn từng bài toán, từng câu văn, em lại thấy yêu cô nhiều hơn, trong lòng dâng lên cảm giác rưng rưng xúc động. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Cô tuy đã có tuổi nhưng mọi hoạt động trong trường cô đều tham gia rất nhiệt tình, từ những cuộc họp trao đổi cách giảng dạy cho tới những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường. Em nghe nói rằng giữa các giáo viên, có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông và giúp đỡ trong khả năng của mình. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân, một người chị đáng tin cậy, còn với những học sinh thì cô như người mẹ thứ hai của mình.
Đến bây giờ khi đã là học sinh cuối cấp, tuy không còn được học cô Hòa nữa nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cùng tại trường tiểu học của em, cũng là năm cuối cùng cô đi dạy trước khi nghỉ hưu. Em vẫn nhớ hình ảnh cô giáo tận tuỵ năm nào và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo giỏi giống như cô.
Trong những năm tháng ngồi dưới mái trường Tiểu học, em đã được học rất nhiều thầy cô giáo tuyệt vời. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Trang.
Năm cô được phân công dạy lớp em, cô Trang không còn trẻ nữa bởi mái tóc cô đã ngả màu hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh nhưng xử lý công việc lại rất gọn gàng và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, có đôi vết chân chim do dấu hiệu của tuổi tác nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kính dày viền của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi nhưng vẫn toát lên nét sang của một người giáo viên.
Những giờ lên lớp của cô, cô luôn có cách khiến các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, làm chúng em thêm say mê học tập. Cô thường bắt đầu giờ học bằng những trò chơi khởi động khiến lớp em luôn tò mò về nội dung bài học ngày hôm nay. Và cô kết thúc cũng bằng một trò chơi thi đua giữa các tổ, tổ nào trả lời đúng nhiều hơn sẽ được thưởng. Có những khi nhìn những nét chữ nghiêng nghiêng nắn nót trên bảng cùng dáng vẻ cô lúc tận tình chỉ dạy cho các bạn từng bài toán, từng câu văn, em lại thấy yêu cô nhiều hơn, trong lòng dâng lên cảm giác rưng rưng xúc động. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Cô tuy đã có tuổi nhưng mọi hoạt động trong trường cô đều tham gia rất nhiệt tình, từ những cuộc họp trao đổi cách giảng dạy cho tới những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường. Em nghe nói rằng giữa các giáo viên, có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông và giúp đỡ trong khả năng của mình. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân, một người chị đáng tin cậy, còn với những học sinh thì cô như người mẹ thứ hai của mình.
Đến bây giờ khi đã là học sinh cuối cấp, tuy không còn được học cô Hòa nữa nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cùng tại trường tiểu học của em, cũng là năm cuối cùng cô đi dạy trước khi nghỉ hưu. Em vẫn nhớ hình ảnh cô giáo tận tuỵ năm nào và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo giỏi giống như cô.