Lê Phùng Hưng

Giới thiệu về bản thân

thích thì làm sec inovar ai sợ thì đi về !
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Một mùa xuân nữa đã về, dịp Tết cổ truyền của dân tộc cũng đến. Lúc này, quê hương của em giống như được khoác lên mình một chiếc áo mới vậy.

Phố phường được trang trí cờ hoa rực rỡ. Những con đường sạch sẽ, lúc nào cũng tấp nập các phương tiện giao thông đi lại. Các khu chợ đông vui, nhộn nhịp. Rất nhiều mặt hàng Tết được bày bán. Người mua, người bán trao đổi sôi nổi. Khuôn mặt ai cũng háo hức, đón chờ Tết đến. Những ngày giáp Tết, mọi người trong gia đình cùng nhau dọn dẹp nhà cửa. Mỗi người một việc, tuy có mệt mỏi nhưng lại thật vui vẻ. Khi người lớn bận rộn chuẩn bị mua sắm thì trẻ em lại háo hức vì sẽ được mua quần áo, giày dép mới.

Đặc biệt, em thích nhất là bữa cơm sum họp vào chiều cuối năm. Từ sớm, mẹ đã bận rộn trong bếp để chuẩn bị. Em và chị Thảo cũng chạy vào giúp mẹ những việc lặt vặt. Sau hơn một tiếng, mẹ đã hoàn thành mâm cơm để cúng Tất niên. Những món ăn truyền thống của dịp Tết được bày biện đẹp mắt, thơm phục. Nào là chả giò, nem rán, gà luộc,... Gần tối, mọi người cùng nhau ăn cơm. Ông nội thay mặt các thành viên trong gia đình phát biểu. Sau đó, mọi người cùng nâng ly để tạm biệt năm cũ, đón chào năm mới sắp đến. Bữa cơm vào chiều cuối năm thật ấm cúng, vui vẻ biết bao nhiêu.

Đến tối, nhà nào cũng ngồi trước màn hình vô tuyến để xem chương trình Táo Quân - một món ăn tinh thần không thể thiếu trong dịp Tết. Sau đó là chờ đến mười hai giờ để đón chờ khoảnh khắc giao thừa, và xem pháo hoa. Sau đó, em còn chúc Tết ông bà, bố mẹ và được nhận được những phong bao lì xì đỏ thắm. Sáng mùng một Tết, em cùng bố mẹ đi chúc Tết họ hàng. Đường phố hôm nay vắng vẻ hơn, thỉnh thoảng mới có một vài người qua lại. Ai cũng đều mặc những bộ quần áo đẹp nhất, rực rỡ nhất cho ngày đầu tiên của năm mới. Mọi người đến nhà nhau chúc Tết. Không khí thật ấm cúng, vui vẻ.

Không khí ngày Tết thật ấm cúng, ý nghĩa. Em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và yêu thích dịp Tết cổ truyền của dân tộc.

giữ gìn văn hoa bản sắc dân tộc sẽ giúp chúng ta bt đc cội nguồn của chúng ta

Ngày lạnh giá nhất vào mùa đông năm ngoái là ngày mà em không thể nào quên. Cũng nhờ vào ngày hôm đó mà em biết sống có ích, có ý nghĩa hơn.

Em và Mai sống cùng một xóm từ ngày trước. Vì hay sang chơi nên em cũng biết nhà bạn ấy không được khá giả cho lắm. Mai là một cô bạn rất tốt bụng, bạn ấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Hai đứa lúc nào cũng bám nhau như sam, không bao giờ cãi vã gì cả.

Em còn nhớ, mùa đông năm ngoái trời rất lạnh, chỉ cần bước ra ngoài sẽ cảm nhận được cái rét cắt da cắt thịt. Chúng em phải mặc thật nhiều áo ấm mới có thể đi tới trường. Đúng vào hôm trời rét nhất, em thấy Mai ngồi run cầm cập, môi nhợt nhạt, chân tay lạnh cóng lại. Khi nhìn lên người bạn em mới thấy bạn ấy chỉ mặc một chiếc áo mỏng bên trong và một chiếc áo len cũ bên ngoài. Thấy vậy, em thương bạn lắm, em đến bên nắm lấy bàn tay lạnh cóng của Mai và hỏi:

- Cậu mặc ít áo thế này lạnh lắm phải không?

 

Mai cười và đáp lại em:

- Không sao đâu, tớ mặc thế này quen rồi, như thế là đủ ấm rồi!

Trong đầu em lúc đó bỗng nảy ra ý định tặng lại cho Mai chiếc khăn len em đang quàng trên cổ. Chiếc khăn đó mẹ đã mất rất nhiều thời gian để đan tặng em đúng dịp sinh nhật vừa rồi. Em rất quý chiếc khăn đó nhưng vì thương bạn nên em không hề thấy tiếc chút nào. Ban đầu Mai cứ từ chối, em năn nỉ mãi bạn ấy mới chịu nhận lấy. Mai nói cảm ơn em rất nhiều lần. Khi bạn ấy quàng chiếc khăn vào em thấy mặt bạn như đỡ nhợt nhạt hơn, em cũng cảm thấy vui hơn vì đã giúp Mai bớt lạnh.

Trên đường về nhà em lại hơi lo lắng. Em sợ mẹ buồn vì em đã cho bạn món quà sinh nhật mẹ tặng. Vừa về đến cổng đã thấy mẹ đứng đón em, em không biết phải nói với mẹ như thế nào. Thấy em không quàng khăn, mẹ vội hỏi:

- Trời lạnh thế này sao con không quàng khăn vào, nhỡ bị ốm thì sao?

Em ngại ngùng bước đến và nói một cách ấp úng:

- Mẹ ơi, hôm nay con thấy Mai chỉ mặc hai chiếc áo mỏng nên ... con đã tặng lại bạn ... chiếc khăn của mẹ rồi ạ. Con xin lỗi vì không giữ quà mẹ tặng!

Em cứ nghĩ mẹ sẽ mắng em vì không biết trân trọng quà mẹ tặng, không ngờ mẹ lại ôm em vào lòng và dịu dàng nói:

- Con của mẹ ngoan quá, con lớn thật rồi, đã biết quan tâm đến người khác. Mẹ không trách con đâu.

Lúc đó em thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc lắm. Ngày mùa đông giá rét cũng trở nên ấm áp hơn. Kể từ đó em luôn tự nhủ phải biết quan tâm đến bạn bè, đến mọi người xung quanh và làm thật nhiều việc tốt để mẹ vui lòng.

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}

a) 8:VII ;15:XV ; 24:XXIV

b) B(3)={0;3;6;9}