

Lê Triệu Bảo Phương
Giới thiệu về bản thân



































Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói rằng: "Bắc Nam như cội với cành, anh em ruột thịt đấu tranh một lòng" câu nói ấy là một minh chứng là sự khẳng định vững chắc của lòng yêu nước, của tinh thần đoàn kết bất diệt của Việt Nam ta. Thế nhưng, hiện nay, khi mà khắp mọi miền đang tự hào, vui mừng chào đón lễ kỉ niệm 80 năm thành lập ra nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, trên những trang mạng xã hội lại xuất hiện những bình luận theo hướng "phân biệt vùng miền" Bắc và Nam. Vì vậy, vấn đề được đặt ra là Liệu rằng văn hóa sử dụng mạng xã hội ngày nay của giới trẻ đang có xu hướng xấu đi và ngày càng nhiều những thông tin sai lệch được phát ra từ đây. Trong bài viết này, tôi sẽ lý giải và giải thích về vấn đề sử dụng và văn hóa mạng xã hội ngày nay của giới trẻ.
Đầu tiên, ta cần hiểu "Văn hóa sử dụng mạng xã hội là gì?" Văn hóa sử dụng mạng xã hội là những quy tắc ứng xử, chuẩn mực đạo đức và thói quen mà mỗi cá nhân và cộng đồng tuân theo khi tham gia vào các nền tảng trực tuyến như Facebook, Zalo, TikTok, .... Nó bao gồm cả cách chúng ta giao tiếp, chia sẻ thông tin, tương tác với người khác và thể hiện bản thân trên không gian mạng. Nơi ấy, giống như một xã hội thu nhỏ, nơi mọi người có thể thể hiện bản thân và quay chụp lại những khoảnh khắc mình mong muốn và chia sẻ đến người khác thông qua hình ảnh hay những "video". Mặt tích cực của mạng xã hội đối với giới trẻ sẽ giúp họ có thể kết nối và giao lưu với mọi người, tham gia những hội nhóm cùng nhau phát triển bản thân.
Tuy nhiên thực tế cho thấy, những văn hóa tốt đẹp ấy ngày càng trở nên mai một và "độc hại" hơn bao giờ hết. Chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp những bình luận, lời đàm tiếu trên mạng rằng "nhỏ này thì có gì đẹp, app hết thôi", "béo thế!" hay chính là những "drama" không đáng có sẽ khiến người ta bị chỉ trích thậm tệ, nặng nề. Nguy hiểm hơn là gần đây, mạng xã hội xuất hiện những lời phân biệt vùng miền, cho mình là "đúng" như: cali, parky,... Những văn hóa "tệ" này ngày càng được tiếp xúc gần hơn với các bạn trẻ, dẫn đến những nhận thức sai lệch về lịch sử và tâm lý hiện nay. Hay là những hình ảnh, "clip" không phù hợp với độ tuổi của các bạn. Nhìn chung, văn hóa sử dụng mạng xã hội ngày nay đang trở thành một con dao hai lưỡi, một mặt giúp ta giải trí, mặt khác lại là một mối thứ axit dần ăn mòn nhân cách, bản sắc riêng của từng người.
Nguyên do của những hành vi ấy đa số là do sự thiếu nhận thức, hiểu biết và chưa phát triển hoàn thiện đối với các bạn trẻ nhỏ hay là chính sự lây lan từ môi trường xung quanh, tính bốc đồng, không chịu lắng nghe ý kiến của người khác để nhận thức được. Hệ quả đem lại sẽ rất nguy hiểm, chúng sẽ khiến ta tự ti, chia sẻ những thông tin sai sự thật , thiếu sự hiểu biết và không có kỹ năng giao tiếp, ta sẽ chỉ tập trung vào những hình ảnh hào nhoáng trên mạng mà quên mất bản thân mình. Vậy nên ta cần có những giải pháp thích hợp để xây dựng một văn hóa mạng tốt và văn minh hơn.
Để xây dựng một nền văn hóa mạng văn minh, giới trẻ cần chủ động thực hiện các giải pháp thiết thực. Điều quan trọng nhất là nâng cao nhận thức qua các chiến dịch như "Thanh niên sống đẹp trên mạng xã hội", giúp nhận diện và tránh xa các hành vi xấu. Bên cạnh đó, mỗi cá nhân cần xây dựng văn hóa sử dụng cá nhân, chọn lọc nội dung để biến mạng xã hội thành công cụ học tập hiệu quả, như việc theo dõi các kênh giáo dục như TED-Ed. Cuối cùng, việc kiểm soát thời gian là giải pháp then chốt để làm chủ công nghệ, tránh nghiện mạng và các vấn đề tâm lý, như nghiên cứu từ Đại học Pennsylvania đã chỉ ra rằng việc giảm thời gian sử dụng giúp cải thiện sức khỏe tinh thần. Tóm lại, sự kết hợp giữa giáo dục và tự giác sẽ giúp giới trẻ trở thành những công dân số có trách nhiệm.
Là một học, là người giữ lửa tiếp theo của đất nước, em sẽ luôn khuyên bảo các bạn của mình cùng nhau giữ gìn một văn hóa mạng xã hội văn minh và đồng thời cũng phát triển bản thân và học tập chăm chỉ, rèn luyện các kỹ năng mềm, biết tránh xa những thông tin sai lệch.
Tóm lại, văn hóa sử dụng mạng xã hội của giới trẻ không chỉ là câu chuyện của riêng ai mà còn là trách nhiệm chung của cả cộng đồng. Bằng cách trang bị kiến thức và rèn luyện sự tự giác, mỗi bạn trẻ có thể trở thành một người dùng thông thái, không chỉ bảo vệ bản thân mà còn lan tỏa những giá trị tốt đẹp. Hãy làm chủ công nghệ, biến mạng xã hội thành một không gian văn minh để phát triển bản thân và kiến tạo tương lai.
Giữa dòng chảy đầy biến động của cuộc sống hiện đại, con người ta ngày càng phải cố gắng "chạy" thật nhanh để đuổi kịp những nhu cầu của xã hội, để tìm kiếm cho mình những cơ hội, theo đuổi mục tiêu của mình. Như vậy, các bạn trẻ ngày nay có xu hướng tập trung vào phát triển bản thân, bản sắc của chính mình. Tuy nhiên, có ý kiến lại cho rằng "Cái tôi làm nên bản sắc, nhưng cái chúng ta làm nên sức mạnh", câu nói ấy đã gửi đến cho chúng ta một thông điệp ý nghĩa về việc cân bằng giữa cái "tôi" và cái "chúng ta". Trong bài viết này, tôi sẽ lý giải và đưa ra dẫn chứng về quan điểm trên.
"Cái tôi" chính là nền tảng của bản sắc, là nơi khởi nguồn của sự khác biệt. Đó là những giá trị, tư duy, đam mê và hoài bão riêng biệt làm nên cá nhân mỗi người. Một "cái tôi" mạnh mẽ cho phép chúng ta tự tin thể hiện quan điểm, dám đi những con đường mới, và tạo ra những dấu ấn riêng không thể bị hòa lẫn. Trong một thế giới phẳng, nơi sự cạnh tranh diễn ra khốc liệt, việc có một "cái tôi" vững vàng trở thành lợi thế. Nó thúc đẩy sự sáng tạo, đổi mới và giúp mỗi cá nhân phát triển tài năng một cách tối đa.
Còn cái "chúng ta" là sự liên kết của nhiều cái "tôi" cùng hướng đên một mục tiêu chung, cùng nhau chung sức, nơi những cá nhân bổ trợ lẫn nhau để cùng phát triển. Khi làm việc trong một tập thể, người trẻ học được cách lắng nghe, thấu hiểu, chia sẻ và đồng cảm. Đó là một quá trình học hỏi không ngừng nghỉ, từ việc chấp nhận những ý kiến trái chiều đến việc xây dựng lòng tin, tạo ra sự gắn kết. Vậy qua câu nói "Cái tôi làm nên bản sắc, nhưng cái "chúng ta" làm nên sức mạnh" muốn khuyên chúng ta về sự cân bằng giữa bản sắc riêng và sự hòa hợp của nó trong một tập thể.
Sự cân bằng này mang lại những lợi ích vô cùng to lớn. Đối với cá nhân, việc tìm thấy vị trí của mình trong tập thể không chỉ giúp "cái tôi" được phát triển đúng hướng, mà còn mang lại cảm giác an toàn, được công nhận và thuộc về. Đây là một trong những yếu tố quan trọng nhất để xây dựng lòng tin và sự tự tin bền vững. Đối với tập thể, việc tôn trọng và tận dụng sự đa dạng của mỗi "cái tôi" sẽ tạo ra một hệ sinh thái sáng tạo không ngừng. Mọi vấn đề đều có thể được nhìn nhận từ nhiều góc độ khác nhau, giúp tìm ra những giải pháp đột phá và hiệu quả hơn. Khi "cái tôi" được nuôi dưỡng trong "cái chúng ta", mỗi thành viên sẽ cảm thấy bản thân có giá trị, từ đó sẵn sàng đóng góp hết mình, tạo nên một sự cộng hưởng mạnh mẽ, giúp tập thể đạt được những thành công vượt trội và bền vững.
Điều ấy được minh chứng qua việc trong 1 đội bóng, mỗi người đều có vị trí thế mạnh riêng, nhưng chính nhờ sự hòa hợp và tôn trọng cái tôi của nhau, họ có thể tạo nên những lối chơi độc đáo và bộc phá. Hay Pixar Animation Studios là một minh chứng điển hình cho sự cân bằng này. Mỗi bộ phim của họ đều bắt nguồn từ một "cái tôi" độc đáo. Chính sự tôn trọng "cái tôi" của người sáng tạo và sức mạnh tập thể của "cái chúng ta" đã tạo nên những tác phẩm điện ảnh kinh điển như Toy Story, Finding Nemo hay Up, khẳng định rằng sự cộng hưởng có thể nâng tầm bản sắc cá nhân lên một tầm cao mới.
Thế nhưng, hành trình tìm kiếm sự cân bằng này không hề dễ dàng. Nếu "cái tôi" quá lớn, nó có thể biến thành sự kiêu ngạo, ích kỷ và khiến cá nhân trở nên cô độc. Ngược lại, nếu "cái chúng ta" lấn át, nó có thể làm thui chột cá tính, tạo ra sự rập khuôn, khiến người trẻ đánh mất đi bản sắc và sự độc đáo của mình. Do đó, bài học lớn nhất là học cách dung hòa. Người trẻ cần biết khi nào nên mạnh dạn thể hiện "cái tôi" để đóng góp ý tưởng, nhưng cũng cần biết khi nào nên đặt "cái tôi" xuống để lắng nghe và nhường chỗ cho lợi ích chung.
Từ những phân tích trên, mỗi người trẻ có thể rút ra cho mình một bài học sâu sắc: sự cân bằng giữa “cái tôi” và “cái chúng ta” là chìa khóa để phát triển toàn diện và bền vững. Chúng ta không nên để "cái tôi" quá lớn, biến mình thành một cá thể cô độc, thiếu sự đồng cảm. Nhưng cũng không nên đánh mất bản sắc, để mình trở thành "một hạt cát vô danh" trong sa mạc tập thể. Bài học cốt lõi là phải biết khi nào nên tự tin thể hiện cá tính, và khi nào nên khiêm tốn lắng nghe để hòa nhập. Là một mầm non-tương lai của đất nước, tôi tự nhận thức được rằng bản thân không chỉ phát triển bản thân mà cần học cách cân bằng với tập thể qua những hành động thiết thực như: học tập tốt, học cách kỹ năng mềm, giao tiếp và thấu hiểu đồng cảm với mọi người, tôn trọng lẫn nhau trong cùng một tập thể.
Tóm lại, con đường phát triển của người trẻ là một hành trình không ngừng tìm kiếm sự cân bằng. "Cái tôi" là nền móng để xây dựng bản sắc, còn "cái chúng ta" là động lực để vươn tới những thành tựu vượt trội. Chỉ khi người trẻ biết cách phát huy cá tính riêng trong khuôn khổ của sự cộng tác, họ mới có thể thực sự trưởng thành, thành công và góp phần tạo nên một tương lai vững mạnh cho cả bản thân và xã hội.
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định rằng: “Văn hóa còn thì dân tộc còn. Văn hóa mất thì dân tộc mất”. Thật vậy, câu nói ấy đã chứng minh văn hóa chính là gốc rễ là cội nguồn của dân tộc, ấy chính là bản sắc riêng đã được ông cha ta gìn giữ bao đời nay. Nếu cái bản sắc văn hóa ấy là gốc rễ thì chúng ta-thế hệ trẻ chính là những chồi non vươn lên, chúng sẽ tiếp nối, tô điểm thêm sắc xanh, sắc hoa để “cái cây” ấy không chỉ sống mà còn vươn xa.
Bản sắc văn hóa dân tộc là toàn bộ những giá trị tinh thần, vật chất được tạo dựng và tích lũy qua hàng nghìn năm lịch sử, tạo nên nét đặc trưng riêng biệt, không thể hòa lẫn của một quốc gia. Đó chính là linh hồn, là cốt cách của dân tộc. Bản sắc này không chỉ là những thứ xa xôi trong viện bảo tàng mà hiện diện sống động trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Biểu hiện của nó vô cùng đa dạng, từ những giá trị vô hình như lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết, sự hiếu khách, truyền thống "tôn sư trọng đạo", "uống nước nhớ nguồn", đến những biểu hiện hữu hình như tà áo dài duyên dáng, chiếc nón lá, làn điệu dân ca (như quan họ, hò Huế), hay những món ăn truyền thống (như phở, bánh chưng), và các lễ hội dân gian (như Lễ hội Đền Hùng, Tết Nguyên Đán).
Bản sắc văn hóa dân tộc không chỉ là trách nhiệm mà còn mang lại những lợi ích to lớn. Đối với cá nhân, việc giữ gìn bản sắc văn hóa giúp chúng ta hiểu rõ mình là ai, đến từ đâu, từ đó bồi đắp lòng tự hào và tình yêu quê hương đất nước. Điều này được thể hiện rõ qua sự trở lại mạnh mẽ của tà áo dài trong giới trẻ, hay việc các ca sĩ trẻ như Hoàng Thùy Linh đưa các yếu tố văn hóa dân gian vào âm nhạc, tạo nên những sản phẩm hiện đại nhưng vẫn đậm đà bản sắc. Đối với cộng đồng, bản sắc văn hóa là sợi dây vô hình liên kết con người, tạo nên sự đoàn kết và sức mạnh nội tại của dân tộc. Nó cũng là một nguồn lực quan trọng để phát triển kinh tế, du lịch, khi những nét văn hóa độc đáo thu hút bạn bè quốc tế, như Phố cổ Hội An hay Vịnh Hạ Long đã trở thành điểm đến nổi tiếng. Gần đây, những sự kiện do người trẻ khởi xướng như Lễ Bách Hoa Bộ Hành, nơi mọi người mặc các trang phục truyền thống để quảng bá văn hóa Việt Nam, cũng cho thấy văn hóa đang trở lại mạnh mẽ, không chỉ tạo không gian kết nối cộng đồng mà còn quảng bá hình ảnh Việt Nam đến với thế giới.
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng chính thế hệ trẻ lại là đối tượng chịu ảnh hưởng mạnh mẽ nhất từ trào lưu toàn cầu hóa, khiến bản sắc văn hóa dân tộc đứng trước nguy cơ bị phai mờ. Sự du nhập của các nền văn hóa ngoại lai thông qua phim ảnh, âm nhạc, mạng xã hội đã tạo ra những xu hướng sống, phong cách ăn mặc, và sở thích khác biệt, đôi khi làm cho các giá trị truyền thống trở nên lỗi thời, không còn phù hợp với nhịp sống hiện đại. Nhiều người trẻ dường như đang dần lãng quên những nét đẹp văn hóa của dân tộc mình, từ chiếc áo dài duyên dáng đến những câu ca, điệu hò đã gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ. Những hành động ấy cần được nhận thức tốt hơn và thức tỉnh.
Là một người trẻ, tôi hoàn toàn đồng tình với quan điểm rằng thế hệ trẻ giữ vai trò cốt lõi trong việc gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc. Không ai khác, chính chúng ta là người kế thừa và là người sáng tạo. Trong thời đại công nghệ số, chúng ta có lợi thế đặc biệt để làm điều này. Chẳng hạn, một nhóm bạn trẻ đã tạo ra dự án "Sài Gòn sau vai" bằng cách chụp ảnh các bạn mặc áo dài ở những góc phố hiện đại, vừa tôn vinh trang phục truyền thống, vừa thể hiện sự hòa quyện giữa cũ và mới. Hay như bạn Nguyễn Văn Hùng đã dùng kỹ thuật số để phục dựng và lan truyền các hình ảnh lịch sử về Hà Nội xưa trên mạng xã hội, giúp nhiều người trẻ có cái nhìn sâu sắc hơn về cội nguồn. Những hành động này chứng minh rằng việc giữ gìn bản sắc văn hóa không hề cũ kỹ mà rất sáng tạo và năng động.
Để hoàn thành trách nhiệm cao cả này, mỗi chúng ta cần có những giải pháp cụ thể. Một là, chủ động tìm hiểu. Thay vì chỉ lướt mạng xã hội, hãy dành thời gian đọc sách lịch sử, tham quan bảo tàng, hay tham gia các lễ hội truyền thống để hiểu sâu sắc hơn về văn hóa dân tộc. Hai là, lan tỏa giá trị văn hóa bằng chính những cách thức hiện đại. Tôi sẽ sử dụng các nền tảng mạng xã hội để chia sẻ những câu chuyện về văn hóa, các món ăn truyền thống, hoặc những hình ảnh đẹp về đất nước, con người Việt Nam. Bản thân tôi đã thử và thấy rằng việc này thu hút rất nhiều sự quan tâm từ bạn bè, không chỉ trong nước mà cả bạn bè quốc tế.
Tóm lại, bản sắc văn hóa dân tộc là cội nguồn và sức sống của quốc gia. Nó không phải là một gánh nặng mà là một di sản quý báu mà chúng ta được thừa hưởng. Thế hệ trẻ, với sức trẻ và sự sáng tạo, có trách nhiệm và khả năng để không chỉ gìn giữ mà còn làm cho bản sắc văn hóa dân tộc tỏa sáng mạnh mẽ hơn nữa trên trường quốc tế. Việc bảo tồn văn hóa chính là cách chúng ta khẳng định giá trị bản thân và góp phần xây dựng một Việt Nam giàu đẹp, văn minh.