

Nguyễn Bảo Khánh
Giới thiệu về bản thân



































Bài làm
Câu 1.
Trong bối cảnh thế giới thay đổi nhanh chóng, tính sáng tạo trở thành một trong những yếu tố cốt lõi giúp thế hệ trẻ vững vàng hội nhập và phát triển. Trước hết, sáng tạo giúp các bạn trẻ nhận diện vấn đề dưới nhiều góc độ mới, từ đó tìm ra giải pháp hiệu quả, độc đáo thay vì lối mòn cũ kỹ. Giữa thời kỳ công nghệ số bùng nổ, những ý tưởng đột phá—từ ứng dụng di động đến mô hình kinh doanh—thường bắt nguồn từ khả năng tư duy linh hoạt, phá vỡ giới hạn và kết nối những mảnh ghép tưởng chừng vô liên quan. Thứ hai, sáng tạo còn là chìa khóa nuôi dưỡng tinh thần khởi nghiệp: bạn trẻ tự tin hơn khi dám ấp ủ dự án riêng, dám thử nghiệm và dám thất bại để trưởng thành. Bên cạnh đó, trong môi trường học tập và làm việc ngày nay, kỹ năng sáng tạo tạo lợi thế cạnh tranh: nó giúp cá nhân nổi bật và đóng góp giá trị cá biệt cho tập thể. Cuối cùng, sáng tạo còn gắn liền với niềm vui khám phá, khơi dậy động lực học tập suốt đời, giúp giới trẻ luôn giữ ngọn lửa say mê và tinh thần lạc quan. Chính vì thế, bồi đắp tính sáng tạo không chỉ là xu hướng mà còn là yêu cầu thiết yếu đối với người trẻ ở thế kỷ XXI.
Câu 2.
Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư khắc họa hai số phận đặc trưng cho tâm hồn miền Nam: Phi – chàng trai với vẻ ngoài lôi thôi nhưng ẩn chứa khao khát vươn lên; và ông Sáu Đèo – lão ngư nhân phong trần, cả đời lang thang trên sông nước. Phi là người con lớn lên trong hoàn cảnh gia đình tan tác, thiếu thốn tình thương. Anh không rực rỡ, càng không khéo ăn nói, nhưng ở anh toát lên ý chí kiên cường. Dù sống lặng lẽ, giấc mơ vươn lên vẫn nung nấu trong Phi, thể hiện nét chịu thương chịu khó, chân chất của người Nam Bộ.
Ngược lại, ông Sáu Đèo lại là hình ảnh của người miền sông nước chân chất, một đời bôn ba xuôi ngược để mưu sinh và đi tìm tình duyên. Câu chuyện ông tìm vợ suốt bốn mươi năm, đến khi gày gò vẫn ân cần “nhờ” Phi chăm sóc con bìm bịp, bộc lộ tấm lòng nghĩa hiệp, trọng tình nghĩa. Tiếng nói âu yếm, cách kể chuyện bình dị mà sâu lắng, toát lên chất hồn hậu, phóng khoáng của con người Nam Bộ.
Nhân vật Phi và ông Sáu Đèo cùng hiện lên như hai mặt của người Nam Bộ: một bên là khắc khoải ươm mầm hy vọng giữa gian khó, một bên là tấm lòng nặng nghĩa, giàu tình thương giữa mênh mông sông nước. Họ không hoàn hảo nhưng chân thật, mộc mạc nhưng đầy nhân bản, để lại ấn tượng sâu sắc về miền đất và con người Nam Bộ trong lòng bạn đọc.
Câu 1.
Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh
Câu 2.
Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi miền Tây:
Người buôn bán tụ họp trên xuồng, ghe, từ xuồng ba lá, năm lá xưa đến tắc ráng, ghe máy ngày nay.
Hàng trăm chiếc xuồng con len lỏi khéo léo giữa mênh mông ghe thuyền mà hiếm khi va quệt.
“Cây bẹo” – chiếc sào tre dài dựng trên ghe, treo trái cây, rau củ cao lên như “ăng-ten di động” để khách dễ nhìn thấy từ xa.
Hệ thống bẹo nhiều tầng: hai, ba cây sào ghép ngang dọc tùy lượng hàng hóa, thậm chí “cây bẹo” treo tấm lá lợp nhà để rao bán ghe.
Âm thanh “bẹo” bằng kèn: kèn bấm tay, kèn đạp chân… kết hợp với lời rao duyên dáng, lảnh lót như “Ai ăn chè đậu đen…, bánh bò…?”
Câu 3.
Việc nêu tên các địa danh (Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy, Ngã Năm, Sông Trẹm…) có các tác dụng chính:
Tạo tính cụ thể, chân thực, giúp người đọc hình dung ngay vị trí, quy mô chợ nổi.
Nhấn mạnh nét đặc trưng và phong phú của văn hóa chợ nổi ở nhiều vùng khác nhau trong khu vực Đồng bằng sông Cửu Long.
Góp phần tăng uy tín và sức thuyết phục cho thông tin (không chỉ chung chung mà có dẫn chứng thực tế).
Câu 4.
Các phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ (cây bẹo treo hàng, kèn bấm, kèn đạp…) trong văn bản có tác dụng:
Thu hút thị giác: cây bẹo cao vút, khác lạ như cột “ăng-ten” giúp khách dễ quan sát.
Thu hút thính giác: âm thanh kèn độc đáo vang lên giữa sông nước hấp dẫn người mua.
Tăng sức biểu cảm, làm sinh động cảnh mua bán; thể hiện sự sáng tạo, dung dị mà tinh tế của người miền Tây.
Câu 5.
Theo tôi, chợ nổi không chỉ là điểm thương mại quan trọng, nơi trao đổi hàng hóa – đặc biệt nông sản, trái cây – mà còn là bộ mặt văn hóa, mái nhà chung của bao thế hệ người dân miền Tây. Ở đó, người bán và người mua gặp gỡ, gắn kết như một cộng đồng sông nước thân tình, các tập tục “bẹo hàng” truyền thống được gìn giữ và trao truyền. Hơn nữa, chợ nổi còn là điểm “check-in” hấp dẫn đối với du khách, góp phần phát triển du lịch sinh thái, đưa nét văn hóa vùng Đồng bằng sông Cửu Long lan toả rộng rãi hơn.