

Dương Thị Thảo
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 :
Đoạn thơ trích từ bài Trăng hè của Đoàn Văn Cừ đã khắc họa một cách tinh tế vẻ đẹp bình dị và yên bình của bức tranh quê trong đêm trăng. Từng hình ảnh hiện lên đầy sống động nhưng lại rất đỗi thân thuộc: tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ lơ mơ, bóng cây lơi lả bên hàng dậu. Tất cả gợi lên một không gian tĩnh lặng, thanh bình, đậm chất thôn quê. Cái tĩnh ấy không phải là sự vắng lặng buồn bã mà là sự yên ổn, ấm áp, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện trong một nhịp sống chậm rãi, nhẹ nhàng. Hình ảnh ông lão nằm chơi giữa sân, ánh trăng lấp loáng trên tàu cau, đứa trẻ ngắm con mèo – đều là những chi tiết rất đời thường, nhưng lại chan chứa tình cảm và chất thơ. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc và cái nhìn đầy trìu mến của nhà thơ với cuộc sống làng quê Việt Nam. Đoạn thơ không chỉ gợi nên một khung cảnh mà còn lay động tâm hồn bằng sự dung dị, thanh sạch và tràn đầy chất sống.
Câu 2
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của một đời người, khi con người mang trong mình khát vọng lớn lao, tinh thần dấn thân và sức mạnh để vượt qua mọi thử thách. Nhưng để biến những ước mơ của tuổi trẻ thành hiện thực, con người không thể thiếu đi sự nỗ lực hết mình. Nỗ lực không chỉ là hành động, mà còn là lựa chọn, là thái độ sống tích cực, bền bỉ và kiên trì theo đuổi điều mình tin tưởng.
Sự nỗ lực hết mình là khi một người dám đặt mục tiêu cao và quyết tâm thực hiện bằng tất cả những gì mình có – từ trí tuệ, sức lực đến thời gian, cảm xúc. Nó thể hiện qua từng việc nhỏ nhất: học tập không ngừng nghỉ, rèn luyện kỹ năng, sẵn sàng đối diện với thất bại và đứng dậy từ chính những va vấp. Với tuổi trẻ, điều đó lại càng quan trọng hơn bao giờ hết. Bởi đây là thời điểm ta có sức khỏe dồi dào, đầu óc linh hoạt, tinh thần dễ tiếp thu và dung nạp cái mới. Nếu không tận dụng để nỗ lực, ta sẽ dễ đánh mất cơ hội quý giá của đời người.
Trong xã hội hiện đại, tuổi trẻ đang đứng trước nhiều thách thức: áp lực học tập, cạnh tranh nghề nghiệp, sự biến động của thế giới công nghệ và cả những cám dỗ dễ làm ta chùn bước. Tuy vậy, chính những khó khăn ấy lại là môi trường để tôi luyện bản lĩnh. Người trẻ cần học cách vượt lên chính mình, không chỉ để khẳng định năng lực mà còn để trưởng thành. Rất nhiều tấm gương đã cho thấy giá trị của việc sống và làm việc hết mình: những vận động viên nỗ lực tập luyện không ngừng để giành huy chương, những bạn trẻ khởi nghiệp từ con số 0 nhưng bằng sự bền bỉ đã xây dựng thành công thương hiệu cho riêng mình. Họ là minh chứng rằng chỉ cần kiên trì, chúng ta có thể vươn tới những điều tưởng chừng không thể.
Tuy nhiên, bên cạnh đó vẫn còn không ít bạn trẻ sống thiếu mục tiêu, dễ từ bỏ, lười cố gắng và chấp nhận một cuộc sống tầm thường. Họ để mặc tuổi xuân trôi qua trong sự trì trệ, lười biếng và tự đánh mất tương lai của chính mình. Điều này thật đáng tiếc, bởi không ai có thể quay ngược thời gian để làm lại tuổi trẻ. Mỗi người chỉ có một lần sống với đam mê và nhiệt huyết, nếu không tận dụng, sẽ chỉ còn lại tiếc nuối.
Vì vậy, sống trong thời đại mới, người trẻ cần hiểu rõ vai trò của sự cố gắng. Không có thành công nào đến dễ dàng, không có ước mơ nào tự nhiên thành hiện thực nếu thiếu sự đánh đổi và nỗ lực. Dù ta có tài năng đến đâu, nếu không chăm chỉ rèn luyện, thì cũng dễ dàng bị tụt lại phía sau. Và ngược lại, dù xuất phát điểm thấp, chỉ cần kiên trì và bền bỉ, chắc chắn sẽ có ngày chạm tay vào thành công.
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất nhưng cũng ngắn ngủi nhất. Vì vậy, hãy sống thật trọn vẹn, hãy cố gắng hết mình để sau này, khi nhìn lại, ta có thể tự hào rằng mình đã sống không hoài phí một ngày nào. Sự nỗ lực hôm nay chính là hành trang quý giá nhất dẫn lối ta đến với tương lai rực rỡ ngày mai.
câu 1: Ngôi kể của người kể chuyện trong đoạn trích là ngôi thứ ba."
Câu 2.Một số chi tiết về cách ứng xử của chị Bớt Dương cho thấy chị không giận mẹ dù từng bị phân biệt đối xử:
-Khi mẹ đến ở cùng, “Bớt rất mừng”.
-Chị còn “cố gặng mẹ cho hết lẽ” để mẹ yên tâm ở lại, không mặc cảm vì chuyện xưa.
-Khi mẹ thở dài, ân hận: “Ừ, đáng ra là thế, con nào chả là con…”, thì chị “vội buông bé Hiên, ôm lấy mẹ: - Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?”
Câu 3.
Qua đoạn trích, có thể thấy nhân vật Bớt là người sống tình cảm, bao dung và hiếu thảo. Dù từng bị mẹ đối xử bất công (“Bu đừng có con yêu con ghét!”), nhưng chị không hề trách giận. Khi mẹ gặp khó khăn, chị vẫn vui vẻ đón mẹ về sống cùng, chăm sóc mẹ chu đáo, thậm chí còn an ủi mẹ khi mẹ cảm thấy ân hận.
Câu 4.
Hành động “ôm lấy mẹ” và câu nói “- Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?” của chị Bớt thể hiện tấm lòng bao dung, vị tha và tình yêu thương chân thành của chị dành cho mẹ. Dù mẹ từng có lỗi, chị không trách cứ mà ngược lại còn an ủi, vỗ về để mẹ vơi bớt mặc cảm, tội lỗi.
Câu 5.
Thông điệp có ý nghĩa nhất từ văn bản: Tình cảm gia đình, đặc biệt là lòng hiếu thảo và sự bao dung giữa cha mẹ và con cái, luôn là giá trị thiêng liêng và bất biến.
-Bởi trong xã hội hiện đại, nơi con người dễ bị cuốn vào vòng xoáy cơm áo và những toan tính, thì tình thân chính là nơi để trở về, là chốn bình yên nhất. Biết tha thứ, biết yêu thương sẽ giúp hàn gắn những vết thương quá khứ và gìn giữ hạnh phúc gia đình