Nguyễn Nhật Hải

Giới thiệu về bản thân

tung tung tung sahura quái vật bánh mỳ trỗi dậy ràm ràm
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong thời kỳ Bắc thuộc (từ năm 179 TCN đến năm 938), các triều đại phong kiến phương Bắc như nhà Triệu, Hán, Đông Ngô, Tấn, Tùy, Đường,… đã thực hiện nhiều chính sách nhằm mục đích đô hộ, đồng hóa và khai thác tài nguyên của nước ta. Các chính sách chủ yếu gồm:


  1. Chính trị – hành chính:
    • Xóa bỏ chính quyền cũ của người Việt, chia nước ta thành các quận, huyện sáp nhập vào hệ thống cai trị của Trung Quốc.
    • Cử quan lại người Hán sang trực tiếp cai trị và giám sát nhân dân ta.
    • Đàn áp các cuộc khởi nghĩa, tiêu diệt lực lượng yêu nước địa phương.
  2. Kinh tế:
    • Bắt nhân dân ta cống nạp sản vật, lao động phục dịch cho chính quyền đô hộ.
    • Bóc lột nặng nề bằng nhiều loại thuế như thuế thân, thuế ruộng, thuế muối…
    • Khai thác tài nguyên thiên nhiên (vàng, bạc, châu báu...) đưa về Trung Quốc.
  3. Văn hóa – xã hội:
    • Thi hành chính sách đồng hóa như: bắt học chữ Hán, thi cử theo lối Hán, truyền bá Nho giáo.
    • Bắt dân ta bỏ phong tục tập quán riêng như cắt tóc, thay đổi trang phục.
    • Xóa bỏ các tín ngưỡng, tôn giáo bản địa và thay bằng văn hóa Hán.
  4. Quân sự:
    • Xây thành đồn lũy kiên cố để kiểm soát vùng đất chiếm đóng.
    • Đặt các đạo quân đồn trú tại những nơi trọng yếu để đàn áp nổi dậy.

👉 Kết luận:
Các triều đại phong kiến phương Bắc thực hiện chính sách cai trị hà khắc, bóc lột về kinh tế, đàn áp về chính trị, đồng hóa về văn hóa nhằm biến nước ta thành một phần lãnh thổ của Trung Quốc. Tuy nhiên, nhân dân ta vẫn luôn âm thầm bảo tồn văn hóa riêng và liên tục đấu tranh giành lại độc lập.

b. So sánh hoạt động kinh tế và tổ chức xã hội giữa vương quốc Phù Nam và vương quốc Chăm-pa:

Tiêu chíVương quốc Phù NamVương quốc Chăm-pa

Thời gian tồn tại

Thế kỷ I – VII

Thế kỷ II – đầu thế kỷ XIX

Địa bàn

Nam Bộ Việt Nam và một phần Campuchia ngày nay

Trung Bộ Việt Nam

Kinh tế



-

Nông nghiệp

Phát triển sớm, nhất là trồng lúa nước

Trồng lúa nước ven sông, nông nghiệp dùng sức voi

-

Thủ công nghiệp

Làm đồ gốm, dệt vải, chế tác đồ trang sức

Phát triển nghề thủ công, nổi bật là kiến trúc, điêu khắc đá

-

Thương mại

Buôn bán đường biển phát triển mạnh, trung tâm thương mại lớn của Đông Nam Á

Buôn bán với Ấn Độ, Trung Quốc, các nước Đông Nam Á

Tổ chức xã hội



-

Vua đứng đầu

Vua nắm quyền lực cao, có hệ thống quan lại

Vua nắm mọi quyền hành, có quý tộc và tầng lớp tu sĩ

-

Tầng lớp xã hội

Có quý tộc, thương nhân, nông dân, nô lệ

Xã hội có phân hóa: vua – quý tộc – dân thường – nô lệ

-

Tôn giáo

Bị ảnh hưởng mạnh bởi Ấn Độ giáo và Phật giáo

Chủ yếu theo Ấn Độ giáo và Bà-la-môn giáo


👉 Nhận xét:

  • Giống nhau: Cả hai đều chịu ảnh hưởng văn hóa Ấn Độ, có nền kinh tế đa dạng gồm nông nghiệp, thủ công nghiệp và thương mại biển; xã hội có sự phân hóa giai cấp và tổ chức quyền lực tập trung vào vua.
  • Khác nhau: Phù Nam hình thành và phát triển sớm hơn, mạnh về thương mại biển, trong khi Chăm-pa nổi bật với kiến trúc, điêu khắc và duy trì lâu hơn trong lịch sử.


Trong thời kỳ Bắc thuộc (từ năm 179 TCN đến năm 938), các triều đại phong kiến phương Bắc như nhà Triệu, Hán, Đông Ngô, Tấn, Tùy, Đường,… đã thực hiện nhiều chính sách nhằm mục đích đô hộ, đồng hóa và khai thác tài nguyên của nước ta. Các chính sách chủ yếu gồm:


  1. Chính trị – hành chính:
    • Xóa bỏ chính quyền cũ của người Việt, chia nước ta thành các quận, huyện sáp nhập vào hệ thống cai trị của Trung Quốc.
    • Cử quan lại người Hán sang trực tiếp cai trị và giám sát nhân dân ta.
    • Đàn áp các cuộc khởi nghĩa, tiêu diệt lực lượng yêu nước địa phương.
  2. Kinh tế:
    • Bắt nhân dân ta cống nạp sản vật, lao động phục dịch cho chính quyền đô hộ.
    • Bóc lột nặng nề bằng nhiều loại thuế như thuế thân, thuế ruộng, thuế muối…
    • Khai thác tài nguyên thiên nhiên (vàng, bạc, châu báu...) đưa về Trung Quốc.
  3. Văn hóa – xã hội:
    • Thi hành chính sách đồng hóa như: bắt học chữ Hán, thi cử theo lối Hán, truyền bá Nho giáo.
    • Bắt dân ta bỏ phong tục tập quán riêng như cắt tóc, thay đổi trang phục.
    • Xóa bỏ các tín ngưỡng, tôn giáo bản địa và thay bằng văn hóa Hán.
  4. Quân sự:
    • Xây thành đồn lũy kiên cố để kiểm soát vùng đất chiếm đóng.
    • Đặt các đạo quân đồn trú tại những nơi trọng yếu để đàn áp nổi dậy.

👉 Kết luận:
Các triều đại phong kiến phương Bắc thực hiện chính sách cai trị hà khắc, bóc lột về kinh tế, đàn áp về chính trị, đồng hóa về văn hóa nhằm biến nước ta thành một phần lãnh thổ của Trung Quốc. Tuy nhiên, nhân dân ta vẫn luôn âm thầm bảo tồn văn hóa riêng và liên tục đấu tranh giành lại độc lập.

b. So sánh hoạt động kinh tế và tổ chức xã hội giữa vương quốc Phù Nam và vương quốc Chăm-pa:

Tiêu chíVương quốc Phù NamVương quốc Chăm-pa

Thời gian tồn tại

Thế kỷ I – VII

Thế kỷ II – đầu thế kỷ XIX

Địa bàn

Nam Bộ Việt Nam và một phần Campuchia ngày nay

Trung Bộ Việt Nam

Kinh tế



-

Nông nghiệp

Phát triển sớm, nhất là trồng lúa nước

Trồng lúa nước ven sông, nông nghiệp dùng sức voi

-

Thủ công nghiệp

Làm đồ gốm, dệt vải, chế tác đồ trang sức

Phát triển nghề thủ công, nổi bật là kiến trúc, điêu khắc đá

-

Thương mại

Buôn bán đường biển phát triển mạnh, trung tâm thương mại lớn của Đông Nam Á

Buôn bán với Ấn Độ, Trung Quốc, các nước Đông Nam Á

Tổ chức xã hội



-

Vua đứng đầu

Vua nắm quyền lực cao, có hệ thống quan lại

Vua nắm mọi quyền hành, có quý tộc và tầng lớp tu sĩ

-

Tầng lớp xã hội

Có quý tộc, thương nhân, nông dân, nô lệ

Xã hội có phân hóa: vua – quý tộc – dân thường – nô lệ

-

Tôn giáo

Bị ảnh hưởng mạnh bởi Ấn Độ giáo và Phật giáo

Chủ yếu theo Ấn Độ giáo và Bà-la-môn giáo


👉 Nhận xét:

  • Giống nhau: Cả hai đều chịu ảnh hưởng văn hóa Ấn Độ, có nền kinh tế đa dạng gồm nông nghiệp, thủ công nghiệp và thương mại biển; xã hội có sự phân hóa giai cấp và tổ chức quyền lực tập trung vào vua.
  • Khác nhau: Phù Nam hình thành và phát triển sớm hơn, mạnh về thương mại biển, trong khi Chăm-pa nổi bật với kiến trúc, điêu khắc và duy trì lâu hơn trong lịch sử.


“Rượu được rót tràn bát, như tình cảm của người vùng cao lúc nào cũng lai láng không bến bờ.”, biện pháp tu từ được sử dụng là so sánh.

Cụ thể:

  • Hình ảnh được so sánh: “Rượu được rót tràn bát”
  • Với: “tình cảm của người vùng cao lúc nào cũng lai láng không bến bờ”

Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh này:

  • Làm nổi bật sự nồng hậu, chan chứa và chân thành trong tình cảm của người dân vùng cao.
  • Gợi ra một hình ảnh cụ thể, sống động: rượu tràn đầy bát tượng trưng cho tình cảm đầy đặn, không giới hạn, giúp người đọc dễ hình dung và cảm nhận được sự thân thiện, hiếu khách của họ.
  • Góp phần tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, tạo ấn tượng sâu sắc về văn hóa và con người vùng cao.
  • Bài học ý nghĩa nhất em rút ra từ văn bản "Chợ tình Khau Vai"tình yêu chân thành và sự gắn kết giữa con người với nhau, dù trong hoàn cảnh khó khăn và gian khổ. Qua phiên chợ tình độc đáo này, em nhận thấy rằng dù cuộc sống ở vùng cao có buồn tẻ, nhưng tình cảm của con người nơi đây lại vô cùng nồng nhiệt và sâu sắc. Chợ tình Khau Vai không chỉ là nơi gặp gỡ của những cặp đôi yêu nhau mà còn là dịp để những người đã có gia đình thể hiện tình cảm của mình, thể hiện sự trân trọng những mối quan hệ đã qua. Em cũng cảm nhận được sự chân thành, đậm đà trong tình cảm của người dân vùng cao, họ không quản ngại đường xá xa xôi, chỉ mong được gặp lại người thương, dù chỉ trong một ngày. Chính những tình cảm ấy đã làm cho phiên chợ này trở thành một nét đẹp văn hóa độc đáo, thấm đẫm tình người.

Trong xã hội hiện đại ngày nay, khi cuộc sống ngày càng năng động và áp lực học tập đối với học sinh ngày càng tăng, đã xuất hiện nhiều ý kiến trái chiều về việc học sinh có nên làm bài tập về nhà hay không. Một số người cho rằng học sinh đã dành phần lớn thời gian trên lớp, do đó không cần thiết phải tiếp tục học vào buổi tối. Tuy nhiên, theo em, bài tập về nhà vẫn là một phần quan trọng không thể thiếu trong quá trình học tập và rèn luyện của học sinh, nếu được áp dụng một cách khoa học và hợp lý.

Trước tiên, cần phải khẳng định rằng bài tập về nhà có vai trò quan trọng trong việc củng cố kiến thức đã học trên lớp. Kiến thức được tiếp thu qua bài giảng chỉ là bước đầu, nếu không được ôn tập và luyện tập lại thì rất dễ bị quên. Khi học sinh tự mình làm bài ở nhà, các em sẽ có cơ hội áp dụng những gì đã học, từ đó ghi nhớ sâu hơn và hiểu bài chắc hơn. Đây là quá trình chuyển hóa kiến thức từ lý thuyết sang thực tiễn, từ ghi nhớ sang vận dụng. Ví dụ, một học sinh học toán nếu chỉ nghe giảng mà không luyện tập thì rất khó nắm vững cách giải bài, đặc biệt là những dạng bài nâng cao.

Thứ hai, bài tập về nhà góp phần hình thành và rèn luyện những kỹ năng quan trọng như tư duy logic, khả năng giải quyết vấn đề, tính kiên trì và tinh thần tự giác trong học tập. Việc tự mình suy nghĩ, tìm cách giải một bài toán hay viết một đoạn văn sẽ giúp học sinh phát triển tư duy độc lập và sáng tạo. Ngoài ra, nó còn giúp các em làm quen với việc sắp xếp thời gian hợp lý, biết phân bổ thời gian học tập, nghỉ ngơi, vui chơi một cách khoa học.

Không chỉ vậy, bài tập về nhà còn là công cụ hữu ích để giáo viên đánh giá được mức độ hiểu bài của học sinh. Thông qua việc xem xét bài làm, giáo viên có thể nhận ra những điểm yếu, điểm mạnh của từng học sinh, từ đó có điều chỉnh phương pháp giảng dạy phù hợp hơn. Đồng thời, phụ huynh cũng có thể thông qua bài tập để theo dõi quá trình học tập của con em mình.

Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng nếu bài tập về nhà quá nhiều, nặng nề và mang tính rập khuôn, máy móc thì sẽ gây áp lực cho học sinh, làm mất đi hứng thú học tập, thậm chí dẫn đến căng thẳng, mệt mỏi. Đặc biệt, ở lứa tuổi tiểu học và trung học cơ sở, các em còn cần có thời gian để phát triển thể chất, tinh thần, các kỹ năng sống và tận hưởng tuổi thơ. Vì vậy, bài tập về nhà cần được giao một cách khoa học, phù hợp với năng lực, độ tuổi và thời gian của học sinh. Thay vì giao bài nhiều về số lượng, giáo viên nên chú trọng đến chất lượng và tính sáng tạo, khơi gợi sự hứng thú, khám phá của học sinh.

Tóm lại, em cho rằng bài tập về nhà vẫn là một phần thiết yếu trong việc học tập và phát triển toàn diện của học sinh. Điều quan trọng không phải là có nên bỏ hoàn toàn bài tập về nhà hay không, mà là làm thế nào để bài tập trở nên hiệu quả, phù hợp, giúp học sinh vừa học tốt vừa cảm thấy nhẹ nhàng, hứng thú. Một nền giáo dục thành công không chỉ dựa vào kiến thức mà còn phải nuôi dưỡng niềm yêu thích học tập và khả năng tự học của học sinh.

CÂU 9

Câu 1:

“Đồ mồ côi! Anh em nhà mồ côi bị bố mẹ bỏ rơi. Ê ồ! Ê ồ!”

Công dụng: Dấu ngoặc kép dùng để ghi lại nguyên văn lời nói của các bạn nhỏ trong xóm, thể hiện sự trêu chọc ác ý đối với nhân vật “tôi” và anh trai.


Câu 2:

“Em gái ngoan nào, để anh cõng em đi tìm bố mẹ đi tìm em út nhé. Rồi mai anh đi hái quả đùm đũm chín mọng đỏ cho ăn nhé.”

Công dụng: Dấu ngoặc kép dùng để dẫn lời trực tiếp của người anh trai, thể hiện sự vỗ về, an ủi và yêu thương em gái trong hoàn cảnh khó khăn.

CÂU 10

Tình cảm gia đình có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Gia đình là nơi chúng ta tìm thấy sự yêu thương, che chở và sự gắn kết không thể thay thế. Dù cuộc sống có khó khăn, vất vả đến đâu, tình cảm gia đình vẫn là nguồn động viên lớn lao, là điểm tựa vững chắc giúp ta vượt qua mọi thử thách. Gia đình không chỉ là nơi nuôi dưỡng chúng ta về mặt thể chất mà còn là nơi hình thành những giá trị đạo đức, tình cảm và trách nhiệm. Tình yêu thương trong gia đình là thứ tình cảm vô điều kiện, giúp ta có thêm niềm tin và hy vọng để vươn lên trong cuộc sống.


Chiều thứ bảy tuần trước, em được chứng kiến một trận thi đấu bóng đá vô cùng hấp dẫn giữa hai đội lớp 6A và 6B – trận đấu nằm trong khuôn khổ giải thể thao học sinh do trường em tổ chức. Không khí trên sân trường hôm đó sôi động và náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Từ rất sớm, học sinh các lớp đã tập trung quanh sân bóng, tay cầm cờ, băng rôn, miệng reo hò cổ vũ. Trên những hàng ghế đá dưới bóng mát của hàng phượng già, các thầy cô giáo cũng có mặt để cổ vũ cho tinh thần thể thao của học sinh. Trời hôm đó rất đẹp. Mây trắng trôi nhẹ trên nền trời xanh, nắng không gắt, ánh sáng vàng như rót mật xuống mặt sân bóng. Mặt sân cỏ xanh rì, mềm mại như một tấm thảm, nổi bật giữa không gian đầy màu sắc là hai đội bóng với đồng phục thi đấu gọn gàng. Đội 6A mặc áo đỏ rực, còn đội 6B mặc áo xanh dương mát mắt. Cả hai hàng cầu thủ xếp thành hàng ngay ngắn trước khi bước vào trận đấu, gương mặt ai cũng thể hiện rõ vẻ hồi hộp xen lẫn quyết tâm.

Tiếng còi khai cuộc vang lên, trận đấu bắt đầu! Quả bóng trắng lăn tròn trên mặt sân, kéo theo ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người. Cầu thủ hai đội thi đấu hết mình, từng bước chạy nhanh nhẹn, những pha tranh bóng quyết liệt, những cú sút mạnh mẽ khiến khán giả không thể rời mắt. Tiếng giày đá bóng lạo xạo trên sân, tiếng hô “chuyền đi!”, “sút đi!” vang lên khắp nơi. Một vài bạn quá phấn khích còn đứng hẳn dậy, vẫy tay cổ vũ hết mình.

Hiệp một, đội 6B là người mở tỉ số sau một pha dứt điểm táo bạo từ xa. Tiếng reo hò vang dội cả sân. Nhưng không chịu khuất phục, đội 6A đã dần lấy lại thế trận. Sang hiệp hai, các cầu thủ áo đỏ chơi áp đảo hơn, phối hợp nhịp nhàng và liên tiếp tạo ra những pha bóng nguy hiểm. Cuối cùng, nỗ lực của họ cũng được đền đáp bằng bàn gỡ hòa đầy kịch tính. Trận đấu lúc này càng thêm phần căng thẳng, mỗi phút trôi qua là một chuỗi cảm xúc hồi hộp và sôi động.

Đỉnh điểm của trận đấu là khi đội 6A được hưởng một quả đá phạt gần khung thành. Cầu thủ số 10 – người đội trưởng – bước lên với gương mặt bình tĩnh, ánh mắt tập trung. Cậu lấy đà rồi tung cú sút mạnh và chuẩn xác, đưa bóng bay vút vào góc cao khung thành. Khán giả vỡ òa trong tiếng reo hò. Tỉ số được nâng lên 2-1 nghiêng về đội 6A, và đó cũng là kết quả cuối cùng của trận đấu.

Trận đấu khép lại trong những cái bắt tay thân thiện và những nụ cười rạng rỡ. Dù thắng hay thua, các cầu thủ đều đã thi đấu bằng tất cả đam mê và tinh thần thể thao cao thượng. Với em, trận bóng đá ấy không chỉ hấp dẫn bởi những bàn thắng đẹp mắt, mà còn bởi sự gắn kết, nhiệt huyết và niềm vui mà nó mang lại. Đó là một trải nghiệm thật sự khó quên trong năm học này.