

La Thị Minh Huyền
Giới thiệu về bản thân



































Cuộc khai thác thuộc địa lần thứ nhất của thực dân Pháp diễn ra từ năm 1897 đến 1914, sau khi chúng đã cơ bản bình định được Việt Nam bằng quân sự. Mục tiêu chính của chính sách này là vơ vét tối đa tài nguyên và bóc lột sức lao động của người Việt để phục vụ cho lợi ích của chính quốc. Các chính sách chủ yếu bao gồm:
a. Chính sách kinh tế:
- Cướp đoạt ruộng đất, lập đồn điền: Đây là chính sách trọng tâm nhằm thiết lập quyền sở hữu đất đai của thực dân Pháp và tay sai, tạo cơ sở cho việc phát triển các đồn điền trồng cây công nghiệp như cao su, cà phê, chè... phục vụ xuất khẩu. Chúng đã dùng nhiều thủ đoạn như mua bán cưỡng ép, "khai khẩn đất hoang" trên thực tế là chiếm đoạt đất canh tác của nông dân.
- Tập trung khai thác mỏ: Pháp chú trọng khai thác các tài nguyên khoáng sản có giá trị như than (ở Quảng Ninh), kim loại (thiếc, kẽm...). Hoạt động khai thác này chủ yếu phục vụ cho nhu cầu công nghiệp của Pháp.
- Xây dựng hệ thống giao thông vận tải: Để phục vụ cho việc vận chuyển nguyên liệu, hàng hóa và mục đích quân sự, Pháp đã đầu tư xây dựng hệ thống đường bộ, đường sắt (ví dụ như tuyến đường sắt Hà Nội - Lạng Sơn, Hà Nội - Hải Phòng...), cầu cống và bến cảng (Hải Phòng, Sài Gòn...).
- Độc chiếm thị trường: Pháp thiết lập chế độ thuế quan đặc biệt, ưu đãi cho hàng hóa Pháp nhập khẩu vào Việt Nam và đánh thuế nặng hàng hóa từ các nước khác. Đồng thời, chúng kiểm soát chặt chẽ thị trường nội địa, kìm hãm sự phát triển của thương nghiệp Việt Nam.
- Đặt ra các loại thuế mới: Bên cạnh các loại thuế cũ thời phong kiến, Pháp đặt ra nhiều loại thuế mới, đặc biệt là các loại thuế nặng như thuế muối, thuế rượu, thuế thuốc phiện... nhằm tăng nguồn thu cho ngân sách thuộc địa. Ngân hàng Đông Dương được thành lập (1899) để nắm quyền chỉ huy nền kinh tế Đông Dương, phát hành tiền tệ và cho vay lãi.
b. Chính sách chính trị:
- Chia để trị: Pháp chia Việt Nam thành ba kỳ (Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ) với ba chế độ cai trị khác nhau, gây chia rẽ khối đoàn kết dân tộc và làm suy yếu sức mạnh kháng cự của nhân dân.
- Thiết lập bộ máy cai trị: Một bộ máy hành chính từ trung ương đến địa phương được thiết lập và nằm dưới sự kiểm soát chặt chẽ của người Pháp. Các quan lại người Việt chỉ đóng vai trò thứ yếu, làm tay sai cho Pháp.
- Duy trì bộ máy cường hào ở nông thôn: Pháp dựa vào tầng lớp địa chủ phong kiến để củng cố quyền lực ở các làng xã, biến họ thành công cụ để đàn áp và bóc lột nông dân.
c. Chính sách văn hóa - giáo dục:
- Duy trì giáo dục Nho học: Ban đầu, Pháp vẫn duy trì hệ thống giáo dục Nho học lạc hậu để kìm hãm sự phát triển của văn hóa và tư tưởng tiến bộ trong nhân dân.
- Mở một số trường học mới: Về sau, Pháp bắt đầu mở một số trường học theo kiểu phương Tây để đào tạo một lớp người bản xứ phục vụ cho bộ máy cai trị. Tuy nhiên, số lượng trường học và học sinh còn rất hạn chế, chất lượng giáo dục thấp kém và mang tính chất nô dịch.
- Tuyên truyền văn hóa nô dịch: Pháp khuyến khích các tệ nạn xã hội như cờ bạc, rượu chè, thuốc phiện... để làm suy yếu tinh thần phản kháng của người dân. Chúng cũng truyền bá văn hóa Pháp, coi thường và đàn áp văn hóa truyền thống Việt Nam.
Nhìn chung, chính sách khai thác thuộc địa lần thứ nhất của thực dân Pháp đã gây ra những hậu quả nặng nề cho kinh tế và xã hội Việt Nam, làm sâu sắc thêm mâu thuẫn giữa dân tộc ta với thực dân Pháp và đặt nền tảng cho các phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc sau này.
Cuộc khai thác thuộc địa lần thứ nhất của thực dân Pháp diễn ra từ năm 1897 đến 1914, sau khi chúng đã cơ bản bình định được Việt Nam bằng quân sự. Mục tiêu chính của chính sách này là vơ vét tối đa tài nguyên và bóc lột sức lao động của người Việt để phục vụ cho lợi ích của chính quốc. Các chính sách chủ yếu bao gồm:
a. Chính sách kinh tế:
- Cướp đoạt ruộng đất, lập đồn điền: Đây là chính sách trọng tâm nhằm thiết lập quyền sở hữu đất đai của thực dân Pháp và tay sai, tạo cơ sở cho việc phát triển các đồn điền trồng cây công nghiệp như cao su, cà phê, chè... phục vụ xuất khẩu. Chúng đã dùng nhiều thủ đoạn như mua bán cưỡng ép, "khai khẩn đất hoang" trên thực tế là chiếm đoạt đất canh tác của nông dân.
- Tập trung khai thác mỏ: Pháp chú trọng khai thác các tài nguyên khoáng sản có giá trị như than (ở Quảng Ninh), kim loại (thiếc, kẽm...). Hoạt động khai thác này chủ yếu phục vụ cho nhu cầu công nghiệp của Pháp.
- Xây dựng hệ thống giao thông vận tải: Để phục vụ cho việc vận chuyển nguyên liệu, hàng hóa và mục đích quân sự, Pháp đã đầu tư xây dựng hệ thống đường bộ, đường sắt (ví dụ như tuyến đường sắt Hà Nội - Lạng Sơn, Hà Nội - Hải Phòng...), cầu cống và bến cảng (Hải Phòng, Sài Gòn...).
- Độc chiếm thị trường: Pháp thiết lập chế độ thuế quan đặc biệt, ưu đãi cho hàng hóa Pháp nhập khẩu vào Việt Nam và đánh thuế nặng hàng hóa từ các nước khác. Đồng thời, chúng kiểm soát chặt chẽ thị trường nội địa, kìm hãm sự phát triển của thương nghiệp Việt Nam.
- Đặt ra các loại thuế mới: Bên cạnh các loại thuế cũ thời phong kiến, Pháp đặt ra nhiều loại thuế mới, đặc biệt là các loại thuế nặng như thuế muối, thuế rượu, thuế thuốc phiện... nhằm tăng nguồn thu cho ngân sách thuộc địa. Ngân hàng Đông Dương được thành lập (1899) để nắm quyền chỉ huy nền kinh tế Đông Dương, phát hành tiền tệ và cho vay lãi.
b. Chính sách chính trị:
- Chia để trị: Pháp chia Việt Nam thành ba kỳ (Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ) với ba chế độ cai trị khác nhau, gây chia rẽ khối đoàn kết dân tộc và làm suy yếu sức mạnh kháng cự của nhân dân.
- Thiết lập bộ máy cai trị: Một bộ máy hành chính từ trung ương đến địa phương được thiết lập và nằm dưới sự kiểm soát chặt chẽ của người Pháp. Các quan lại người Việt chỉ đóng vai trò thứ yếu, làm tay sai cho Pháp.
- Duy trì bộ máy cường hào ở nông thôn: Pháp dựa vào tầng lớp địa chủ phong kiến để củng cố quyền lực ở các làng xã, biến họ thành công cụ để đàn áp và bóc lột nông dân.
c. Chính sách văn hóa - giáo dục:
- Duy trì giáo dục Nho học: Ban đầu, Pháp vẫn duy trì hệ thống giáo dục Nho học lạc hậu để kìm hãm sự phát triển của văn hóa và tư tưởng tiến bộ trong nhân dân.
- Mở một số trường học mới: Về sau, Pháp bắt đầu mở một số trường học theo kiểu phương Tây để đào tạo một lớp người bản xứ phục vụ cho bộ máy cai trị. Tuy nhiên, số lượng trường học và học sinh còn rất hạn chế, chất lượng giáo dục thấp kém và mang tính chất nô dịch.
- Tuyên truyền văn hóa nô dịch: Pháp khuyến khích các tệ nạn xã hội như cờ bạc, rượu chè, thuốc phiện... để làm suy yếu tinh thần phản kháng của người dân. Chúng cũng truyền bá văn hóa Pháp, coi thường và đàn áp văn hóa truyền thống Việt Nam.
Nhìn chung, chính sách khai thác thuộc địa lần thứ nhất của thực dân Pháp đã gây ra những hậu quả nặng nề cho kinh tế và xã hội Việt Nam, làm sâu sắc thêm mâu thuẫn giữa dân tộc ta với thực dân Pháp và đặt nền tảng cho các phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc sau này.
a, xét tam giác KNM vuông tại K và tam giác MNP vuông tại N có góc N chung
do đó: tam giác KMN~ tam giác MNP
xét tam giác KNM vuông tại K và tam giác KMP
góc KNM=KMP=90-KMN
Do đó; ΔKNM~ΔKMP
b: Ta có: ΔKNM~ΔKMP
=>KN/KM=KM/KP
=>\(KM^2=KN\cdot KP\)
c: Xét ΔMNP vuông tại M có MK là đường cao
nên \(MK^2=KN\cdot KP\)
=>\(MK^2=4\cdot9=36=6^2\)
=>\(MK=\sqrt{6^{2}}=6\left(\right.cm\left.\right)\)
PN=PK+NK
=4+9=13(cm)
Xét ΔMNP có MK là đường cao
nên \(S_{MNP}=\frac{1}{2}\cdot MK\cdot NP=\frac{1}{2}\cdot6\cdot13=3\cdot13=39\left(\right.cm^2\left.\right)\)
a, A=x^2-2x+1/x^2-1
A=(x-1)^2/(x+1)(x-1)
A=x-1/x+1
b,khi x=3,ta có: A=3-1/3+1
A=1/2
khi x=-3/2,ta có:A=(-3/2-1)/(-3/2+1)
A=5
c,để A nhận giá trị nguyên ta có:
x-1/x+1=x+1-2/x+1=x+1/x+1-2/x+1
vậy x+1 thuộc Ư(2)={+-1;+-2}
->x+1=1=>x=0
->x-1=-1=>x=-2
->x+1=2=>x=1
->x+1=-2=>x=-3
a,7x+2=0 b,18-5x=7+3x
7x=-2 -5x-3x=7-18
x=-2/7 -8x=-11
x=11/8