

Hoàng Tuấn Tài
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Đoạn văn về giải pháp bảo vệ di tích lịch sử (200 chữ)
Di tích lịch sử là tài sản vô giá của một quốc gia, không chỉ lưu giữ dấu ấn lịch sử mà còn là nơi giáo dục truyền thống cho thế hệ trẻ. Tuy nhiên, tình trạng xuống cấp của các di tích đang trở thành vấn đề đáng lo ngại. Để hạn chế sự xuống cấp của di tích lịch sử, trước hết, cần tăng cường công tác bảo tồn và tu bổ thường xuyên, sử dụng các vật liệu phù hợp để giữ nguyên giá trị gốc của di tích. Thứ hai, các cơ quan quản lý cần xây dựng quy chế nghiêm ngặt về bảo vệ di tích, hạn chế việc khai thác du lịch quá mức, kiểm soát số lượng khách tham quan để tránh gây áp lực lên công trình. Bên cạnh đó, giáo dục ý thức bảo vệ di tích cho người dân và du khách là điều cần thiết. Mỗi người cần hiểu rõ giá trị của di tích và có trách nhiệm giữ gìn, không phá hoại hay xả rác bừa bãi. Ngoài ra, cần đẩy mạnh tuyên truyền qua các phương tiện truyền thông để nâng cao nhận thức cộng đồng. Chỉ khi có sự chung tay của cả xã hội, di tích lịch sử mới được bảo tồn một cách bền vững.
Câu 2: Bài văn nghị luận phân tích bài thơ “Đường vào Yên Tử” (400 chữ)
Bài thơ “Đường vào Yên Tử” của Hoàng Quang Thuận đã khắc họa một bức tranh thiên nhiên Yên Tử đầy huyền ảo, vừa trữ tình vừa thiêng liêng. Mở đầu bài thơ, hình ảnh “Vẹt đá mòn chân lễ hội mùa” đã gợi lên cảnh nhộn nhịp của lễ hội hành hương, nơi dòng người không ngừng đổ về chốn thiêng. Điều này không chỉ cho thấy sự tấp nập của du khách mà còn nhấn mạnh truyền thống tín ngưỡng lâu đời của Yên Tử.
Không gian thiên nhiên được tác giả mô tả với những nét vẽ tuyệt đẹp: “Trập trùng núi biếc cây xanh lá”, “Đàn bướm tung bay trong nắng trưa”. Bức tranh ấy không chỉ đẹp bởi sự hùng vĩ của núi non, mà còn thơ mộng với hình ảnh những cánh bướm bay lượn, ánh nắng lung linh. Đặc biệt, hình ảnh “muôn vạn đài sen mây đong đưa” tạo nên sự giao hòa giữa trời và đất, giữa thực và mộng. Hình ảnh “đám khói người Dao” lại là sự kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và văn hóa bản địa, thể hiện sự gắn bó giữa con người và núi rừng Yên Tử.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh giàu tính gợi cảm và các biện pháp tu từ như nhân hóa, so sánh. Các câu thơ ngắn gọn, nhịp điệu linh hoạt, khi nhẹ nhàng, khi dồn dập, đã tái hiện được không khí của Yên Tử, nơi vừa bình yên, vừa thiêng liêng.
Qua bài thơ, Hoàng Quang Thuận không chỉ tái hiện cảnh sắc Yên Tử mà còn thể hiện tình yêu và niềm tự hào về một di tích lịch sử, văn hóa của dân tộc. Đó là bức tranh vừa thực vừa mộng, nơi mà tâm hồn con người dễ dàng hòa quyện vào thiên nhiên và cảm nhận được sự thanh tịnh, linh thiêng của vùng đất Phật.
Câu 1: Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh.
Câu 2: Đối tượng thông tin được đề cập trong văn bản là đô thị cổ Hội An, Di sản Văn hóa Thế giới được UNESCO công nhận.
Câu 3:
- Cách trình bày thông tin trong câu văn: Văn bản trình bày theo trình tự thời gian.
- Giải thích: Câu văn giới thiệu quá trình hình thành, phát triển và suy tàn của thương cảng Hội An qua các thời kỳ lịch sử: thịnh đạt (thế kỷ XVII-XVIII), suy giảm (thế kỷ XIX) và chỉ còn là một đô thị vang bóng một thời.
Câu 4:
- Phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản: Hình ảnh “Phố cổ Hội An”.
- Tác dụng: Hình ảnh giúp người đọc hình dung rõ hơn về vẻ đẹp, kiến trúc và không gian đặc trưng của phố cổ Hội An, tăng tính sinh động và hấp dẫn cho văn bản.
Câu 5:
- Mục đích: Văn bản nhằm giới thiệu và cung cấp thông tin về đô thị cổ Hội An, một Di sản Văn hóa Thế giới được UNESCO công nhận.
- Nội dung: Văn bản thuyết minh về vị trí địa lý, lịch sử hình thành, giá trị văn hóa, kiến trúc và tầm quan trọng của đô thị cổ Hội An trong lịch sử và hiện tại.