

Nguyễn Quang Hiếu
Giới thiệu về bản thân



































Câu1:
Tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong thời đại phát triển không ngừng của khoa học và công nghệ. Đây không chỉ là nền tảng giúp các bạn trẻ phát triển tư duy, khám phá những ý tưởng mới lạ mà còn là chìa khóa mở ra cánh cửa của sự thành công và đổi mới. Trong học tập, tính sáng tạo giúp học sinh, sinh viên tìm ra những phương pháp học tập hiệu quả, giải quyết vấn đề một cách linh hoạt và không bị giới hạn bởi khuôn mẫu truyền thống. Trong công việc, người trẻ có tư duy sáng tạo luôn biết cách tối ưu hóa công việc, đưa ra giải pháp độc đáo, từ đó tạo nên giá trị khác biệt và khẳng định bản thân. Đặc biệt, trong bối cảnh toàn cầu hóa và cạnh tranh khốc liệt, khả năng sáng tạo giúp thế hệ trẻ tự tin thích ứng với sự thay đổi, đón đầu xu hướng mới và phát triển bền vững. Vì vậy, việc rèn luyện và phát huy tính sáng tạo là nhiệm vụ quan trọng, giúp thế hệ trẻ không chỉ thành công trong sự nghiệp mà còn góp phần xây dựng xã hội tiến bộ, văn minh hơn.
Câu2: Trong dòng chảy của văn học Việt Nam, hình ảnh con người Nam Bộ luôn hiện lên với vẻ đẹp chân chất, phóng khoáng và nghĩa tình. Truyện "Biển người mênh mông" đã khắc họa rõ nét vẻ đẹp ấy qua hai nhân vật tiêu biểu là Phi và ông Sáu Đèo. Qua đó, người đọc không chỉ cảm nhận được nét đẹp tính cách mà còn thấy được tình yêu quê hương đất nước sâu đậm của họ. Hình ảnh nhân vật Phi: Phi là một con người mang đậm chất Nam Bộ: thẳng thắn, chân thành và quyết đoán. Anh sống giản dị, gần gũi với bà con, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Ở Phi, ta thấy được sự kiên cường, tinh thần bất khuất trước những khó khăn thử thách. Anh không ngại hy sinh lợi ích cá nhân vì lợi ích chung của cộng đồng, thể hiện rõ nét tính cách mạnh mẽ và ý chí kiên định của con người Nam Bộ. Hình ảnh ông Sáu Đèo: Ông Sáu Đèo là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân Nam Bộ. Ở ông toát lên vẻ chân chất, cần cù và chịu khó. Ông không chỉ là người nông dân lam lũ với ruộng đồng mà còn là người luôn chan hòa tình cảm, sẵn sàng sẻ chia với mọi người. Sự khéo léo, hiểu biết của ông còn thể hiện qua cách ông đối nhân xử thế, luôn quan tâm đến bà con làng xóm. Tấm lòng hiền hậu của ông Sáu Đèo chính là đại diện cho tính cách hào sảng, chân thành của người dân Nam Bộ. Vẻ đẹp con người Nam Bộ qua hai nhân vật: Qua hình ảnh Phi và ông Sáu Đèo, ta thấy được sự gắn kết tình làng nghĩa xóm, sẵn sàng giúp đỡ nhau khi hoạn nạn. Họ sống giản dị, lạc quan và đầy tình người. Đặc biệt, trong khó khăn, họ càng đoàn kết, càng mạnh mẽ hơn, thể hiện rõ bản sắc con người Nam Bộ với tinh thần kiên cường, bất khuất. Truyện "Biển người mênh mông" không chỉ là câu chuyện về cuộc sống của người dân Nam Bộ mà còn là bức tranh sống động về những con người mang đậm tính cách Nam Bộ. Phi và ông Sáu Đèo hiện lên với vẻ đẹp chân chất, hào sảng, yêu thương cộng đồng, góp phần làm nên bản sắc văn hóa đặc trưng của vùng đất này.
Câu 1: Kiểu văn bản của ngữ liệu trên là thuyết minh. Câu 2: Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi: Người buôn bán sử dụng ghe, xuồng làm phương tiện di chuyển. Các mặt hàng nông sản, hoa quả, hàng hóa được chất đầy trên ghe, xuồng. Người bán treo các mặt hàng lên "cây bẹo" để người mua dễ nhận biết từ xa. Không cần quầy kệ, người mua và người bán trao đổi hàng hóa ngay trên mặt nước. Câu 3: Việc sử dụng tên các địa danh như: Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy, Ngã Năm, Sông Trẹm, Vĩnh Thuận giúp người đọc dễ dàng hình dung các chợ nổi đặc trưng của miền Tây. Đồng thời, các địa danh này còn tạo nên sự gần gũi, chân thực và góp phần khẳng định bản sắc văn hóa độc đáo của vùng sông nước. Câu 4: Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản chính là hình ảnh các ghe xuồng với nông sản đầy ắp, hình ảnh người buôn bán tấp nập trên mặt nước. Những hình ảnh này mang lại cảm giác sống động, giúp người đọc hình dung rõ hơn về khung cảnh chợ nổi mà không cần nhiều lời giải thích. Câu 5: Vai trò của chợ nổi đối với đời sống người dân miền Tây: Chợ nổi không chỉ là nơi buôn bán, giao thương mà còn là nét văn hóa độc đáo, đặc trưng của người dân miền Tây. Nó thể hiện cuộc sống gắn liền với sông nước, sự cần cù, chất phác và tính cách thân thiện của người dân nơi đây. Đồng thời, chợ nổi còn là điểm thu hút du lịch, góp phần phát triển kinh tế và quảng bá văn hóa vùng miền.
Câu 1
Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một giá trị sống quan trọng, góp phần tạo nên một xã hội văn minh, đoàn kết và phát triển. Mỗi con người sinh ra đều mang trong mình những nét riêng về tính cách, lối sống, suy nghĩ và hoàn cảnh. Chính sự đa dạng ấy làm nên bức tranh phong phú của cuộc sống. Việc tôn trọng sự khác biệt không chỉ thể hiện thái độ sống văn hóa mà còn là cách để chúng ta học hỏi và hoàn thiện bản thân. Khi biết lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận người khác, ta sẽ tránh được những định kiến, phán xét phiến diện, từ đó xây dựng được các mối quan hệ tốt đẹp và bền vững. Ngược lại, nếu không tôn trọng sự khác biệt, con người dễ rơi vào sự chia rẽ, xung đột và cô lập chính mình. Trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay, tôn trọng sự khác biệt không chỉ là phẩm chất cá nhân mà còn là yêu cầu tất yếu để con người hội nhập và phát triển bền vững. Vì vậy, mỗi chúng ta cần học cách sống bao dung, cởi mở và tôn trọng sự khác biệt như một cách sống đẹp và nhân văn.
Câu 2
Bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ ca lãng mạn Việt Nam giai đoạn đầu thế kỷ XX. Đoạn trích trong bài thơ đã tái hiện lại nỗi nhớ tha thiết, da diết của nhà thơ về người mẹ thân yêu – người đã khuất, nhưng vẫn luôn sống động trong tâm hồn ông.
Ngay từ những câu thơ đầu, nhà thơ đã mở ra một không gian kí ức đầy cảm xúc:
Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Nhớ mẹ – một tình cảm thiêng liêng và sâu sắc nhất trong lòng người con. Nỗi nhớ ấy gắn với thời thơ ấu, với hình ảnh người mẹ khi tác giả mới lên mười tuổi. Đó là những ngày tháng mẹ còn sống, những ký ức dường như không thể nào phai mờ trong tâm trí người con.
“Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.”
Chỉ bằng vài hình ảnh đơn sơ như “nắng mới”, “áo đỏ”, “giậu phơi”, tác giả đã gợi lên khung cảnh đầy ấm áp của một buổi trưa hè nơi làng quê. Hình ảnh người mẹ gắn với màu áo đỏ, gắn với công việc thường ngày, nhưng qua ánh nhìn của đứa trẻ, tất cả đều trở nên rực rỡ, chan chứa yêu thương.
“Hình dáng me tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.”
Những câu thơ tiếp theo như một thước phim quay chậm, ghi lại từng cử chỉ, nụ cười, dáng đi của mẹ. Dù thời gian đã trôi qua, dù mẹ đã không còn, nhưng hình ảnh ấy vẫn hiện lên rõ nét trong tâm trí nhà thơ. “Chửa xoá mờ” là cách nói đầy trân trọng và da diết, thể hiện sự hiện diện bất biến của mẹ trong lòng con.
Toàn bộ đoạn thơ mang vẻ đẹp của sự hoài niệm, của tình mẫu tử thiêng liêng. Với giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng cùng hình ảnh thơ gần gũi, thân thương, Lưu Trọng Lư đã chạm đến trái tim người đọc. Ông không chỉ nói lên nỗi nhớ mẹ của riêng mình, mà còn đánh thức cảm xúc trong mỗi chúng ta – những người con từng được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ.
Qua đoạn thơ, người đọc cảm nhận được thông điệp: Hãy trân trọng những phút giây được sống bên mẹ, bởi tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng,
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.
---
Câu 2.
1. Phung phí – tằn tiện/keo kiệt
2. Ưa bay nhảy – ở nhà
Câu 3.
Tác giả cho rằng “đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng” vì con người thường nhìn nhận và đánh giá người khác qua cái nhìn phiến diện, chủ quan, thiếu thấu hiểu hoàn cảnh thực tế của người khác. Những lời phán xét dễ dãi không chỉ sai lệch mà còn có thể gây tổn thương cho người bị đánh giá và làm méo mó cách nhìn nhận của chính bản thân ta.
Câu 4.
Quan điểm này thể hiện rằng điều nguy hiểm nhất không phải là định kiến của người khác mà là khi chính bản thân ta từ bỏ sự độc lập trong suy nghĩ và chấp nhận sống theo khuôn mẫu, áp đặt của người khác. Khi đó, ta đánh mất chính mình, mất đi khả năng lựa chọn và sống cuộc đời của mình một cách chân thật, tự do.
Câu 5.
Thông điệp mà em rút ra là: Đừng vội vàng đánh giá người khác khi chưa thực sự hiểu họ, và đừng để định kiến của người khác chi phối cuộc sống của mình. Hãy sống đúng với con người mình và lắng nghe tiếng nói từ trái tim.
Câu1
Bê-li-cốp là hiện thân cho kiểu người sống khép kín, bảo thủ và lạc hậu. Từ dáng vẻ đến tính cách, ông luôn cố giấu mình trong “cái bao” ,một thế giới an toàn nhưng tách biệt. Cách ăn mặc kỳ quặc, luôn mang theo ô, đi giày cao su, đội mũ và mặc áo bành tô kể cả khi trời đẹp thể hiện sự sợ hãi với cuộc sống hiện tại. Không chỉ ngoại hình, tư tưởng và hành vi của Bê-li-cốp cũng bị bó buộc trong những khuôn mẫu cứng nhắc, giáo điều. Ông không có sự giao tiếp xã hội đúng nghĩa, luôn giữ khoảng cách với đồng nghiệp và bạn bè. Nhân vật này là hình ảnh tiêu biểu phản ánh tầng lớp trí thức lạc hậu, thiếu bản lĩnh, sống gò bó trong xã hội Nga cuối thế kỷ XIX. Qua đó, tác giả phê phán sâu sắc lối sống bảo thủ, đồng thời kêu gọi sự can đảm để phá vỡ “cái bao” ,vùng an toàn giới hạn con người.
Câu2
Trong cuộc sống, mỗi người đều có một “vùng an toàn” , nơi mà ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái và ít rủi ro. Tuy nhiên, nếu mãi ở trong vùng an toàn, con người sẽ dần đánh mất cơ hội phát triển và khám phá bản thân. Việc bước ra khỏi vùng an toàn là điều cần thiết để trưởng thành và gặt hái thành công. Khi dám thử thách những điều mới, con người sẽ học được kỹ năng mới, làm quen với thất bại, và phát triển tư duy linh hoạt. Nhiều người từng sợ nói trước đám đông, nhưng khi dũng cảm đứng lên phát biểu, họ trở nên tự tin và cải thiện khả năng giao tiếp. Việc học một môn học khó, đi du lịch một mình hay bắt đầu một công việc mới đều là những cách để mở rộng giới hạn bản thân.Nếu cứ sống trong vùng an toàn, con người dễ trở nên bảo thủ, lười biếng và tụt lại phía sau. Như nhân vật Bê-li-cốp trong “Người trong bao”, ông luôn sống khép kín, sợ hãi cuộc sống và cuối cùng bị chính nỗi sợ làm cho tê liệt tinh thần. Cái bao không bảo vệ ông mà khiến ông trở thành kẻ xa lạ với cuộc đời.Tuy việc bước ra khỏi vùng an toàn không dễ dàng bởi nó chứa đựng sự rủi ro và bất trắc , nhưng chỉ khi vượt qua giới hạn, ta mới có thể phát hiện ra tiềm năng thật sự của bản thân. Vì thế, mỗi người cần dũng cảm bước ra khỏi vỏ bọc quen thuộc, dám đối diện với thử thách để trưởng thành và sống một cuộc đời đầy trải nghiệm, ý nghĩa.
Câu1
Bê-li-cốp là hiện thân cho kiểu người sống khép kín, bảo thủ và lạc hậu. Từ dáng vẻ đến tính cách, ông luôn cố giấu mình trong “cái bao” ,một thế giới an toàn nhưng tách biệt. Cách ăn mặc kỳ quặc, luôn mang theo ô, đi giày cao su, đội mũ và mặc áo bành tô kể cả khi trời đẹp thể hiện sự sợ hãi với cuộc sống hiện tại. Không chỉ ngoại hình, tư tưởng và hành vi của Bê-li-cốp cũng bị bó buộc trong những khuôn mẫu cứng nhắc, giáo điều. Ông không có sự giao tiếp xã hội đúng nghĩa, luôn giữ khoảng cách với đồng nghiệp và bạn bè. Nhân vật này là hình ảnh tiêu biểu phản ánh tầng lớp trí thức lạc hậu, thiếu bản lĩnh, sống gò bó trong xã hội Nga cuối thế kỷ XIX. Qua đó, tác giả phê phán sâu sắc lối sống bảo thủ, đồng thời kêu gọi sự can đảm để phá vỡ “cái bao” ,vùng an toàn giới hạn con người.
Câu2
Trong cuộc sống, mỗi người đều có một “vùng an toàn” , nơi mà ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái và ít rủi ro. Tuy nhiên, nếu mãi ở trong vùng an toàn, con người sẽ dần đánh mất cơ hội phát triển và khám phá bản thân. Việc bước ra khỏi vùng an toàn là điều cần thiết để trưởng thành và gặt hái thành công. Khi dám thử thách những điều mới, con người sẽ học được kỹ năng mới, làm quen với thất bại, và phát triển tư duy linh hoạt. Nhiều người từng sợ nói trước đám đông, nhưng khi dũng cảm đứng lên phát biểu, họ trở nên tự tin và cải thiện khả năng giao tiếp. Việc học một môn học khó, đi du lịch một mình hay bắt đầu một công việc mới đều là những cách để mở rộng giới hạn bản thân.Nếu cứ sống trong vùng an toàn, con người dễ trở nên bảo thủ, lười biếng và tụt lại phía sau. Như nhân vật Bê-li-cốp trong “Người trong bao”, ông luôn sống khép kín, sợ hãi cuộc sống và cuối cùng bị chính nỗi sợ làm cho tê liệt tinh thần. Cái bao không bảo vệ ông mà khiến ông trở thành kẻ xa lạ với cuộc đời.Tuy việc bước ra khỏi vùng an toàn không dễ dàng bởi nó chứa đựng sự rủi ro và bất trắc , nhưng chỉ khi vượt qua giới hạn, ta mới có thể phát hiện ra tiềm năng thật sự của bản thân. Vì thế, mỗi người cần dũng cảm bước ra khỏi vỏ bọc quen thuộc, dám đối diện với thử thách để trưởng thành và sống một cuộc đời đầy trải nghiệm, ý nghĩa.
Bài 2
Câu 1
Truyện ngắn “Con chim vàng” của Nguyễn Quang Sáng là một bản cáo trạng xúc động về nỗi đau của những đứa trẻ nghèo trong xã hội phong kiến cũ. Nhân vật Bào hiện lên là một cậu bé nhỏ tuổi, chịu cảnh ở đợ, bị áp bức và bóc lột không thương tiếc. Dù còn nhỏ nhưng Bào phải gánh vác trách nhiệm nặng nề để bắt con chim vàng cho cậu chủ, chỉ vì lời sai bảo của người lớn. Những trận đòn, sự sợ hãi và nỗi cô đơn được thể hiện sâu sắc qua các chi tiết giàu tính biểu cảm, đặc biệt là cảnh Bào rơi từ trên cây xuống và giơ tay vô vọng về phía người lớn. Trái tim non nớt ấy không được chạm đến sự yêu thương mà chỉ đối diện với sự vô cảm, lạnh lùng. Hình ảnh Bào như một lời thức tỉnh mạnh mẽ về tình thương và sự công bằng đối với trẻ em. Qua đó, truyện ngắn không chỉ mang giá trị hiện thực sâu sắc mà còn chất chứa tình cảm nhân văn sâu đậm.
Câu 2
Tình yêu thương là một trong những giá trị cốt lõi, thiêng liêng nhất giúp con người sống ý nghĩa và nhân văn hơn trong cuộc đời. Yêu thương không chỉ là sự cảm thông, chia sẻ mà còn là sức mạnh kỳ diệu xoa dịu nỗi đau, kết nối con người với nhau trong một thế giới đầy biến động và thử thách.
Trước hết, tình yêu thương chính là nguồn động lực lớn giúp con người vượt qua khó khăn. Khi một ai đó vấp ngã, nếu nhận được một ánh mắt sẻ chia, một lời động viên chân thành, họ sẽ cảm thấy được an ủi, có thêm niềm tin để đứng dậy. Như cậu bé Bào trong truyện “Con chim vàng”, nếu như em nhận được một chút tình yêu thương từ người lớn, có thể em đã không phải chịu tổn thương đến thế.Tình yêu thương cũng giúp xã hội trở nên tốt đẹp hơn. Nó là nền tảng cho sự đoàn kết, gắn bó giữa người với người. Một cộng đồng tràn đầy yêu thương sẽ không có chỗ cho sự thờ ơ, ích kỷ. Những hành động như giúp đỡ người khó khăn, bảo vệ trẻ em, chia sẻ với người hoạn nạn... chính là biểu hiện cụ thể của tình yêu thương và lòng nhân ái.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại, con người đôi khi quá bận rộn mà quên đi việc quan tâm đến nhau. Sự vô cảm ngày càng trở nên phổ biến. Chính vì vậy, việc khơi dậy tình yêu thương là điều vô cùng cần thiết, nhất là đối với giới trẻ , những chủ nhân tương lai của đất nước. Hãy học cách yêu thương từ những điều nhỏ nhất: một lời hỏi han cha mẹ, một cái ôm dành cho bạn bè, hay đơn giản là biết lắng nghe và thấu hiểu.Tình yêu thương không chỉ là món quà quý giá dành cho người khác, mà còn là ánh sáng soi rọi tâm hồn mỗi người. Khi biết yêu thương, con người sẽ thấy cuộc sống ý nghĩa hơn, lòng mình rộng mở hơn và tâm hồn cũng trở nên thanh thản hơn.
Tóm lại, tình yêu thương là điều không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Hãy yêu thương và để tình yêu ấy lan tỏa, làm nên một thế giới tốt đẹp hơn – nơi mà mọi người biết sống vì nhau, vì cộng đồng và vì một ngày mai hạnh phúc.