Nguyễn Quỳnh Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Quỳnh Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

a. Định luật bảo toàn động lượng: Trong hệ kín, tổng động lượng của hệ trước và sau mọi tương tác (ví dụ: va chạm) luôn bằng nhau. \vec{p_{trước}} = \vec{p_{sau}} b. Va chạm đàn hồi và va chạm mềm: * Va chạm đàn hồi: Các vật tách rời sau va chạm. Động lượng và động năng của hệ được bảo toàn. * Va chạm mềm: Các vật dính vào nhau sau va chạm, chuyển động cùng vận tốc. Động lượng của hệ được bảo toàn, động năng của hệ không được bảo toàn (giảm đi).


Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm. Câu 2: Nhân vật trung tâm của đoạn trích là Bê-li-cốp. Câu 3: * Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất ("bạn đồng nghiệp của tôi", "bọn chúng tôi ở"). * Tác dụng của ngôi kể thứ nhất: * Tạo sự chân thực, gần gũi, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn suy nghĩ, thái độ của người kể về nhân vật Bê-li-cốp. * Người kể chuyện là một nhân chứng, người trực tiếp quan sát và tiếp xúc với Bê-li-cốp, do đó những đánh giá, nhận xét trở nên đáng tin cậy hơn. * Mở ra nhiều góc nhìn, không chỉ có những biểu hiện bên ngoài mà còn cả những suy nghĩ, cảm xúc của những người xung quanh đối với Bê-li-cốp. Câu 4: * Những chi tiết miêu tả chân dung nhân vật Bê-li-cốp: * "lúc nào cũng vậy, thậm chí cả vào khi rất đẹp trời, hắn đều đi giày cao su, cầm ô và nhất thiết là mặc áo bành tô ấm cốt bông." * "Ô hắn để trong bao, chiếc đồng hồ quả quýt cũng để trong bao bằng da hươu; và khi rút chiếc dao nhỏ để gọt bút chì thì chiếc dao ấy cũng đặt trong bao;" * "cả bộ mặt hắn ta nữa dường như cũng ở trong bao vì lúc nào hắn cũng giấu mặt sau chiếc cổ áo bành tô bẻ đứng lên." * "Hắn đeo kính râm, mặc áo bông chần, lỗ tai nhét bông, và khi ngồi lên xe ngựa thì bao giờ cũng cho kéo mui lên." * "Nói tóm lại, con người này lúc nào cũng có khát vọng mãnh liệt thu mình vào trong một cái vỏ, tạo ra cho mình một thứ bao có thể ngăn cách, bảo vệ hắn khỏi những ảnh hưởng bên ngoài." * Nhan đề đoạn trích được đặt là "Người trong bao" bởi vì: * Nó thể hiện một cách cô đọng và sâu sắc đặc điểm nổi bật nhất của nhân vật Bê-li-cốp: luôn thu mình vào trong một "cái bao" vật chất (áo bành tô, ô, bao đựng đồ vật...) và tinh thần (sợ hãi, khép kín, chỉ chấp nhận những quy tắc cứng nhắc). * Hình ảnh "cái bao" trở thành một biểu tượng cho lối sống thu mình, cô độc, sợ hãi sự thay đổi và những tác động từ thế giới bên ngoài của Bê-li-cốp. * Nhan đề gợi sự tò mò, khơi gợi người đọc khám phá xem "cái bao" đó chứa đựng điều gì và tại sao nhân vật lại sống như vậy. Câu 5: Bài học rút ra được từ đoạn trích: * Không nên sống thu mình, khép kín, sợ hãi mọi thứ xung quanh. Lối sống như Bê-li-cốp dẫn đến sự cô đơn, lạc lõng và kìm hãm sự phát triển của bản thân cũng như ảnh hưởng tiêu cực đến những người xung quanh. * Cần có thái độ sống tích cực, cởi mở, dám đối diện và thích ứng với những thay đổi của cuộc sống. Cuộc sống luôn vận động và phát triển, việc trốn tránh sẽ khiến chúng ta trở nên lạc hậu và thụ động. * Những quy tắc, chỉ thị cần được hiểu và thực hiện một cách linh hoạt, không nên tuyệt đối hóa chúng đến mức đánh mất sự tự do và sáng tạo. Bê-li-cốp chỉ chấp nhận những thứ "rõ ràng" trong văn bản, điều này cho thấy sự cứng nhắc và thiếu tư duy độc lập. * Mỗi cá nhân cần có trách nhiệm với cộng đồng, không nên để những nỗi sợ hãi vô hình chi phối cuộc sống của tập thể. Sự ảnh hưởng tiêu cực của Bê-li-cốp đến cả trường học và thành phố là một lời cảnh tỉnh về điều này.


Câu 1: Nhân vật Bê-li-cốp hiện lên trong đoạn trích "Người trong bao" như một hiện thân bi kịch của lối sống thu mình, cô độc. Từ trang phục kỳ dị "giày cao su, cầm ô và nhất thiết là mặc áo bành tô ấm cốt bông" ngay cả trong thời tiết đẹp, đến những vật dụng cá nhân đều được cẩn thận "để trong bao", Bê-li-cốp tự tạo cho mình một vỏ bọc kiên cố để ngăn cách với thế giới bên ngoài. Không chỉ vậy, "cả ý nghĩ của mình, Bê-li-cốp cũng cố giấu vào bao", cho thấy sự khép kín, sợ hãi những điều mới mẻ, chỉ tin vào những quy tắc, chỉ thị cứng nhắc. Thói quen "đi hết nhà này đến nhà khác... chẳng nói chẳng rằng, mắt nhìn xung quanh như tìm kiếm vật gì" rồi ra về càng khắc họa rõ nét sự lạc lõng, cô đơn trong tâm hồn nhân vật. Bê-li-cốp không chỉ tự giam mình trong "cái bao" cá nhân mà còn vô tình tạo ra một bầu không khí ngột ngạt, sợ hãi bao trùm cả cộng đồng, khiến mọi người "sợ nói to, sợ gửi thư, sợ làm quen...". Hình ảnh "người trong bao" đã trở thành một biểu tượng sâu sắc về lối sống tiêu cực, đáng phê phán trong xã hội. Câu 2: Ý nghĩa của việc bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân Vùng an toàn, nơi ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái và kiểm soát được mọi thứ, đôi khi lại trở thành chiếc lồng giam hãm sự phát triển và khám phá tiềm năng của mỗi người. Việc mạnh dạn bước ra khỏi vùng an toàn mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng, mở ra những chân trời mới, giúp chúng ta trưởng thành và sống một cuộc đời ý nghĩa hơn. Trước hết, bước ra khỏi vùng an toàn là mở cánh cửa cho những cơ hội mới. Khi dám thử thách bản thân trong những lĩnh vực xa lạ, đối diện với những khó khăn chưa từng trải, chúng ta sẽ có cơ hội học hỏi những kiến thức, kỹ năng mới, gặp gỡ những con người thú vị và khám phá những khả năng tiềm ẩn của bản thân. Những trải nghiệm này không chỉ làm phong phú thêm vốn sống mà còn có thể mang đến những ngã rẽ bất ngờ, những thành công mà ta chưa từng nghĩ tới. Thứ hai, vượt qua giới hạn của bản thân giúp tăng cường sự tự tin và bản lĩnh. Mỗi lần chinh phục một thử thách mới, vượt qua một nỗi sợ hãi, chúng ta lại củng cố thêm niềm tin vào khả năng của chính mình. Những khó khăn ban đầu có thể khiến ta chùn bước, nhưng khi kiên trì đối mặt và vượt qua, chúng ta sẽ cảm nhận được sức mạnh nội tại, sự kiên cường và khả năng thích ứng tuyệt vời của con người. Sự tự tin này sẽ lan tỏa sang mọi khía cạnh của cuộc sống, giúp chúng ta dám nghĩ dám làm và đối diện với những khó khăn lớn hơn trong tương lai. Hơn nữa, việc bước ra khỏi vùng an toàn còn giúp chúng ta khám phá và phát triển tiềm năng. Con người thường có xu hướng đánh giá thấp khả năng của bản thân và ngại đối mặt với những điều chưa biết. Chỉ khi dám dấn thân vào những thử thách mới, chúng ta mới có cơ hội bộc lộ những tài năng tiềm ẩn, khai phá những giới hạn mà trước đây mình chưa từng nghĩ tới. Quá trình này không chỉ mang lại những thành tựu cụ thể mà còn giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân, về những đam mê và mục tiêu thực sự của cuộc đời. Tuy nhiên, việc bước ra khỏi vùng an toàn không đồng nghĩa với sự mạo hiểm mù quáng. Chúng ta cần có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, đánh giá đúng khả năng và lựa chọn những thử thách phù hợp với bản thân. Quan trọng hơn, chúng ta cần có một tinh thần lạc quan, kiên trì và sẵn sàng học hỏi từ những thất bại. Bởi lẽ, trên hành trình khám phá những điều mới mẻ, vấp ngã là điều khó tránh khỏi, nhưng chính những vấp ngã ấy sẽ tôi luyện chúng ta trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Tóm lại, việc bước ra khỏi vùng an toàn là một hành trình đầy ý nghĩa, mang lại những cơ hội phát triển, sự tự tin và khả năng khám phá tiềm năng bản thân. Hãy mạnh dạn phá vỡ những rào cản do chính mình tạo ra, đón nhận những thử thách và trải nghiệm mới, để cuộc sống trở nên phong phú, ý nghĩa và trọn vẹn hơn.