Nguyễn Ánh Ngọc

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Ánh Ngọc
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Khối lượng của vật : 0,5kg

Vận tốc tại độ cao 3m : 9,49 m/s

Giải

a, Xe chuyển động có gia tốc (vì tốc độ tăng dần), lực kéo là lực duy nhất gây ra gia tốc (do không có ma sát) 

Gia tốc của xe:

a = v - v0 : t = 6 - 0 : 15 = 0,4 m/s2

Lực kéo:

F = m.a= 2000.0,4=800N

Quãng đường xe đi được trong 15s:

s = 1/2 at2 = 1/2.0,4.15^2= 0,2.225=45m

Công của lực kéo:

A = F.s= 800.45= 36000J

Công suất trung bình của động cơ:

P = A : t = 36000: 15 = 2400 W = 2,4 kw

b, Vì lực ma sát sẽ ảnh hưởng đến gia tốc của xe, ta cần tính tổng lực tác dụng lên xe (bao gồm lực kéo và lực ma sát).

Gia tốc không còn chỉ phụ thuộc vào lực kéo nữa, mà phải tính thêm lực ma sát tác động lên xe.

Lực ma sát là:

 Fms=μ⋅N=μ⋅mg=0,05⋅2000⋅10=1000N

Lực kéo của động cơ sẽ tạo gia tốc cho xe, còn lực ma sát làm giảm gia tốc.

Gia tốc toàn phần:

Lực tổng (lực kéo

F và lực ma sát Fms) gây ra gia tốc:

a = v-v0 : t = 6-0:15 = 0,4 m/s2

Ta biết rằng tổng lực Ftotal gây ra gia tốc sẽ là sự chênh lệch giữa lực kéo và lực ma sát:

Ftotal= F - Fms

Vì Ftotal = m.a nên ta có:

m.a= F - Fms => 2000.0,4 = F - 1000

800= F - 1000

F = 800+1000=1800 N

Quãng đường đi được:

s = 1/2 at2 = 1/2 .0,4.15^2= 45m

Công của lực kéo

A= F.s= 1800.45= 81000J

Công suất trung bình của động cơ khi ma sát là 0.05:

P = A:t = 81000: 15= 5400W= 5,4 kw    


   

Câu 1:

Bài làm

Mark Twain từng nói: “Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm...” – một lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của bản thân và cách sống hết mình. Trong hành trình hữu hạn của đời người, đặc biệt là tuổi trẻ, điều đáng sợ không phải là vấp ngã, mà là chưa từng dám bước đi. Cuộc sống không chờ đợi ai và tất nhiên rằng thời gian thì không bao giờ quay lại. Nếu mãi giam mình trong vùng an toàn, ta sẽ chẳng bao giờ biết ngoài kia có bao điều tuyệt vời đang chờ đón. Dù thất bại, dù tổn thương, nhưng mỗi lần bước ra khỏi giới hạn, ta lại trưởng thành hơn, hiểu mình hơn, và sống có ý nghĩa hơn. Những điều chưa từng làm, những ước mơ bị chôn vùi bởi nỗi sợ – đó mới là điều khiến ta tiếc nuối nhất khi nhìn lại. Vậy nên, hãy can đảm “nhổ neo và rời khỏi bến đỗ an toàn”, sống như dòng sông không ngừng chảy, như cánh buồm dám đón gió ra khơi. Chỉ khi sống hết mình với đam mê, khát vọng và sự chân thành, ta mới viết nên một cuộc đời không hoài phí.

Câu 2:

Dưới ngòi bút tinh tế và đầy nhân văn của Thạch Lam, nhân vật người mẹ trong truyện ngắn Trở về hiện lên như một biểu tượng cảm động của tình mẫu tử – âm thầm, bền bỉ và vô điều kiện. Trong ngôi nhà nhỏ xập xệ, giữa cái làng quê nghèo vắng vẻ, bà cụ lặng lẽ sống với nỗi nhớ con cháy bỏng suốt sáu năm dài, mà không một lời oán than.

Dù Tâm – người con trai bà nuôi dưỡng bằng cả cuộc đời tảo tần – đã rời xa, không thư từ, không tin tức, không lời hỏi han, bà vẫn giữ nguyên nếp sống cũ, như để gìn giữ chút hơi ấm quá khứ khi con còn thơ dại. Giây phút nhận ra Tâm, bà không trách móc mà chỉ thốt lên trong nghẹn ngào: “Con đã về đấy ư?” – một câu nói giản dị mà chan chứa yêu thương, gói trọn cả nỗi mong mỏi và lòng bao dung của người mẹ.

Tình cảm của bà cụ không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn ẩn chứa trong từng cử chỉ, ánh mắt, và sự quan tâm nhỏ nhặt: lo lắng khi nghe tin con ốm, hạnh phúc khi nhắc đến người từng thân thiết với con, cố níu giữ con ở lại dùng bữa… Dù con lạnh nhạt, trả lời hờ hững, bà vẫn một mực yêu thương. Khi nhận tiền con đưa, không phải vì vật chất mà bà xúc động, mà là vì chút tình con sót lại, dù mong manh và hời hợt. Bà rơm rớm nước mắt – giọt nước mắt vừa mừng, vừa tủi.

Người mẹ trong truyện không tên, không tuổi, không một lời kể khổ, nhưng hình ảnh ấy lại in đậm trong tâm trí người đọc bởi sự hiền hậu, nhẫn nại và đức hy sinh. Qua nhân vật ấy, Thạch Lam không chỉ khắc họa một người mẹ cụ thể, mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, về lòng biết ơn và bổn phận làm con. Đó là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà thấm thía: xin đừng để tình yêu của mẹ chỉ là nơi để quay về trong chốc lát, rồi vội vàng rời đi. Tình yêu của mẹ - lặng thầm như đất, nhưng sâu như trời.

Câu 1:

- Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận

Câu 2:

+ Hai lối sống mà con người đã đôi lần trải qua được tác giả nêu trong đoạn trích là:

- Lối sống khước từ vận động: Con người tìm sự an toàn, yên ổn trong việc “tìm quên trong giấc ngủ vùi”, “tìm sự an toàn trong vẻ ngoan ngoãn bất động”, bỏ quên những khát khao và trải nghiệm sống.

- Lối sống bế tắc, tù túng: Giống như “dòng sông chưa ra được biển rộng đã lịm trong đầm lầy”, hay “dòng sông muộn phiền quanh vách núi”, thể hiện sự sống tù hãm, không tìm được hướng đi, không phát triển bản thân.

Câu 3:

Tác dụng của biện pháp tu từ này:

+ Làm rõ thông điệp: Việc so sánh “sông như đời người” giúp người đọc dễ hình dung quy luật của cuộc sống – như dòng sông, đời người cũng phải vận động, không ngừng trôi chảy, phát triển.

+ Gợi liên tưởng sâu sắc: Hình ảnh “sông phải chảy” và “tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng” tạo nên liên tưởng về một cuộc sống ý nghĩa, khuyến khích con người – đặc biệt là tuổi trẻ – không ngại thử thách, dám sống hết mình để vươn tới những chân trời mới.

+ Tăng tính biểu cảm: Câu văn ngắn gọn, nhịp điệu mạnh mẽ góp phần tạo nên giọng điệu vừa tha thiết, vừa thôi thúc, giúp lời nhắn gửi của tác giả trở nên sâu lắng và truyền cảm hơn.

=> Biện pháp so sánh trong đoạn này góp phần truyền tải mạnh mẽ thông điệp: Tuổi trẻ không thể dừng lại hay sống thu mình, mà phải dấn thân, vươn xa để sống một cuộc đời có ý nghĩa.

Câu 4:

  Có thể hiểu “tiếng gọi chảy đi sông ơi” là:

- Tiếng gọi của khát vọng sống: Đó là sự thôi thúc bên trong mỗi con người, đặc biệt là tuổi trẻ, luôn muốn được trải nghiệm, khám phá, vươn tới những điều mới mẻ và có ý nghĩa.

- Tiếng gọi của lý tưởng, hoài bão: Nó thể hiện khát khao sống không tầm thường, không dừng lại trong an toàn, mà dám bước ra khỏi vùng an toàn để hướng tới tương lai rộng lớn hơn – như dòng sông khao khát ra biển lớn.

- Tiếng gọi của sự sống: Ẩn sâu trong mỗi người là tiếng nói thôi thúc ta phải “chảy”, phải vận động, phải sống một cách trọn vẹn, không trì trệ, không lãng phí tuổi trẻ.

=> “tiếng gọi chảy đi sông ơi” là biểu tượng cho tiếng gọi của cuộc sống, của tuổi trẻ, của sự sống có ý nghĩa, thôi thúc con người không ngừng tiến bước, không ngừng vươn xa.

Câu 5:

+  Từ nội dung văn bản, em rút ra bài học:

- Con người, đặc biệt là tuổi trẻ, cần sống có khát vọng, không ngại trải nghiệm và dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn để vươn tới những điều lớn lao, có ý nghĩa.

Vì, tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất, cần được sống hết mình, trải nghiệm, học hỏi và vươn xa. Chỉ khi dám đối mặt với thử thách, ta mới trưởng thành và tìm thấy giá trị thật sự của cuộc sống.