

Nguyễn Linh Giang
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Đoạn trích từ tiểu thuyết Dấu chân người lính đã khắc họa vẻ đẹp tâm hồn sâu sắc, giàu cảm xúc của những con người trên tuyến đường Trường Sơn, tiêu biểu là nhân vật Nết. Đó là vẻ đẹp của tình yêu quê hương, gia đình tha thiết. Trong từng kỷ niệm nhỏ nhặt về mẹ, về em, về mái nhà nghèo, Nết mang theo trong hành trình chiến đấu một trái tim đầy ắp yêu thương, luôn đau đáu nỗi nhớ làng quê. Đó cũng là vẻ đẹp của ý chí, nghị lực phi thường, khi cô biết kìm nén nỗi đau mất người thân, không cho phép mình khóc giữa lúc đồng đội đang gấp rút chuẩn bị đón thương binh. Hơn thế, những con người như Nết còn mang trong mình lý tưởng sống cao đẹp, sẵn sàng hy sinh, sẵn sàng cống hiến tuổi xuân và nước mắt cho độc lập, tự do của đất nước. Họ là hiện thân của một thế hệ thanh niên Việt Nam thời chiến – giản dị mà cao cả, giàu tình cảm mà kiên cường bất khuất.
Câu 2
Trong guồng quay nhanh và áp lực của cuộc sống hiện đại, con người đôi khi quên mất việc dành thời gian cho chính bản thân – đặc biệt là việc lắng nghe và thấu hiểu cảm xúc của mình. Bộ phim hoạt hình Inside Out gợi mở một thông điệp sâu sắc: Lắng nghe để thấu hiểu cảm xúc của chính mình – điều tưởng đơn giản nhưng lại vô cùng quan trọng trên hành trình trưởng thành và sống hạnh phúc.
Cảm xúc là một phần thiết yếu trong đời sống tinh thần của con người. Mỗi cảm xúc – dù là tích cực như niềm vui, hay tiêu cực như buồn bã, sợ hãi – đều có giá trị riêng. Việc lắng nghe cảm xúc không có nghĩa là để nó điều khiển ta, mà là hiểu được vì sao mình buồn, giận hay lo lắng, từ đó biết cách ứng xử với bản thân một cách lành mạnh và nhân văn. Khi ta thờ ơ với cảm xúc, dồn nén hoặc phủ nhận nó, chính là lúc những tổn thương âm ỉ nhất bắt đầu hình thành, ảnh hưởng lâu dài đến tâm lý và chất lượng cuộc sống.
khéo léo nhân hóa các cung bậc cảm xúc, cho thấy rằng nỗi buồn cũng có vai trò không kém gì niềm vui. Đôi khi, đau khổ lại là khởi đầu cho sự chữa lành và gắn kết. Một người trưởng thành không phải là người luôn vui vẻ, mạnh mẽ, mà là người biết hiểu và chấp nhận mọi trạng thái của chính mình. Điều đó giúp ta sống thật hơn, biết yêu thương bản thân hơn và trở nên vững vàng hơn trước biến cố.
Thực tế, nhiều người trẻ hiện nay thường bị rơi vào trạng thái mất phương hướng, áp lực tâm lý, chính vì thiếu kỹ năng tự nhận diện và đối thoại với cảm xúc. Do đó, học cách lắng nghe cảm xúc là một hành trình thiết yếu để nuôi dưỡng sức khỏe tinh thần và lòng tự trọng. Lắng nghe để biết mình đang cần gì, mong muốn điều gì, tổn thương ở đâu – đó chính là bước đầu để yêu bản thân đúng cách.
Tóm lại, lắng nghe cảm xúc không phải là yếu đuối, mà là hành động can đảm và trí tuệ. Khi biết chấp nhận và thấu hiểu cảm xúc của mình, con người sẽ sống thật, sâu sắc và hạnh phúc hơn. Giống như nhân vật Riley trong Inside Out, mỗi chúng ta cũng cần dừng lại, lắng nghe tiếng nói trong tâm hồn để hiểu rõ mình là ai, đang ở đâu, và cần gì trong cuộc sống đầy biến động này.
Câu 1 :
Dấu hiệu hình thức cho biết ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích là sử dụng ngôi thứ ba – người kể chuyện giấu mình, kể về nhân vật “Nết” với đại từ ngôi thứ ba như “cô”, “Nết”, “chị của Khuê”.
Câu 2 :
Hai chi tiết miêu tả hình ảnh bếp lửa trong đoạn trích là:
“Những cái bếp bằng đất vắt nặn nên bởi bàn tay khéo léo, khói chỉ lan lờ mờ trong cỏ như sương ban mai rồi tan dần”
“Ngọn lửa được ấp ủ trong lòng người con gái đồng bằng”
Câu 3 :
Việc tác giả sử dụng cách kể chuyện đan xen giữa hiện tại và dòng hồi ức giúp:
Khắc sâu đời sống nội tâm phong phú, đầy cảm xúc và nỗi nhớ quê hương, gia đình của nhân vật Nết.
Làm nổi bật tâm hồn giàu tình cảm và nghị lực mạnh mẽ của người nữ thanh niên xung phong giữa chiến trường ác liệt.
Tăng tính chân thực và cảm động cho câu chuyện, khiến người đọc dễ đồng cảm.
Câu 4 :
Việc sử dụng ngôn ngữ thân mật, đời thường như: “Hiên ra đây chị gội đầu nào!”, “Cái con quỷ này lớn xác chỉ khỏe trêu em!” có tác dụng:
Tái hiện sinh động khung cảnh gia đình quê nghèo, gần gũi, đầm ấm.
Thể hiện tình cảm yêu thương gắn bó giữa các thành viên trong gia đình.
Góp phần làm nổi bật nỗi nhớ nhà da diết và chiều sâu tâm hồn của nhân vật Nết.
Làm cho truyện trở nên gần gũi, chân thực với người đọc.
Câu 5 :
Câu nói “Không bao giờ tao chịu khóc đâu Dự ạ, lúc xong việc ở đây rồi thì tao sẽ khóc” thể hiện cách Nết kìm nén nỗi đau để ưu tiên nhiệm vụ chung. Trong cuộc sống, mỗi người đối diện với nghịch cảnh theo cách riêng. Có người yếu mềm buông xuôi, có người mạnh mẽ vượt qua. Nết chọn cách giấu nước mắt vào trong để tiếp tục sống, chiến đấu và cống hiến. Điều đó cho thấy sức mạnh tinh thần lớn lao và tinh thần trách nhiệm. Cô đại diện cho những con người Việt Nam thời chiến: kiên cường, giàu tình cảm nhưng quyết không gục ngã trước đau thương.
Câu 1
Bức tranh quê trong đoạn thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ hiện lên thật yên bình và giản dị. Âm thanh "kẽo kẹt" của tiếng võng đưa, tiếng thở nhẹ nhàng của "con chó ngủ lơ mơ", hình ảnh "bóng cây lơi lả bên hàng dậu" – tất cả gợi nên một không gian đêm quê tĩnh lặng, êm đềm. Không chỉ thiên nhiên, mà cuộc sống con người cũng rất đời thường và đầm ấm: ông lão thư thái nằm chơi giữa sân trăng, thằng bé hồn nhiên ngắm bóng con mèo bên thành chõng. Những chi tiết nhỏ bé mà giàu sức gợi, được diễn tả bằng ngôn ngữ giản dị, chân thực đã tái hiện một khung cảnh thôn quê thanh bình, mộc mạc. Qua đó, người đọc cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc và tâm hồn tinh tế, yêu đời của tác giả. Bức tranh quê ấy không chỉ đẹp bởi cảnh vật mà còn bởi sự yên vui, gắn bó giữa người và thiên nhiên trong những khoảnh khắc đời thường giản dị nhất.
Câu 2
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người – đầy sức sống, ước mơ và khát vọng. Một trong những phẩm chất quan trọng nhất của tuổi trẻ chính là sự nỗ lực hết mình, bởi đó là chìa khóa dẫn đến thành công và hoàn thiện bản thân.
Nỗ lực hết mình có nghĩa là luôn cố gắng không ngừng, dốc hết tâm huyết và khả năng cho những mục tiêu đã đặt ra, bất kể khó khăn hay thất bại. Trong thế giới hiện đại, tuổi trẻ đứng trước vô vàn cơ hội nhưng cũng không ít thách thức. Nếu chỉ ỷ lại, buông xuôi, sống dễ dãi, tuổi trẻ sẽ nhanh chóng đánh mất chính mình, còn nếu biết kiên trì, phấn đấu đến cùng, mỗi người sẽ tự tạo nên giá trị riêng cho cuộc đời mình.
Thực tế cho thấy, những người trẻ thành công đều không ngừng nỗ lực. Họ chấp nhận thử thách, dám bứt phá giới hạn và không ngại thất bại để tiến tới thành công. Ví dụ, những vận động viên giành huy chương vàng, những nhà khoa học đạt giải thưởng lớn, hay những người khởi nghiệp thành công từ hai bàn tay trắng – tất cả đều là kết quả của những năm tháng miệt mài cố gắng.
Sự nỗ lực hết mình cũng giúp tuổi trẻ rèn luyện ý chí, bản lĩnh và trưởng thành hơn sau mỗi lần vấp ngã. Nó làm nên vẻ đẹp của sự sống có ý nghĩa – sống không hoài phí thanh xuân. Ngược lại, nếu sống hời hợt, lười biếng, thiếu cố gắng, tuổi trẻ sẽ trôi qua trong tiếc nuối.
Tuy nhiên, nỗ lực không có nghĩa là làm việc mù quáng, không phương hướng. Tuổi trẻ cần xác định rõ mục tiêu, xây dựng kế hoạch phù hợp và biết cân bằng giữa công việc và cuộc sống để giữ được đam mê và năng lượng lâu dài.
Tóm lại, sự nỗ lực hết mình là hành trang không thể thiếu của tuổi trẻ trong hành trình chinh phục ước mơ. Bằng lòng kiên trì, bền bỉ và tinh thần dấn thân, mỗi người trẻ sẽ tự viết nên câu chuyện đẹp nhất cho cuộc đời mình.
Câu 1.
Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
Câu 2.
Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ:
- Vui mừng khi mẹ đem quần áo, nồi niêu đến ở chung.
- Quan tâm, gặng hỏi mẹ để mẹ suy nghĩ kĩ.
- Ôm lấy mẹ, an ủi mẹ khi thấy mẹ áy náy.
- Không nhắc lại chuyện cũ một cách trách móc.
Câu 3.
Nhân vật Bớt là người hiếu thảo, vị tha, giàu lòng yêu thương và biết cảm thông với mẹ.
Câu 4.
Ý nghĩa hành động và câu nói:
- Thể hiện sự tha thứ, không chấp nhặt quá khứ.
- Muốn mẹ yên lòng, không tự trách mình.
- Cho thấy tấm lòng bao dung, tình yêu thương chân thành của chị đối với mẹ.
Câu 5.
Thông điệp ý nghĩa:
- "Tình yêu thương và lòng vị tha trong gia đình có thể hàn gắn mọi tổn thương."
- Lí do: Trong cuộc sống hiện nay, khi xã hội ngày càng bận rộn và nhiều áp lực, việc giữ gìn, vun đắp tình cảm gia đình bằng yêu thương và tha thứ là vô cùng quan trọng để mỗi người có một chốn bình yên trở về.
câu 1 :
Bài thơ “Bàn giao” của Vũ Quần Phương là một lời nhắn gửi đầy yêu thương và trách nhiệm của thế hệ đi trước dành cho thế hệ mai sau. Trong hình ảnh người ông, ta thấy hiện lên một tâm hồn từng trải, đau đáu những ký ức gian khổ nhưng cũng đong đầy tình yêu với cuộc sống và con người. Ông chọn “bàn giao” cho cháu mình không phải là những tháng ngày cực nhọc, sương muối lạnh lẽo hay loạn lạc tang thương, mà là những điều đẹp đẽ và bình dị: gió heo may, hương bưởi tháng giêng, mặt người đẫm nắng, chút buồn ngậm ngùi và cả bài học làm người. Qua đó, nhà thơ không chỉ thể hiện tình cảm gia đình gắn bó mà còn gửi gắm triết lý sống sâu sắc: quá khứ đau thương nên được gìn giữ như ký ức, còn hiện tại và tương lai cần được xây đắp bằng niềm tin, tình yêu và lòng nhân hậu. Bài thơ là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu lắng về trách nhiệm kế thừa và phát huy những giá trị tốt đẹp của mỗi thế hệ.
câu 2:
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất trong đời người – tràn đầy nhiệt huyết, khát khao khám phá và cũng là lúc con người dễ dàng học hỏi, trưởng thành từ những trải nghiệm. Chính vì thế, sự trải nghiệm giữ vai trò vô cùng quan trọng đối với tuổi trẻ, không chỉ để hiểu hơn về thế giới mà còn để hiểu chính mình.
Trải nghiệm là hành trình con người va chạm với thực tế, qua đó rút ra bài học sống quý giá. Một người trẻ có thể học được nhiều điều trên ghế nhà trường, nhưng chỉ qua những va chạm đời thường – như làm việc, đi du lịch, tham gia hoạt động xã hội hay thậm chí là đối mặt với thất bại – họ mới thực sự trưởng thành. Trải nghiệm giúp tuổi trẻ nhận ra đâu là giá trị thực sự của cuộc sống, học cách vượt qua khó khăn, rèn luyện bản lĩnh và sống có trách nhiệm hơn.
Tuổi trẻ thiếu trải nghiệm giống như cây non chưa từng gặp nắng gió – yếu ớt và dễ gục ngã khi gặp thử thách. Ngược lại, những bạn trẻ dám xông pha, dám thử sức, dù có thể vấp ngã nhưng chính những lần vấp ấy sẽ là bệ đỡ để họ trưởng thành vững vàng hơn. Không ai có thể sống hộ cuộc đời của ai, và không ai trưởng thành chỉ bằng lời khuyên. Trải nghiệm là điều mỗi người cần tự đi, tự cảm và tự rút ra cho mình.
Tuy nhiên, trải nghiệm không có nghĩa là mạo hiểm mù quáng. Tuổi trẻ nên biết lựa chọn những trải nghiệm lành mạnh, tích cực và phù hợp với khả năng, hoàn cảnh của bản thân. Có trải nghiệm trong học tập, lao động, tình nguyện, sáng tạo… sẽ mở ra cho người trẻ những cơ hội để khám phá năng lực của mình và đóng góp cho cộng đồng.
Tóm lại, tuổi trẻ và sự trải nghiệm là hai yếu tố song hành tạo nên hành trang quý giá cho mỗi con người trên hành trình trưởng thành. Nếu tuổi trẻ là ngọn lửa, thì trải nghiệm là ngọn gió hun đúc ngọn lửa ấy cháy sáng và bền bỉ. Hãy sống trọn vẹn và dũng cảm trải nghiệm để không phải nuối tiếc khi thanh xuân qua đi.
Câu 1. Thể thơ của văn bản trên là thơ tự do.
Câu 2. Trong bài thơ, nhân vật người ông sẽ bàn giao cho cháu:
Gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng bay.
Tháng giêng hương bưởi, cỏ mùa xuân xanh.
Những gương mặt đẫm nắng, đẫm yêu thương.
Một chút buồn, ngậm ngùi, chút cô đơn.
Câu thơ dạy cách làm người: "Cắn răng mà chịu thiệt, vững gót để làm người".
Câu 3. Ở khổ thơ thứ hai, người ông không bàn giao:
Những tháng ngày vất vả,
Sương muối lạnh mặt người,
Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc,
Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi.
Lý do: Vì những điều ấy là những gian khổ, đau thương của thế hệ đi trước mà người ông không muốn thế hệ cháu mình phải trải qua. Đó là sự yêu thương, che chở và mong muốn con cháu được sống trong hòa bình, hạnh phúc.
Câu 4. Biện pháp điệp ngữ được sử dụng là điệp ngữ "bàn giao".
Phân tích: Việc lặp lại từ "bàn giao" ở đầu các dòng thơ tạo nhịp điệu cho bài thơ, nhấn mạnh ý nghĩa chuyển giao giữa các thế hệ. Qua đó, người ông không chỉ trao lại những giá trị vật chất hay ký ức mà còn truyền tải cả tình cảm, bài học sống và khát vọng về tương lai tốt đẹp cho thế hệ sau.
Câu 5.
Chúng ta hôm nay đã được bàn giao nhiều giá trị thiêng liêng từ cha ông như độc lập, hòa bình, truyền thống văn hóa, đạo lý làm người. Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng, biết ơn và giữ gìn những gì đã được trao lại. Cần sống có trách nhiệm, tích cực học tập, rèn luyện để phát huy những giá trị đó. Đừng bao giờ thờ ơ hay lãng quên những hy sinh, gian khổ mà cha ông đã trải qua. Chỉ như thế, chúng ta mới xứng đáng với sự bàn giao ấy.
tại vì trong quá trình làm việc sẽ cần đến những kiến thức mà ngành mình đã được học rồi
chó