Ma Thị Chiên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ma Thị Chiên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm (kết hợp với tự sự và miêu tả).

Câu 2.

Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm nổi tiếng của Andecxen như:


  • “Nàng tiên cá”
  • “Cô bé bán diêm”
  • “Bông hoa thạch thảo” (ẩn dụ về sự chờ đợi và dang dở trong tình yêu).

Câu 3.

Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andecxen có tác dụng:


  • Tạo không gian mộng mơ, cổ tích, lãng mạn.
  • Tăng chiều sâu biểu cảm, gợi liên tưởng đến những khát vọng, mất mát và vẻ đẹp trong tình yêu.
  • Làm nổi bật tâm hồn nhạy cảm, giàu mộng tưởng của nhân vật trữ tình.

Câu 4.

Biện pháp so sánh “Biển mặn mòi như nước mắt của em” có giá trị:


  • Gợi cảm giác mặn chát, xót xa, đầy cảm xúc.
  • Biển – biểu tượng của nỗi nhớ và tình yêu – trở nên nhân hóa, gần gũi, mang sắc thái buồn thương, gắn với hình ảnh người con gái đang đau khổ trong tình yêu.

Câu 5.

Vẻ đẹp của nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối:


  • Nhạy cảm, lãng mạn, thủy chung trong tình yêu.
  • Dù hiện thực có “tuyết lạnh”, “bão tố”, “dang dở”, nhưng vẫn tin vào giá trị của tình yêu đích thực – như “que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu”.
    → Một tâm hồn biết yêu thương, hy sinh, luôn giữ lửa hy vọng trong gian khó.



Câu 1.

Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2.

Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:


  • “Trên nắng và dưới cát”
  • “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ”

Câu 3.

Dòng thơ thể hiện:


  • Dù đất miền Trung nghèo, khắc nghiệt, nhưng con người nơi đây giàu tình cảm, thủy chung, nghĩa tình.
  • “Thắt đáy lưng ong” gợi sự nhỏ hẹp nhưng quyến rũ, “tình người đọng mật” thể hiện vẻ đẹp đậm đà, quý giá của con người miền Trung.

Câu 4.

Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt”:


  • Tạo hình ảnh sinh động, gợi cảm.
  • Nhấn mạnh sự nghèo khó đến mức rau rụng cũng không kịp ăn, thể hiện chân thực hoàn cảnh thiếu thốn của mảnh đất này.

Câu 5.

Tác giả thể hiện tình cảm yêu thương sâu sắc, đồng cảm và trân trọng với miền Trung – nơi nghèo khó nhưng giàu nghĩa tình, luôn khắc khoải trong nỗi nhớ và mong mỏi được trở về.


Câu 1.

Thể thơ của đoạn trích là thơ tự do.

Câu 2.

Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với:


  • Những cánh sẻ nâu (thiên nhiên, tuổi thơ),
  • Mẹ (người sinh thành),
  • Trò chơi tuổi nhỏ (kỷ niệm tuổi thơ, văn hóa dân gian),
  • Những dấu chân trần trên đường (những người lao động, thế hệ đi trước).

Câu 3.

Dấu ngoặc kép trong dòng thơ “Chuyền chuyền một…” dùng để trích dẫn nguyên văn một câu nói hoặc lời trò chơi dân gian, tạo cảm giác gần gũi, gợi lại ký ức tuổi thơ.

Câu 4.

Hiệu quả của phép lặp cú pháp “Biết ơn…” ở đầu các khổ thơ:


  • Tạo nhịp điệu đều đặn, trang trọng.
  • Nhấn mạnh tình cảm tri ân sâu sắc của nhân vật trữ tình.
  • Gợi mạch cảm xúc xuyên suốt toàn đoạn thơ.

Câu 5.

Thông điệp ý nghĩa nhất: Biết ơn những điều bình dị trong cuộc sống – từ mẹ, thiên nhiên, tuổi thơ đến những người âm thầm góp phần vào hành trình trưởng thành của ta.

→ Nhắc nhở mỗi người sống với lòng biết ơn và trân trọng quá khứ.


Trong xã hội hiện đại, khi cơ hội phát triển bản thân ngày càng rộng mở, con người – đặc biệt là người trẻ – đứng trước nhiều lựa chọn về cách sống và hướng đi trong cuộc đời. Một số người chọn cuộc sống ổn định, an nhàn, tránh xáo trộn; số khác lại không ngừng thay đổi môi trường sống để khám phá và hoàn thiện chính mình. Trong bối cảnh ấy, “hội chứng Ếch luộc” – chỉ trạng thái sống an phận, thỏa hiệp với sự dễ chịu đến mức đánh mất khát vọng vươn lên – đã trở thành một lời cảnh báo đáng suy ngẫm. Với tôi, một người trẻ sống trong thời đại biến động, tôi chọn sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân, thay vì yên ổn trong vùng an toàn.

Thực tế cho thấy, sự ổn định mang đến cảm giác an toàn và thoải mái. Một công việc quen thuộc, một lịch trình đều đặn, một không gian sống không biến động… tất cả giúp con người tránh được áp lực, giảm thiểu rủi ro. Thế nhưng, nếu quá mải mê với sự ổn định đó, ta dễ rơi vào trạng thái trì trệ – nơi không còn động lực tiến về phía trước. Giống như con ếch trong nồi nước dần nóng lên, cảm thấy dễ chịu cho đến khi không thể nhảy ra được, con người cũng có thể đánh mất bản thân nếu chỉ mải mê hưởng thụ mà quên đi sứ mệnh phát triển chính mình.

Là một người trẻ, tôi tin rằng tuổi trẻ chính là thời gian vàng để trải nghiệm, thử sai, học hỏi và trưởng thành. Mỗi lần bước ra khỏi vùng an toàn, mỗi lần thay đổi môi trường sống – dù là học tập, làm việc hay mối quan hệ – đều là một cơ hội để tôi va chạm với thực tế, hiểu sâu hơn về thế giới và chính mình. Có thể hành trình ấy không dễ dàng, có thể nó khiến tôi phải đối mặt với thất bại, cô đơn hoặc bất ổn, nhưng chính những điều đó mới là chất liệu tạo nên một con người kiên cường và bản lĩnh.

Chúng ta đang sống trong một thế giới thay đổi từng ngày. Công nghệ phát triển, thị trường lao động biến chuyển, kỹ năng mới không ngừng xuất hiện. Nếu không chủ động thay đổi, người trẻ sẽ nhanh chóng bị tụt lại phía sau. Không ai có thể phát triển nếu mãi ở một chỗ, làm một việc lặp đi lặp lại và từ chối mọi thử thách. Phát triển không chỉ là lựa chọn, mà còn là trách nhiệm – với bản thân, với gia đình và cả xã hội.

Tuy nhiên, không phải lúc nào thay đổi cũng đồng nghĩa với tốt hơn. Sự thay đổi cần được cân nhắc kỹ lưỡng, có mục tiêu rõ ràng và chiến lược cụ thể. Đừng thay đổi chỉ vì cảm giác nhàm chán, cũng đừng xem vùng an toàn là kẻ thù. Vấn đề không nằm ở việc bạn đang ở đâu, mà ở việc bạn có đang tiến lên không. Ngay cả trong một môi trường ổn định, nếu biết đặt mục tiêu, không ngừng học hỏi và tự làm mới bản thân, bạn vẫn có thể phát triển. Quan trọng là đừng sống như “con ếch trong nồi nước ấm” – an nhàn đến mức quên đi chính mình.

Tóm lại, tôi chọn thay đổi để phát triển, bởi tôi tin rằng tuổi trẻ là khoảng thời gian đáng giá nhất để khám phá giới hạn bản thân. Cuộc sống không bao giờ bằng phẳng, và chính những lựa chọn dám bước ra khỏi sự ổn định sẽ giúp người trẻ trưởng thành, vững vàng và tạo dựng tương lai xứng đáng với tiềm năng mà mình đang có.


Trong những năm gần đây, thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh ra trong khoảng từ năm 1997 đến 2012 – đang dần trở thành lực lượng chính trong xã hội. Tuy nhiên, song song với sự nổi bật về cá tính, tư duy hiện đại và phong cách sống mới mẻ, Gen Z lại không ít lần trở thành nạn nhân của những định kiến tiêu cực. Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi cho rằng việc quy chụp, gắn mác Gen Z bằng cái nhìn phiến diện là thiếu công bằng, thậm chí làm lu mờ những giá trị tích cực mà thế hệ này đang mang lại.

Một số người cho rằng Gen Z sống “ảo”, lười biếng, thiếu kiên nhẫn, dễ nổi loạn và khó hòa nhập. Những nhận xét đó không hoàn toàn vô lý, bởi một bộ phận Gen Z thật sự có biểu hiện như vậy. Tuy nhiên, việc lấy số ít để đánh giá số đông là điều không nên. Trong một thế hệ đông đảo và đa dạng, sự khác biệt là điều tất yếu. Không thể vì vài hành vi lệch chuẩn mà đánh đồng cả một thế hệ với hàng triệu cá nhân năng động, tài năng và tử tế.

Thế hệ Gen Z lớn lên trong thời đại công nghệ số phát triển như vũ bão. Chúng tôi tiếp xúc với internet, mạng xã hội, trí tuệ nhân tạo và nhiều nguồn thông tin đa chiều từ rất sớm. Điều đó giúp Gen Z nhanh nhạy, linh hoạt, tiếp cận tri thức dễ dàng và có khả năng thích nghi cao với sự thay đổi. Nhưng chính sự “khác thường” này lại khiến nhiều người lớn cảm thấy khó hiểu và… dễ dàng phán xét. Việc Gen Z dám nghỉ việc khi cảm thấy không phù hợp, chọn lối sống “tối giản” thay vì bon chen, hay ưu tiên sức khỏe tinh thần hơn thu nhập không đồng nghĩa với lười biếng, yếu đuối – đó là một lối sống có chủ đích, biết đặt giá trị cá nhân lên hàng đầu.

Ngoài ra, Gen Z là thế hệ có ý thức rõ ràng về các vấn đề xã hội. Chúng tôi lên tiếng về biến đổi khí hậu, bất bình đẳng giới, sức khỏe tâm lý, quyền con người… một cách mạnh mẽ và trực diện. Nhiều người trẻ chọn con đường khởi nghiệp sớm, dấn thân vào những lĩnh vực mới, không ngại thử thách và đổi mới. Gen Z dám khác biệt, dám nói lên suy nghĩ của mình, dám bước ra khỏi khuôn mẫu – và có lẽ chính sự “dám” ấy khiến một số người cảm thấy khó chấp nhận.

Tuy nhiên, tôi cũng thừa nhận rằng Gen Z không hoàn hảo. Chúng tôi vẫn đang học hỏi, va vấp và hoàn thiện từng ngày. Nhưng thay vì chỉ trích và gắn mác, người lớn nên lắng nghe, thấu hiểu và đồng hành với chúng tôi. Định kiến là một bức tường vô hình ngăn cách các thế hệ, làm giảm đi sự gắn kết trong xã hội. Gen Z không cần được khen ngợi quá mức, nhưng cũng không đáng bị phủ nhận chỉ vì “khác” so với thế hệ trước.

Tóm lại, mọi thế hệ đều có mặt mạnh – mặt yếu, và Gen Z cũng vậy. Điều chúng tôi cần không phải là sự khen ngợi mù quáng hay những lời chê bai gay gắt, mà là một cái nhìn công tâm, cởi mở và nhân văn. Đừng để những định kiến làm lu mờ đi năng lực, khát vọng và tiềm năng thực sự của một thế hệ đang góp phần định hình tương lai.

Trong cuộc sống hàng ngày, góp ý và nhận xét là những hành động không thể thiếu trong giao tiếp, làm việc, học tập và rèn luyện. Tuy nhiên, góp ý như thế nào cho đúng, đặc biệt là trong những tình huống đông người, lại là một câu chuyện cần suy ngẫm. Góp ý, nhận xét người khác trước đám đông là một con dao hai lưỡi: nếu khéo léo, nó trở thành cơ hội để người khác hoàn thiện bản thân; nếu vụng về hoặc thiếu tế nhị, nó dễ trở thành sự tổn thương và gây phản tác dụng.


Trước hết, góp ý là một hình thức thể hiện sự quan tâm và mong muốn người khác tốt lên. Trong tập thể, việc đưa ra nhận xét công khai có thể giúp nhiều người cùng học hỏi từ sai lầm của một cá nhân, đồng thời thúc đẩy tinh thần trách nhiệm và sự minh bạch. Chẳng hạn, trong môi trường học đường hoặc công sở, việc góp ý công khai – nếu đúng lúc, đúng chỗ – có thể tạo hiệu ứng lan tỏa tích cực, khuyến khích tinh thần cầu thị và hoàn thiện bản thân. Những lời nhận xét thiện chí, khéo léo và dựa trên tinh thần xây dựng sẽ giúp người được góp ý nhận ra hạn chế mà trước đó có thể họ chưa từng nhận thấy.


Tuy nhiên, không phải lúc nào việc góp ý trước đám đông cũng đem lại hiệu quả tích cực. Trái lại, nếu không cẩn trọng trong cách diễn đạt, thời điểm và thái độ, việc góp ý công khai dễ khiến người nghe cảm thấy bị phê phán, xấu hổ, thậm chí tổn thương lòng tự trọng. Đặc biệt, đối với những người nhạy cảm hoặc đang trong trạng thái tâm lý không ổn định, lời góp ý công khai có thể bị hiểu sai lệch thành sự chỉ trích, làm giảm sút niềm tin và động lực phấn đấu. Nhiều khi, mục đích ban đầu là giúp người khác tiến bộ nhưng hệ quả lại là khiến họ tự ti, thu mình hoặc phản ứng tiêu cực.


Bên cạnh đó, trong một xã hội đề cao sự tôn trọng và nhân văn, việc lựa chọn hình thức góp ý cũng phản ánh trình độ ứng xử và đạo đức của người nói. Có những góp ý cần được nói riêng, trong một không gian kín đáo để giữ thể diện cho người khác. Cũng có những tình huống, thay vì nói trực diện, ta có thể sử dụng cách nói ẩn dụ, tế nhị hoặc nêu ví dụ chung để người nghe tự rút ra bài học. Góp ý đúng là cả một nghệ thuật – nơi mà sự chân thành phải song hành cùng sự tinh tế.


Vì vậy, trước khi đưa ra nhận xét hay góp ý một ai đó trước đám đông, mỗi người cần đặt mình vào vị trí người nghe để hiểu được cảm xúc, suy nghĩ của họ. Hãy tự hỏi: lời mình sắp nói có thực sự cần thiết không? Nói lúc này, ở đây, có mang lại điều gì tốt hơn không? Và nếu phải nói, thì làm sao để người khác thấy được thiện chí thay vì chỉ cảm nhận sự soi mói, phê phán? Sự thông minh trong ứng xử không nằm ở việc ta nói được gì, mà nằm ở chỗ ta biết nói điều gì đúng lúc, đúng cách.

Tóm lại, góp ý và nhận xét là cần thiết trong đời sống, nhưng không phải lúc nào cũng nên thực hiện trước đám đông. Lựa chọn cách góp ý phù hợp không chỉ giúp người khác tiếp thu một cách tích cực mà còn thể hiện phẩm chất và văn hóa của chính người nói. Trong mọi tình huống, sự chân thành, tế nhị và tôn trọng người khác luôn là những nguyên tắc không thể thiếu để việc góp ý thực sự trở nên có giá trị và nhân văn.