

Hoàng Khánh Linh
Giới thiệu về bản thân



































câu1
Truyện ngắn Con chim vàng là một lát cắt đầy xót xa về cuộc sống bất công, nơi mà những đứa trẻ nghèo như Bào phải gánh chịu bất hạnh, còn người giàu thì lạnh lùng, vô cảm. Truyện kể về cậu bé Bào mười hai tuổi, vì món nợ hai thúng thóc của mẹ mà phải đi ở đợ, chịu đựng cảnh đánh đập, sai khiến tàn nhẫn. Bào hồn nhiên, thật thà, luôn hết lòng phục vụ cậu chủ nhỏ Quyên, thậm chí bất chấp hiểm nguy để trèo cây bắt con chim vàng. Trong khi đó, Quyên là cậu bé được cưng chiều, còn mẹ Quyên lại là hiện thân của sự tàn nhẫn và ích kỷ, chỉ lo cho con mình và… con chim, còn sinh mạng người khác thì không đáng bận tâm. Qua hình ảnh Bào – một đứa trẻ chịu thiệt thòi nhưng vẫn giữ được lòng trong sáng và trung thực, tác giả thể hiện thái độ xót thương, đồng cảm sâu sắc với số phận trẻ em nghèo, đồng thời phê phán mạnh mẽ sự thờ ơ, vô cảm của tầng lớp trên. Nghệ thuật miêu tả tâm lý tinh tế và lối kể chân thực đã làm nổi bật thông điệp nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
câu2
Trong cuộc sống bộn bề lo toan, tình yêu thương giống như ánh sáng dịu dàng sưởi ấm trái tim con người, là chất keo gắn kết những tâm hồn lạc lõng, cô đơn. Tình yêu thương không phải là điều gì quá lớn lao, mà là thứ tình cảm bình dị nhưng thiêng liêng, là sự cảm thông, chia sẻ, sẵn sàng giúp đỡ người khác vô điều kiện. Đó là một giá trị nhân văn cốt lõi không thể thiếu trong hành trình làm người.
Tình yêu thương có thể biểu hiện qua nhiều hình thức khác nhau: một cái nắm tay động viên khi ai đó buồn, một lời hỏi thăm khi bạn bè gặp chuyện không vui, hay đơn giản là nhường ghế cho người già trên xe buýt. Người biết yêu thương là người biết đặt mình vào vị trí của người khác để cảm nhận, sẵn sàng sẻ chia và giúp đỡ khi cần. Đó cũng là người biết tha thứ cho lỗi lầm, biết hy sinh lợi ích cá nhân vì người khác mà không đòi hỏi sự đáp lại.
Tình yêu thương mang lại những giá trị vô cùng to lớn, cả cho người nhận lẫn người trao đi. Với người được yêu thương, họ tìm thấy niềm vui, cảm giác an toàn và được thấu hiểu, từ đó thêm vững tin vượt qua những khó khăn. Đặc biệt, với những mảnh đời bất hạnh, tình yêu thương như ánh nắng ấm áp, giúp họ chữa lành những tổn thương, mở ra một tương lai mới. Với người trao đi yêu thương, họ nhận lại sự thanh thản trong tâm hồn, thấy mình sống có ích và ý nghĩa hơn. Một trái tim biết yêu thương luôn là một trái tim đẹp, biết rung cảm trước nỗi đau của người khác.
Tình yêu thương không chỉ mang lại giá trị cá nhân mà còn có sức lan tỏa mạnh mẽ trong cộng đồng. Một xã hội đầy ắp tình yêu thương sẽ là nơi con người sống tử tế, biết cảm thông, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Nó phá bỏ mọi ranh giới giàu nghèo, địa vị, tuổi tác, khiến con người gần nhau hơn trong một mối quan hệ nhân ái, hài hòa. Chính vì vậy, Bác Hồ từng dạy: “Yêu thương con người là nền tảng của đạo đức cách mạng”.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, vẫn còn nhiều người sống ích kỷ, vô cảm trước nỗi đau của người khác. Họ thờ ơ với những bất công, dửng dưng với những con người nghèo khổ, chỉ biết chăm lo cho bản thân mà quên đi giá trị sống vì cộng đồng. Đó là điều cần lên án và khắc phục. Một xã hội thiếu vắng tình yêu thương sẽ trở nên lạnh lẽo, vô hồn và đầy rẫy sự chia rẽ.
Từ những suy ngẫm trên, tôi hiểu rằng, tình yêu thương không phải là điều gì xa vời, mà bắt đầu từ những hành động nhỏ bé, xuất phát từ trái tim chân thành. Hãy biết yêu thương nhiều hơn, biết cho đi không tính toán, bởi đôi khi, một lời nói nhẹ nhàng, một cử chỉ quan tâm cũng có thể làm thay đổi cuộc đời của một ai đó. Và khi yêu thương lan tỏa, thế giới này chắc chắn sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 1
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là: Tự sự.
Câu 2
Tình huống truyện: Quyên - con trai của chủ gia đình mà Bào ở đợ bắt Bào phải bắt bằng được con chim vàng cho nó.
Câu 3
- Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất.
- Tác dụng:
+ Thể hiện được rõ ràng suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật.
+ Giúp câu chuyện được kể một cách chân thực, hấp dẫn.
Câu 4
- Chi tiết đặc sắc, giàu giá trị, cho thấy được sự lạnh lùng, thờ ơ đến vô tâm, tàn nhẫn của lòng người trước tình cảnh đáng thương của người khác.
- Cho thấy được số phận bi thảm, thân phận rẻ rúng của những con người thấp cổ bé họng trong xã hội xưa, họ còn không bằng con chim bé nhỏ kia.
- Qua đó còn thể hiện được sự thương xót của nhà văn với những con người nghèo khổ trong xã hội.
Câu 5
Nhân vật Bào trong đoạn trích là một cậu bé có thân phận bất hạnh, đáng thương. Mới mười hai tuổi, Bào đã phải đi ở đợ để trả món nợ hai thúng thóc của mẹ. Em sống trong cảnh bị chửi mắng, đánh đập, không được quan tâm, chăm sóc. Dù vậy, Bào vẫn liều mình trèo cây, sẵn sàng hi sinh thân thể để bắt con chim vàng theo yêu cầu của cậu chủ. Không chỉ thế, Bào còn là một đứa trẻ hồn nhiên, thật thà, thể hiện qua cách em vui vẻ xin chuối gài bẫy, nói chuyện với cậu chủ một cách đầy tin tưởng và chân thành.
Qua hình tượng nhân vật Bào, tác giả bày tỏ sự đồng cảm, xót thương sâu sắc với số phận những đứa trẻ nghèo khổ, bị tước mất tuổi thơ và quyền tự do. Đồng thời, tác giả cũng trân trọng và ngợi ca những phẩm chất đáng quý của em: Dù nghèo khổ nhưng vẫn trung thực, không trộm cắp, luôn hết lòng làm tròn bổn phận được giao.
câu 1
Câu nói của Mark Twain đã gợi mở một bài học sâu sắc về sự dũng cảm và tinh thần dám sống hết mình: “Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm.” Cuộc sống là một hành trình ngắn ngủi, và mỗi khoảnh khắc trôi qua đều không thể lấy lại. Nhiều khi, chúng ta vì sợ thất bại, vì lo lắng ánh nhìn người khác hay vì thiếu niềm tin vào bản thân mà bỏ lỡ những cơ hội quý giá. Thế nhưng, chính những điều ta không dám làm, những ước mơ bị gác lại, mới là điều khiến ta day dứt về sau. Chỉ khi dám bước ra khỏi “bến đỗ an toàn”, dám thử thách bản thân, ta mới có thể khám phá được tiềm năng và sống một cuộc đời đáng nhớ. Bài học từ câu nói ấy là hãy sống can đảm, dám mơ ước và hành động vì những điều mình khao khát. Thất bại có thể là nhất thời, nhưng sự tiếc nuối vì chưa từng dám thử sẽ theo ta mãi mãi. Hãy sống để sau này nhìn lại, ta có thể mỉm cười vì đã không để lỡ những cơ hội trong đời.
câu 2
Nhân vật người mẹ trong đoạn trích Trở về của Thạch Lam là một hình tượng đầy xúc động, tiêu biểu cho người phụ nữ Việt Nam tảo tần, giàu tình thương và đức hy sinh trong xã hội xưa. Qua hình ảnh bà cụ nghèo sống cô đơn nơi quê nhà, nhà văn đã khắc họa chân dung một người mẹ suốt đời âm thầm hy sinh vì con, nhưng lại phải chịu đựng sự lạnh lùng và vô tâm từ chính đứa con trai mình yêu thương nhất.
Tình yêu thương của bà thể hiện từ những điều nhỏ nhặt nhất. Khi Tâm trở về sau sáu năm xa cách, bà không trách móc, không oán than, mà chỉ nghẹn ngào thốt lên: “Con đã về đấy ư?”. Đó là tiếng nói của tình mẫu tử sâu nặng, của sự chờ đợi mỏi mòn và xúc động vỡ oà khi gặp lại con. Bà mẹ ấy dù lam lũ, quê mùa, vẫn đau đáu lo lắng cho con từ sức khỏe đến từng chuyện nhỏ. Bà hỏi han, săn sóc, kể chuyện làng quê để con thấy gần gũi hơn, nhưng tất cả chỉ nhận lại sự thờ ơ, lãnh đạm. Dẫu vậy, bà vẫn nhẫn nhịn, vẫn dịu dàng đón nhận.
Hình ảnh bà cụ run run nhận lấy mấy đồng bạc Tâm đưa, rơm rớm nước mắt, là một chi tiết gây xúc động mạnh. Đó không phải vì đồng tiền, mà là vì sự mong mỏi tình cảm nơi con trai. Thế nhưng, người mẹ ấy vẫn không được nhận lại tình yêu thương xứng đáng. Con trai bà - đại diện cho lớp người chạy theo danh vọng, phồn hoa chốn thị thành - đã đánh mất đi giá trị cốt lõi của tình thân.
Qua nhân vật người mẹ, Thạch Lam không chỉ thể hiện sự trân trọng đối với người phụ nữ Việt Nam mà còn lên án sự vô tâm, lạnh lùng của những con người rời xa cội nguồn. Người mẹ ấy hiện lên vừa giản dị, vừa thiêng liêng, như một biểu tượng cho tình mẫu tử bất diệt, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm về cách sống, cách yêu thương trong đời sống hiện đại.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.
Câu 2
Hai lối sống mà con người từng đôi lần trải qua được tác giả nêu trong đoạn trích:
- Lối sống buông xuôi, trì trệ, khước từ sự vận động.
- Lối sống chấp nhận sự an toàn trong thụ động, bỏ quên khát khao và ước mơ.
Câu 3.
- Biện pháp tu từ được sử dụng: So sánh.
- Tác dụng: Giúp người đọc có được hình dung cụ thể, sinh động về cuộc đời con người; đồng thời nhấn mạnh thông điệp, lời khích lệ của tác giả rằng chúng ta cần không ngừng vận động, nỗ lực để vươn xa hơn trong cuộc đời.
Câu 4.
"Tiếng gọi chảy đi sông ơi" là một hình ảnh ẩn dụ thể hiện khát vọng sống mãnh liệt trong mỗi con người. Đó là lời thúc giục từ sâu thẳm bên trong, thôi thúc ta không ngừng tiến về phía trước, vượt qua sự trì trệ và vùng an toàn để khám phá những chân trời mới. Tiếng gọi ấy đại diện cho ý chí vươn lên, khao khát trải nghiệm và khẳng định bản thân, giống như dòng sông luôn chảy về biển lớn, không ngừng vận động để tìm đến những điều rộng lớn hơn, ý nghĩa hơn trong cuộc sống.
Câu 5.
Qua văn bản, em rút ra được bài học cho chính mình đó là cần biết sống chủ động, tích cực hơn, không ngừng vận động, nỗ lực vươn lên, vượt thoát khỏi vùng an toàn để có thể chạm tay đến thành công. Bởi cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi mỗi cá nhân vận động, không ngừng phát triển, giống như con sông cần chảy ra biển lớn, tuổi trẻ cần vươn xa để khẳng định bản thân.
câu 1;
Tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong xã hội hiện đại. Trong bối cảnh thế giới không ngừng thay đổi và phát triển, sáng tạo không chỉ là yếu tố giúp cá nhân khẳng định bản thân mà còn là chìa khóa mở ra nhiều cơ hội trong học tập, công việc và cuộc sống. Đối với thế hệ trẻ, sáng tạo giúp họ phát huy khả năng tư duy độc lập, dám nghĩ dám làm và không ngại đổi mới. Sáng tạo còn là động lực để các bạn trẻ đưa ra những ý tưởng đột phá, giải quyết vấn đề theo những cách mới mẻ, từ đó góp phần thúc đẩy sự phát triển của cộng đồng và xã hội. Bên cạnh đó, việc nuôi dưỡng tính sáng tạo còn giúp thế hệ trẻ phát triển toàn diện, tự tin hơn trong việc thể hiện quan điểm cá nhân và thích nghi với môi trường cạnh tranh toàn cầu. Vì vậy, việc rèn luyện và phát huy tinh thần sáng tạo là điều cần thiết để thế hệ trẻ trở thành lực lượng tiên phong, góp phần xây dựng một tương lai tươi sáng và bền vững.
câu 2
Truyện ngắn Biển người mênh mông của Nguyễn Ngọc Tư mang đến một bức chân dung mộc mạc mà sâu sắc về con người Nam Bộ qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo. Dù thuộc hai thế hệ khác nhau, hai con người ấy lại gặp nhau ở điểm chung: chất Nam Bộ chân tình, nghĩa hiệp, chịu thương chịu khó và đầy lòng nhân hậu giữa cuộc đời đầy biến động.
Phi là một người trẻ sinh ra trong hoàn cảnh éo le, thiếu thốn tình thương trọn vẹn từ cha mẹ. Anh lớn lên trong vòng tay bà ngoại và sớm va chạm với những thiệt thòi của cuộc sống. Tuy vậy, Phi không gục ngã mà chọn cách sống tự lập, cố gắng học hành, đi làm, âm thầm chịu đựng nỗi cô đơn, lặng lẽ vượt qua khó khăn. Ẩn sâu trong sự lôi thôi, bất cần là một tấm lòng đầy nhân ái – thể hiện rõ qua cách anh lắng nghe, cảm thông và chấp nhận nuôi con bìm bịp giúp ông Sáu như một sự tiếp nối nghĩa tình.
Ông Sáu Đèo lại đại diện cho lớp người Nam Bộ cũ – từng sống cuộc đời sông nước, từng trải, từng đau và từng yêu rất sâu đậm. Câu chuyện ông kể về người vợ bỏ đi, hành trình đi tìm bà suốt gần bốn mươi năm chỉ để “xin lỗi” khiến người đọc nghẹn ngào. Ở ông là sự thủy chung, chân chất và giàu lòng yêu thương đến tận cùng. Dù nghèo, sống đơn sơ, ông vẫn mang trong mình tình cảm sâu sắc với người cũ và cả với người dưng – như Phi – mà ông gửi gắm con bìm bịp với niềm tin trọn vẹn.
Qua Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện đời thường mà còn khắc họa tinh tế vẻ đẹp của con người Nam Bộ: sống nghĩa tình, giàu cảm xúc, thủy chung và biết yêu thương giữa biển người mênh mông. Họ là minh chứng cho vẻ đẹp bền bỉ và âm thầm của tâm hồn miền đất phương Nam – nơi tình người luôn là ngọn lửa ấm áp sưởi lòng giữa bao lạnh lẽo của đời.
Câu 1. Văn bản thông tin.
Câu 2. Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi.:
Các ghe bán hàng dạo chế ra cách “bẹo” hàng bằng âm thanh lạ tai của những chiếc kèn: Có kèn bấm bằng tay (loại kèn nhỏ, bằng nhựa), có kèn đạp bằng chân (loại kèn lớn, còn gọi là kèn cóc).
Riêng các cô gái bán đồ ăn thức uống thì thường “bẹo hàng” bằng lời rao: Ai ăn chè đậu đen, nước dừa đường cát hôn...? Ai ăn bánh bò hôn...? Những tiếng rao mời mọc nơi chợ nổi, nghe sao mà lảnh lót, thiết tha!
...Câu 3. Việc sử dụng tên các địa danh giúp thông tin trở nên phong phú, xác thực và sinh động.
Câu 4. Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản trên giúp tăng tính xác thực và trực quan cho thông tin.
Câu 5. Học sinh nêu được suy nghĩ về vai trò của chợ nổi đối với đời sống của người dân miền Tây.
Gợi ý: Chợ nổi có vai trò về mặt kinh tế và tinh thần đối với đời sống người dân miền Tây:
- Thúc đẩy sự phát triển kinh tế, đảm bảo cuộc sống cho người dân.
- Thể hiện nét đẹp văn hóa đặc trưng của miền Tây.
Như vậy, chợ nổi có vai trò vô cùng quan trọng đối với đời sống của người dân miền Tây.
a. Khi vật ở vị trí cân bằng: \(F_{đ h} = P = m g = 0 , 5.10 = 5\) N
Theo Định luật Hooke: \(F_{đ h} = k . \mid \Delta l \mid \Rightarrow \mid \Delta l \mid = \frac{F_{đ h}}{k} = \frac{5}{100} = 0 , 05 m = 5 c m\)
Do lò xo bị biến dạng kéo nên \(\Delta l = 5 c m\)
\(\Delta l = l - l_{0} \Rightarrow l = l_{0} + \Delta l = 40 + 5 = 45 c m\)
b. Độ biến dạng của lò xo khi đó là:
\(\Delta l^{'} = l^{'} - l_{0} = 48 - 40 = 8 c m = 0 , 08 m\)
Theo Định luật Hooke: \(F_{đ h}^{'} = k . \mid \Delta l^{'} \mid = 100.0 , 08 = 8\) N
Khi vật ở vị trí cân bằng: \(F_{đ h}^{'} = P^{'} = 8\) N
Vậy khối lượng vật cần treo khi đó là:
\(m = \frac{P^{'}}{g} = \frac{8}{10} = 0 , 8 k g\)
Coi hệ gồm người và xe là một hệ kín.
Theo định luật bảo toàn động lượng ta có: \(m_{1} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{1} + m_{2} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \overset{\rightarrow}{\text{v}^{'}}\)
Chọn chiều dương là chiều chuyển động của xe.
a. Nếu người nhảy cùng chiều chuyển động của xe, ta có:
\(m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}^{'}\)
\(\Rightarrow \text{v}^{'} = \frac{m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{60.4 + 100.3}{60 + 100} = 3 , 375\) m/s
b. Nếu người nhảy ngược chiều chuyển động của xe, ta có:
\(- m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}^{'}\)
\(\Rightarrow \text{v}^{'} = \frac{- m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{- 60.4 + 100.3}{60 + 100} = 0 , 375\) m/s