Đinh Dương An

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đinh Dương An
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Tính sáng tạo có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong bối cảnh xã hội hiện đại không ngừng thay đổi và phát triển. Sáng tạo không chỉ giúp giới trẻ tìm ra những cách làm mới, giải pháp mới để giải quyết vấn đề mà còn góp phần khẳng định bản sắc cá nhân và tạo dấu ấn riêng trong học tập, công việc lẫn cuộc sống. Trong thời đại công nghệ số, sáng tạo là chìa khóa để thích nghi, đổi mới và tạo ra giá trị, từ đó góp phần thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Thế hệ trẻ với tư duy cởi mở, năng động và ham học hỏi chính là lực lượng nòng cốt đưa đất nước tiến lên bằng những ý tưởng táo bạo, khác biệt và hiệu quả. Bên cạnh đó, sáng tạo còn giúp các bạn trẻ nuôi dưỡng niềm đam mê, phát huy năng lực tiềm ẩn và không ngừng vượt qua giới hạn bản thân. Do đó, rèn luyện và phát triển tư duy sáng tạo là hành trang thiết yếu để thế hệ trẻ tự tin bước vào tương lai, làm chủ thời đại và góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp.

Câu 2:

Trong dòng chảy văn học Nam Bộ đậm đà bản sắc dân tộc, Nguyễn Ngọc Tư là một trong những cây bút đặc biệt, với giọng văn mộc mạc, trầm buồn nhưng đầy nhân văn. Truyện ngắn Biển người mênh mông là một minh chứng sinh động cho khả năng thấu hiểu và khắc họa con người miền sông nước của nhà văn. Qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư đã cho thấy những nét đẹp rất riêng của con người Nam Bộ – chất phác, giàu tình nghĩa, kiên cường trong nghịch cảnh nhưng cũng đầy những nỗi niềm cô độc và khát khao yêu thương.

Phi là một người trẻ sống giữa thành thị, mang trong mình nhiều tổn thương của quá khứ. Anh lớn lên thiếu vắng tình cảm gia đình, mẹ bỏ đi, ba xa cách, chỉ còn mỗi bà ngoại là chỗ dựa tinh thần. Khi bà mất, Phi trở nên lôi thôi, sống lặng lẽ, vật vờ giữa cuộc đời. Dẫu vậy, ẩn sâu trong vẻ ngoài bất cần ấy là một con người từng trải, hiểu chuyện và vẫn giữ lòng trắc ẩn, yêu thương. Từ chỗ xa cách, Phi dần gắn bó với ông Sáu Đèo – người hàng xóm già, nghèo khổ, cô đơn. Hành động nhận nuôi con bìm bịp giúp ông Sáu khi ông lên đường đi tìm vợ là biểu hiện đẹp của tình người, sự thủy chung và lòng bao dung mà Phi mang trong mình. Dù lặng thinh, Phi vẫn là hiện thân cho một thế hệ trẻ miền Nam đang loay hoay tìm chỗ đứng trong xã hội, nhưng vẫn không đánh mất phẩm chất nghĩa tình của quê hương mình.

Còn ông Sáu Đèo lại là hình ảnh thu nhỏ của một con người Nam Bộ xưa – chân thật, giản dị và sâu sắc. Cuộc đời ông là những chuyến trôi dạt trên sông nước, nghèo khó nhưng không bạc bẽo. Ông sống chan chứa tình cảm, yêu vợ đến mức bốn mươi năm vẫn miệt mài đi tìm chỉ để nói một lời xin lỗi. Đó là sự thủy chung, là trái tim nhạy cảm của một người từng có lỗi nhưng luôn day dứt, khát khao được bù đắp. Ông dọn nhà ba mươi ba lần, vẫn không ngừng hy vọng, vẫn sống với niềm tin mộc mạc nhưng sâu nặng. Khi biết mình yếu, ông lo cho con bìm bịp – sinh linh nhỏ bé gắn bó như một phần ký ức. Việc ông gửi gắm lại con vật ấy cho Phi không chỉ thể hiện niềm tin, mà còn như một sợi dây nối dài của tình người, của những điều tử tế còn sót lại trong cuộc sống.

Qua nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện buồn mà còn khắc họa vẻ đẹp tâm hồn của người Nam Bộ – bình dị nhưng sâu xa, chịu thương chịu khó nhưng cũng rất giàu lòng yêu thương và thủy chung. Trong biển người mênh mông, những con người tưởng chừng nhỏ bé ấy lại sáng lên bằng chính sự chân thành và nhân hậu của họ. Họ là chứng nhân của một vùng đất với văn hóa đậm đà nghĩa tình, nơi mà tình thân, tình xóm giềng và nghĩa vợ chồng vẫn là những điều thiêng liêng nhất giữa cuộc sống xô bồ, đổi thay.

Nguyễn Ngọc Tư, bằng lối viết tinh tế và thấm đẫm tình cảm, đã khiến người đọc không chỉ xúc động mà còn suy ngẫm về giá trị con người trong xã hội hiện đại. Dẫu bị bỏ rơi hay trôi dạt, nhân vật của chị vẫn biết yêu thương và sống vì người khác – đó cũng chính là tinh thần sống đẹp của người Nam Bộ bao đời nay.

Câu 1:

Tính sáng tạo có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong bối cảnh xã hội hiện đại không ngừng thay đổi và phát triển. Sáng tạo không chỉ giúp giới trẻ tìm ra những cách làm mới, giải pháp mới để giải quyết vấn đề mà còn góp phần khẳng định bản sắc cá nhân và tạo dấu ấn riêng trong học tập, công việc lẫn cuộc sống. Trong thời đại công nghệ số, sáng tạo là chìa khóa để thích nghi, đổi mới và tạo ra giá trị, từ đó góp phần thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Thế hệ trẻ với tư duy cởi mở, năng động và ham học hỏi chính là lực lượng nòng cốt đưa đất nước tiến lên bằng những ý tưởng táo bạo, khác biệt và hiệu quả. Bên cạnh đó, sáng tạo còn giúp các bạn trẻ nuôi dưỡng niềm đam mê, phát huy năng lực tiềm ẩn và không ngừng vượt qua giới hạn bản thân. Do đó, rèn luyện và phát triển tư duy sáng tạo là hành trang thiết yếu để thế hệ trẻ tự tin bước vào tương lai, làm chủ thời đại và góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp.

Câu 2:

Trong dòng chảy văn học Nam Bộ đậm đà bản sắc dân tộc, Nguyễn Ngọc Tư là một trong những cây bút đặc biệt, với giọng văn mộc mạc, trầm buồn nhưng đầy nhân văn. Truyện ngắn Biển người mênh mông là một minh chứng sinh động cho khả năng thấu hiểu và khắc họa con người miền sông nước của nhà văn. Qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư đã cho thấy những nét đẹp rất riêng của con người Nam Bộ – chất phác, giàu tình nghĩa, kiên cường trong nghịch cảnh nhưng cũng đầy những nỗi niềm cô độc và khát khao yêu thương.

Phi là một người trẻ sống giữa thành thị, mang trong mình nhiều tổn thương của quá khứ. Anh lớn lên thiếu vắng tình cảm gia đình, mẹ bỏ đi, ba xa cách, chỉ còn mỗi bà ngoại là chỗ dựa tinh thần. Khi bà mất, Phi trở nên lôi thôi, sống lặng lẽ, vật vờ giữa cuộc đời. Dẫu vậy, ẩn sâu trong vẻ ngoài bất cần ấy là một con người từng trải, hiểu chuyện và vẫn giữ lòng trắc ẩn, yêu thương. Từ chỗ xa cách, Phi dần gắn bó với ông Sáu Đèo – người hàng xóm già, nghèo khổ, cô đơn. Hành động nhận nuôi con bìm bịp giúp ông Sáu khi ông lên đường đi tìm vợ là biểu hiện đẹp của tình người, sự thủy chung và lòng bao dung mà Phi mang trong mình. Dù lặng thinh, Phi vẫn là hiện thân cho một thế hệ trẻ miền Nam đang loay hoay tìm chỗ đứng trong xã hội, nhưng vẫn không đánh mất phẩm chất nghĩa tình của quê hương mình.

Còn ông Sáu Đèo lại là hình ảnh thu nhỏ của một con người Nam Bộ xưa – chân thật, giản dị và sâu sắc. Cuộc đời ông là những chuyến trôi dạt trên sông nước, nghèo khó nhưng không bạc bẽo. Ông sống chan chứa tình cảm, yêu vợ đến mức bốn mươi năm vẫn miệt mài đi tìm chỉ để nói một lời xin lỗi. Đó là sự thủy chung, là trái tim nhạy cảm của một người từng có lỗi nhưng luôn day dứt, khát khao được bù đắp. Ông dọn nhà ba mươi ba lần, vẫn không ngừng hy vọng, vẫn sống với niềm tin mộc mạc nhưng sâu nặng. Khi biết mình yếu, ông lo cho con bìm bịp – sinh linh nhỏ bé gắn bó như một phần ký ức. Việc ông gửi gắm lại con vật ấy cho Phi không chỉ thể hiện niềm tin, mà còn như một sợi dây nối dài của tình người, của những điều tử tế còn sót lại trong cuộc sống.

Qua nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện buồn mà còn khắc họa vẻ đẹp tâm hồn của người Nam Bộ – bình dị nhưng sâu xa, chịu thương chịu khó nhưng cũng rất giàu lòng yêu thương và thủy chung. Trong biển người mênh mông, những con người tưởng chừng nhỏ bé ấy lại sáng lên bằng chính sự chân thành và nhân hậu của họ. Họ là chứng nhân của một vùng đất với văn hóa đậm đà nghĩa tình, nơi mà tình thân, tình xóm giềng và nghĩa vợ chồng vẫn là những điều thiêng liêng nhất giữa cuộc sống xô bồ, đổi thay.

Nguyễn Ngọc Tư, bằng lối viết tinh tế và thấm đẫm tình cảm, đã khiến người đọc không chỉ xúc động mà còn suy ngẫm về giá trị con người trong xã hội hiện đại. Dẫu bị bỏ rơi hay trôi dạt, nhân vật của chị vẫn biết yêu thương và sống vì người khác – đó cũng chính là tinh thần sống đẹp của người Nam Bộ bao đời nay.