

Trương Ngọc Toàn
Giới thiệu về bản thân



































bài 2 Câu 1. Viết đoạn văn khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ về việc con người phụ thuộc vào công nghệ AI: Trong thời đại công nghệ phát triển mạnh mẽ, trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng được ứng dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực, giúp con người tiết kiệm thời gian, nâng cao hiệu quả công việc. Tuy nhiên, việc quá phụ thuộc vào AI có thể dẫn đến những hệ quả tiêu cực. Khi con người lười suy nghĩ, ỷ lại vào máy móc, khả năng tư duy, sáng tạo có thể bị thui chột. Mặt khác, AI tuy thông minh nhưng không thể thay thế hoàn toàn cảm xúc, đạo đức và giá trị nhân văn. Nếu mất kiểm soát, con người có thể trở thành “nô lệ công nghệ”. Vì vậy, chúng ta cần sử dụng AI như một công cụ hỗ trợ, không để bản thân bị lệ thuộc, đồng thời bồi dưỡng kỹ năng mềm, tư duy phản biện để thích ứng với sự phát triển của công nghệ trong thời đại mới. câu 2 Bài thơ “Đừng chạm tay” là một tác phẩm giàu chất suy tưởng, chứa đựng nhiều lớp nghĩa sâu xa về con người, thời gian, ký ức và sự đồng cảm. Qua hình ảnh cụ già, con đường, và người khách, tác giả đã khắc họa một thế giới nội tâm đầy lặng lẽ và cảm động. Bài thơ không chỉ đặc sắc về nội dung mà còn gây ấn tượng bởi nghệ thuật biểu đạt tinh tế, giàu tính gợi mở. Về nội dung, “Đừng chạm tay” là một hành trình khám phá không gian và ký ức – nơi giao thoa giữa quá khứ và hiện tại, giữa người già và người lạ, giữa thế giới riêng tư và sự tò mò vô tình của người ngoài. Cụ già ngồi sưởi nắng trên con dốc – hình ảnh gợi ra sự tĩnh lặng, đơn độc nhưng cũng rất bình thản, như một biểu tượng cho lớp người từng trải, mang trong mình ký ức sâu đậm và đôi khi quá khứ ấy không cần phải được người khác chạm đến. Khi khách hỏi đường, cụ già chỉ tay – một cử chỉ đơn giản nhưng lại mở ra cả một không gian ký ức cá nhân. “Con đường” mà khách đi theo không phải là con đường hiện thực, mà là con đường từng in dấu bước chân của cụ, là con đường mang đậm dấu ấn riêng tư, gắn với một quá khứ mà có lẽ người ngoài không thể nào hiểu hết.
Đặc biệt, hình ảnh “con đường” xuất hiện nhiều lần, mang ý nghĩa biểu tượng cho cuộc đời, cho ký ức và những đoạn đời đã qua. Nó cũng là lời nhắc nhở về sự giới hạn trong việc hiểu và cảm thông với người khác – không phải ký ức nào cũng nên được khuấy lên, không phải ai cũng có thể bước vào thế giới nội tâm của người khác mà không gây tổn thương. Cái kết của bài thơ thật nhẹ mà đau đáu: “Khách định nói gì, nhưng nhận ra, có lẽ / Đừng khuấy lên kí ức một người già.” Đó là sự thức tỉnh, sự thấu cảm muộn màng của khách – một thái độ tôn trọng, chấp nhận lặng im trước những điều thiêng liêng, riêng tư thuộc về người khác. Về nghệ thuật, bài thơ mang đậm chất tự sự kết hợp với chất trữ tình sâu lắng. Giọng điệu nhẹ nhàng, trầm tư như một lời kể nhỏ, không cao trào, không kịch tính nhưng lại khiến người đọc lặng đi vì xúc động. Ngôn ngữ thơ giản dị nhưng hàm chứa nhiều tầng ý nghĩa. Tác giả sử dụng thủ pháp đối lập giữa “khách” và “cụ già”, giữa “hiện tại” và “quá khứ”, giữa “người đến” và “người đã đi qua” để tạo nên sự căng thẳng ngầm – điều làm nổi bật chủ đề về sự cách biệt giữa thế hệ, giữa sự hiểu và không hiểu. Hình ảnh thơ đậm chất biểu tượng: con dốc, ánh nắng, sương rơi, con đường, gió reo… – tất cả góp phần xây dựng một không gian mơ hồ, gợi nhớ và đầy cảm xúc. Một nét đặc sắc nữa trong nghệ thuật bài thơ là cách dẫn dắt tự nhiên mà tinh tế. Tác giả không kể lể dài dòng, không áp đặt tư tưởng, mà để người đọc tự ngấm, tự hiểu, tự chiêm nghiệm. Đây chính là điểm mạnh của bài thơ – sự mở ra những khoảng lặng để độc giả điền vào bằng chính cảm xúc và trải nghiệm của mình. Tóm lại, “Đừng chạm tay” không chỉ là một bài thơ về người già và ký ức, mà còn là một lời nhắc nhẹ nhàng, tinh tế về lòng tôn trọng, sự thấu cảm và ranh giới giữa con người với con người. Với nội dung sâu sắc và nghệ thuật thể hiện tinh tế, bài thơ xứng đáng là một tác phẩm gây nhiều xúc động trong lòng người đọc.
Câu 1. Phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản: Thuyết minh Câu 2. Nguyên nhân dẫn đến sự ra đời của ứng dụng Sakura AI Camera: Nhiều địa phương ở Nhật Bản không thể thu thập đầy đủ dữ liệu để bảo tồn hoa anh đào do thiếu lao động và ngân sách. Câu 3. Tác dụng của nhan đề và sapo: Nhan đề “Nhật Bản ứng dụng trí tuệ nhân tạo để bảo tồn hoa anh đào” cho thấy rõ nội dung và mục đích của bài viết, gây tò mò cho người đọc. Sapo (đoạn mở đầu): Giới thiệu một cách khái quát, hấp dẫn về phương pháp mới (dùng ảnh chụp điện thoại và AI) giúp người dân bảo vệ hoa anh đào, tạo sự gần gũi và lôi cuốn người đọc tiếp tục theo dõi. Câu 4. Tác dụng của việc sử dụng phương tiện phi ngôn ngữ (hình ảnh ứng dụng): Hình ảnh “Màn hình ứng dụng Sakura AI Camera” giúp người đọc dễ hình dung giao diện và cách thức hoạt động của ứng dụng. Tăng tính trực quan, hấp dẫn cho văn bản thông tin. Góp phần hỗ trợ nội dung bài viết và gợi sự tin tưởng vào công nghệ. Câu 5. Một số ý tưởng ứng dụng AI trong cuộc sống: Trong y tế: chẩn đoán bệnh qua hình ảnh, theo dõi sức khỏe từ xa. Trong giáo dục: thiết kế bài học cá nhân hóa, chấm điểm tự động. Trong nông nghiệp: giám sát mùa vụ, phát hiện sâu bệnh qua camera. Trong giao thông: điều phối xe thông minh, phát hiện vi phạm giao thông. Trong môi trường: theo dõi chất lượng không khí, phân loại rác bằng AI.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên là: Thuyết minh. Câu 2. Đối tượng thông tin của văn bản trên là: Hiện tượng thiên văn T Coronae Borealis (T CrB) – một nova tái phát sắp bùng nổ và có thể quan sát được từ Trái Đất. Câu 3. Phân tích hiệu quả của cách trình bày thông tin trong đoạn văn: “T CrB lần đầu được phát hiện vào năm 1866 bởi nhà thiên văn học người Ireland John Birmingham, nhưng phải đến đợt nova tiếp theo vào năm 1946, các nhà thiên văn học mới nhận ra rằng nó chỉ xuất hiện khoảng 80 năm một lần. Dựa trên chu kỳ đó, hiện nay chúng ta đã bước vào thời kỳ T CrB có thể bùng nổ trở lại bất cứ lúc nào.” Hiệu quả: Trình bày theo trình tự thời gian giúp người đọc hình dung rõ ràng về quá trình phát hiện và nghiên cứu hiện tượng. Thông tin cụ thể, có căn cứ khoa học (năm phát hiện, chu kỳ 80 năm) tạo nên sự tin cậy. Dẫn dắt tự nhiên từ quá khứ đến hiện tại, nhấn mạnh tính cấp thiết và hấp dẫn của hiện tượng sắp diễn ra. Kích thích sự chờ đợi và tò mò của người đọc, đồng thời làm nổi bật giá trị khoa học và hiếm gặp của sự kiện. Câu 4. Mục đích và nội dung của văn bản: Mục đích: Cung cấp thông tin khoa học cho bạn đọc về hiện tượng thiên văn sắp xảy ra – vụ nổ của nova T CrB. Nội dung: Giới thiệu đặc điểm, cơ chế hoạt động, chu kỳ bùng nổ, lịch sử quan sát và vị trí xuất hiện của T CrB trên bầu trời. Câu 5. Chỉ ra và phân tích tác dụng của các phương tiện phi ngôn ngữ: Phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng: Hình ảnh mô tả vị trí của T CrB trên bầu trời (theo Space.com). Tác dụng: Giúp người đọc dễ dàng hình dung và xác định vị trí của nova T CrB trong thực tế. Hỗ trợ trực quan cho nội dung văn bản, tăng tính hấp dẫn và hiệu quả truyền đạt. Góp phần làm rõ các mốc không gian trong bài viết, giúp người quan sát có thể chuẩn bị cho sự kiện thiên văn này.
Câu1
Trong hành trình cuộc đời rộng lớn và đầy biến động, mỗi người đều cần một “điểm neo” để giữ mình khỏi trôi dạt giữa những xoáy cuốn của thời gian và cảm xúc. “Điểm neo” có thể là gia đình, quê hương, một lý tưởng sống hay một người thân yêu – nơi ta tìm được sự bình yên, động lực và bản ngã đích thực của chính mình. Khi con người đối diện với khó khăn, thất bại hay mất phương hướng, chính “điểm neo” ấy sẽ giúp ta tìm lại phương hướng, vực dậy tinh thần và tiếp tục tiến bước. Đó cũng là nơi khơi nguồn cảm hứng, nhắc nhở ta lý do vì sao mình bắt đầu. Một cuộc đời thiếu điểm tựa sẽ dễ dẫn đến sự chơi vơi, mệt mỏi. Vì vậy, việc nhận diện và gìn giữ “điểm neo” ấy là điều vô cùng quan trọng, để mỗi chúng ta không bị lạc lối giữa bản đồ rộng lớn của những lựa chọn, thử thách và mơ ước. Hãy trân trọng nơi mình thuộc về – vì đó chính là khởi nguồn sức mạnh. Câu 2. (4.0 điểm) Phân tích những nét đặc sắc về nghệ thuật trong bài thơ “Việt Nam ơi” của Huy Tùng. Bài thơ “Việt Nam ơi” của Huy Tùng là một tác phẩm giàu chất trữ tình, thể hiện tình yêu tha thiết, lòng tự hào và niềm tin vào tương lai của đất nước. Không chỉ đặc sắc về nội dung, bài thơ còn gây ấn tượng mạnh bởi những thủ pháp nghệ thuật đầy tinh tế và hiệu quả. Trước hết, bài thơ sử dụng lối điệp cấu trúc “Việt Nam ơi!” như một tiếng gọi da diết vang lên từ trái tim người con đất Việt. Câu thơ ngắn, giàu cảm xúc, mang tính chất khẩu hiệu, vừa có tác dụng gợi nhịp điệu, vừa như một tiếng reo, tiếng hô vang đánh thức tình yêu quê hương trong lòng mỗi người. Việc lặp lại nhiều lần giúp tạo nên mạch cảm xúc xuyên suốt, thống nhất và bền chặt. Thứ hai, hình ảnh thơ mang tính biểu tượng và gợi cảm cao. Những hình ảnh như “lời ru của mẹ”, “cánh cò bay”, “truyền thuyết mẹ Âu Cơ”, “bốn ngàn năm”, “biển xanh”… vừa gần gũi vừa thiêng liêng, thể hiện sự gắn bó giữa quê hương và cá nhân. Đó là cách nhà thơ khéo léo dùng hình ảnh để gợi nhớ truyền thống, lịch sử, địa lý, văn hóa và hiện tại của dân tộc.