Bùi Phương Chi

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Bùi Phương Chi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)


Câu 1.

Đoạn trích "Thạch Sanh, Lý Thông" của Dương Thanh Bạch đã khắc họa một cách sinh động một giai đoạn đầy kịch tính trong câu chuyện cổ tích quen thuộc. Về nội dung, đoạn trích tập trung vào âm mưu hãm hại Thạch Sanh của Chằn tinh và Lý Thông, sự oan khuất của chàng, và bước ngoặt quan trọng nhờ tiếng đàn kỳ diệu. Tác giả đã làm nổi bật sự đối lập giữa cái ác độc, mưu mô (Chằn tinh, Lý Thông) và sự lương thiện, tài năng (Thạch Sanh, tiếng đàn). Đặc biệt, chi tiết tiếng đàn có sức mạnh cảm hóa, lay động lòng người, vượt qua không gian, thời gian để giải oan cho người hiền là một yếu tố đặc sắc, thể hiện niềm tin vào công lý và sức mạnh của cái thiện.

Về nghệ thuật, đoạn trích sử dụng thể thơ lục bát truyền thống một cách uyển chuyển, nhịp nhàng, tạo nên âm hưởng vừa kể chuyện vừa trữ tình. Ngôn ngữ thơ giản dị, dễ hiểu nhưng vẫn giàu sức gợi hình, gợi cảm, khắc họa rõ nét hành động, tâm trạng của nhân vật ("mặt xám mắt xanh", "buồn đâu xâm chiếm cõi lòng"). Yếu tố kì ảo (tiếng đàn vang xa, tác động đến công chúa) được sử dụng một cách tự nhiên, góp phần tăng thêm tính hấp dẫn và màu sắc cổ tích cho đoạn trích. Tóm lại, đoạn trích đã thành công trong việc tái hiện một phần hấp dẫn của câu chuyện Thạch Sanh, đồng thời thể hiện những đặc trưng nghệ thuật tiêu biểu của thơ lục bát và truyện cổ tích.

Câu 2.

bài làm

Trong guồng quay hối hả của xã hội hiện đại, khi mà tốc độ và hiệu quả được đặt lên hàng đầu, khái niệm "sống chậm" nổi lên như một nhu cầu thiết yếu, một sự lựa chọn mang tính cân bằng và hướng đến những giá trị sâu sắc hơn. Sống chậm không đồng nghĩa với việc lười biếng hay thụ động, mà là một thái độ sống tỉnh thức, chú trọng đến chất lượng của từng khoảnh khắc, thay vì chỉ mải miết chạy theo số lượng và những mục tiêu vật chất bề ngoài.

Một trong những lợi ích rõ ràng của việc sống chậm là giảm bớt căng thẳng và áp lực. Cuộc sống hiện đại với vô vàn deadline, thông tin và sự cạnh tranh dễ dàng đẩy con người vào trạng thái lo âu, mệt mỏi. Sống chậm giúp chúng ta có thời gian để hít thở sâu, suy ngẫm về những gì đang diễn ra, từ đó đưa ra những quyết định sáng suốt hơn và đối diện với khó khăn một cách bình tĩnh hơn. Khi không còn bị cuốn vào vòng xoáy của sự vội vã, chúng ta có cơ hội lắng nghe cơ thể và tâm hồn mình, nhận ra những nhu cầu thực sự và tránh được những tổn thương không đáng có.

Hơn nữa, sống chậm còn giúp chúng ta trân trọng hơn những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Đó có thể là một tách trà buổi sáng, một cuộc trò chuyện chân thành với người thân, hay vẻ đẹp của một bông hoa ven đường. Khi chậm lại, chúng ta có thời gian để cảm nhận, để thưởng thức những khoảnh khắc bình dị mà trước đây có lẽ đã bị bỏ qua trong sự vội vã. Chính những điều nhỏ bé này lại là những viên gạch xây nên hạnh phúc và sự hài lòng trong cuộc sống.

Bên cạnh đó, sống chậm còn tạo điều kiện cho sự sáng tạo và phát triển bản thân. Khi tâm trí không bị quá tải bởi những lo toan thường nhật, chúng ta có không gian để suy nghĩ sâu sắc hơn, khám phá những ý tưởng mới mẻ và nuôi dưỡng đam mê. Những hoạt động như đọc sách, thiền định, hay đơn giản là dành thời gian cho những sở thích cá nhân trở nên ý nghĩa hơn khi được thực hiện một cách chậm rãi và có ý thức.

Tuy nhiên, sống chậm trong xã hội hiện đại không phải là một điều dễ dàng. Áp lực từ công việc, từ những kỳ vọng của xã hội đôi khi khiến chúng ta cảm thấy khó khăn trong việc "dừng lại". Hơn nữa, trong một thế giới mà mọi thứ diễn ra với tốc độ chóng mặt, việc đi ngược lại dòng chảy đôi khi có thể bị coi là lạc hậu. Dẫu vậy, điều quan trọng là chúng ta cần nhận thức được giá trị thực sự của cuộc sống và tìm ra sự cân bằng phù hợp cho bản thân. Sống chậm không có nghĩa là ngừng lại, mà là điều chỉnh tốc độ để có thể đi xa hơn và ý nghĩa hơn.

Tóm lại, trong xã hội hiện đại đầy những bộn bề và áp lực, việc sống chậm mang đến những giá trị tinh thần to lớn. Nó giúp chúng ta giảm căng thẳng, trân trọng những điều bình dị, nuôi dưỡng sự sáng tạo và tìm lại sự kết nối sâu sắc với bản thân và thế giới xung quanh. Sống chậm là một nghệ thuật sống, một sự lựa chọn khôn ngoan để hướng đến một cuộc sống ý nghĩa và hạnh phúc hơn.


Câu 1. Thể thơ của văn bản là thơ lục bát. Bạn có thể dễ dàng nhận thấy sự phối hợp nhịp nhàng giữa dòng sáu tiếng và dòng tám tiếng trong toàn bộ đoạn trích.

Câu 2. Những phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản bao gồm:

* Tự sự: Văn bản kể lại một chuỗi các sự kiện liên tiếp, tạo thành một câu chuyện hoàn chỉnh.

* Miêu tả: Các chi tiết về không gian ("Chiều tàn hút gió cheo leo"), ngoại hình ("Lý Thông mặt xám mắt xanh"), âm thanh ("Đàn kêu tích tịch tình tang") được sử dụng để gợi hình, gợi cảm.

* Biểu cảm: Tình cảm, cảm xúc của các nhân vật được thể hiện qua ngôn ngữ và hành động ("Hồn oan vất vưởng", "Buồn đâu xâm chiếm cõi lòng", "Trong lòng chợt nhớ chợt thương").

Câu 3. Tóm tắt văn bản bằng những sự kiện chính:

Chằn tinh và đại bàng kết oán, bàn kế đổ tội giết công chúa cho Thạch Sanh. Chúng lấy trộm của cải bỏ vào lều Thạch Sanh khiến chàng bị Lý Thông xử án oan. Trong ngục, tiếng đàn của Thạch Sanh vang đến tai công chúa, giúp nàng nhận ra sự thật. Công chúa xin vua cha cho gọi Thạch Sanh đến để chàng giãi bày. Vua cha tin lời, phong Thạch Sanh làm phò mã và giao Lý Thông cho chàng xử tội. Thạch Sanh tha chết cho Lý Thông nhưng hắn vẫn bị sét đánh chết trên đường về quê.

Văn bản thuộc mô hình cốt truyện truyện cổ tích có yếu tố phiêu lưu và chiến công. Thạch Sanh trải qua oan trái, thử thách, lập chiến công và cuối cùng được hưởng hạnh phúc, kẻ ác bị trừng trị.

Câu 4. Một chi tiết kì ảo trong văn bản là tiếng đàn của Thạch Sanh có khả năng vang xa đến tận cung điện và tác động đến tâm trạng của công chúa.

Tác dụng của chi tiết này:

* Tạo bước ngoặt cho câu chuyện: Tiếng đàn là yếu tố then chốt giúp công chúa nhận ra sự oan khuất của Thạch Sanh, từ đó dẫn đến việc chàng được giải oan và minh oan. Nếu không có chi tiết này, Thạch Sanh có thể đã phải chịu án oan đến chết.

* Thể hiện sức mạnh của cái thiện: Tiếng đàn trong trẻo, lương thiện của Thạch Sanh có sức mạnh cảm hóa, lay động lòng người, vượt qua mọi khoảng cách địa lý và sự dối trá.

* Tăng tính hấp dẫn, ly kỳ cho câu chuyện: Yếu tố kì ảo này làm cho câu chuyện trở nên đặc sắc, khác biệt và thu hút sự chú ý của người đọc. Nó cũng góp phần tô đậm tính chất huyền thoại, cổ tích của tác phẩm.

Câu 5. So sánh văn bản với truyện cổ tích Thạch Sanh:

Điểm giống nhau:

* Nhân vật chính: Đều có nhân vật Thạch Sanh hiền lành, dũng cảm, tài giỏi và nhân vật Lý Thông gian xảo, độc ác.

* Tình huống cơ bản: Thạch Sanh bị Lý Thông hãm hại, bị vu oan và phải trải qua những thử thách.

* Chi tiết kì ảo: Đều có những yếu tố kì ảo như tiếng đàn thần, niêu cơm thần, thể hiện sức mạnh phi thường và yếu tố bất ngờ trong câu chuyện.

* Kết thúc: Cái thiện chiến thắng cái ác, Thạch Sanh được minh oan và hạnh phúc, Lý Thông bị trừng phạt.

Điểm khác nhau cơ bản:

* Mức độ chi tiết: Văn bản trích dẫn tập trung vào một giai đoạn cụ thể trong câu chuyện (từ khi Thạch Sanh bị vu oan đến khi Lý Thông bị trừng phạt), trong khi truyện cổ tích Thạch Sanh kể toàn bộ cuộc đời và những подвиг của chàng từ khi ra đời đến khi kết hôn.

* Một số chi tiết cụ thể:

* Trong văn bản, Chằn tinh và đại bàng chủ động cấu kết để hãm hại Thạch Sanh. Trong truyện cổ tích, Lý Thông thường lợi dụng sự ngây thơ, chất phác của Thạch Sanh để gây ra những tình huống bất lợi cho chàng.

* Cách công chúa nhận ra Thạch Sanh bị oan trong văn bản là nhờ tiếng đàn, trong khi truyện cổ tích có thể có thêm các chi tiết khác.

* Chi tiết Lý Thông bị sét đánh chết giữa đường chỉ xuất hiện trong văn bản này, không phải là một chi tiết phổ biến trong tất cả các dị bản của truyện cổ tích Thạch Sanh.

* Thể loại: Văn bản là một đoạn trích thơ lục bát, mang tính cô đọng và giàu cảm xúc hơn so với văn xuôi trong truyện cổ tích.

Hy vọng phần phân tích này giúp bạn hiểu rõ hơn về đoạn trích! Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào khác, đừng ngần ngại hỏi nhé.