

La Yến Nhi
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, con người đang sống giữa sự phát triển nhanh chóng của khoa học – công nghệ, toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế sâu rộng. Thế giới mở ra nhiều cơ hội nhưng đồng thời cũng đặt ra những thách thức to lớn, đặc biệt là nguy cơ mai một các giá trị văn hóa truyền thống. Trước thực trạng đó, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại không chỉ là trách nhiệm, mà còn là sứ mệnh thiêng liêng của mỗi cá nhân, mỗi cộng đồng dân tộc.
Văn hóa truyền thống là kết tinh của lịch sử, là sản phẩm của quá trình sáng tạo, tích lũy và truyền thừa qua nhiều thế hệ. Đó có thể là các giá trị vật thể như đình, chùa, đền miếu, trang phục dân tộc, nhạc cụ cổ truyền; cũng có thể là các giá trị phi vật thể như ngôn ngữ, tín ngưỡng, phong tục tập quán, đạo lý làm người, lễ hội, nghệ thuật dân gian… Những giá trị ấy không chỉ tạo nên bản sắc riêng của mỗi dân tộc mà còn là cội nguồn nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách con người. Vì thế, gìn giữ và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống chính là giữ gìn căn cước, bản sắc và linh hồn của dân tộc trong hành trình phát triển.
Trong bối cảnh hiện đại, khi lối sống thực dụng, văn hóa ngoại lai xâm nhập ngày càng sâu rộng thì văn hóa truyền thống càng đứng trước nguy cơ bị mai một. Không ít người trẻ ngày nay thờ ơ với di sản ông cha, xem nhẹ những tập tục, phong tục truyền thống, dẫn đến việc mất gốc trong nhận thức văn hóa. Nhiều lễ hội dân gian đang bị thương mại hóa, biến tướng. Các làng nghề truyền thống dần mai một vì thiếu người kế nghiệp. Tiếng Việt – linh hồn của văn hóa dân tộc – cũng đang bị pha tạp bởi lối nói tắt, nói lệch, vay mượn ngoại ngữ một cách thiếu kiểm soát. Tất cả những hiện tượng ấy đang gióng lên hồi chuông cảnh báo về sự mai một của các giá trị truyền thống trong xã hội hiện đại.
Tuy nhiên, không thể vì thế mà phủ nhận vai trò của hiện đại hóa. Thực tế cho thấy, chính nhờ sự phát triển của công nghệ, nhiều giá trị văn hóa truyền thống được bảo tồn và lan tỏa hiệu quả hơn. Các di sản được số hóa, lưu trữ, quảng bá rộng rãi trên các nền tảng số; nhiều lễ hội truyền thống được truyền hình trực tiếp, đưa đến gần hơn với giới trẻ. Sự kết hợp giữa hiện đại và truyền thống sẽ tạo ra những giá trị mới mẻ, phù hợp với nhu cầu thời đại nhưng vẫn giữ được hồn cốt văn hóa dân tộc.
Vậy, làm thế nào để gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống một cách hiệu quả trong đời sống hiện đại? Trước hết, cần có nhận thức đúng đắn về vai trò và giá trị của văn hóa truyền thống. Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần hiểu rằng: giữ gìn văn hóa là giữ gìn gốc rễ, là bảo vệ hồn cốt dân tộc. Nhà trường, gia đình và xã hội cần phối hợp trong giáo dục văn hóa truyền thống cho thế hệ trẻ thông qua hoạt động học tập, trải nghiệm thực tế, tổ chức lễ hội, giao lưu văn hóa.
Bên cạnh đó, các cơ quan chức năng cần có chính sách bảo tồn di sản hiệu quả, đầu tư vào việc phục dựng, tôn tạo các giá trị vật thể và phi vật thể. Cần tạo điều kiện để các nghệ nhân, người làm nghề truyền thống được tôn vinh và truyền dạy nghề. Đồng thời, cần tận dụng công nghệ hiện đại để bảo tồn và quảng bá văn hóa: số hóa di sản, tạo ứng dụng học tập về văn hóa dân tộc, truyền thông trên các nền tảng mạng xã hội để lan tỏa giá trị truyền thống đến cộng đồng, đặc biệt là giới trẻ.
Ngoài ra, cần khuyến khích sáng tạo văn hóa dựa trên nền tảng truyền thống. Nhiều nghệ sĩ, nhà thiết kế hiện nay đã làm sống lại trang phục dân tộc bằng cách cách tân phù hợp với đời sống hiện đại. Nhiều tác phẩm âm nhạc, điện ảnh khai thác chất liệu truyền thống nhưng thể hiện bằng ngôn ngữ nghệ thuật hiện đại đã góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa đương đại, đồng thời giữ gìn bản sắc văn hóa Việt Nam.
Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khép kín, bảo thủ hay ngăn cản giao lưu văn hóa quốc tế. Trái lại, trong quá trình hội nhập, việc gìn giữ bản sắc càng trở nên cấp thiết để mỗi dân tộc không bị hòa tan mà vẫn giữ được cá tính văn hóa riêng. Đó chính là cách để Việt Nam khẳng định vị thế và bản sắc trong cộng đồng văn hóa nhân loại.
Tóm lại, trong guồng quay của thời đại, việc giữ gìn và bảo vệ các giá trị văn hóa truyền thống là một nhiệm vụ cấp thiết, không chỉ vì hiện tại mà còn vì tương lai. Mỗi người cần ý thức được vai trò của bản thân trong công cuộc ấy – từ việc hiểu, trân trọng, thực hành đến sáng tạo và lan tỏa những giá trị tốt đẹp của dân tộc. Có như vậy, văn hóa truyền thống mới thực sự là ngọn đèn soi sáng hành trình phát triển bền vững và giàu bản sắc của đất nước trong thời đại mới.
Trong bài thơ Chân quê, nhân vật “em” là hình ảnh trung tâm, gợi nhiều suy ngẫm về sự thay đổi trong lối sống và tâm hồn của con người giữa bối cảnh nông thôn và thành thị. Trước hết, “em” là cô gái mang vẻ đẹp dịu dàng, thuần khiết của làng quê, từng gắn bó với những trang phục truyền thống: “yếm lụa sồi”, “dây lưng đũi”, “áo tứ thân”, “khăn mỏ quạ”, “quần nái đen”. Những chi tiết này không chỉ nói về hình thức bên ngoài mà còn là biểu tượng cho phẩm chất mộc mạc, chân thành và giản dị của người con gái quê. Tuy nhiên, chỉ sau một lần “đi tỉnh về”, “em” đã có sự thay đổi rõ rệt. “Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng”, “áo cài khuy bấm” – những yếu tố tượng trưng cho lối sống thành thị – đã khiến “em” trở nên xa lạ, không còn mang dáng vẻ xưa cũ mà “tôi” từng yêu mến. Sự thay đổi đó không hoàn toàn bị phê phán, nhưng qua ánh mắt tiếc nuối của “tôi”, người đọc cảm nhận được một nỗi buồn sâu lắng. Đó là nỗi buồn trước sự mai một của nét đẹp truyền thống, khi vẻ đẹp chân quê dần bị thay thế bởi những thứ hào nhoáng, kiểu cách. Nhân vật “em” vì thế không chỉ là một cô gái cụ thể, mà còn là biểu tượng cho sự chuyển mình của xã hội nông thôn trước làn sóng đô thị hóa, là đại diện cho những con người đang đứng giữa lựa chọn: giữ gìn cái cũ hay chạy theo cái mới. Nguyễn Bính đã khắc họa nhân vật “em” với tình cảm tha thiết, chân thành. Qua đó, ông không chỉ thể hiện tình yêu đôi lứa mà còn thể hiện tình yêu sâu nặng với quê hương, với những giá trị truyền thống mộc mạc. Nhân vật “em” vừa đáng yêu, vừa khiến người ta trăn trở – bởi sự thay đổi của “em” là hiện thân cho một vấn đề mang tính xã hội, văn hóa sâu sắc.
Bài thơ gửi gắm một thông điệp sâu sắc về giá trị của vẻ đẹp mộc mạc, chân chất trong tâm hồn và lối sống con người. Nguyễn Bính trân trọng và tha thiết giữ gìn nét quê mùa, giản dị – từ trang phục, phong thái đến lối sống – như một phần hồn cốt của người con gái thôn quê. Nhà thơ bày tỏ nỗi lo âu trước sự lai tạp, thay đổi của con người khi tiếp xúc với đời sống thị thành, hiện đại, từ đó kêu gọi hãy biết yêu, gìn giữ và trân trọng những gì thuộc về truyền thống, bản sắc dân tộc.
Câu thơ: “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ
- “Hương đồng gió nội” là hình ảnh ẩn dụ cho vẻ đẹp chân chất, mộc mạc, hồn quê trong tính cách, lối sống, tâm hồn người con gái thôn quê.
- Việc “bay đi ít nhiều” diễn tả sự thay đổi tinh tế, nhẹ nhàng nhưng đáng tiếc: người con gái sau khi “đi tỉnh về” đã mất đi phần nào nét chân quê vốn có, trở nên xa lạ hơn, pha trộn với sự hiện đại, kiểu cách.
- Câu thơ gợi nỗi buồn nhẹ, sự tiếc nuối cho những giá trị truyền thống đang dần phai nhạt trong cuộc sống hiện đại.
- Trang phục hiện đại, thành thị:
- Khăn nhung
- Quần lĩnh
- Áo cài khuy bấm
- Trang phục truyền thống, quê mùa:
- Cái yếm lụa sồi
- Cái dây lưng đũi
- Cái áo tứ thân
- Cái khăn mỏ quạ
- Cái quần nái đeo
Ý nghĩa đại diện của các loại trang phục:
- Trang phục hiện đại, thành thị đại diện cho sự thay đổi, mới mẻ, lối sống thị thành và phần nào thể hiện sự xa lạ với truyền thống, chất quê.
- Trang phục truyền thống, quê mùa đại diện cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của người phụ nữ nông thôn, đồng thời cũng là biểu tượng của những giá trị văn hóa dân gian và sự gắn bó với cội nguồn.
Những bộ trang phục ấy không chỉ là phương tiện thể hiện cá tính, mà còn phản ánh sự giằng co giữa cái mới và cái cũ, giữa truyền thống và hiện đại.
- Trang phục hiện đại, thành thị:
- Khăn nhung
- Quần lĩnh
- Áo cài khuy bấm
- Trang phục truyền thống, quê mùa:
- Cái yếm lụa sồi
- Cái dây lưng đũi
- Cái áo tứ thân
- Cái khăn mỏ quạ
- Cái quần nái đeo
Ý nghĩa đại diện của các loại trang phục:
- Trang phục hiện đại, thành thị đại diện cho sự thay đổi, mới mẻ, lối sống thị thành và phần nào thể hiện sự xa lạ với truyền thống, chất quê.
- Trang phục truyền thống, quê mùa đại diện cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của người phụ nữ nông thôn, đồng thời cũng là biểu tượng của những giá trị văn hóa dân gian và sự gắn bó với cội nguồn.
Những bộ trang phục ấy không chỉ là phương tiện thể hiện cá tính, mà còn phản ánh sự giằng co giữa cái mới và cái cũ, giữa truyền thống và hiện đại.
Viết theo thể thơ lục bát
Tình huống trên thể hiện một cách ứng xử sai trái và thiếu suy nghĩ của H, cần được xử lý nghiêm túc và có trách nhiệm.
Nhận xét:
- Việc M không hoàn thành nhiệm vụ là thiếu tinh thần trách nhiệm với nhóm, ảnh hưởng đến hiệu quả công việc chung.
- Tuy nhiên, hành động của H là phản ứng tiêu cực, mang tính xúc phạm cá nhân, xâm phạm quyền riêng tư và gây tổn thương cho người khác. Đăng thông tin cá nhân của người khác lên mạng mà không có sự cho phép là vi phạm đạo đức và có thể vi phạm pháp luật (Luật An ninh mạng).
- Việc H cho rằng mình “nói sự thật” không thể là lý do biện minh cho hành vi bôi nhọ, xúc phạm người khác trước cộng đồng.
Cách xử lý nếu là em: Trước hết, em sẽ khuyên H gỡ bài đăng ngay lập tức, đồng thời xin lỗi M vì hành động quá khích của mình.
- Sau đó, H nên nói chuyện thẳng thắn với M để góp ý về tinh thần làm việc, đồng thời có thể báo với giáo viên chủ nhiệm hoặc người phụ trách nhóm nếu tình trạng kéo dài.
- Nếu là người trong nhóm, em sẽ cố gắng giữ vai trò trung gian hòa giải, giúp hai bạn hiểu và tôn trọng nhau, cùng hướng đến lợi ích chung của nhóm.
- rút ra bài học
- Khi mâu thuẫn xảy ra, hãy chọn cách giải quyết bằng lý trí, tôn trọng lẫn nhau và giao tiếp trực tiếp. Mạng xã hội không phải nơi để trút giận hay bôi nhọ người khác. Học cách ứng xử văn minh chính là nền tảng để xây dựng một tập thể đoàn kết và bản thân trở nên trưởng thành hơn.
Tình huống trên thể hiện một cách ứng xử sai trái và thiếu suy nghĩ của H, cần được xử lý nghiêm túc và có trách nhiệm.
Nhận xét:
- Việc M không hoàn thành nhiệm vụ là thiếu tinh thần trách nhiệm với nhóm, ảnh hưởng đến hiệu quả công việc chung.
- Tuy nhiên, hành động của H là phản ứng tiêu cực, mang tính xúc phạm cá nhân, xâm phạm quyền riêng tư và gây tổn thương cho người khác. Đăng thông tin cá nhân của người khác lên mạng mà không có sự cho phép là vi phạm đạo đức và có thể vi phạm pháp luật (Luật An ninh mạng).
- Việc H cho rằng mình “nói sự thật” không thể là lý do biện minh cho hành vi bôi nhọ, xúc phạm người khác trước cộng đồng.
Cách xử lý nếu là em: Trước hết, em sẽ khuyên H gỡ bài đăng ngay lập tức, đồng thời xin lỗi M vì hành động quá khích của mình.
- Sau đó, H nên nói chuyện thẳng thắn với M để góp ý về tinh thần làm việc, đồng thời có thể báo với giáo viên chủ nhiệm hoặc người phụ trách nhóm nếu tình trạng kéo dài.
- Nếu là người trong nhóm, em sẽ cố gắng giữ vai trò trung gian hòa giải, giúp hai bạn hiểu và tôn trọng nhau, cùng hướng đến lợi ích chung của nhóm.
- rút ra bài học
- Khi mâu thuẫn xảy ra, hãy chọn cách giải quyết bằng lý trí, tôn trọng lẫn nhau và giao tiếp trực tiếp. Mạng xã hội không phải nơi để trút giận hay bôi nhọ người khác. Học cách ứng xử văn minh chính là nền tảng để xây dựng một tập thể đoàn kết và bản thân trở nên trưởng thành hơn.