

Nguyễn Kim Bảo Ngọc
Giới thiệu về bản thân



































Trong thư gửi các họa sĩ nhân dịp triển lãm hội họa, Bác Hồ đã căn dặn: “Văn hóa nghệ thuật cũng là một mặt trận. Anh chị em là chiến sĩ trên mặt trận ấy”. Quả thực, đấu tranh cho bản sắc dân tộc cũng là một khía cạnh của bảo vệ độc lập của đất nước. Việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc chính là nhiệm vụ hàng đầu của thế hệ trẻ ngày nay.
Trước hết, bản sắc văn hóa là linh hồn của một dân tộc, là yếu tố tạo nên sự khác biệt và sự đặc trưng riêng biệt so với các nền văn hóa khác. Bản sắc văn hóa thể hiện qua ngôn ngữ, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, và những giá trị đạo đức mà người dân duy trì qua nhiều thế hệ. Những yếu tố này không chỉ giúp con người nhận diện và tự hào về nguồn gốc của mình, mà còn là cầu nối để kết nối cộng đồng, thúc đẩy sự đoàn kết trong xã hội.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hội nhập quốc tế sâu rộng, văn hóa truyền thống đang phải đối mặt với không ít thách thức. Sự du nhập của văn hóa ngoại lai, lối sống thực dụng, sự phát triển mạnh mẽ của các phương tiện truyền thông hiện đại đôi khi khiến giới trẻ xa rời những giá trị truyền thống. Nhiều phong tục tốt đẹp dần bị mai một, nhiều di sản văn hóa vật thể và phi vật thể đứng trước nguy cơ bị lãng quên hoặc biến dạng. Nếu chúng ta không có những hành động thiết thực để bảo vệ và phát huy, những giá trị văn hóa độc đáo này có thể sẽ dần phai nhạt, thậm chí biến mất, để lại một khoảng trống tinh thần khó bù đắp.
Vậy, chúng ta cần làm gì để gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay? Trước hết, cần nâng cao nhận thức của toàn xã hội về vai trò và ý nghĩa của văn hóa truyền thống. Giáo dục trong nhà trường và cộng đồng cần chú trọng việc truyền đạt kiến thức về lịch sử, văn hóa dân tộc, khơi dậy lòng tự hào và ý thức trách nhiệm của mỗi người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Cần tạo điều kiện để các loại hình văn hóa truyền thống được bảo tồn và phát triển một cách sáng tạo, phù hợp với hơi thở của thời đại.
Bên cạnh đó, việc bảo tồn các di sản văn hóa vật thể như đình chùa, lăng tẩm, các công trình kiến trúc cổ cần được chú trọng đầu tư và quản lý hiệu quả. Đồng thời, cần có những chính sách hỗ trợ các nghệ nhân, những người đang nắm giữ và thực hành các di sản văn hóa phi vật thể như các loại hình nghệ thuật truyền thống, các nghề thủ công mỹ nghệ. Việc ứng dụng công nghệ thông tin và truyền thông hiện đại để quảng bá văn hóa truyền thống đến với công chúng trong nước và quốc tế cũng là một hướng đi quan trọng.
Hơn nữa, mỗi cá nhân cần chủ động tìm hiểu, trân trọng và thực hành những giá trị văn hóa truyền thống trong cuộc sống hàng ngày. Từ việc giữ gìn tiếng nói, trang phục dân tộc trong những dịp lễ hội, đến việc tham gia vào các hoạt động văn hóa cộng đồng, thưởng thức các loại hình nghệ thuật truyền thống... mỗi hành động nhỏ đều góp phần vào việc bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa quý báu của dân tộc.
Và tôi luôn cảm thấy tự hào khi mình là một con người Việt Nam. Tôi cũng ý thức được trách nhiệm về việc giữ gìn, phát triển bản sắc văn hoá dân tộc. Đó có thể là duy trì những phong tục, tập quán ở quê hương như tảo mộ, thờ cúng tổ tiên ngày Tết, ăn Rằm tháng giêng, tháng bảy, tham gia các hội diễn các làn điệu dân ca ví dặm. Những nét đẹp văn hoá ấy như là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần và làm phong phú thêm tâm hồn tôi.
Giữ gìn bản sắc văn hoá không chỉ là điều cần thiết mà còn thuộc về trách nhiệm của mỗi con người Việt Nam. Để có được bề dày về bản sắc văn hoá tốt đẹp là cả một quá trình của ông cha. Đó là quá trình “bốn ngàn năm Đất nước” mà nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã gợi nhắc cho mọi thế hệ qua lời thơ giàu cảm xúc:
“Em ơi em
Hãy nhìn rất xa
Vào bốn ngàn năm Đất Nước”
Không ai khác, chính chúng ta sẽ là người giữ gìn và viết tiếp những trang tiếp theo cho bản sắc văn hoá dân tộc. Hãy bắt đầu ngay từ việc điều chỉnh hành vi, ý thức của bản thân mình.
"Chân quê" của Nguyễn Bính vẽ nên một bức tranh tình yêu mộc mạc, tha thiết, nơi vẻ đẹp chân chất của người con gái quê được trân trọng hơn cả những hào nhoáng nơi tỉnh thành. Nhân vật "em" hiện lên qua lời chàng trai với những thay đổi đầy xót xa.Ban đầu, "em" là hình ảnh thân thương, gắn liền với những gì bình dị nhất của làng quê: "đợi em ở mãi con đê đầu làng", "cải yếm lụa sồi", "cải dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân", "cải áo tứ thân", "cải khăn mỏ quạ, cải quân nải đen". Trang phục ấy không chỉ là vẻ bề ngoài mà còn là biểu tượng cho nét đẹp truyền thống, cho tâm hồn thuần phác, đậm đà bản sắc quê hương.Thế nhưng, khi "em đi tỉnh về", sự thay đổi đã khiến chàng trai không khỏi ngỡ ngàng và có chút hụt hẫng. Chiếc "khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng", chiếc "áo cài khuy bấm" xa lạ đã làm mất đi vẻ đẹp mộc mạc, duyên dáng vốn có. Sự "rộn ràng" ấy đối lập với vẻ dịu dàng, kín đáo trước đây, khiến chàng trai cảm thấy "khổ tôi".Lời van nài "Em hãy giữ nguyên quê mùa" không chỉ là nỗi thất vọng về sự thay đổi trong trang phục mà còn là nỗi lo sợ về sự thay đổi trong tâm hồn. Chàng trai trân trọng vẻ đẹp chân quê, bởi đó là vẻ đẹp tự nhiên, không giả tạo, là sợi dây kết nối tình yêu của họ với cội nguồn. Hình ảnh "Hoa chanh nở giữa vườn chanh, Thầy u mình với chúng mình chân quê" là một sự khẳng định về sự hòa hợp, đồng điệu trong tâm hồn những con người chân chất.Tuy nhiên, câu thơ cuối "Hôm qua em đi tỉnh về, Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" lại gợi lên một nỗi buồn man mác. Sự thay đổi của "em" dù ít hay nhiều cũng đã làm phai nhạt đi "hương đồng gió nội" - những gì thân thuộc, quý giá của quê hương trong mối tình của họ. Nhân vật "em" trong bài thơ không chỉ là một người con gái cụ thể mà còn là biểu tượng cho sự thay đổi của những giá trị truyền thống trong bối cảnh xã hội đang dần đô thị hóa.
Một tác phẩm văn học thường có nhiều thông điệp. HS cần rút ra thông điệp từ nội dung tác phẩm và đưa ra lí giải hợp lí. Tác phẩm Chân quê có một số thông điệp như sau:
- Chúng ta cần có ý thức bảo vệ, giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống của quê hương, dân tộc.
- Chúng ta cần học được cách sống, ứng xử phù hợp với môi trường sống của mình.
- Biện pháp tu từ được sử dụng ở đây là ẩn dụ.
- "Hương đồng gió nội" là nét đặc trưng của vùng quê. Tác giả dùng "hương đồng gió nội" để ẩn dụ cho chất quê chân chất, thật thà, giản dị của em, nhằm nhấn mạnh dường như chỉ sau một ngày đi tỉnh về em đã đánh mất những giá trị văn hóa truyền thống, đặc trưng của con người quê hương mình.
Trong bài thơ tác giả liệt kê 2 kiểu loại trang phục, lần lượt đại diện cho thành thị (trang phục của tỉnh) và nông thôn (trang phục của quê).
- Trang phục của tỉnh: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm.
- Trang phục của quê: yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen.
em cảm giác về chất quê mộc mạc, giản dị, chân chất, thật thà của những con người sống ở nông thôn.
thể thơ tự do.
- Hành động của H là xâm phạm quyền riêng tư và danh dự của M, vi phạm quy định về an toàn thông tin cá nhân trên không gian mạng.
- M có thể nhờ giáo viên hoặc phụ huynh can thiệp để yêu cầu H gỡ bài, đồng thời cảnh báo H về hậu quả pháp lý nếu tiếp tục hành vi này.
- Nếu H vẫn không hợp tác, M có thể báo cáo nội dung vi phạm với nền tảng mạng xã hội hoặc cơ quan có thẩm quyền để được hỗ trợ xử lý.
a.
- Nhận xét:
+ Hành vi của B là xâm phạm quyền đảm bảo an toàn thư tín, điện tín, điện thoại của A.
+ Theo quy định của pháp luật, không ai được tự ý đọc, tiết lộ hoặc phát tán thông tin riêng tư của người khác khi chưa có sự đồng ý.
+ Việc chụp lại màn hình tin nhắn của A và gửi cho C có thể gây ảnh hưởng đến quyền riêng tư và danh dự của A.
+ Nếu tin nhắn có nội dung nhạy cảm, việc lan truyền có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như làm tổn thương tinh thần A, gây hiểu lầm hoặc mâu thuẫn trong quan hệ bạn bè.
- Cách xử lý:
+ Nếu là A, em sẽ yêu cầu B và C xóa hình ảnh tin nhắn, đồng thời nhắc nhở B về quyền riêng tư cá nhân.
+ Nếu B không hợp tác, em có thể báo cáo sự việc với giáo viên hoặc phụ huynh để được hỗ trợ.
+ Nếu là B, em sẽ nhận ra lỗi của mình, xin lỗi A và cam kết không tái phạm.
b.
- Nhận xét:
+ Hành động của H vi phạm quyền được đảm bảo an toàn thư tín vì H đã tự ý mở thư mà không có sự cho phép của người nhận (chú của H).
+ Pháp luật quy định mọi người đều có quyền bảo mật thư từ, việc tự ý mở thư của người khác là hành vi xâm phạm đời tư.
+ Hành vi này thể hiện sự thiếu tôn trọng quyền riêng tư và có thể làm mất lòng tin giữa các thành viên trong gia đình.
- Cách xử lý:
+ Nếu là H, em sẽ nhận lỗi và xin lỗi chú, đồng thời hứa sẽ không tái phạm.
+ Nếu là chú của H, em có thể nhắc nhở H về tầm quan trọng của quyền riêng tư và giải thích tại sao không được tự ý đọc thư của người khác.
+ Nếu thấy một phong thư không phải của mình, cách đúng đắn là giữ nguyên hiện trạng và đưa nó cho người nhận mà không mở ra.