Trần Xuân Mai

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Xuân Mai
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều giá trị mới mẻ, tiên tiến từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, giữa sự phát triển mạnh mẽ ấy, một câu hỏi lớn luôn được đặt ra: Làm sao để không đánh mất đi bản sắc dân tộc? Bởi vậy, Việc gin giữ và bảo vệ những văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân, mà còn là trách nhiệm thiêng liêng đối với cả cộng đồng và dân tộc.

Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là tiếng mẹ đẻ, trang phục dân tộc, phong tục tập quán, lễ hội cổ truyền, các làn điệu dân ca, kiến trúc, ẩm thực, hay lối ứng xử đậm chất “tình làng nghĩa xóm”… Tất cả tạo nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Đối với Việt Nam – một đất nước có nền văn hóa lâu đời – thì những giá trị truyền thống ấy càng trở nên thiêng liêng, cần được trân trọng và bảo tồn.

Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Lối sống nhanh, thực dụng, ảnh hưởng mạnh mẽ từ văn hóa ngoại lai khiến không ít người trẻ dần xa rời những giá trị cội nguồn. Những bộ áo dài, khăn đóng xưa kia trở nên hiếm hoi trong đời sống thường nhật; nhiều phong tục tốt đẹp bị coi là “lỗi thời”; không ít lễ hội dân gian bị thương mại hóa, mai một ý nghĩa ban đầu. Điều này không chỉ khiến văn hóa truyền thống bị phai nhạt, mà còn làm cho con người dần mất đi điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống.

Gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới, mà là biết lựa chọn nội dung và dung hòa giữa phân hóa và hiện đại.Trong đời sống hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể hiện đại hóa cách thể hiện văn hóa mà vẫn giữ được tinh thần cốt lõi của nó. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đưa hình ảnh áo dài, hoa sen, tranh dân gian vào các sản phẩm nghệ thuật đương đại; nhiều trường học tổ chức ngày hội văn hóa dân tộc; các lễ hội truyền thống được phục dựng, quảng bá trên nền tảng số… Tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho nỗ lực bảo tồn và phát huy di sản văn hóa.

Là thế hệ trẻ – những người làm chủ tương lai – mỗi chúng ta cần nâng cao ý thức giữ gìn văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: yêu tiếng Việt, tự hào khi mặc áo dài, hiểu và trân trọng các phong tục truyền thống của ông bà, tổ tiên. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng yêu nước, mà còn là cách để chúng ta gìn giữ “hồn cốt” dân tộc giữa một thế giới đầy biến động.

Nhận xét
- H có quyền cảm thấy bực bội vì M không hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng cách H xử lý sự bực bội lại thiếu tôn trọng, vi phạm đạo đức và pháp luật.

- Việc công khai số điện thoại cá nhân của người khác mà chưa được sự đồng ý là xâm phạm đời tư.

- Xúc phạm người khác và kêu gọi nhắn tin làm phiền là hành vi bắt nạt trên mạng và có thể gây tổn thương tâm lý nghiêm trọng cho M.

- Hành động đó có thể khiến H bị kỷ luật ở trường, mất uy tín, thậm chí vướng vào rắc rối pháp lý nếu M hoặc gia đình khiếu nại.

Nếu em là H:

- Trước hết, em không chia sẻ thông tin cá nhân của bạn lên mạng xã hội vì điều đó là sai.

- Nếu em thấy M không hợp tác, em sẽ trao đổi trực tiếp với M một cách bình tĩnh, hoặc báo với giáo viên phụ trách nhóm để cùng tìm cách giải quyết.

- Nếu lỡ đăng bài rồi, em sẽ xóa ngay bài viết, xin lỗi M và rút kinh nghiệm cho những lần sau.



a. nhận xét
Hành động của B là xâm phạm quyền riêng tư cá nhân của A. Dù A có sơ mi để điện thoại không khóa màn hình, nhưng B không có quyền mở và đọc tin nhắn riêng của bạn, càng không thể chụp lại và gửi cho người khác. Đây là hành vi thiếu tôn trọng quyền riêng tư, có thể gây ảnh hưởng xấu đến mối quan hệ bạn bè và tạo ra những hậu quả nghiêm trọng nếu thông tin trong tin nhắn dễ hiểu hoặc lan truyền.
nếu là B
Em sẽ không mở tin nhắn vì đó là chuyện riêng của A. Thay vào đó, em sẽ giúp A nhìn điện thoại hoặc gọi A quay lại nếu cảm thấy có điều gì quan trọng hoặc bất ngờ xảy ra.
b.Nhận xét:
Hành động của H là thiếu tôn trọng quyền riêng tư và không được phép lịch sự. Thư từ là tài sản cá nhân, dù để nơi công cộng cũng không có nghĩa là ai cũng được quyền đọc. Tò mò là bản năng của con người, nhưng cần biết Kiểm soát và xử lý mực đúng.

nếu em là H:
Em sẽ không mở thư để đưa vào và đưa ra chú thích hoặc thông báo rằng có thư đã gửi đến. Em sẽ tôn trọng quyền riêng tư và không để tăng tò mò mình làm điều sai.