Ma Thùy Linh

Giới thiệu về bản thân

Yêu đời
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

**Bài văn nghị luận: Gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại**


Trong thời đại hội nhập và phát triển không ngừng của thế giới, con người ngày càng tiếp cận với nhiều luồng văn hóa mới, hiện đại và đa dạng. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, vấn đề **gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống** lại trở nên cấp thiết và có ý nghĩa sâu sắc. Văn hóa truyền thống không chỉ là linh hồn của dân tộc mà còn là cội nguồn của bản sắc, nơi lưu giữ những tinh hoa, đạo lý, lối sống và tâm hồn của bao thế hệ người Việt.


**Giá trị văn hóa truyền thống** là toàn bộ những di sản vật thể và phi vật thể được hình thành, vun đắp qua bao đời như phong tục, tập quán, lễ hội, trang phục, ngôn ngữ, nghệ thuật dân gian, đạo lý ứng xử, tín ngưỡng… Chúng không chỉ làm nên bản sắc riêng của một dân tộc mà còn góp phần nuôi dưỡng tâm hồn, tạo nên lối sống nhân văn, nghĩa tình. Giữa xã hội hiện đại với nhịp sống hối hả, văn hóa truyền thống giúp con người tìm về sự cân bằng, giữ gìn cốt cách, đạo đức và lòng tự hào dân tộc.


Tuy nhiên, ngày nay, dưới tác động mạnh mẽ của toàn cầu hóa, nhiều giá trị truyền thống đang dần bị mai một. Không ít người trẻ ngày càng xa rời tiếng mẹ đẻ, thờ ơ với các lễ hội dân gian, không còn biết đến những trò chơi, câu ca dao hay phong tục cổ truyền của dân tộc. Thậm chí, có những người chạy theo trào lưu ngoại lai mà xem nhẹ, xem thường những giá trị xưa cũ. Đó là một thực trạng đáng lo ngại, bởi khi văn hóa truyền thống bị lãng quên cũng là lúc bản sắc dân tộc bị phai mờ.


Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, cái hiện đại. Điều quan trọng là phải **kế thừa có chọn lọc**, **hài hòa giữa truyền thống và hiện đại**. Chúng ta có thể mặc áo dài theo kiểu cách tân nhưng vẫn giữ được nét duyên dáng vốn có. Có thể tổ chức lễ hội theo cách mới nhưng vẫn đảm bảo giá trị cốt lõi. Việc giáo dục thế hệ trẻ về truyền thống dân tộc thông qua trường học, truyền thông, mạng xã hội… là vô cùng cần thiết. Mỗi người dân, đặc biệt là người trẻ, cần ý thức được trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn tiếng nói, phong tục, lối sống, tinh thần dân tộc của cha ông.


Bên cạnh đó, Nhà nước cần có chính sách đầu tư, bảo tồn và phát huy các di sản văn hóa, hỗ trợ nghệ nhân dân gian, phục dựng lễ hội truyền thống, phát triển du lịch văn hóa… Đó không chỉ là bảo tồn ký ức dân tộc, mà còn là cách để Việt Nam khẳng định vị thế của mình trong cộng đồng quốc tế bằng chính bản sắc riêng biệt.


Tóm lại, **gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống** là việc làm không chỉ mang tính trách nhiệm mà còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước. Trong dòng chảy hiện đại hôm nay, càng hội nhập sâu rộng, chúng ta càng cần ý thức sâu sắc rằng: **một dân tộc muốn vững mạnh phải biết tự hào và giữ gìn cội nguồn của mình.** Văn hóa truyền thống – chính là “hồn cốt” để một dân tộc không bị hòa tan.


Trong bài thơ *Chân quê* của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên là hình ảnh tiêu biểu cho người con gái thôn quê đang đứng giữa ranh giới của truyền thống và hiện đại. Trước đây, “em” mang vẻ đẹp chân chất, giản dị với chiếc áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen – tất cả đều gợi lên sự mộc mạc, duyên dáng của một cô gái quê. Thế nhưng, sau chuyến đi tỉnh, “em” đã thay đổi: mặc khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm – những trang phục thể hiện ảnh hưởng của lối sống đô thị. Qua hình ảnh đó, Nguyễn Bính không lên án hay phê phán sự thay đổi của “em”, mà bày tỏ nỗi tiếc nuối, xót xa khi vẻ đẹp “chân quê” dần phai nhạt. Nhân vật “em” chính là biểu tượng cho lớp người trẻ đang dần xa rời truyền thống, chạy theo cái mới mà đôi khi vô tình đánh mất vẻ đẹp thuần khiết ban đầu. Qua đó, nhà thơ không chỉ thể hiện tình cảm yêu thương, trân trọng vẻ đẹp quê mùa mà còn gửi gắm lời nhắn nhủ: hãy giữ gìn bản sắc truyền thống, bởi đó chính là nét đẹp bền vững và đáng quý nhất.


Bài thơ gửi gắm thông điệp hãy trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, chân thật của người phụ nữ và cuộc sống thôn quê truyền thống. Trong xã hội đang dần hiện đại hóa, con người dễ bị cuốn theo cái mới, cái hào nhoáng bên ngoài mà quên đi những giá trị xưa cũ – dù giản dị nhưng rất đáng quý. Qua nỗi tiếc nuối và lời tha thiết của người con trai, nhà thơ Nguyễn Bính nhấn mạnh rằng nét đẹp chân quê không chỉ là ngoại hình mà còn là tâm hồn, là cốt cách – thứ làm nên bản sắc và sự duyên dáng riêng của người con gái Việt Nam.

Câu thơ “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” sử dụng :biện pháp tu từ ẩn dụ và hoán dụ để diễn tả một cách tinh tế nỗi tiếc nuối của nhân vật trữ tình trước sự thay đổi của người con gái quê sau khi lên tỉnh; hình ảnh **“hương đồng gió nội”** vừa gợi vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết của làng quê, vừa tượng trưng cho tâm hồn trong sáng, giản dị của cô gái – nay đã phai nhạt “ít nhiều” theo bước chuyển mình của cuộc sống hiện đại.


Trong bài thơ **“Chân quê”** của Nguyễn Bính, có hai nhóm trang phục được nhắc đến, thể hiện sự đối lập giữa cái **quê mùa, mộc mạc** và cái **hiện đại, thành thị**:

**Các loại trang phục hiện đại (khi “em đi tỉnh về”):**

1.Khăn nhung

2. Quần lĩnh

3. Áo cài khuy bấm

**Đại diện cho:**

**Lối sống thị thành, hiện đại**, chịu ảnh hưởng của sự đổi thay, đô thị hóa.

* Sự **thay đổi trong gu thẩm mỹ và lối sống** của người con gái sau khi tiếp xúc với thành thị.

* Sự **xa rời cái đẹp truyền thống**, khiến nhân vật trữ tình cảm thấy tiếc nuối.

**Các loại trang phục truyền thống, quê mùa:**

1. Yếm lụa sồi

2. Dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân

3. Áo tứ thân

4. Khăn mỏ quạ

5. Quần nái đen

**Đại diện cho:**

* **Vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết, dịu dàng** của người con gái thôn quê.

* **Nét văn hóa truyền thống** gắn liền với làng quê Việt Nam.

* Những giá trị **chân chất, bình dị nhưng đầy duyên dáng**, làm nên cái gọi là “chân quê



Nhan đề **“Chân quê”** gợi cho em nhiều liên tưởng và cảm nhận sâu sắc về vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, thuần phác của con người và cuộc sống nơi thôn quê. Đây là một vẻ đẹp không tô vẽ, không cầu kỳ, gắn liền với truyền thống, với nếp sống bình dị mà thân thương.

Từ “chân” trong “chân quê” mang nghĩa là *chân thật, nguyên sơ*, còn “quê” là *làng quê*, là nơi chôn nhau cắt rốn, là không gian của đồng ruộng, lũy tre, con đê đầu làng, của những người nông dân mộc mạc. Kết hợp lại, “chân quê” gợi lên hình ảnh một người con gái thuần hậu, giữ gìn nếp sống quê mùa giản dị – từ cách ăn mặc với áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen đến cốt cách trong sáng, tự nhiên.

Nhan đề ấy khiến em liên tưởng đến một tình cảm chân thành và tha thiết mà người con trai dành cho người con gái quê. Anh yêu em không phải vì vẻ ngoài lộng lẫy, mà vì cái “quê” đáng quý – vì chính cái vẻ đẹp giản đơn nhưng đầy duyên ấy. Đó là vẻ đẹp mà khi em “đi tỉnh về”, dù có thay đổi theo thời cuộc, anh vẫn mong em gìn giữ: “Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa.”

Tóm lại, nhan đề **“Chân quê”** không chỉ nêu bật chủ đề của bài thơ – vẻ đẹp mộc mạc của người congái quê – mà còn gợi lên nỗi niềm yêu thương, trân trọng những gì thuộc về truyền thống, về nguồn cội.


-Hành động của H là sai vì đã xâm phạm quyền riêng tư của M và có hành vi xúc phạm, bôi nhọ người khác trên mạng xã hội. Dù M làm việc chậm trễ, H cũng không nên giải quyết bằng cách công khai thông tin cá nhân và kêu gọi người khác quấy rối. Điều này có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý và danh dự của M

- Nếu em là H, em sẽ bình tĩnh trao đổi trực tiếp với M để tìm ra giải pháp, có thể nhờ giáo viên hoặc các thành viên trong nhóm hỗ trợ để phân chia công việc hợp lý hơn. Nếu đã đăng bài lên mạng, em sẽ chủ động gỡ bỏ và xin lỗi M để tránh gây thêm tổn thương

-Nếu em là M, em sẽ cảm thấy rất khó chịu và tổn thương vì bị công khai thông tin cá nhân lên mạng xã hội với những lời lẽ xúc phạm. Tuy nhiên, thay vì tranh cãi hay phản ứng tiêu cực, em sẽ bình tĩnh nói chuyện với H, yêu cầu bạn gỡ bài và giải thích rằng việc này ảnh hưởng đến em như thế nào. Nếu H vẫn không chịu gỡ, em sẽ nhờ giáo viên hoặc người có thẩm quyền can thiệp để giải quyết. Đồng thời, em cũng sẽ xem lại trách nhiệm của mình trong dự án nhóm, cố gắng hoàn thành công việc đúng hạn để tránh gây khó chịu cho các thành viên khác

-Hành động của H là sai vì đã xâm phạm quyền riêng tư của M và có hành vi xúc phạm, bôi nhọ người khác trên mạng xã hội. Dù M làm việc chậm trễ, H cũng không nên giải quyết bằng cách công khai thông tin cá nhân và kêu gọi người khác quấy rối. Điều này có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý và danh dự của M

- Nếu em là H, em sẽ bình tĩnh trao đổi trực tiếp với M để tìm ra giải pháp, có thể nhờ giáo viên hoặc các thành viên trong nhóm hỗ trợ để phân chia công việc hợp lý hơn. Nếu đã đăng bài lên mạng, em sẽ chủ động gỡ bỏ và xin lỗi M để tránh gây thêm tổn thương

-Nếu em là M, em sẽ cảm thấy rất khó chịu và tổn thương vì bị công khai thông tin cá nhân lên mạng xã hội với những lời lẽ xúc phạm. Tuy nhiên, thay vì tranh cãi hay phản ứng tiêu cực, em sẽ bình tĩnh nói chuyện với H, yêu cầu bạn gỡ bài và giải thích rằng việc này ảnh hưởng đến em như thế nào. Nếu H vẫn không chịu gỡ, em sẽ nhờ giáo viên hoặc người có thẩm quyền can thiệp để giải quyết. Đồng thời, em cũng sẽ xem lại trách nhiệm của mình trong dự án nhóm, cố gắng hoàn thành công việc đúng hạn để tránh gây khó chịu cho các thành viên khác