

Hà Thu Phương
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của thời gian và sự phát triển mạnh mẽ của xã hội hiện đại, con người ngày càng có xu hướng hội nhập sâu rộng với thế giới. Cùng với đó, nhiều giá trị mới, lối sống hiện đại và văn hóa ngoại lai được du nhập. Tuy nhiên, giữa làn sóng hội nhập ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là điều cần thiết mà còn là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi cá nhân trong cộng đồng dân tộc.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành và lưu truyền qua nhiều thế hệ, bao gồm ngôn ngữ, phong tục tập quán, lễ hội, trang phục, kiến trúc, nghệ thuật dân gian, tín ngưỡng, văn học dân tộc,… Đó là cội nguồn, là bản sắc riêng biệt tạo nên một cộng đồng dân tộc. Gìn giữ văn hóa truyền thống chính là giữ gìn linh hồn, bản sắc và niềm tự hào dân tộc, là sự tiếp nối quá khứ để định hình tương lai. Trong đời sống hiện đại, những giá trị văn hóa truyền thống đang chịu nhiều thách thức. Một bộ phận giới trẻ ngày càng thờ ơ với các giá trị xưa cũ, chạy theo trào lưu hiện đại, thậm chí có hiện tượng coi thường văn hóa dân tộc. Nhiều lễ hội cổ truyền bị thương mại hóa, những làn điệu dân ca, trò chơi dân gian hay phong tục tập quán truyền thống dần mai một. Trước thực trạng ấy, gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không còn là một lời kêu gọi mà đã trở thành một nhu cầu cấp thiết. Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khép kín hay bảo thủ, mà phải biết chắt lọc, kế thừa và làm mới những giá trị ấy sao cho phù hợp với thời đại. Chúng ta có thể tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa trong trường học, khuyến khích mặc trang phục truyền thống trong dịp lễ, đưa nghệ thuật dân gian vào các chương trình giải trí hiện đại… Công nghệ có thể trở thành một công cụ hữu ích để bảo tồn văn hóa, thông qua số hóa di sản, quảng bá văn hóa Việt ra thế giới. Mỗi cá nhân cũng có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống bằng cách tự hào và thực hành các giá trị ấy trong đời sống hàng ngày, từ cách ăn nói, cư xử đến việc trân trọng nguồn cội. Gìn giữ văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại chính là cách để chúng ta khẳng định bản sắc dân tộc giữa một thế giới đa dạng và không ngừng biến động. Đó cũng là cách để con người hôm nay kết nối với cội nguồn, làm giàu thêm tâm hồn và góp phần xây dựng một xã hội vừa hiện đại, vừa đậm đà bản sắc. Mỗi người trẻ hôm nay cần ý thức rõ trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn những giá trị ấy , bởi nếu mất đi văn hóa, dân tộc sẽ mất đi linh hồn.
Trong dòng chảy không ngừng của thời gian và sự phát triển mạnh mẽ của xã hội hiện đại, con người ngày càng có xu hướng hội nhập sâu rộng với thế giới. Cùng với đó, nhiều giá trị mới, lối sống hiện đại và văn hóa ngoại lai được du nhập. Tuy nhiên, giữa làn sóng hội nhập ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là điều cần thiết mà còn là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi cá nhân trong cộng đồng dân tộc.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành và lưu truyền qua nhiều thế hệ, bao gồm ngôn ngữ, phong tục tập quán, lễ hội, trang phục, kiến trúc, nghệ thuật dân gian, tín ngưỡng, văn học dân tộc,… Đó là cội nguồn, là bản sắc riêng biệt tạo nên một cộng đồng dân tộc. Gìn giữ văn hóa truyền thống chính là giữ gìn linh hồn, bản sắc và niềm tự hào dân tộc, là sự tiếp nối quá khứ để định hình tương lai. Trong đời sống hiện đại, những giá trị văn hóa truyền thống đang chịu nhiều thách thức. Một bộ phận giới trẻ ngày càng thờ ơ với các giá trị xưa cũ, chạy theo trào lưu hiện đại, thậm chí có hiện tượng coi thường văn hóa dân tộc. Nhiều lễ hội cổ truyền bị thương mại hóa, những làn điệu dân ca, trò chơi dân gian hay phong tục tập quán truyền thống dần mai một. Trước thực trạng ấy, gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không còn là một lời kêu gọi mà đã trở thành một nhu cầu cấp thiết. Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khép kín hay bảo thủ, mà phải biết chắt lọc, kế thừa và làm mới những giá trị ấy sao cho phù hợp với thời đại. Chúng ta có thể tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa trong trường học, khuyến khích mặc trang phục truyền thống trong dịp lễ, đưa nghệ thuật dân gian vào các chương trình giải trí hiện đại… Công nghệ có thể trở thành một công cụ hữu ích để bảo tồn văn hóa, thông qua số hóa di sản, quảng bá văn hóa Việt ra thế giới. Mỗi cá nhân cũng có thể góp phần gìn giữ văn hóa truyền thống bằng cách tự hào và thực hành các giá trị ấy trong đời sống hàng ngày, từ cách ăn nói, cư xử đến việc trân trọng nguồn cội. Gìn giữ văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại chính là cách để chúng ta khẳng định bản sắc dân tộc giữa một thế giới đa dạng và không ngừng biến động. Đó cũng là cách để con người hôm nay kết nối với cội nguồn, làm giàu thêm tâm hồn và góp phần xây dựng một xã hội vừa hiện đại, vừa đậm đà bản sắc. Mỗi người trẻ hôm nay cần ý thức rõ trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn những giá trị ấy , bởi nếu mất đi văn hóa, dân tộc sẽ mất đi linh hồn.
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình ảnh tiêu biểu cho người con gái nông thôn đang đứng trước sự thay đổi của thời đại. Ban đầu, “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, chân chất, mang đậm hương vị thôn quê qua những hình ảnh như “áo cánh nâu”, “khăn mỏ quạ”, “yếm lụa sồi”. Đó là vẻ đẹp dịu dàng, giản dị mà nhà thơ vô cùng trân quý và nâng niu. Tuy nhiên, theo dòng chảy của thời gian, “em” dần thay đổi, khoác lên mình những trang phục kiểu cách như “áo dài the”, “khăn nhung”, “áo cài khuy bướm”. Sự thay đổi đó khiến tác giả cảm thấy tiếc nuối vì “hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”. Qua nhân vật “em”, Nguyễn Bính không chỉ khắc họa một cô gái đang mất dần vẻ đẹp chân quê, mà còn thể hiện nỗi niềm đau đáu trước sự mai một của những giá trị truyền thống. Nhân vật “em” vì thế trở thành biểu tượng cho sự giằng xé giữa cái cũ và cái mới, giữa truyền thống và hiện đại trong xã hội đương thời.
Hãy trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, thuần khiết của con người và cuộc sống thôn quê, đừng chạy theo những hào nhoáng, hình thức xa lạ với truyền thống.
Hoán dụ: “Hương đồng gió nội” là hình ảnh hoán dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất, giản dị của người con gái thôn quê.
Nhân hóa: Cụm từ “bay đi ít nhiều” khiến “hương đồng gió nội” như có sức sống, có hành động, góp phần tăng chiều sâu biểu cảm.
Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: “Bay đi ít nhiều” gợi sự thay đổi, phai nhạt dần của những nét đẹp quê mùa truyền thống, không nói trực tiếp mà dùng hình ảnh “hương bay” để gợi cảm xúc.
Thể hiện sự tiếc nuối của tác giả trước sự thay đổi của người con gái quê khi dần mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc. Làm nổi bật chủ đề của bài thơ: sự đối lập giữa cái “chân quê” và cái “thành thị”, giữa truyền thống và hiện đại.
Hoán dụ: “Hương đồng gió nội” là hình ảnh hoán dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất, giản dị của người con gái thôn quê.
Nhân hóa: Cụm từ “bay đi ít nhiều” khiến “hương đồng gió nội” như có sức sống, có hành động, góp phần tăng chiều sâu biểu cảm.
Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: “Bay đi ít nhiều” gợi sự thay đổi, phai nhạt dần của những nét đẹp quê mùa truyền thống, không nói trực tiếp mà dùng hình ảnh “hương bay” để gợi cảm xúc.
Thể hiện sự tiếc nuối của tác giả trước sự thay đổi của người con gái quê khi dần mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc. Làm nổi bật chủ đề của bài thơ: sự đối lập giữa cái “chân quê” và cái “thành thị”, giữa truyền thống và hiện đại.
Hoán dụ: “Hương đồng gió nội” là hình ảnh hoán dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất, giản dị của người con gái thôn quê.
Nhân hóa: Cụm từ “bay đi ít nhiều” khiến “hương đồng gió nội” như có sức sống, có hành động, góp phần tăng chiều sâu biểu cảm.
Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: “Bay đi ít nhiều” gợi sự thay đổi, phai nhạt dần của những nét đẹp quê mùa truyền thống, không nói trực tiếp mà dùng hình ảnh “hương bay” để gợi cảm xúc.
Thể hiện sự tiếc nuối của tác giả trước sự thay đổi của người con gái quê khi dần mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc. Làm nổi bật chủ đề của bài thơ: sự đối lập giữa cái “chân quê” và cái “thành thị”, giữa truyền thống và hiện đại.
Hoán dụ: “Hương đồng gió nội” là hình ảnh hoán dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất, giản dị của người con gái thôn quê.
Nhân hóa: Cụm từ “bay đi ít nhiều” khiến “hương đồng gió nội” như có sức sống, có hành động, góp phần tăng chiều sâu biểu cảm.
Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: “Bay đi ít nhiều” gợi sự thay đổi, phai nhạt dần của những nét đẹp quê mùa truyền thống, không nói trực tiếp mà dùng hình ảnh “hương bay” để gợi cảm xúc.
Thể hiện sự tiếc nuối của tác giả trước sự thay đổi của người con gái quê khi dần mất đi vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc. Làm nổi bật chủ đề của bài thơ: sự đối lập giữa cái “chân quê” và cái “thành thị”, giữa truyền thống và hiện đại.
Khăn nhưng, quần lĩnh,áo, cái yếm,cái dây lưng đũi ,áo tứ thân ,khăn mỏ quạ,cái quần nái đen
Đại diện cho : Trang phục mộc mạc
Tình cảm mộc mạc,chân thành ,tha thiết