

Ma Quỳnh Trang
Giới thiệu về bản thân



































Trong thời đại mà sự ổn định thường được xem là an toàn, không ít người trẻ lại dần rơi vào trạng thái sống “qua ngày”, ngại thay đổi, ngại bước ra khỏi vùng an toàn để đối mặt với thử thách. “Hội chứng Ếch luộc” – ẩn dụ cho sự chết dần trong cảm giác thoải mái giả tạo – là một lời cảnh tỉnh sâu sắc. Là một người trẻ, tôi tin rằng, giữa ổn định và phát triển, tôi chọn sự đổi thay – vì đó là cách duy nhất để trưởng thành thực sự trong một thế giới luôn vận động.
Lối sống an nhàn, ổn định – không hẳn là tiêu cực. Ai cũng có quyền mưu cầu cuộc sống bình yên, ít áp lực. Tuy nhiên, nếu sự ổn định đó trở thành một cái cớ để trì trệ, lười biếng, không còn khao khát học hỏi hay vượt giới hạn, thì đó lại là biểu hiện của sự thụt lùi. Một con ếch bị luộc trong nồi nước nóng dần lên mà không nhận ra nguy hiểm, chính là hình ảnh đáng sợ của những người tưởng rằng mình đang sống yên ổn, nhưng thật ra đang chết dần trong sự cũ kỹ, nhạt nhòa.
Ngược lại, sống sẵn sàng thay đổi không có nghĩa là luôn phải liều lĩnh hay vội vàng. Đó là tinh thần dám thử sức, dám bước ra khỏi vùng an toàn, dám chấp nhận thất bại để học được điều mới. Trong một xã hội cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, ai dừng lại là tự đào thải mình. Kiến thức luôn đổi mới, công nghệ liên tục thay đổi, nhu cầu của con người cũng không ngừng biến động – nếu không chịu thích nghi, làm sao tồn tại lâu dài?
Bản thân tôi từng có lúc nghĩ rằng chỉ cần làm một công việc ổn định, có thu nhập đều, sống một cuộc đời giản dị là đủ. Nhưng tôi nhận ra: nếu không học thêm kỹ năng mới, không mở rộng mối quan hệ, không trau dồi tư duy, thì một ngày nào đó, chính sự ổn định hôm nay sẽ trở thành rào cản ngày mai. Thế giới không dừng lại để đợi bất kỳ ai.
Chọn sống sẵn sàng thay đổi không có nghĩa là lúc nào cũng phải “lao đầu” vào thử thách. Quan trọng là phải biết đâu là thời điểm nên bước ra, đâu là lúc cần kiên nhẫn. Phát triển bản thân không chỉ nằm ở việc chuyển việc hay thay đổi môi trường sống, mà còn nằm ở cách ta học từ thất bại, làm mới tư duy và nuôi dưỡng tinh thần cầu tiến mỗi ngày.
Tóm lại, “hội chứng Ếch luộc” là lời nhắc nhở cho mỗi người trẻ: đừng để sự thoải mái hôm nay trở thành cái bẫy của sự tầm thường ngày mai. Trong một thế giới đang chuyển mình từng giờ, ổn định không còn là điểm đến, mà chỉ nên là điểm dừng tạm thời để tiếp tục hành trình phát triển. Là người trẻ, tôi chọn thay đổi – không phải vì tôi không sợ thất bại, mà vì tôi sợ một ngày mình nhìn lại và thấy mình đã đứng yên quá lâu.
Ngày nay, khi thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh trong khoảng từ năm 1997 đến 2012 – đang dần trở thành lực lượng lao động chính và tiếng nói mới trong xã hội, thì cũng là lúc họ phải đối mặt với không ít định kiến tiêu cực. Những cụm từ như “lười biếng”, “thiếu kiên nhẫn”, “sống ảo”, “đề cao cái tôi”… thường xuyên được gắn lên người trẻ như một thứ nhãn dán vội vàng. Từ góc nhìn của một người thuộc Gen Z, tôi cho rằng những định kiến ấy chưa phản ánh đúng bản chất của thế hệ này, mà chủ yếu xuất phát từ sự khác biệt trong tư duy, môi trường sống và cách tiếp cận vấn đề giữa các thế hệ.
Gen Z sinh ra và lớn lên trong thời đại công nghệ số, nơi thông tin bùng nổ và thế giới thay đổi từng ngày. Khác với các thế hệ trước – những người quen với tư duy ổn định, dài hạn – Gen Z trưởng thành trong môi trường linh hoạt, biến động và đầy thách thức. Chính vì thế, họ buộc phải thích nghi nhanh, chủ động học hỏi và tìm kiếm giá trị sống theo cách riêng. Họ không ngại rẽ hướng, từ chối những khuôn mẫu cũ, và dám theo đuổi những lựa chọn khác biệt để tìm ra con đường phù hợp với bản thân. Thế nhưng, chính sự khác biệt ấy lại dễ bị hiểu lầm là thiếu kiên định hay “chạy theo trào lưu”.
Thực tế, rất nhiều người trẻ Gen Z đang chứng minh khả năng sáng tạo, tư duy phản biện và tinh thần làm việc độc lập ấn tượng. Họ khởi nghiệp từ khi còn rất trẻ, làm chủ các nền tảng số, học tập liên ngành, kết hợp giữa đam mê và công nghệ để tạo ra giá trị. Gen Z cũng là thế hệ mạnh dạn nói về sức khỏe tâm lý, quyền bình đẳng, môi trường, phát triển bền vững… – những vấn đề mà trước đây ít được quan tâm. Nếu như sự im lặng từng được xem là “trưởng thành” thì nay, sự thẳng thắn của Gen Z lại bị đánh giá là “thiếu tôn trọng”, “cứng đầu”. Đây không phải là sai lầm, mà là hệ quả của sự không thấu hiểu giữa các thế hệ.
Tuy nhiên, công bằng mà nói, Gen Z cũng có những hạn chế thật sự: dễ mất kiên nhẫn, thiếu kỹ năng mềm, bị ảnh hưởng bởi mạng xã hội, đôi khi đặt cái tôi quá cao. Nhưng thay vì quy chụp và phủ nhận, người lớn nên trở thành người định hướng, đồng hành để người trẻ hoàn thiện bản thân. Bởi không ai hoàn hảo từ khi bắt đầu, và Gen Z – giống như mọi thế hệ – cần thời gian để học hỏi và trưởng thành.
Tóm lại, Gen Z không phải là một thế hệ “vấn đề” như nhiều định kiến vẫn gán cho họ. Họ chỉ đang lớn lên và sống khác đi trong một thời đại khác biệt. Để hiểu Gen Z, hãy nhìn họ bằng con mắt cởi mở hơn, thay vì chiếc kính soi lỗi. Vì chỉ khi được tin tưởng và trao cơ hội, người trẻ mới có thể phát huy hết giá trị và trở thành niềm tự hào của tương lai.
Trong cuộc sống, giao tiếp là cầu nối giữa người với người, và góp ý, nhận xét là một phần không thể thiếu trong quá trình tương tác ấy. Tuy nhiên, việc góp ý trước đám đông – nơi có sự hiện diện của nhiều người – lại là một vấn đề nhạy cảm, đòi hỏi sự cân nhắc kỹ lưỡng. Bởi lẽ, cách ta lựa chọn để góp ý không chỉ ảnh hưởng đến hiệu quả của lời nói mà còn tác động trực tiếp đến cảm xúc, danh dự và mối quan hệ giữa người với người.
Góp ý là một hành động mang tính xây dựng, nhằm giúp người khác nhận ra thiếu sót và hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, khi góp ý trước đám đông, lời nói dù thiện chí đến đâu cũng dễ khiến người tiếp nhận cảm thấy xấu hổ, tổn thương hoặc bị đánh giá. Con người ai cũng có lòng tự trọng, và khi bị chỉ ra lỗi lầm một cách công khai, đặc biệt là trước nhiều người, cảm giác thất vọng, giận dữ hay thậm chí là mất niềm tin vào bản thân rất dễ xuất hiện. Thay vì tạo nên sự thay đổi tích cực, lời góp ý thiếu tinh tế trong bối cảnh đông người có thể gây ra tác dụng ngược.
Hơn nữa, góp ý trước đám đông đôi khi trở thành một cách thể hiện quyền lực, thể hiện cái tôi thay vì thực sự mong muốn người khác tiến bộ. Điều này dễ dẫn đến việc người nghe cảm thấy bị chỉ trích hơn là được giúp đỡ. Trong môi trường học đường, chẳng hạn, một học sinh bị giáo viên phê bình trước lớp có thể cảm thấy xấu hổ, tự ti, thậm chí sinh ra tâm lý chống đối. Tương tự, nơi công sở, việc nhận xét công khai có thể gây căng thẳng, mất đoàn kết nội bộ.
Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng trong một số trường hợp, góp ý công khai là cần thiết. Chẳng hạn, khi hành vi của một cá nhân ảnh hưởng đến tập thể hoặc vi phạm quy định chung, việc nhận xét trước đám đông có thể giúp răn đe, nâng cao nhận thức và trách nhiệm. Tuy nhiên, kể cả khi buộc phải đưa ra lời góp ý trước tập thể, người nói cũng cần thể hiện sự tôn trọng, dùng lời lẽ khéo léo, mang tính xây dựng thay vì công kích, đả kích cá nhân.
Vì thế, điều quan trọng không chỉ nằm ở việc “nói gì” mà còn là “nói như thế nào”, “nói ở đâu” và “nói khi nào”. Một lời góp ý đúng lúc, đúng chỗ, riêng tư và chân thành sẽ giúp người khác dễ tiếp thu hơn, đồng thời giữ gìn được mối quan hệ tốt đẹp giữa các cá nhân. Biết góp ý đúng cách là biểu hiện của trí tuệ cảm xúc, của sự tôn trọng và yêu thương con người.
Tóm lại, góp ý, nhận xét người khác là điều cần thiết trong bất kỳ mối quan hệ nào. Nhưng góp ý trước đám đông lại là một hành động đòi hỏi sự cân nhắc, tế nhị và thấu hiểu. Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác để lựa chọn cách góp ý phù hợp – bởi lời nói có thể nâng đỡ, nhưng cũng có thể làm tổn thương một tâm hồn.