

Bùi Yến Ngọc
Giới thiệu về bản thân



































“Văn hóa là gốc rễ của dân tộc, là bản sắc làm nên sự khác biệt.” Trong bối cảnh hội nhập và phát triển mạnh mẽ của xã hội hiện đại, khi con người ngày càng tiếp cận với nhiều luồng văn hóa khác nhau, thì việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở thành một vấn đề cấp thiết, đòi hỏi sự quan tâm của toàn xã hội. Chúng ta cần nhận thức rõ tầm quan trọng của việc bảo tồn văn hóa truyền thống, đồng thời tìm ra những giải pháp phù hợp để những giá trị đó không bị mai một mà vẫn có thể phát triển, hòa nhập một cách hài hòa với cuộc sống hiện đại.
Văn hóa truyền thống là hệ thống các giá trị vật chất và tinh thần được hình thành trong suốt chiều dài lịch sử của một dân tộc. Nó bao gồm phong tục, tập quán, lễ hội, nghệ thuật, kiến trúc, ẩm thực, ngôn ngữ, tín ngưỡng... Những giá trị này không chỉ phản ánh lối sống, tư duy của cha ông ta mà còn thể hiện bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam. Bên cạnh đó, văn hóa truyền thống còn mang trong mình những giá trị nhân văn sâu sắc như lòng yêu nước, tinh thần cộng đồng, đạo lý làm người…
Tuy nhiên, thực trạng hiện nay cho thấy văn hóa truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Giới trẻ ngày càng thờ ơ với các loại hình nghệ thuật truyền thống như chèo, tuồng, hát xẩm… Nhiều lễ hội truyền thống bị biến tướng, thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các giá trị đạo đức, lối sống giản dị, khiêm nhường đang dần bị thay thế bởi sự thực dụng, lối sống gấp và ảnh hưởng nặng nề từ văn hóa ngoại lai. Nguyên nhân của thực trạng này đến từ quá trình toàn cầu hóa mạnh mẽ, sự du nhập ồ ạt của các yếu tố ngoại lai, cũng như sự thiếu quan tâm của gia đình và nhà trường trong giáo dục truyền thống văn hóa cho thế hệ trẻ.
Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là việc làm hết sức cần thiết. Trước hết, đó là bản sắc để phân biệt dân tộc ta với các dân tộc khác trên thế giới. Bản sắc ấy giúp mỗi người Việt tự hào về cội nguồn, về những giá trị mà cha ông đã xây dựng qua hàng nghìn năm. Văn hóa truyền thống còn là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn, giúp con người vững vàng vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Nó cũng là hành trang quý giá để dân tộc ta hội nhập với thế giới một cách vững vàng, không bị hòa tan. Như trong các cuộc thi sắc đẹp quốc tế, hình ảnh áo dài, nón lá và các di sản văn hóa đã giúp bạn bè thế giới hiểu hơn về Việt Nam. Hay trong thời chiến, những làn điệu dân ca, những câu hò, lời ru chính là nguồn động viên tinh thần to lớn cho quân dân cả nước.
Để gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống, chúng ta cần có những giải pháp cụ thể và hiệu quả. Trước tiên, việc giáo dục văn hóa truyền thống cần được chú trọng hơn trong gia đình và nhà trường. Các phương tiện truyền thông cần tăng cường tuyên truyền về các giá trị văn hóa truyền thống thông qua các chương trình truyền hình, phim ảnh, game show,... Nhà nước cần có chính sách hỗ trợ, tôn vinh các nghệ nhân, bảo tồn làng nghề truyền thống. Đồng thời, khuyến khích sáng tạo các sản phẩm văn hóa mới mang đậm bản sắc dân tộc để thu hút giới trẻ. Nhiều địa phương đã xây dựng các khu du lịch văn hóa, các lễ hội dân gian để quảng bá và phát triển kinh tế dựa trên giá trị truyền thống.
Tuy có ý kiến cho rằng việc quá chú trọng vào văn hóa truyền thống sẽ khiến xã hội bị chậm phát triển, lạc hậu, nhưng thực chất, gìn giữ văn hóa không đồng nghĩa với bảo thủ. Đó là sự trân trọng những giá trị tốt đẹp đã được chứng minh qua thời gian, đồng thời biết chọn lọc, tiếp thu tinh hoa của thời đại mới để làm phong phú thêm bản sắc dân tộc.
Gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống là trách nhiệm của mỗi chúng ta. Mỗi người cần có ý thức tìm hiểu, trân trọng và truyền bá văn hóa dân tộc, đồng thời tích cực tham gia vào các hoạt động bảo tồn và phát huy văn hóa. Bởi lẽ, như Bác Hồ từng căn dặn:
"Dân ta phải biết sử ta
Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam."
Trong bài thơ "Chân quê", nhân vật "em" hiện lên với hai hình ảnh đối lập: một bên là vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của người con gái thôn quê với "yếm lụa sồi", "áo tứ thân", "khăn mỏ quạ, quần nái đen"; một bên là sự thay đổi khi "đi tỉnh về" với "khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng", "áo cài khuy bấm". Sự thay đổi này khiến tác giả không khỏi xót xa, lo lắng. Tác giả trân trọng vẻ đẹp chân quê của "em", bởi đó không chỉ là vẻ đẹp hình thức mà còn là vẻ đẹp tâm hồn, là bản sắc văn hóa của dân tộc. Chính vì vậy, tác giả tha thiết "van em" hãy "giữ nguyên quê mùa", bởi "Thầy u mình với chúng mình chân quê". Qua hình ảnh nhân vật "em", Nguyễn Bính đã gửi gắm tình yêu sâu sắc với quê hương, đồng thời thể hiện nỗi lo lắng về sự mai một của những giá trị văn hóa truyền thống trong xã hội hiện đại.
Thông điệp của bài thơ "Chân quê" là:
Bài thơ gửi gắm thông điệp về sự trân trọng vẻ đẹp giản dị, mộc mạc và chân chất của người con gái quê, đồng thời phê phán sự chạy theo lối sống thành thị, xa rời nét đẹp truyền thống. Qua đó, nhà thơ Nguyễn Bính thể hiện mong muốn giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và vẻ đẹp chân quê trong tâm hồn và cách sống của con người Việt Nam.
Biện pháp tu từ: Ẩn dụ và nhân hóa.
Phân tích tác dụng:
Câu thơ sử dụng hình ảnh “hương đồng gió nội” để ẩn dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, chân chất của người con gái quê.
Việc “bay đi ít nhiều” gợi sự thay đổi, phai nhạt của những giá trị truyền thống trước lối sống hiện đại, kiểu cách.
Qua đó, tác giả thể hiện nỗi tiếc nuối và mong muốn gìn giữ nét đẹp chân quê trong tâm hồn và cách sống.
Các loại trang phục được nhắc đến trong bài thơ
1. Khăn nhung
2. Quần lĩnh
3. Áo cài khuy bấm
4. Áo cánh
5. Cái yếm lụa sồi
6. Cái dây lưng
7. Áo tứ thân
8. Cái khăn mỏ quạ
9. Cái quần nái đen
Những trang phục này đại diện cho điều gì?
Các trang phục như khăn nhung, quần lĩnh, áo khuy bấm, yếm lụa, dây lưng... đại diện cho sự hiện đại, thành thị, kiểu cách, không còn giữ nét truyền thống.
Các trang phục như áo cánh, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen đại diện cho vẻ đẹp chân chất, giản dị, mộc mạc, đậm chất quê hương – đó là “chân quê”.
Hình ảnh "chân quê" không chỉ là hình ảnh của người thôn quê mà còn là một biểu tượng của nét đẹp truyền thống, bình dị và đáng trân trọng trong tâm hồn người việt nam
Thể thơ lục bát