

Lê Linh Đan
Giới thiệu về bản thân



































Trong thời đại công nghệ số phát triển vượt bậc, thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh từ khoảng năm 1997 đến 2012 – đang từng bước khẳng định vị trí của mình trong xã hội. Tuy nhiên, song song với những đóng góp tích cực, thế hệ này lại không ít lần bị “gắn mác” bởi những định kiến tiêu cực như lười biếng, sống ảo, thiếu kiên trì, chạy theo chủ nghĩa cá nhân,… Vậy, những đánh giá đó có thật sự khách quan hay chỉ là sự phiến diện?
Trước hết, cần nhìn nhận rằng việc đánh giá cả một thế hệ thông qua vài hiện tượng cá biệt là điều thiếu công bằng. Trong bất kỳ thời đại nào cũng có những người trẻ mắc sai lầm, sống lệch lạc hoặc đi theo những xu hướng tiêu cực. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc phủ nhận hoàn toàn những giá trị mà Gen Z đang tạo ra. Gen Z là thế hệ sinh ra và lớn lên cùng với internet, mạng xã hội, trí tuệ nhân tạo,… Họ tiếp cận kiến thức toàn cầu nhanh chóng, có tư duy cởi mở và luôn sẵn sàng đổi mới. Rất nhiều bạn trẻ Gen Z hiện nay là những startup thành công, những người tiên phong trong sáng tạo nội dung, người truyền cảm hứng về học tập, khởi nghiệp, lối sống xanh…
Không thể phủ nhận rằng, trong một xã hội phát triển nhanh như hiện nay, một bộ phận Gen Z dễ rơi vào trạng thái hoang mang, mất phương hướng. Một số bạn chạy theo hình thức, sống ảo, hoặc có xu hướng “cá nhân hóa” quá mức. Nhưng đây là hệ quả của việc tiếp xúc với lượng thông tin khổng lồ mỗi ngày, chứ không phải bản chất của cả một thế hệ. Quan trọng hơn cả, những người trẻ ấy vẫn đang dần học cách kiểm soát bản thân, biết lắng nghe và điều chỉnh hành vi, khát khao khẳng định giá trị cá nhân thông qua hành động thiết thực.
Thay vì chỉ trích hay quy chụp, xã hội cần có cái nhìn đa chiều và công tâm hơn với Gen Z. Họ là kết quả của sự chuyển mình toàn diện trong giáo dục, văn hóa, công nghệ và cả kinh tế. Sự khác biệt trong cách sống, cách nghĩ và cách làm việc của Gen Z không đồng nghĩa với việc họ kém cỏi. Đó là cách họ thích nghi và sáng tạo để tồn tại trong một thế giới đầy biến động.
Với tư cách là một người trẻ thuộc thế hệ Gen Z, tôi tự hào khi thấy rất nhiều bạn bè đồng trang lứa đang không ngừng nỗ lực học tập, làm việc và khẳng định bản thân. Chúng tôi không mong muốn sự khen ngợi thái quá, cũng không sợ lời chê bai, mà chỉ hy vọng nhận được sự đồng hành, thấu hiểu và hỗ trợ từ thế hệ đi trước.
Tóm lại, Gen Z không hoàn hảo, nhưng cũng không đáng bị phủ nhận. Mỗi thế hệ đều có ưu và nhược điểm riêng, và điều quan trọng là biết nhìn nhận khách quan, nuôi dưỡng sự tiến bộ thay vì đóng khung trong định kiến. Hãy cho Gen Z cơ hội để thể hiện mình, vì họ chính là tương lai của đất nước.
Trong đời sống hàng ngày, việc góp ý hay nhận xét người khác là điều cần thiết để xây dựng tập thể, hoàn thiện bản thân và giúp nhau tiến bộ. Tuy nhiên, việc góp ý trước đám đông lại là một vấn đề gây tranh cãi: có người cho rằng đó là hành động thẳng thắn và minh bạch, nhưng cũng không ít người cảm thấy bị tổn thương, xấu hổ. Vậy chúng ta nên nhìn nhận việc này như thế nào?
Góp ý là hành động xuất phát từ mong muốn người khác sửa sai, phát triển và hoàn thiện. Khi được góp ý một cách chân thành và đúng lúc, người được góp ý có thể nhìn ra điểm yếu của mình để thay đổi. Trong nhiều trường hợp, góp ý trước đám đông giúp tránh lặp lại lỗi sai, tạo bài học chung cho cả tập thể. Ví dụ, một giáo viên nhận xét học sinh trước lớp để các bạn khác cùng rút kinh nghiệm, hay một người lãnh đạo phê bình công khai một sai sót để nhấn mạnh tính nghiêm túc trong công việc.
Tuy nhiên, góp ý trước đám đông cần rất thận trọng. Không phải ai cũng đủ bản lĩnh để tiếp nhận lời nhận xét một cách bình tĩnh trước nhiều người. Có những lời góp ý nếu không được lựa chọn ngôn từ phù hợp có thể vô tình trở thành lời phê phán, khiến người bị góp ý cảm thấy tổn thương, tự ti, hoặc thậm chí dẫn đến căng thẳng, xung đột. Nhất là trong môi trường học đường hay công sở, nơi tôn trọng và giữ thể diện cho người khác là điều vô cùng quan trọng. Chúng ta từng chứng kiến không ít tình huống một người bị phê bình gay gắt giữa tập thể, dẫn đến sự rạn nứt trong mối quan hệ, thậm chí mất niềm tin vào bản thân.
Vì vậy, điều quan trọng không nằm ở việc góp ý công khai hay riêng tư, mà là cách góp ý. Nếu lời nhận xét thể hiện sự thiện chí, tôn trọng và mang tính xây dựng, người tiếp nhận sẽ dễ dàng chấp nhận và thay đổi. Ngược lại, nếu lời góp ý mang tính chê bai, hạ thấp, nó sẽ phản tác dụng. Thay vì tập trung vào lỗi sai, chúng ta nên hướng đến giải pháp, khuyến khích sự tiến bộ. Trong một số trường hợp, việc góp ý riêng, nhẹ nhàng lại mang đến hiệu quả lớn hơn gấp nhiều lần.
Tôi cho rằng, là người trẻ trong xã hội hiện đại, mỗi chúng ta cần học cách giao tiếp khéo léo và thấu cảm. Khi góp ý, hãy đặt mình vào vị trí của người khác để chọn cách nói phù hợp. Đôi khi, một lời góp ý đúng lúc, đúng cách không chỉ giúp người khác tiến bộ mà còn thể hiện sự tử tế và trưởng thành trong nhân cách.
Tóm lại, góp ý là hành động tích cực nếu được thực hiện đúng cách. Việc góp ý trước đám đông không phải lúc nào cũng sai, nhưng cần sự tinh tế, khéo léo và quan trọng nhất là xuất phát từ lòng tôn trọng và mong muốn người khác tốt lên. Trong mọi trường hợp, lời nói nên đi kèm với sự hiểu biết và yêu thương.
Trong cuộc sống hiện đại, ai cũng mong muốn có được sự ổn định, an toàn và thoải mái. Tuy nhiên, sự an nhàn kéo dài quá mức đôi khi lại trở thành chiếc “bẫy ngọt ngào” khiến con người mất đi khát vọng vươn lên, dần chìm vào sự trì trệ. Cụm từ “Hội chứng Ếch luộc” là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, chỉ những người đắm chìm trong vùng an toàn mà không nhận ra nguy cơ đang tiệm cận. Là một người trẻ, tôi cho rằng trong thời đại đầy biến động như hiện nay, sống an nhàn chưa chắc là hạnh phúc, mà đôi khi cần dũng cảm thay đổi để phát triển bản thân.
“Hội chứng Ếch luộc” bắt nguồn từ một thí nghiệm nổi tiếng: nếu thả một con ếch vào nồi nước sôi, nó sẽ lập tức nhảy ra để thoát thân; nhưng nếu cho vào nồi nước mát và đun nhỏ lửa, con ếch sẽ dần thích nghi với nhiệt độ, không nhận ra sự thay đổi và cuối cùng bị nấu chín. Cũng giống như vậy, con người nếu quá quen với cuộc sống ổn định, ít thử thách, sẽ dần mất đi động lực phấn đấu, không còn ý thức phát triển bản thân, đến khi nhận ra thì đã quá muộn.
Trong thực tế, không ít người trẻ ngày nay rơi vào trạng thái này. Họ bằng lòng với một công việc đủ sống, lặp lại một lịch trình đơn điệu mỗi ngày, ngại thay đổi, sợ thử thách. Nhưng cuộc sống vốn không ngừng chuyển động. Nếu ta không tiến, người khác sẽ vượt lên trước. Việc sống mãi trong một môi trường ổn định có thể khiến ta tụt hậu, kỹ năng bị bào mòn, và tâm hồn trở nên cằn cỗi.
Ngược lại, khi dám bước ra khỏi vùng an toàn, con người có cơ hội trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành. Những thay đổi – dù ban đầu mang lại cảm giác bất an – lại chính là chất xúc tác để ta khám phá tiềm năng của bản thân. Một sinh viên dám đi du học, một người trẻ dám thử sức ở một lĩnh vực mới, hay đơn giản là dám đặt ra mục tiêu cao hơn mỗi ngày – tất cả đều là biểu hiện của tinh thần cầu tiến và sẵn sàng phát triển.
Tôi tin rằng, sống không có nghĩa là chỉ tồn tại. Sống là không ngừng khám phá và làm mới chính mình. Chúng ta hoàn toàn có thể tìm thấy sự an yên trong tâm hồn mà vẫn không ngừng cố gắng để trở nên tốt hơn từng ngày. Điều quan trọng là biết cân bằng giữa nghỉ ngơi và thử thách, giữa hiện tại và tương lai. Không ai bắt buộc ta phải thay đổi tất cả, nhưng cũng đừng để bản thân ngủ quên trong sự thoải mái quá lâu.
Tóm lại, “Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh tỉnh đáng suy ngẫm cho những ai đang sống an nhàn mà không đặt ra mục tiêu phát triển. Trong một thế giới không ngừng biến đổi, lựa chọn dám thay đổi, dám bước ra khỏi vùng an toàn chính là cách để người trẻ khẳng định bản thân và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.