

Đỗ Thiện Nhân
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Bài làm
Đoạn thơ trích từ “Phía sau làng” của Trương Trọng Nghĩa gợi lên nỗi hoài niệm sâu sắc và xót xa về sự đổi thay của làng quê trước làn sóng hiện đại hóa. Hình ảnh người trữ tình “đi về phía tuổi thơ” là hành trình trở lại với quá khứ, với những ký ức hồn nhiên, mộc mạc. Tuy nhiên, đó không phải là hành trình đầy ấm áp mà là một chuyến đi mang nhiều tiếc nuối. Những đứa bạn phải “rời làng kiếm sống”, thiếu nữ thôi hát dân ca, những lũy tre biến mất... Tất cả là minh chứng cho sự mai một của giá trị truyền thống, của văn hóa quê hương đang dần bị lấn át bởi nhịp sống hiện đại. Nhà cửa chen chúc mọc lên thay cho cánh đồng xưa, khiến nhà thơ mang theo “nỗi buồn ruộng rẫy” lên phố. Nghệ thuật đối lập giữa “xưa” và “nay”, hình ảnh gần gũi, lời thơ mộc mạc mà giàu cảm xúc đã tạo nên một bản “ngân vọng buồn” về nỗi nhớ làng, về khát khao giữ gìn nét đẹp văn hóa nông thôn đang phai nhòa trong dòng chảy thời gian.
Câu 2: Bài làm
Trong thời đại công nghệ số bùng nổ, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống con người hiện đại. Facebook, TikTok, Instagram, X (Twitter)... không chỉ là công cụ giải trí mà còn là nền tảng giao tiếp, chia sẻ thông tin và thể hiện bản thân vô cùng mạnh mẽ. Tuy nhiên, bên cạnh mặt tích cực, mạng xã hội cũng đặt ra nhiều vấn đề cần suy ngẫm, nhất là với giới trẻ ngày nay.
Không thể phủ nhận rằng, mạng xã hội đem lại rất nhiều lợi ích thiết thực. Trước hết, nó thu hẹp khoảng cách địa lý, giúp con người kết nối, trò chuyện, học hỏi lẫn nhau dù ở bất cứ đâu trên thế giới. Nhiều bạn trẻ đã tận dụng nền tảng này để kinh doanh, học online, truyền cảm hứng hoặc lan tỏa giá trị tích cực. Không ít người bình thường đã trở nên nổi bật nhờ sự sáng tạo và nỗ lực chia sẻ nội dung bổ ích, ý nghĩa. Thêm vào đó, mạng xã hội là công cụ phát huy tiếng nói cá nhân, nơi mỗi người đều có quyền bày tỏ quan điểm, bộc lộ cái tôi cá tính và tự do – một điều rất phù hợp với tinh thần dân chủ và hiện đại.
Tuy nhiên, chính vì tính “mở” và dễ tiếp cận, mạng xã hội cũng là con dao hai lưỡi. Nhiều người, nhất là giới trẻ, lạm dụng mạng xã hội vào những mục đích tiêu cực: sống ảo, đua đòi, nghiện sự chú ý hoặc bị lôi kéo vào các xu hướng lệch lạc. Thông tin giả, tin đồn thất thiệt, nội dung độc hại có thể lan truyền chóng mặt và để lại hậu quả nghiêm trọng cho cá nhân và xã hội. Hơn thế nữa, việc quá lệ thuộc vào mạng xã hội khiến con người dễ mất đi sự kết nối thực, trở nên cô đơn, ít kỹ năng giao tiếp trực tiếp và giảm năng suất làm việc.
Vì vậy, để mạng xã hội trở thành công cụ tích cực, mỗi người – đặc biệt là người trẻ – cần có ý thức làm chủ bản thân khi sử dụng nó. Cần tỉnh táo chọn lọc nội dung, biết gạn đục khơi trong, không chạy theo những trào lưu vô nghĩa. Đồng thời, nên dành thời gian cho các mối quan hệ thực tế, phát triển kỹ năng và trau dồi giá trị sống chân thực.
Tóm lại, mạng xã hội là một phần không thể thiếu trong đời sống hiện đại, nhưng cách sử dụng nó sẽ quyết định bạn là nạn nhân hay người làm chủ. Thay vì bị mạng xã hội "dắt mũi", hãy tận dụng nó để kết nối thông minh, sống tử tế và khẳng định bản thân một cách có giá trị.
C1: Thể thơ tự do
C2: Các tính từ miêu tả: xanh, thơm, dịu dàng, vô tư.
C3: Đoạn thơ so sánh hạnh phúc với một trái quả thơm ngọt, nhưng sự thơm ngọt ấy không ồn ào, mà lặng lẽ và nhẹ nhàng lan tỏa.
→ Điều này thể hiện quan niệm: Hạnh phúc đôi khi không cần được nói ra hay phô trương, mà hiện diện trong sự giản dị, bình yên và kín đáo.
C4: Biện pháp so sánh “hạnh phúc như sông” có tác dụng:
Gợi ra hình ảnh hạnh phúc mang tính sẻ chia, không tính toán, cứ thế chảy đi một cách tự nhiên và vô tư.
Thể hiện quan niệm rằng: hạnh phúc đích thực không nằm ở việc ta “có bao nhiêu” mà là ở cách ta sống – biết cho đi, biết hướng về điều lớn lao hơn bản thân.
C5: Quan niệm về hạnh phúc của tác giả được thể hiện qua bài thơ là:
-Hạnh phúc không nhất thiết phải to lớn, rực rỡ – nó có thể đến từ những điều giản dị, đời thường như chiếc lá, trái quả, dòng sông.
-Hạnh phúc đôi khi không cần ồn ào mà hiện hữu trong sự im lặng, dịu dàng, âm thầm.
-Đặc biệt, tác giả đề cao tinh thần sống vô tư, biết cho đi, không tính toán thiệt hơn – đó là một trạng thái hạnh phúc sâu sắc và bền lâu.
→ Quan niệm này mang vẻ trầm lắng, sâu sắc, đầy chất thiền, giúp người đọc hướng đến lối sống nhẹ nhàng, yêu thiên nhiên và biết trân trọng những điều nhỏ bé xung quanh mình.
Câu 1: Bài làm
Nhân vật người họa sĩ trong đoạn trích thể hiện rõ sự chuyển biến về nhận thức và cảm xúc qua hành trình tiếp xúc với người chiến sĩ. Ban đầu, ông là người có phần kiêu ngạo, tự ái. cho rằng việc vẽ chân dung cho một chiến sĩ là không xứng với “đẳng cấp” của một họa sĩ có tên tuổi. Thái độ lạnh lùng ấy cho thấy ông còn thiếu sự thấu hiểu và trân trọng con người bình dị xung quanh. Tuy nhiên, trên hành trình đầy gian khổ, chính sự tận tụy, âm thầm hy sinh và lòng độ lượng của người chiến sĩ đã khiến ông thức tỉnh. Từ chỗ khó xử, ngại ngùng, ông đã biết xấu hổ, cảm phục và tự nhìn lại bản thân. Sự thay đổi này không ồn ào nhưng sâu sắc, thể hiện một quá trình “tự giáo dục” của chính nhân vật – điều rất thường gặp ở những con người biết sống tử tế. Nhân vật người họa sĩ vì thế trở nên chân thật, đời thường và giàu tính nhân văn, giúp người đọc nhận ra giá trị của sự khiêm nhường và lòng biết ơn trong cuộc sống.
Câu 2: Bài làm
Trong xã hội hiện đại, việc thể hiện bản thân là một nhu cầu tất yếu và chính đáng của mỗi người, đặc biệt là với giới trẻ – những người mang trong mình cá tính, khát vọng và sự bứt phá. Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là: thể hiện bản thân như thế nào cho đúng cách và văn minh?
Không thể phủ nhận, giới trẻ ngày nay có nhiều phương tiện và không gian để bộc lộ cá tính – từ mạng xã hội, nghệ thuật, học thuật, đến các hoạt động cộng đồng. Nhiều bạn trẻ dám nghĩ, dám làm, dám khác biệt đã tạo ra giá trị và lan tỏa ảnh hưởng tích cực. Sự tự tin, năng động và sáng tạo ấy rất đáng trân trọng.
Tuy nhiên, không ít bạn trẻ nhầm lẫn giữa thể hiện cá tính và phô trương, giữa bản lĩnh và cái tôi cực đoan. Có người chọn cách gây sốc, sống ảo, chạy theo xu hướng để nổi tiếng chứ không phải để cống hiến. Một số khác thì quá phụ thuộc vào sự công nhận từ người khác, đánh mất chính mình. Cách thể hiện bản thân như vậy không chỉ gây phản cảm mà còn dễ khiến họ trở nên lạc lối, dễ tổn thương.
Thể hiện bản thân đúng cách là biết lắng nghe, học hỏi, dám khác biệt nhưng không phản cảm, luôn giữ sự tôn trọng người khác và giữ vững giá trị cá nhân. Đó là quá trình "tỏa sáng một cách tử tế", chứ không phải "chói lóa để gây chú ý".
Tóm lại, giới trẻ cần được khuyến khích thể hiện bản thân, nhưng đồng thời cũng cần nhận thức rõ ranh giới giữa cá tính và cái tôi lệch lạc, để mỗi sự bộc lộ đều là bước tiến trên hành trình khẳng định giá trị thật của chính mình.
Câu 1: Người kể chuyện trong văn bản là người kể chuyện hạn tri.
Câu 2: Thành phần chêm xen trong đoạn văn là: (to và nặng gấp đôi một cái ba lô bình thường của khách đi đường).
Câu 3 Khi được người chiến sĩ nhờ vẽ một bức chân dung, người họa sĩ đã có thái độ tự ái, lạnh lùng vì ông nghĩ mình là một họa sĩ, chứ không phải một anh thợ vẽ.
Câu 4:
- Đoạn văn sử dụng điểm nhìn của nhân vật "tôi"- người họa sĩ.
- Tác dụng: Thể hiện trực tiếp, chân thực tâm tư, suy nghĩ của người họa sĩ về lẽ ứng xử ở đời cùng sự ân hận về cách hành xử không đúng của bản thân đối với người chiến sĩ vào đêm hôm trước.
Câu 5:
-Đừng vội đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài hay địa vị của họ.
-Lòng độ lượng, tình người và sự cao cả không phụ thuộc vào danh tiếng hay tuổi tác mà đến từ tấm lòng.
-Biết lắng nghe, thấu hiểu và tự nhìn lại bản thân là cách để con người trưởng thành và sống có trách nhiệm hơn.
-Trong cuộc sống, khiêm tốn và trân trọng người khác là một đức tính cần thiết.