

Lương Văn Toàn
Giới thiệu về bản thân



































Vai trò của các doanh nghiệp nhà nước (DNNN) trong quá trình Đổi mới kinh tế từ năm 1986 đến nay là vô cùng quan trọng và đa dạng: - Giai đoạn đầu Đổi mới (từ 1986 đến những năm 2000): + Đầu tàu và dẫn dắt: DNNN đóng vai trò chủ đạo, là lực lượng vật chất quan trọng để Nhà nước định hướng và điều tiết nền kinh tế trong bối cảnh chuyển đổi từ kinh tế kế hoạch hóa tập trung sang kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. + Cung cấp hàng hóa và dịch vụ thiết yếu: DNNN đảm bảo cung cấp các hàng hóa và dịch vụ công cộng quan trọng mà khu vực tư nhân chưa muốn hoặc chưa có khả năng thực hiện (ví dụ: điện, nước, giao thông, viễn thông). + Ổn định kinh tế vĩ mô: DNNN góp phần ổn định thị trường, kiểm soát lạm phát và đảm bảo các cân đối lớn của nền kinh tế. + Giải quyết các vấn đề xã hội: DNNN tham gia vào các hoạt động an sinh xã hội, tạo việc làm và thu nhập cho người dân, đặc biệt ở các vùng sâu, vùng xa. - Giai đoạn hội nhập và phát triển (từ những năm 2000 đến nay): + Tiếp tục vai trò then chốt: Đảng và Nhà nước vẫn khẳng định DNNN giữ vị trí then chốt và là một lực lượng vật chất quan trọng của kinh tế nhà nước. + Nâng cao hiệu quả và năng lực cạnh tranh: Quá trình tái cơ cấu, cổ phần hóa DNNN được đẩy mạnh nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động, tăng cường tính tự chủ và khả năng cạnh tranh trong nước và quốc tế. + Dẫn dắt các thành phần kinh tế khác: DNNN được kỳ vọng sẽ tiếp tục dẫn dắt, tạo động lực và lan tỏa sự phát triển đến các thành phần kinh tế ngoài nhà nước. + Đầu tư vào các lĩnh vực then chốt: DNNN tập trung đầu tư vào các ngành, lĩnh vực then chốt, công nghệ cao, có vai trò quan trọng đối với sự phát triển bền vững của đất nước. Trong bối cảnh hội nhập và cạnh tranh quốc tế hiện nay, Việt Nam nên điều chỉnh chính sách phát triển DNNN theo các hướng sau: - Định vị lại vai trò: Cần xác định rõ hơn vai trò và mục tiêu hoạt động của từng DNNN, tập trung vào các lĩnh vực mà khu vực tư nhân không hiệu quả hoặc không muốn đầu tư, hoặc các lĩnh vực liên quan đến an ninh quốc phòng và lợi ích công cộng. - Nâng cao hiệu quả quản trị: Áp dụng các chuẩn mực quản trị quốc tế, tăng cường tính minh bạch, trách nhiệm giải trình và giám sát đối với hoạt động của DNNN. Tách bạch chức năng quản lý nhà nước và chức năng chủ sở hữu vốn nhà nước tại doanh nghiệp. - Đẩy mạnh tái cơ cấu và cổ phần hóa: Tiếp tục quá trình cổ phần hóa một cách thực chất, minh bạch, gắn với nâng cao năng lực quản trị và thu hút đầu tư tư nhân.
Bài văn nghị luận: Suy nghĩ về lựa chọn lối sống an nhàn hay luôn thay đổi để phát triển bản thân “Hội chứng Ếch luộc” là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, mô tả trạng thái con người chìm đắm trong sự ổn định, an nhàn quá lâu đến mức mất cảnh giác và đánh mất khả năng thích nghi, thay đổi để phát triển. Trong xã hội hiện đại, nhất là với giới trẻ, vấn đề lựa chọn giữa lối sống an toàn và sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân là một câu hỏi đáng suy ngẫm. Lối sống an nhàn, ổn định tuy mang lại cảm giác dễ chịu và ít áp lực, nhưng lại dễ khiến con người rơi vào trạng thái trì trệ, lười biếng, thiếu khát vọng tiến xa hơn. Nếu quá quen với sự thoải mái, ta sẽ ngại thay đổi, sợ thất bại và dễ bị bỏ lại phía sau khi thế giới không ngừng biến động. Đây chính là biểu hiện của “Hội chứng Ếch luộc” – một cái chết chậm rãi trong vùng an toàn tưởng chừng vô hại. Ngược lại, việc chủ động thay đổi, thử thách bản thân trong những môi trường mới sẽ giúp ta trưởng thành và phát triển. Cuộc sống hiện đại đòi hỏi con người, đặc biệt là thế hệ trẻ, phải liên tục học hỏi, thích nghi, sáng tạo để không bị tụt lại. Chấp nhận thay đổi không có nghĩa là bất chấp rủi ro, mà là dám bước ra khỏi sự ổn định giả tạo để theo đuổi những mục tiêu lớn hơn. Bản thân tôi, với tư cách là một người trẻ, lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân. Bởi tôi hiểu rằng, tuổi trẻ là thời điểm quý giá nhất để học hỏi, trải nghiệm và vấp ngã. Nếu không dám bước ra khỏi “nồi nước ấm” an toàn kia, tôi sẽ chẳng bao giờ khám phá được giới hạn thực sự của mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng phải chọn một lối sống “liều lĩnh”. Điều quan trọng là phải biết mình đang sống theo cách nào – và liệu cách sống đó có giúp mình tiến về phía trước hay không. Sự ổn định chỉ có ý nghĩa khi nó là nền tảng để phát triển, chứ không phải nơi trú ẩn vĩnh viễn khỏi những đổi thay. Tóm lại, “Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta về nguy cơ bị ru ngủ trong sự ổn định. Là người trẻ, chúng ta cần dũng cảm đối mặt với thay đổi, dám vượt ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân một cách toàn diện và bền vững.
Bài văn nghị luận: Suy nghĩ về lựa chọn lối sống an nhàn hay luôn thay đổi để phát triển bản thân “Hội chứng Ếch luộc” là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, mô tả trạng thái con người chìm đắm trong sự ổn định, an nhàn quá lâu đến mức mất cảnh giác và đánh mất khả năng thích nghi, thay đổi để phát triển. Trong xã hội hiện đại, nhất là với giới trẻ, vấn đề lựa chọn giữa lối sống an toàn và sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân là một câu hỏi đáng suy ngẫm. Lối sống an nhàn, ổn định tuy mang lại cảm giác dễ chịu và ít áp lực, nhưng lại dễ khiến con người rơi vào trạng thái trì trệ, lười biếng, thiếu khát vọng tiến xa hơn. Nếu quá quen với sự thoải mái, ta sẽ ngại thay đổi, sợ thất bại và dễ bị bỏ lại phía sau khi thế giới không ngừng biến động. Đây chính là biểu hiện của “Hội chứng Ếch luộc” – một cái chết chậm rãi trong vùng an toàn tưởng chừng vô hại. Ngược lại, việc chủ động thay đổi, thử thách bản thân trong những môi trường mới sẽ giúp ta trưởng thành và phát triển. Cuộc sống hiện đại đòi hỏi con người, đặc biệt là thế hệ trẻ, phải liên tục học hỏi, thích nghi, sáng tạo để không bị tụt lại. Chấp nhận thay đổi không có nghĩa là bất chấp rủi ro, mà là dám bước ra khỏi sự ổn định giả tạo để theo đuổi những mục tiêu lớn hơn. Bản thân tôi, với tư cách là một người trẻ, lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân. Bởi tôi hiểu rằng, tuổi trẻ là thời điểm quý giá nhất để học hỏi, trải nghiệm và vấp ngã. Nếu không dám bước ra khỏi “nồi nước ấm” an toàn kia, tôi sẽ chẳng bao giờ khám phá được giới hạn thực sự của mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng phải chọn một lối sống “liều lĩnh”. Điều quan trọng là phải biết mình đang sống theo cách nào – và liệu cách sống đó có giúp mình tiến về phía trước hay không. Sự ổn định chỉ có ý nghĩa khi nó là nền tảng để phát triển, chứ không phải nơi trú ẩn vĩnh viễn khỏi những đổi thay. Tóm lại, “Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta về nguy cơ bị ru ngủ trong sự ổn định. Là người trẻ, chúng ta cần dũng cảm đối mặt với thay đổi, dám vượt ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân một cách toàn diện và bền vững.
Bài văn nghị luận: Suy nghĩ về lựa chọn lối sống an nhàn hay luôn thay đổi để phát triển bản thân “Hội chứng Ếch luộc” là một hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, mô tả trạng thái con người chìm đắm trong sự ổn định, an nhàn quá lâu đến mức mất cảnh giác và đánh mất khả năng thích nghi, thay đổi để phát triển. Trong xã hội hiện đại, nhất là với giới trẻ, vấn đề lựa chọn giữa lối sống an toàn và sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân là một câu hỏi đáng suy ngẫm. Lối sống an nhàn, ổn định tuy mang lại cảm giác dễ chịu và ít áp lực, nhưng lại dễ khiến con người rơi vào trạng thái trì trệ, lười biếng, thiếu khát vọng tiến xa hơn. Nếu quá quen với sự thoải mái, ta sẽ ngại thay đổi, sợ thất bại và dễ bị bỏ lại phía sau khi thế giới không ngừng biến động. Đây chính là biểu hiện của “Hội chứng Ếch luộc” – một cái chết chậm rãi trong vùng an toàn tưởng chừng vô hại. Ngược lại, việc chủ động thay đổi, thử thách bản thân trong những môi trường mới sẽ giúp ta trưởng thành và phát triển. Cuộc sống hiện đại đòi hỏi con người, đặc biệt là thế hệ trẻ, phải liên tục học hỏi, thích nghi, sáng tạo để không bị tụt lại. Chấp nhận thay đổi không có nghĩa là bất chấp rủi ro, mà là dám bước ra khỏi sự ổn định giả tạo để theo đuổi những mục tiêu lớn hơn. Bản thân tôi, với tư cách là một người trẻ, lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân. Bởi tôi hiểu rằng, tuổi trẻ là thời điểm quý giá nhất để học hỏi, trải nghiệm và vấp ngã. Nếu không dám bước ra khỏi “nồi nước ấm” an toàn kia, tôi sẽ chẳng bao giờ khám phá được giới hạn thực sự của mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng phải chọn một lối sống “liều lĩnh”. Điều quan trọng là phải biết mình đang sống theo cách nào – và liệu cách sống đó có giúp mình tiến về phía trước hay không. Sự ổn định chỉ có ý nghĩa khi nó là nền tảng để phát triển, chứ không phải nơi trú ẩn vĩnh viễn khỏi những đổi thay. Tóm lại, “Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta về nguy cơ bị ru ngủ trong sự ổn định. Là người trẻ, chúng ta cần dũng cảm đối mặt với thay đổi, dám vượt ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân một cách toàn diện và bền vững.