Nguyễn Uy Long

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Uy Long
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ về ý nghĩa của việc tôn trọng sự khác biệt của người khác. Trong cuộc sống đa dạng này, mỗi cá nhân là một vũ trụ riêng biệt với những đặc điểm, quan điểm và giá trị khác nhau. Tôn trọng sự khác biệt của người khác không chỉ là một phép lịch sự tối thiểu mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội văn minh và nhân văn. Khi chúng ta tôn trọng sự khác biệt, chúng ta mở lòng đón nhận những điều mới mẻ, học hỏi được nhiều góc nhìn đa dạng, làm phong phú thêm tri thức và kinh nghiệm của bản thân. Sự khác biệt tạo nên sự hấp dẫn và thú vị cho cuộc sống, giống như một vườn hoa với muôn vàn màu sắc và hương thơm. Ngược lại, việc phủ nhận và kỳ thị sự khác biệt sẽ dẫn đến những xung đột, hiểu lầm và chia rẽ. Chúng ta sẽ tự cô lập mình trong những định kiến狭隘, bỏ lỡ cơ hội hợp tác và phát triển. Một xã hội mà mọi người đều giống nhau sẽ trở nên nhàm chán và thiếu sức sống. Tôn trọng sự khác biệt còn thể hiện sự đồng cảm và lòng trắc ẩn, giúp chúng ta thấu hiểu và chấp nhận những người xung quanh, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và bền vững. Hãy nhớ rằng, sự khác biệt không phải là rào cản mà là cầu nối để chúng ta đến gần nhau hơn, cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình và thịnh vượng. Câu 2. Viết bài văn phân tích, đánh giá bài thơ sau: "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư. Mở bài: Lưu Trọng Lư là một trong những cây bút tiêu biểu của phong trào Thơ mới, người đã góp phần quan trọng vào việc đổi mới thi ca Việt Nam đầu thế kỷ XX. Thơ ông mang đậm chất trữ tình, nhẹ nhàng, gợi nhiều cảm xúc về quê hương, gia đình và những ký ức tuổi thơ. Bài thơ "Nắng mới" là một minh chứng rõ nét cho phong cách ấy, vẽ nên một bức tranh hoài niệm trong trẻo và xúc động về người mẹ yêu dấu. Thân bài: Khổ thơ đầu tiên mở ra một không gian và thời gian đặc biệt, khơi gợi dòng chảy của ký ức: > Mỗi lần nắng mới hắt bên song, > Xao xác, gà trưa gáy não nùng, > Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, > Chập chờn sống lại những ngày không. > Hình ảnh "nắng mới hắt bên song" gợi lên một buổi trưa hè yên ả, tràn ngập ánh sáng tươi mới. Tuy nhiên, âm thanh "xao xác" và tiếng "gà trưa gáy não nùng" lại mang đến một chút vắng lặng, gợi cảm giác man mác buồn. Chính cái khoảnh khắc giao mùa giữa ánh sáng và âm thanh ấy đã触动 đến "lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng". Từ "rượi" gợi một nỗi buồn thấm sâu, lan tỏa, không rõ hình hài. Thời gian "dĩ vãng" hiện về "chập chờn", không rõ nét nhưng đủ sức mạnh để đánh thức những ký ức tưởng như đã ngủ quên. "Những ngày không" có thể hiểu là những ngày tháng vô tư, hồn nhiên của tuổi thơ, nay đã xa xôi. Khổ thơ thứ hai và thứ ba là sự hiện về cụ thể của hình ảnh người mẹ trong ký ức nhà thơ: > Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời > Lúc người còn sống, tôi lên mười; > Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, > Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. > Hình dáng me tôi chửa xoá mờ > Hãy còn mường tượng lúc vào ra: > Nét cười đen nhánh sau tay áo > Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. > Lời thơ trực tiếp bày tỏ nỗi nhớ "me tôi" của tác giả, gắn liền với "thuở thiếu thời" tươi đẹp và khoảng thời gian "lúc người còn sống". Hình ảnh "nắng mới reo ngoài nội" mang đến một cảm giác tươi vui, tràn đầy sức sống, đối lập với sự "não nùng" ở khổ thơ đầu. Trong khung cảnh ấy, hình ảnh người mẹ hiện ra thật ấm áp và gần gũi với chiếc "áo đỏ" nổi bật trên "giậu phơi". Màu đỏ tươi tắn có lẽ là ấn tượng sâu đậm trong ký ức của đứa con về mẹ. Dù thời gian đã trôi qua, "hình dáng me tôi chửa xoá mờ", vẫn còn "mường tượng" rõ nét trong tâm trí nhà thơ. Chi tiết "nét cười đen nhánh sau tay áo" là một hình ảnh đặc tả độc đáo, vừa kín đáo, dịu dàng, vừa gợi lên vẻ đẹp duyên dáng của người mẹ. Tất cả hiện lên trong "ánh trưa hè trước giậu thưa" - một khung cảnh bình dị, quen thuộc của làng quê Việt Nam. Đánh giá: Bài thơ "Nắng mới" là một thi phẩm giàu cảm xúc, thể hiện sâu sắc nỗi nhớ thương và tình yêu của người con dành cho mẹ. Bằng ngôn ngữ thơ giản dị, trong sáng, Lưu Trọng Lư đã tái hiện một cách chân thực và xúc động những ký ức đẹp đẽ về mẹ và tuổi thơ. * Nghệ thuật: Bài thơ sử dụng thể thơ năm chữ với nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển, phù hợp với dòng chảy của cảm xúc hoài niệm. Các hình ảnh thơ bình dị, gần gũi (nắng mới, gà trưa, áo đỏ, giậu phơi...) nhưng lại có sức gợi tả lớn. Đặc biệt, chi tiết "nét cười đen nhánh sau tay áo" là một sáng tạo độc đáo, thể hiện tài năng quan sát và diễn tả tinh tế của nhà thơ. Sự đối lập giữa không gian buồn ở khổ đầu và hình ảnh tươi sáng về người mẹ ở các khổ sau càng làm nổi bật nỗi nhớ và sự trân trọng của tác giả đối với những kỷ niệm đẹp. * Nội dung: Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ cá nhân mà còn gợi lên những tình cảm gia đình thiêng liêng, sâu sắc, những ký ức đẹp về tuổi thơ và hình ảnh người mẹ tần tảo, yêu thương. Nó chạm đến những tình cảm phổ quát trong lòng người đọc, khơi gợi sự đồng cảm và những ký ức riêng về mái ấm gia đình. Kết bài: "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là một bài thơ đẹp, mang đậm dấu ấn của phong trào Thơ mới. Với những hình ảnh thơ trong sáng, giàu cảm xúc và giọng điệu trữ tình sâu lắng, bài thơ đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ yêu dấu và khơi gợi những ký ức đẹp đẽ về tuổi thơ, để lại dư âm sâu sắc trong lòng người đọc qua bao thế hệ.

​​​ Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Tác giả đưa ra những nhận xét, đánh giá về thói quen phán xét người khác và từ đó nêu lên quan điểm, bài học. Câu 2: Chỉ ra 2 cặp từ, cặp cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1). Hai cặp từ/cụm từ đối lập trong đoạn (1) là: * tân tiến - keo kiệt (dùng để chỉ sự phán xét trái chiều) * thích ở nhà - ưa bay nhảy (dùng để chỉ hai lối sống khác nhau bị phán xét) Câu 3: Vì sao tác giả lại cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng? Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì những lời phán xét thường mang tính chủ quan, phiến diện, xuất phát từ góc nhìn và định kiến cá nhân. Việc phán xét dễ dàng có thể dẫn đến những đánh giá sai lệch, gây tổn thương cho người khác và thậm chí khiến chúng ta bỏ lỡ những điều tốt đẹp ở họ. Câu 4: Anh/Chị hiểu như thế nào về quan điểm của tác giả: Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Theo tôi, quan điểm này của tác giả muốn nhấn mạnh rằng điều đáng lo ngại nhất không phải là việc người khác có những định kiến về mình, mà chính là việc chúng ta bị cuốn theo những định kiến đó, để chúng chi phối suy nghĩ và hành động của bản thân. Khi chúng ta "buông mình vào tấm lưới định kiến", chúng ta đánh mất sự tự chủ, không còn nhìn nhận thế giới và mọi người một cách khách quan, cởi mở, và do đó, cuộc sống trở nên hạn hẹp, tiêu cực hơn. Câu 5: Anh/Chị rút ra thông điệp gì cho bản thân từ văn bản trên? Thông điệp tôi rút ra cho bản thân từ văn bản trên là: * Hãy cẩn trọng và suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra bất kỳ sự phán xét nào về người khác. Mỗi người có một hoàn cảnh, góc nhìn và giá trị sống riêng. * Không nên để những định kiến của người khác chi phối suy nghĩ và hành động của mình. Hãy tin vào bản thân và sống theo những gì mình cho là đúng đắn. * Hãy học cách lắng nghe và tôn trọng sự khác biệt của người khác. Thế giới trở nên phong phú hơn nhờ sự đa dạng. * Quan trọng nhất là hãy lắng nghe tiếng nói từ trái tim mình. Đừng để nỗi sợ hãi hay sự phán xét của người khác ngăn cản bạn sống thật với chính mình ​​​