Mạc Huy Hoàng

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Mạc Huy Hoàng
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Trong một thế giới đa dạng sắc màu, sự khác biệt của mỗi cá nhân tựa như những nốt nhạc độc đáo, góp phần tạo nên bản giao hưởng cuộc sống phong phú và hài hòa. Tôn trọng sự khác biệt không chỉ là chấp nhận sự tồn tại của những điều không giống mình mà còn là trân trọng những giá trị riêng biệt mà mỗi người mang lại. Đó có thể là sự khác biệt về văn hóa, tín ngưỡng, quan điểm sống, hay thậm chí chỉ đơn giản là sở thích cá nhân. Khi chúng ta mở lòng đón nhận và tôn trọng sự khác biệt, chúng ta mở ra cánh cửa của sự thấu hiểu và đồng cảm. Chúng ta học hỏi được những điều mới mẻ, mở rộng góc nhìn và trở nên khoan dung hơn. Thay vì những xung đột và hiểu lầm, sự tôn trọng tạo ra một môi trường giao tiếp cởi mở, nơi mọi người cảm thấy an toàn để thể hiện bản thân một cách chân thật nhất. Tuy nhiên, tôn trọng sự khác biệt không đồng nghĩa với việc chấp nhận mọi hành vi tiêu cực hay đi ngược lại các giá trị đạo đức chung. Đó là sự phân biệt rõ ràng giữa con người và hành động của họ. Tóm lại, tôn trọng sự khác biệt là một hành trình không ngừng nghỉ, đòi hỏi sự kiên nhẫn, lắng nghe và một trái tim rộng mở. Đó là nền tảng để xây dựng một xã hội văn minh, nơi mỗi cá nhân đều được trân trọng và phát triển toàn diện.

Câu 2

Bài thơ của Lưu Trọng Lư đã khơi gợi trong lòng người đọc một miền ký ức vừa thân thương, vừa man mác buồn về quê hương và hình bóng người mẹ yêu dấu. Với ngôn ngữ thơ giản dị, giàu sức gợi, tác giả đã vẽ nên một bức tranh quê thanh bình, ẩn chứa nỗi nhớ da diết và tình mẫu tử thiêng liêng. Ngay ở khổ thơ đầu, không gian quê hương hiện ra với những hình ảnh quen thuộc mà thấm đượm nỗi buồn: "Mỗi lần nắng mới hắt bên song, / Xao xác, gà trưa gáy não nùng,". Ánh nắng "mới" nhưng lại đi liền với âm thanh "xao xác", tiếng gà trưa "não nùng" gợi lên một không khí tĩnh lặng, vắng vẻ, nhuốm màu hoài niệm. Cảm xúc "lỏng rượu buồn theo thời dĩ vãng" và "chập chờn sống lại những ngày không" cho thấy dòng chảy ký ức đang ùa về trong tâm trí nhà thơ, mang theo nỗi buồn man mác về những điều đã qua, những ngày tháng không thể nào níu giữ. Bước sang khổ thơ thứ hai, hình ảnh người mẹ hiện lên thật gần gũi và thân thương: "Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời / Lúc người còn sống, tôi lên mười;". Thời điểm "thuở thiếu thời", khi tác giả còn là cậu bé "lên mười" là những ký ức đẹp đẽ, trong sáng nhất về mẹ. Những chi tiết "Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, / Áo đỏ người đưa trước giậu phơi" là những khoảnh khắc bình dị mà ấm áp, khắc sâu trong tâm trí nhà thơ. Hình ảnh chiếc áo đỏ phơi trước giậu như một chấm màu tươi sáng, gợi lên sự đảm đang, tần tảo của người mẹ, đồng thời cũng là một kỷ niệm đẹp đẽ mà tác giả trân trọng. Đến khổ thơ cuối, hình dáng người mẹ hiện lên trong ký ức một cách sống động và chân thực: "Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ / Hãy còn mường tượng lúc vào ra;". Dù thời gian đã trôi qua, hình ảnh mẹ vẫn vẹn nguyên trong trái tim nhà thơ, không hề phai nhạt. Những chi tiết như "Nét cười đen nhánh sau tay áo / Trong ánh trưa hè trước giậu thưa" là những khoảnh khắc đời thường nhưng lại chứa đựng tình yêu thương và sự quan tâm sâu sắc của mẹ. "Nét cười đen nhánh" có thể là một nụ cười hiền hậu, ấm áp, còn khung cảnh "trưa hè trước giậu thưa" gợi lên một không gian yên bình, nơi những kỷ niệm về mẹ càng trở nên rõ nét. Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ năm chữ với nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển, phù hợp với dòng chảy cảm xúc hoài niệm. Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc nhưng lại giàu sức gợi hình, gợi cảm. Các từ ngữ như "xao xác", "não nùng", "lỏng rượu buồn", "chập chờn" đã góp phần diễn tả tinh tế nỗi buồn man mác và sự bâng khuâng trong lòng tác giả. Hình ảnh "áo đỏ", "nét cười đen nhánh", "tay áo", "giậu thưa" là những chi tiết cụ thể, gần gũi, tạo nên một bức tranh ký ức chân thực và xúc động. Bài thơ của Lưu Trọng Lư không chỉ là nỗi nhớ về một miền quê cụ thể mà còn là nỗi nhớ chung của bao người về những ký ức tuổi thơ tươi đẹp và hình bóng người mẹ thân yêu. Tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử thiêng liêng, đã được thể hiện một cách sâu sắc và cảm động qua những hình ảnh bình dị, quen thuộc. Với giọng điệu nhẹ nhàng, chân thành, bài thơ đã chạm đến những tình cảm sâu kín nhất trong trái tim người đọc, khơi gợi lòng trân trọng những giá trị truyền thống và tình thân cao đẹp. Tóm lại, bài thơ của Lưu Trọng Lư là một tác phẩm thơ ca giàu cảm xúc, thể hiện thành công nỗi nhớ quê hương và tình mẫu tử thiêng liêng. Với bút pháp nghệ thuật tinh tế, ngôn ngữ giản dị mà gợi cảm, bài thơ đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc, khẳng định vị trí của Lưu Trọng Lư là một trong những nhà thơ trữ tình tiêu biểu của Việt Nam. Bạn cảm thấy bài phân tích này như thế nào? Chúng ta có thể đi sâu hơn vào một khía cạnh nào đó nếu bạn muốn.


Câu 1 Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Văn bản đưa ra những quan điểm, lập luận về cách nhìn nhận và đánh giá người khác, cũng như cách sống và đưa ra quyết định của mỗi người.