

TomCunBean
Giới thiệu về bản thân



































“ Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời "chào cô ạ!"
Cô mỉm cười thật tươi…”
Mỗi khi nghe thấy những câu thơ này, em lại nhớ đến cô giáo cũ của em. Cô giáo em tên là Chu Thị Thu Huyền, người đã dạy dỗ em vào những năm lớp Hai và lớp Ba.
Dù đã ngoài bốn mươi tuổi, cô vẫn giữ được nét tươi trẻ, rạng ngời. Cô không cao, nhưng dáng người cân đối, thanh thoát. Làn da trắng hồng, mịn màng. Cô có khuôn mặt tròn xoe, phúc hậu và một vài nếp nhăn ,chấm đồi mồi trên gò má. Mái tóc của cô mượt mà, đen nhánh, ngắn và ôm lấy khuôn mặt. Đôi mắt của cô long lanh như 2 viên ngọc bích, đen láy. Đôi mắt cô giáo như biết nói vậy. Khi chúng em mắc lỗi, mắt cô buồn buồn. Còn khi chúng em đạt điểm cao, mắt cô lại ánh lên niềm vui. Nụ cười của cô rạng rỡ như ánh nắng ban mai, xua tan mọi mệt mỏi trong lòng em. Cô ăn mặc rất giản dị, thường là áo trắng và quần sẫm màu. Hôm nào trời lạnh thì cô khoác thêm chiếc áo vest màu xanh lịch lãm. Những hôm trường có lễ hội, cô diện trang phục áo dài truyền thống với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau.
Cô là 1 giáo viên tận tâm, hết lòng vì học sinh. Cô chăm lo cho chúng em từ bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tý một. Cô động viên chúng em tích cực tham gia các cuộc thi mà trường phát động. Các bài giảng được cô chuẩn bị rất kỹ lưỡng, giúp chúng em có thể hiểu bài tốt hơn. Các kiến thức toán và tiếng việt mới đều được cô giảng chi tiết và nhiều lần để chúng em có thể ghi nhớ. Cô cũng lồng ghép các trò chơi trong quá trình giảng day để giúp chúng em ôn tập kiến thức cũ. Sau mỗi trò chơi, em cảm thấy mình hiểu hơn về bài học. Em còn nhớ như in lần em bị ốm, cô đã hỏi thăm em và ân cần giảng bù những phần bài em nghỉ. Sự dịu dàng quan tâm của cô làm em cảm thấy rất ấm áp. Em cảm thấy cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai của em.
Hình ảnh cô giáo tận tụy ấy không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em. Những bài học cô dạy là nấc thang bổ ích, giúp cho em bước tiếp trên con đường học tập. Được học cô, em đã trưởng thành hơn rất nhiều. Em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng phấn đấu đạt nhiều thành tích trong học tập để cô vui lòng.
“ Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời "chào cô ạ!"
Cô mỉm cười thật tươi…”
Mỗi khi nghe thấy những câu thơ này, em lại nhớ đến cô giáo cũ của em. Cô giáo em tên là Chu Thị Thu Huyền, người đã dạy dỗ em vào những năm lớp Hai và lớp Ba.
Dù đã ngoài bốn mươi tuổi, cô vẫn giữ được nét tươi trẻ, rạng ngời. Cô không cao, nhưng dáng người cân đối, thanh thoát. Làn da trắng hồng, mịn màng. Cô có khuôn mặt tròn xoe, phúc hậu và một vài nếp nhăn ,chấm đồi mồi trên gò má. Mái tóc của cô mượt mà, đen nhánh, ngắn và ôm lấy khuôn mặt. Đôi mắt của cô long lanh như 2 viên ngọc bích, đen láy. Đôi mắt cô giáo như biết nói vậy. Khi chúng em mắc lỗi, mắt cô buồn buồn. Còn khi chúng em đạt điểm cao, mắt cô lại ánh lên niềm vui. Nụ cười của cô rạng rỡ như ánh nắng ban mai, xua tan mọi mệt mỏi trong lòng em. Cô ăn mặc rất giản dị, thường là áo trắng và quần sẫm màu. Hôm nào trời lạnh thì cô khoác thêm chiếc áo vest màu xanh lịch lãm. Những hôm trường có lễ hội, cô diện trang phục áo dài truyền thống với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau.
Cô là 1 giáo viên tận tâm, hết lòng vì học sinh. Cô chăm lo cho chúng em từ bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tý một. Cô động viên chúng em tích cực tham gia các cuộc thi mà trường phát động. Các bài giảng được cô chuẩn bị rất kỹ lưỡng, giúp chúng em có thể hiểu bài tốt hơn. Các kiến thức toán và tiếng việt mới đều được cô giảng chi tiết và nhiều lần để chúng em có thể ghi nhớ. Cô cũng lồng ghép các trò chơi trong quá trình giảng day để giúp chúng em ôn tập kiến thức cũ. Sau mỗi trò chơi, em cảm thấy mình hiểu hơn về bài học. Em còn nhớ như in lần em bị ốm, cô đã hỏi thăm em và ân cần giảng bù những phần bài em nghỉ. Sự dịu dàng quan tâm của cô làm em cảm thấy rất ấm áp. Em cảm thấy cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai của em.
Hình ảnh cô giáo tận tụy ấy không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em. Những bài học cô dạy là nấc thang bổ ích, giúp cho em bước tiếp trên con đường học tập. Được học cô, em đã trưởng thành hơn rất nhiều. Em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng phấn đấu đạt nhiều thành tích trong học tập để cô vui lòng.
“ Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời "chào cô ạ!"
Cô mỉm cười thật tươi…”
Mỗi khi nghe thấy những câu thơ này, em lại nhớ đến cô giáo cũ của em. Cô giáo em tên là Chu Thị Thu Huyền, người đã dạy dỗ em vào những năm lớp Hai và lớp Ba.
Dù đã ngoài bốn mươi tuổi, cô vẫn giữ được nét tươi trẻ, rạng ngời. Cô không cao, nhưng dáng người cân đối, thanh thoát. Làn da trắng hồng, mịn màng. Cô có khuôn mặt tròn xoe, phúc hậu và một vài nếp nhăn ,chấm đồi mồi trên gò má. Mái tóc của cô mượt mà, đen nhánh, ngắn và ôm lấy khuôn mặt. Đôi mắt của cô long lanh như 2 viên ngọc bích, đen láy. Đôi mắt cô giáo như biết nói vậy. Khi chúng em mắc lỗi, mắt cô buồn buồn. Còn khi chúng em đạt điểm cao, mắt cô lại ánh lên niềm vui. Nụ cười của cô rạng rỡ như ánh nắng ban mai, xua tan mọi mệt mỏi trong lòng em. Cô ăn mặc rất giản dị, thường là áo trắng và quần sẫm màu. Hôm nào trời lạnh thì cô khoác thêm chiếc áo vest màu xanh lịch lãm. Những hôm trường có lễ hội, cô diện trang phục áo dài truyền thống với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau.
Cô là 1 giáo viên tận tâm, hết lòng vì học sinh. Cô chăm lo cho chúng em từ bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tý một. Cô động viên chúng em tích cực tham gia các cuộc thi mà trường phát động. Các bài giảng được cô chuẩn bị rất kỹ lưỡng, giúp chúng em có thể hiểu bài tốt hơn. Các kiến thức toán và tiếng việt mới đều được cô giảng chi tiết và nhiều lần để chúng em có thể ghi nhớ. Cô cũng lồng ghép các trò chơi trong quá trình giảng day để giúp chúng em ôn tập kiến thức cũ. Sau mỗi trò chơi, em cảm thấy mình hiểu hơn về bài học. Em còn nhớ như in lần em bị ốm, cô đã hỏi thăm em và ân cần giảng bù những phần bài em nghỉ. Sự dịu dàng quan tâm của cô làm em cảm thấy rất ấm áp. Em cảm thấy cô không chỉ là một người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai của em.
Hình ảnh cô giáo tận tụy ấy không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em. Những bài học cô dạy là nấc thang bổ ích, giúp cho em bước tiếp trên con đường học tập. Được học cô, em đã trưởng thành hơn rất nhiều. Em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng phấn đấu đạt nhiều thành tích trong học tập để cô vui lòng.
Đánh dấu phần chú thích trong câu
tốt bụng, sung sướng, quyết tâm
Dấu phẩy, kết từ( Tuy...........nhưng)
Trong cuộc đời, hẳn ai cũng có những người bạn thân của riêng mình. Tôi cũng có một cô bạn vô cùng thân thiết, đó là bạn Minh Nguyệt.
Năm lớp ba, tôi chuyển vào ngôi trường mới. Ở đây, lớp mới, thầy cô mới, bạn bè cũng mới, mọi thứ đều vô cùng xa lạ. Tôi bỡ ngỡ lắm! Ngày đầu tới lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Bạn nào cũng nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi được cô xếp ngồi ở ngay đầu bàn, cạnh một cô cao dong dỏng. Đó chính là bạn Minh Nguyệt – người bạn đã giúp tôi hòa nhập với lớp.
Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét duyên dáng đi liền với khuôn mặt trái xoan xinh xắn, dịu dàng. Đôi mắt tròn xoe, đen láy luôn làm tôi nghĩ đến hình ảnh một vầng trăng tròn đang sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, y như cái tên của bạn. Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa xinh xinh. Miệng bạn nhỏ nhắn, đôi mỗi lúc nào cũng hồng xinh, căng mọng. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Nguyệt có mái tóc dài ngang lưng, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kì. Mái tóc đen này càng làm nổi bật làn da trắng mịn của bạn.
Vì Minh Nguyệt có dáng người thanh mảnh nên bạn ấy thường mặc những bộ váy xòe xinh xắn như công chúa. Mỗi khi cất giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo của mình lên, Nguyệt lại làm tôi nghĩ tới những cô công chúa trong truyện cổ tích, xinh đẹp, ngoan ngoãn và hiền lành. Nguyệt còn rất chăm chỉ, bạn học giỏi đều tất cả các môn. Năm lớp 3, trước kì thi, tôi quên làm một bài tập. Tới lớp, tôi chẳng thể tập trung để làm bởi phải làm vội. Khi cô giáo gọi lên chữa, tôi ấp úng trả lời em không biết làm. Bỗng, Nguyệt đứng dậy thưa với cô sẽ chỉ cho tôi cách làm bài đó. Cô đồng ý. Bạn tay cầm bút viết viết, miệng nói liền hồi, giảng giải một lúc là tôi hiểu ngay. Nguyệt thường kể với tôi, ước mơ của bạn ấy là trở thành một giáo viên, để dạy các em học sinh tập viết và kể cho các em nghe bao nhiêu câu chuyện cổ tích mà bạn từng đọc.
Tôi thầm mong cho mơ ước của bạn sẽ trở thành hiện thực. Sắp phải xa mái trường, xa thầy cô và xa bạn bè rồi, tôi sẽ luôn trân trọng từng phút giây học tập và vui đùa ở đây. Tôi rất quý cô bạn Minh Nguyệt xinh xắn, dễ thương của mình. Tôi hi vọng rằng dù thời gian có trôi qua bao lâu nữa, tình bạn của chúng tôi luôn hân thiết như bây giờ.
Trong cuộc đời, hẳn ai cũng có những người bạn thân của riêng mình. Tôi cũng có một cô bạn vô cùng thân thiết, đó là bạn Minh Nguyệt.
Năm lớp ba, tôi chuyển vào ngôi trường mới. Ở đây, lớp mới, thầy cô mới, bạn bè cũng mới, mọi thứ đều vô cùng xa lạ. Tôi bỡ ngỡ lắm! Ngày đầu tới lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Bạn nào cũng nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi được cô xếp ngồi ở ngay đầu bàn, cạnh một cô cao dong dỏng. Đó chính là bạn Minh Nguyệt – người bạn đã giúp tôi hòa nhập với lớp.
Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét duyên dáng đi liền với khuôn mặt trái xoan xinh xắn, dịu dàng. Đôi mắt tròn xoe, đen láy luôn làm tôi nghĩ đến hình ảnh một vầng trăng tròn đang sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, y như cái tên của bạn. Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa xinh xinh. Miệng bạn nhỏ nhắn, đôi mỗi lúc nào cũng hồng xinh, căng mọng. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Nguyệt có mái tóc dài ngang lưng, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kì. Mái tóc đen này càng làm nổi bật làn da trắng mịn của bạn.
Vì Minh Nguyệt có dáng người thanh mảnh nên bạn ấy thường mặc những bộ váy xòe xinh xắn như công chúa. Mỗi khi cất giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo của mình lên, Nguyệt lại làm tôi nghĩ tới những cô công chúa trong truyện cổ tích, xinh đẹp, ngoan ngoãn và hiền lành. Nguyệt còn rất chăm chỉ, bạn học giỏi đều tất cả các môn. Năm lớp 3, trước kì thi, tôi quên làm một bài tập. Tới lớp, tôi chẳng thể tập trung để làm bởi phải làm vội. Khi cô giáo gọi lên chữa, tôi ấp úng trả lời em không biết làm. Bỗng, Nguyệt đứng dậy thưa với cô sẽ chỉ cho tôi cách làm bài đó. Cô đồng ý. Bạn tay cầm bút viết viết, miệng nói liền hồi, giảng giải một lúc là tôi hiểu ngay. Nguyệt thường kể với tôi, ước mơ của bạn ấy là trở thành một giáo viên, để dạy các em học sinh tập viết và kể cho các em nghe bao nhiêu câu chuyện cổ tích mà bạn từng đọc.
Tôi thầm mong cho mơ ước của bạn sẽ trở thành hiện thực. Sắp phải xa mái trường, xa thầy cô và xa bạn bè rồi, tôi sẽ luôn trân trọng từng phút giây học tập và vui đùa ở đây. Tôi rất quý cô bạn Minh Nguyệt xinh xắn, dễ thương của mình. Tôi hi vọng rằng dù thời gian có trôi qua bao lâu nữa, tình bạn của chúng tôi luôn hân thiết như bây giờ.
Nếu bạn chăm học thì bạn sẽ đỗ trường chuyên.
Nếu bạn chăm học thì bạn sẽ đỗ trường chuyên.