

Ma Tuấn Kiệt
Giới thiệu về bản thân



































Nhà văn Nam Cao trong truyện ngắn “Tư cách mõ” đã khẳng định: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…”. Câu nói ấy gợi mở nhiều suy nghĩ về mối quan hệ giữa tự trọng và lòng tôn trọng trong hành xử của mỗi con người. Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Nam Cao, vì lòng khinh và trọng không chỉ là những giá trị đạo đức mà còn là tiêu chí định hình nhân cách của mỗi con người.
Trước hết, lòng tôn trọng và tự trọng là nền tảng của mỗi con người. Khi được người khác tôn trọng, mỗi cá nhân cảm nhận được giá trị của bản thân, qua đó xây dựng được nhân cách vững vàng, tự tin và có trách nhiệm. Một người được người xung quanh trọng thị thường biết giữ gìn phẩm giá và hành xử đúng mực; họ sẽ biết tự đứng lên bảo vệ chính mình, không tự hạ thấp bản thân chỉ để phù hợp với sự định kiến của xã hội. Ngược lại, khi liên tục nhận được sự khinh miệt, coi thường hay thiếu tôn trọng từ người khác, tâm hồn người ta dễ bị tổn thương, mất đi cảm giác tự trọng và dần dần biến thành một con người “đê tiện”. Qua đó, nhân cách của họ bị làm mờ nhạt, thiếu đi những giá trị căn bản của cuộc sống.
Bên cạnh đó, lòng khinh và trọng còn là chất xúc tác tạo nên văn hóa xã hội. Một xã hội biết tự trọng và biết tôn trọng lẫn nhau chính là một xã hội văn minh, nơi mỗi cá nhân đều được khẳng định giá trị của bản thân. Khi mọi người đều thực hành lòng tự trọng và biết đánh giá người khác một cách khách quan, không hề đưa ra những lời lẽ hay hành động làm nhục người, sẽ tạo ra một môi trường lành mạnh, góp phần xây dựng nhân cách tích cực cho từng thành viên. Ngược lại, sự thiếu tôn trọng không chỉ ảnh hưởng tiêu cực đến cá nhân mà còn làm xói mòn giá trị đạo đức của cả cộng đồng.
Cuối cùng, ý thức tự trọng không chỉ là “vũ khí” giúp mỗi người giữ vững nhân cách mà còn là cách để bảo vệ bản thân trước những áp lực từ xã hội. Khi biết tự trọng, mỗi cá nhân sẽ có định hướng và tiêu chuẩn sống cho riêng mình, không bị lung lay trước sự đánh giá tiêu cực của người khác. Sự tự trọng giúp họ không chạy theo những lối mòn của sự tụt giảm giá trị, mà luôn phấn đấu để khẳng định và nâng cao phẩm giá con người. Điều này khẳng định quan điểm của Nam Cao rằng việc làm nhục người, theo cách nào đó, lại là cách làm biến mất phẩm giá của chính họ, bởi vì chính họ đã không biết gì là tự trọng.
Tóm lại, lòng khinh và trọng không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến nhân cách của mỗi người mà còn góp phần quyết định nền tảng văn hóa của cả xã hội. Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Nam Cao: những người không được tôn trọng sẽ dễ rơi vào trạng thái “đê tiện”, mất đi niềm tin và giá trị của bản thân. Do đó, từ bản thân đến xã hội, mỗi chúng ta cần ý thức giữ gìn và lan tỏa những giá trị của lòng tự trọng và tôn trọng lẫn nhau, để xây dựng một con người mạnh mẽ và một xã hội văn
Hãy sống thật
nhấn mạnh tính tiêu cực
Từ bao đời nay, quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" đã trở thành một nếp nghĩ quen thuộc trong văn hóa truyền thống của người Việt Nam. Câu nói thể hiện sự tôn trọng tuyệt đối của con cái đối với ý kiến, quyết định của cha mẹ, đặc biệt trong những việc hệ trọng như hôn nhân. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, quan niệm này đang dần trở thành đề tài gây tranh luận khi đối mặt với nhu cầu cá nhân, quyền tự do và hạnh phúc của mỗi người.
Trước hết, cần khẳng định rằng quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" xuất phát từ tấm lòng yêu thương, trách nhiệm và kinh nghiệm sống của cha mẹ dành cho con cái. Trong những xã hội truyền thống, khi con cái còn chưa đủ trưởng thành hoặc thiếu kinh nghiệm, việc cha mẹ sắp đặt hôn nhân nhằm bảo đảm con có một cuộc sống ổn định, phù hợp với gia cảnh, đạo đức và chuẩn mực xã hội. Những cuộc hôn nhân như vậy, nếu có sự đồng thuận và vun vén, vẫn có thể đem lại hạnh phúc.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, khi con người ngày càng đề cao cá nhân, tự do và quyền được lựa chọn hạnh phúc, thì việc cha mẹ quyết định hoàn toàn thay con trong chuyện hôn nhân trở nên lạc hậu và có phần áp đặt. Hôn nhân không chỉ là sự kết nối giữa hai gia đình mà trước hết là sự gắn bó, chia sẻ giữa hai con người. Nếu thiếu đi tình yêu, sự thấu hiểu và tự nguyện, cuộc sống vợ chồng rất dễ rơi vào ngột ngạt, xung đột, thậm chí là đổ vỡ.
Hơn nữa, mỗi người là một cá thể riêng biệt với tính cách, lý tưởng và cảm xúc khác nhau. Việc áp đặt hôn nhân theo ý kiến chủ quan của cha mẹ có thể khiến con cái cảm thấy mất quyền kiểm soát cuộc đời mình, sống trong mâu thuẫn và không hạnh phúc. Trong khi đó, cha mẹ nên đóng vai trò là người định hướng, góp ý và tôn trọng quyết định của con thay vì áp đặt.
Tuy vậy, cũng không thể phủ nhận vai trò của cha mẹ trong việc định hướng hôn nhân cho con cái. Sự chín chắn, từng trải của cha mẹ giúp con tránh được những sai lầm, nhìn nhận đúng đắn về đối phương. Điều quan trọng là cả hai phía cần có sự lắng nghe, tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau. Con cái nên lắng nghe lời khuyên từ cha mẹ, còn cha mẹ nên để con được tự quyết định và chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình.
Tóm lại, quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" trong hôn nhân là sản phẩm của văn hóa truyền thống, chứa đựng tình thương và trách nhiệm, nhưng trong xã hội hiện đại, cần được nhìn nhận lại một cách linh hoạt và nhân văn hơn. Hôn nhân chỉ thật sự bền vững khi xuất phát từ sự tự nguyện, tình yêu và trách nhiệm giữa hai người, trong sự đồng thuận và ủng hộ từ gia đình.
Theo suy nghĩ của tôi " thân em chỉ bằng thân con bọ ngựa, bằng con chẫu chuộc " ví người phụ nữ có tấm thân mảnh khảnh nhưng lại có một ý chí kiên cường vươn lên dù cho thân hình có nhỏ nhắn , yếu đuối nhưng vẫn luôn chống lại tất cả những khó khăn của cuộc đời bằng 1 cách tích cực nhất .
Em như tấm lụa mượt mà
Em mà làm vợ thì tuyệt vời hơn
câu này nói về nỗi nhớ