

Ma Thị Thư
Giới thiệu về bản thân



































Số oxi hóa của các nguyên tố halogen trong các hợp chất là :
- Cl trong NaCl có số OXH là -1.
- Cl trong Cl2O7 là +7.
- Cl trong KClO3 là +5.
- Cl tromg HClO là +1.
- Trong nốt sần của cây họ Đậu nói chung và cây đậu nành nói riêng có loại vi khuẩn Rhizobium sống cộng sinh, có khả năng cố định được nitrogen trong không khí thành dạng đạm amoni cây dễ hấp thụ nên sẽ có tác dụng làm giàu nitrogen trong đất. - Sau khi trồng khoai, đất đã mất đi một lượng nitrogen nhất định nên nếu ta trồng đậu nành, vi khuẩn cố định đạm sẽ giúp bổ sung, duy trì ổn định lượng nitrogen trong đất.
a.
Môi trường nuôi cấy không liên tục là môi trường không được bổ sung chất dinh dưỡng mới và không được lấy đi các sản phẩm trao đổi chất.
Môi trường nuôi cấy liên tục là môi trường thường xuyên được bổ sung chất dinh dưỡng và loại bỏ các sản phẩm trao đổi chất.
b.
Câu 1:
Câu nói của Mark Twain, "Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm," là một lời nhắc nhở sâu sắc về việc sống hết mình và không để sự sợ hãi chi phối các quyết định của mình. Trong cuộc sống, chúng ta thường có xu hướng chọn lựa con đường an toàn, vì sợ thất bại hoặc lo lắng về những gì có thể xảy ra. Tuy nhiên, chính những cơ hội bỏ lỡ và những quyết định không dám thực hiện mới là thứ khiến ta hối tiếc khi nhìn lại. Một ví dụ rõ ràng là câu chuyện của J.K. Rowling, tác giả của bộ sách "Harry Potter". Trước khi trở thành một trong những tác giả nổi tiếng nhất thế giới, bà đã phải đối mặt với rất nhiều lời từ chối từ các nhà xuất bản, nhưng nếu bà đã bỏ cuộc vì những khó khăn ban đầu, chúng ta sẽ không bao giờ có được những câu chuyện kỳ diệu mà hàng triệu người trên thế giới yêu mến. Chính vì vậy, dù có thất bại, ta vẫn cần phải kiên trì và dám thử sức, bởi những gì ta chưa làm mới chính là điều khiến ta nuối tiếc nhất trong tương lai. Sống dũng cảm, vượt qua sự sợ hãi và không ngừng thử thách bản thân là cách để không hối tiếc về những cơ hội đã bỏ qua.
Câu 2: Trong đoạn trích "Trở về" của Thạch Lam, nhân vật người mẹ hiện lên là hình ảnh tiêu biểu của tình mẫu tử, đầy ắp yêu thương và hy sinh. Qua cách xây dựng nhân vật người mẹ, tác giả khắc họa sâu sắc sự hy sinh thầm lặng, vô điều kiện của bà, đồng thời phản ánh mối quan hệ gia đình với sự thờ ơ, lạnh lùng của người con. Từ đó, Thạch Lam muốn nhắn nhủ một thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình và lòng hiếu thảo. Người mẹ trong đoạn trích là hình ảnh của một người phụ nữ tần tảo, vất vả và hết lòng vì con cái. Dù đã già, bà vẫn giữ thói quen chăm sóc ngôi nhà cũ kỹ, vẫn mặc bộ áo cũ kỹ như bao năm qua. Câu văn "Bà cụ đã già đi nhiều, nhưng vẫn mặc cái bộ áo cũ kỹ như mấy năm về trước" không chỉ nói lên sự nghèo khó mà còn thể hiện sự hi sinh của người mẹ. Bà không kêu ca, không than phiền mà chỉ âm thầm lo lắng cho con. Khi Tâm trở về, người mẹ không hỏi về những khó khăn của cuộc sống con, mà chỉ quan tâm đến sức khỏe của anh qua câu hỏi: "Năm ngoái bác Cả lên tỉnh về bảo cậu ốm. Tôi lo quá, nhưng quê mùa chả biết tỉnh thế nào mà đi, thành ra không dám lên thăm. Bây giờ cậu đã khỏe hẳn chưa?" Qua câu hỏi này, bà thể hiện tình yêu thương sâu sắc, luôn lo lắng cho con dù không thể trực tiếp chăm sóc. Tuy nhiên, người mẹ lại phải chịu đựng sự thờ ơ từ chính con trai mình. Tâm, sau sáu năm xa quê, trở về nhưng không bày tỏ sự quan tâm hay hỏi thăm gì về cuộc sống của mẹ. Khi mẹ hỏi về sức khỏe, Tâm chỉ đáp một câu ngắn gọn: "Như thường rồi." Câu trả lời lạnh lùng, thiếu tình cảm này cho thấy sự vô tâm của Tâm đối với mẹ. Anh không còn quan tâm đến những khó khăn của mẹ hay cuộc sống ở quê mà chỉ chú ý đến cuộc sống của mình. Khi bà kể về con Trinh và cuộc sống khó khăn, Tâm chỉ nghe mà không bày tỏ sự đồng cảm hay suy nghĩ gì. Anh không còn cảm nhận được giá trị của những câu chuyện giản dị mẹ kể, bởi anh đã quá xa rời cuộc sống đó, mải mê với những lo toan riêng tư. Sự lạnh nhạt của Tâm không chỉ thể hiện qua câu nói mà còn trong những hành động cụ thể. Khi Tâm đưa tiền cho mẹ, anh làm điều đó một cách vô cảm, như thể đã hoàn thành xong trách nhiệm của mình. "Tâm mở ví lấy ra bốn tấm giấy bạc 5 đồng đưa cho mẹ. Tâm hơi kiêu ngạo, trước mặt cô Trinh, chàng nói: 'Đúng hai chục, bà cầm lấy mà tiêu, có thiếu tôi lại gửi về cho.'" Hành động này càng làm rõ sự thiếu tôn trọng của Tâm đối với mẹ. Mẹ nhận tiền, "run run đỡ lấy gói bạc, rơm rớm nước mắt." Cảnh tượng đó thể hiện sự xúc động của người mẹ khi nhận được tiền, nhưng cũng là nỗi buồn sâu sắc vì không nhận được tình yêu và sự quan tâm mà bà luôn khao khát từ con trai mình. Mối quan hệ giữa mẹ và con trong đoạn trích là một minh chứng cho sự vô cảm của người con đối với tình yêu thương vô bờ của mẹ. Người mẹ không cần tiền bạc hay vật chất, điều bà cần chỉ là sự quan tâm, sự chia sẻ, nhưng Tâm lại không nhận ra điều đó. Những câu hỏi về công việc của bà, những câu chuyện đời thường của quê hương đều bị Tâm lơ đãng và thờ ơ bỏ qua. Cả hai mẹ con ngồi trong sự im lặng nặng nề, những câu chuyện không đầu không cuối, không ai thật sự lắng nghe ai. Điều này thể hiện sự xa cách, dường như đã không còn sợi dây liên kết tình cảm nào giữa họ nữa. Qua đoạn trích, Thạch Lam đã khắc họa một bức tranh cảm động về tình mẫu tử, đồng thời cũng là lời nhắc nhở về lòng hiếu thảo của con cái. Người mẹ trong câu chuyện là hình mẫu của tình yêu thương vô điều kiện, luôn sẵn sàng hy sinh vì con, dù cuộc sống có khó khăn, dù bản thân có già yếu. Tuy nhiên, Tâm, với sự vô cảm và thờ ơ của mình, đã không nhận ra điều đó, khiến người mẹ phải chịu đựng sự cô đơn và tổn thương. Từ đó, tác giả muốn nhắn nhủ người đọc rằng, tình yêu gia đình, tình mẹ con là những giá trị thiêng liêng mà chúng ta cần trân trọng. Dù cuộc sống có thay đổi thế nào, tình cảm gia đình luôn cần được nuôi dưỡng bằng sự quan tâm và lòng hiếu thảo. Đoạn trích "Trở về", Thạch Lam đã xây dựng một hình ảnh người mẹ đầy hy sinh, tần tảo, nhưng cũng đầy đau đớn và cô đơn khi phải chịu đựng sự thờ ơ của con cái. Câu chuyện là một lời nhắc nhở về tình cảm gia đình và bài học về sự quan tâm, lòng hiếu thảo mà mỗi chúng ta cần phải ghi nhớ và thực hành trong cuộc sống.
Câu 1:
-Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích là nghị luận. Câu 2:
-Hai lối sống được tác giả nêu là: +)Lối sống thụ động, an phận, không dám đối diện với thử thách. +)Lối sống chủ động, tích cực, không ngừng vươn lên. Câu 3: "Sông như đời người. Và sông phải chảy. Như tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng."
-Nghệ thuật so sánh ở đoạn trên giúp cho câu văn trở nên sinh động, gợi hình, dễ hiểu. Đồng thời, nó nhấn mạnh ý nghĩa của việc sống tích cực, không ngừng vươn lên trong cuộc sống. Câu 4:
"Tiếng gọi chảy đi sông ơi" là tiếng gọi của bản năng, của lý tưởng, thúc đẩy con người không ngừng vươn lên, khám phá và chinh phục cuộc sống. Đó là động lực để con người vượt qua những giới hạn của bản thân và sống một cuộc đời ý nghĩa. Câu 5:
-Thông điệp mà em rút ra được từ đoạn trích là chúng ta nên sống một cuộc đời có ý nghĩa, không ngừng vươn lên, khám phá và chinh phục những thử thách. Bởi vì:
+) Cuộc sống là một hành trình, và chúng ta cần không ngừng tiến về phía trước để đạt được những mục tiêu của mình.
+)Nếu chúng ta sống không có mục đích thì cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa, nhàm chán.
+) Còn nếu chúng tả không có gắng, không dám vượt qua khó khăn, thử thách thì sẽ chẳng bao giờ vươn tới được thành công và ước mơ.
Câu 1:
“Bí mật của cuộc sống là ngã bảy lần và đứng dậy tám lần” – Paulo Coelho. Câu nói này của Paulo Coelho chứa đựng một thông điệp sâu sắc về sự kiên trì và sức mạnh tinh thần trong cuộc sống. Cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách và khó khăn, mà không phải ai cũng có thể vượt qua dễ dàng. Thất bại là điều không thể tránh khỏi, nhưng điều quan trọng là cách chúng ta đối diện và vượt qua nó. Việc "ngã bảy lần" không có nghĩa là ta thất bại hoàn toàn, mà là ta đã có đủ can đảm để đối mặt với thử thách và tiếp tục đi về phía trước. Sự kiên trì trong việc đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã sẽ giúp chúng ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Như Thomas Edison, người đã từng nói: “Tôi chưa từng thất bại. Tôi chỉ mới tìm ra 10.000 cách không hiệu quả để làm ra bóng đèn.” Chính sự kiên trì, không bỏ cuộc sau mỗi thất bại đã giúp ông tạo nên những bước đột phá vĩ đại trong khoa học. Câu nói của Coelho nhắc nhở chúng ta rằng, không có thành công nào đến dễ dàng mà phải trải qua vô số thử thách. Mỗi lần đứng dậy sau thất bại chính là một lần ta học hỏi, phát triển và tiến gần hơn đến mục tiêu. Thất bại chỉ là tạm thời, còn sự kiên trì mới là chìa khóa dẫn đến thành công lâu dài.
Câu 2: Nguyễn Trãi, một danh nhân văn hóa vĩ đại của dân tộc, không chỉ nổi bật với những tác phẩm lịch sử mà còn để lại cho đời những áng văn thơ đậm triết lý nhân sinh. Bài thơ "Bảo kính cảnh giới" là một trong những tác phẩm tiêu biểu, mang đậm dấu ấn của tư tưởng đạo đức và triết lý sống. Bài thơ không chỉ bày tỏ những suy tư về cuộc đời mà còn là lời khuyên sâu sắc về cách sống, cách đối nhân xử thế, cũng như cách thức xây dựng phẩm hạnh và sự an nhiên trong tâm hồn. Bài thơ mở đầu với hình ảnh "Rộng khơi ngại vượt bể triều quan, / Lui tới đòi thì miễn phận an." Đây là một hình ảnh ẩn dụ về cuộc đời rộng lớn, đầy sóng gió và khó khăn. Nguyễn Trãi không khuyến khích con người lao vào cuộc đua danh lợi mà nhấn mạnh đến việc sống an nhàn, thanh thản. Ông cho rằng, không cần phải chạy theo danh vọng hay quyền lực, mà quan trọng là sống sao cho tâm hồn được thanh thản, không bị cuốn vào những lo toan, bon chen vô tận. Câu thơ "Lui tới đòi thì miễn phận an" như một lời nhắc nhở, khuyên răn con người nên biết tìm kiếm sự bình an trong tâm hồn thay vì tham lam tranh giành. Tiếp đó, Nguyễn Trãi vẽ ra một không gian thanh tịnh, gần gũi với thiên nhiên qua những câu thơ: "Hé cửa đêm chờ hương quế lọt, Quét hiên ngày lệ bóng hoa tan." Những hình ảnh như "hương quế" và "bóng hoa tan" gợi lên một không gian yên tĩnh, thanh thoát, nơi mà người ta có thể tìm thấy sự an nhiên trong tâm hồn. Đây là sự phản ánh của một cuộc sống bình dị, không phô trương, không tranh giành. Bài thơ khuyên chúng ta hãy biết sống hòa hợp với thiên nhiên và tìm niềm vui trong những điều giản dị, thay vì chạy theo những mục tiêu xa vời mà cuối cùng lại không đem lại hạnh phúc thật sự. Nguyễn Trãi tiếp tục khẳng định tầm quan trọng của đạo đức và nhân cách trong cuộc sống qua những câu thơ: "Đời dùng người có tài Y, Phó, Nhà ngặt, ta bền đạo Khổng, Nhan." Mặc dù tài năng có thể giúp người ta thành công trong xã hội, nhưng Nguyễn Trãi nhấn mạnh rằng điều quan trọng hơn cả là giữ gìn đạo đức, phẩm hạnh. Hình ảnh "đạo Khổng, Nhan" tượng trưng cho những giá trị đạo lý cao đẹp của các bậc hiền nhân, nhắc nhở chúng ta về sự trung thực, ngay thẳng và kiên định với lý tưởng sống đúng đắn. Bài thơ kết thúc bằng một câu thơ mang tính triết lý sâu sắc: "Danh lợi bất như nhàn." Nguyễn Trãi khuyên con người không nên chạy theo danh vọng, quyền lợi, mà hãy tìm sự thanh thản trong cuộc sống. Đây là lời nhắc nhở về sự an yên trong tâm hồn, rằng một cuộc sống hạnh phúc không phải là một cuộc sống đầy ắp quyền lực hay danh lợi, mà là một cuộc sống sống đúng với giá trị bản thân, sống trong sự thanh tịnh và tự do. Về mặt nghệ thuật, bài thơ "Bảo kính cảnh giới" sử dụng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, một thể thơ ngắn gọn nhưng lại mang đến chiều sâu suy ngẫm. Ngôn từ trong bài thơ giản dị nhưng thâm trầm, tạo ra những hình ảnh đẹp, giàu tính biểu tượng, như "hương quế," "bóng hoa tan," hay "danh lợi bất như nhàn." Những hình ảnh này không chỉ vẽ lên một bức tranh thiên nhiên tĩnh lặng mà còn phản ánh những giá trị triết lý sâu sắc về cuộc sống. "Bảo kính cảnh giới" là một bài thơ đậm tính nhân văn và triết lý sống sâu sắc. Qua bài thơ, Nguyễn Trãi đã truyền đạt thông điệp về sự bình an trong tâm hồn, về tầm quan trọng của đạo đức và phẩm hạnh trong cuộc sống. Đó là lời nhắc nhở mỗi người chúng ta không chỉ cần tìm kiếm thành công vật chất, mà còn phải tìm kiếm sự an nhiên trong tâm hồn để sống một cuộc đời ý nghĩa và trọn vẹn.
Câu 1:
-Văn bản trên thuộc kiểu văn bản: Thông tin .
Câu 2 :
- Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là : Thuyết minh .
Câu 3:
- Tác giả đặt nhan đề là:"Phát hiện 4 hành tinh trong hệ sao láng giềng của Trái đất" giúp gây ấn tượng với người đọc, tạo sự hấp dẫn và nêu tóm tắt nội dung của văn bản.
Câu 4:
- các yếu tố phi ngôn ngữ : sử dụng các số liệu như :
+)"Các hành tinh của sao Barnard có khối lượng dao động từ 20% đến 30% so với Trái đất, và nhiệt độ bề mặt quá nóng để có thể cho phép sự sống tồn tại. "
+)"Sao Barnard là sao khổng lồ đỏ được phát hiện năm 1916. Kể từ đó, giới thiên văn học thống kê được ít nhất 70% số sao của Dải Ngân hà thuộc dạng sao này. "
- Tác dụng: Các yếu tố phi ngôn ngữ giúp văn bản hấp dẫn, trực quan hơn, cung cấp thông tin về sao Barnard.
Câu 5:
- Văn bản có tính chính xác, khách quan rất cao giúp cung cấp thông tin đầy đủ, chính xác cho người đọc, người nghe.
- Văn bản có tính chính xác, khách quan do :
+) sử dụng phương thức biểu đạt là thuyết minh.
+) sử dụng các yếu tố phi ngôn ngữ.
+) Ngôn ngữ văn bản dễ hiểu, chính xác, ngắn gọn.
+) Có các dẫn chứng xác đáng.