

Hoàng Trang Thơ
Giới thiệu về bản thân
Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hoàng Trang Thơ





0





0





0





0





0





0





0
2025-04-21 15:51:05
Sông Hương trong trang văn của Hoàng Phủ Ngọc Tường hiện lên như một thiếu nữ dịu dàng mà đầy khí phách, một biểu tượng vừa trữ tình vừa thiêng liêng của xứ Huế mộng mơ. Dưới ngòi bút tài hoa, sông Hương không đơn thuần là cảnh quan thiên nhiên, mà là một nhân vật sống động – mang tâm hồn, mang ký ức và cả trái tim của một vùng đất đậm đà bản sắc. Tác giả khéo léo gợi lên vẻ đẹp của sông Hương không chỉ qua dáng hình hiền hòa, mà còn qua chiều sâu lịch sử và văn hóa mà dòng sông đã chứng kiến và gắn bó. Khi thì sông Hương hiện lên như người mẹ hiền tưới mát phù sa cho một vùng đất, lúc lại là chứng nhân âm thầm của bao biến động, thăng trầm lịch sử. Những liên tưởng so sánh độc đáo với các dòng sông lớn trên thế giới không làm mờ đi vẻ riêng của sông Hương, mà ngược lại, càng tôn lên sự độc đáo, sâu sắc của một dòng sông mang hồn Việt. Qua đó, ta cảm nhận rõ tình yêu quê hương sâu nặng, một cái nhìn đầy nâng niu và ngưỡng vọng mà nhà văn dành trọn cho dòng sông yêu dấu.
2025-04-21 15:45:03
Sông Đà, dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, con sông này hiện lên như một sinh thể sống động, vừa thơ mộng lãng mạn, lại vừa hùng vĩ, dữ dội. Đó là một dòng sông có tâm hồn, có cá tính, có khi hiền hòa như một áng thơ trôi giữa đại ngàn, có khi lại gầm gào, cuộn xoáy như một bản hùng ca dữ dội. Vẻ đẹp của sông Đà hiện rõ qua từng hình ảnh: “nước xanh như ngọc bích”, “bờ sông hoang dại như cổ tích”, đàn hươu đến uống nước không hề sợ người… gợi nên một không gian đầy chất thơ, yên bình và sâu lắng. Nhưng rồi, trong sự yên ả ấy, lại bất ngờ hiện lên vẻ đẹp khác — mãnh liệt, dữ dằn, hoang dại — khi thác gầm, xoáy nước cuộn sâu đến hút đáy. Giọng văn lúc thì dịu dàng, lúc lại mạnh mẽ như chính dòng chảy bất định của sông Đà. Qua đó, Nguyễn Tuân không chỉ tạc nên hình ảnh một dòng sông Tây Bắc hùng tráng, mà còn thể hiện cái nhìn độc đáo, giàu cảm xúc và đầy chất nghệ sĩ của riêng ông. Với Nguyễn Tuân, thiên nhiên không chỉ là phông nền, mà là nhân vật – là vẻ đẹp để con người phải chiêm ngưỡng, trân quý và sống chậm lại để cảm nhận.
2025-04-21 15:45:02
Sông Đà, dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, con sông này hiện lên như một sinh thể sống động, vừa thơ mộng lãng mạn, lại vừa hùng vĩ, dữ dội. Đó là một dòng sông có tâm hồn, có cá tính, có khi hiền hòa như một áng thơ trôi giữa đại ngàn, có khi lại gầm gào, cuộn xoáy như một bản hùng ca dữ dội. Vẻ đẹp của sông Đà hiện rõ qua từng hình ảnh: “nước xanh như ngọc bích”, “bờ sông hoang dại như cổ tích”, đàn hươu đến uống nước không hề sợ người… gợi nên một không gian đầy chất thơ, yên bình và sâu lắng. Nhưng rồi, trong sự yên ả ấy, lại bất ngờ hiện lên vẻ đẹp khác — mãnh liệt, dữ dằn, hoang dại — khi thác gầm, xoáy nước cuộn sâu đến hút đáy. Giọng văn lúc thì dịu dàng, lúc lại mạnh mẽ như chính dòng chảy bất định của sông Đà. Qua đó, Nguyễn Tuân không chỉ tạc nên hình ảnh một dòng sông Tây Bắc hùng tráng, mà còn thể hiện cái nhìn độc đáo, giàu cảm xúc và đầy chất nghệ sĩ của riêng ông. Với Nguyễn Tuân, thiên nhiên không chỉ là phông nền, mà là nhân vật – là vẻ đẹp để con người phải chiêm ngưỡng, trân quý và sống chậm lại để cảm nhận.