

Lèo Đức Khánh
Giới thiệu về bản thân



































Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của sông Đà mang nhiều tầng lớp ý nghĩa, không chỉ là vẻ đẹp tự nhiên mà còn là vẻ đẹp tâm hồn. Sông Đà hiện lên với vẻ đẹp hoang sơ, tĩnh lặng, mang vẻ đẹp cổ kính, như một bức tranh tiền sử với “bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử, bờ sông hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa”. Hình ảnh nương ngô non, cỏ gianh đẫm sương, đàn hươu ngốn cỏ tạo nên một không gian yên bình, thơ mộng. Sự xuất hiện bất ngờ của đàn cá làm sống động thêm bức tranh, tạo nên một sự chuyển động nhẹ nhàng, tinh tế. Sông Đà không chỉ là dòng chảy mà còn là một thực thể sống, lắng nghe, nhớ thương, thể hiện qua việc “dòng sông quãng này lững lờ như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi để lại trên thượng nguồn Tây Bắc”. Hình ảnh con đò buồm vải trên sông Đà cũng góp phần làm nên vẻ đẹp riêng biệt, khác hẳn với những con đò truyền thống. Tất cả tạo nên một bức tranh sông nước vừa hoang sơ, cổ kính lại vừa sống động, trữ tình, thể hiện sự giao hòa giữa thiên nhiên và con người. Qua ngòi bút của tác giả, sông Đà không chỉ là một dòng sông mà còn là một linh hồn, một người tình nhân bí ẩn, quyến rũ.