

Trần Sỹ Đăng
Giới thiệu về bản thân



































Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống hàng ngày, đặc biệt là với giới trẻ. Tuy nhiên, bên cạnh những tiện ích to lớn, văn hóa sử dụng mạng xã hội của giới trẻ hiện nay cũng đặt ra nhiều vấn đề cần được quan tâm và điều chỉnh.
Trước hết, cần hiểu rằng văn hóa sử dụng mạng xã hội không chỉ là việc biết cách dùng mà còn là thái độ, hành vi và trách nhiệm khi tương tác trên không gian mạng. Trong thực tế, nhiều bạn trẻ sử dụng mạng xã hội như một công cụ kết nối, chia sẻ tri thức, lan tỏa thông điệp tích cực và học hỏi lẫn nhau. Đây là những biểu hiện đáng khen ngợi của một văn hóa mạng văn minh.
Tuy nhiên, không ít người trẻ lại sử dụng mạng xã hội thiếu kiểm soát, cảm tính và lệch chuẩn. Tình trạng sống "ảo", tung tin sai sự thật, phát ngôn thiếu văn hóa, công kích cá nhân hay cuốn vào những trào lưu độc hại ngày càng phổ biến. Điều này gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhận thức, nhân cách và cả mối quan hệ ngoài đời thực.
Nguyên nhân chủ yếu đến từ tâm lý a dua, thiếu kỹ năng chọn lọc thông tin và sự buông lỏng trong quản lý, giáo dục. Mặt khác, nhiều bạn trẻ còn coi mạng xã hội là nơi thể hiện cái tôi một cách thái quá, dẫn đến hành vi lệch lạc.
Hậu quả của việc thiếu văn hóa mạng xã hội rất nghiêm trọng. Nó có thể dẫn đến sự mất mát về tình cảm, mối quan hệ cá nhân vì những lời nói thiếu suy nghĩ, gây tổn thương cho người khác. Thậm chí, việc chia sẻ thông tin sai lệch có thể làm tổn hại đến uy tín, danh dự cá nhân và gây ảnh hưởng xấu đến cộng đồng. Những hành vi thiếu văn minh trên mạng còn có thể dẫn đến những hành động vi phạm pháp luật, gây rối loạn trong xã hội.
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng mạng xã hội là không gian cá nhân, mỗi người có quyền sử dụng và thể hiện bản thân theo cách riêng. Một số người cho rằng việc bày tỏ quan điểm cá nhân, thậm chí là những lời nói mạnh mẽ trên mạng xã hội, giúp họ tự do, thoải mái hơn trong việc thể hiện cái tôi. Điều này, theo họ, không hẳn là điều xấu mà ngược lại có thể giúp nâng cao khả năng giao tiếp và tự do ngôn luận. Tuy nhiên, điều này chỉ đúng khi sự tự do không gây hại cho người khác và không vi phạm các chuẩn mực xã hội.
Để xây dựng văn hóa sử dụng mạng xã hội lành mạnh, giới trẻ cần rèn luyện tư duy phản biện, biết chọn lọc nội dung, cư xử văn minh và có trách nhiệm với mỗi hành động, lời nói của mình trên không gian mạng. Gia đình và nhà trường cũng cần đồng hành, định hướng đúng đắn trong việc giáo dục kỹ năng số.
Tóm lại, xây dựng văn hóa sử dụng mạng xã hội văn minh là việc làm thiết thực và cấp thiết đối với giới trẻ hiện nay. Nó không chỉ thể hiện trình độ nhận thức mà còn là nền tảng cho một xã hội tiến bộ và lành mạnh.
Trong xã hội hiện đại, khi vật chất ngày càng được đề cao, một bộ phận không nhỏ giới trẻ đang lựa chọn lối sống thực dụng – đặt lợi ích cá nhân, tiền bạc và sự nổi tiếng lên trên các giá trị tinh thần và đạo đức. Đây là một hiện tượng đáng báo động, cần được nhìn nhận và điều chỉnh kịp thời.
Lối sống thực dụng là cách sống mà con người đặt lợi ích cá nhân, đặc biệt là về vật chất và tiền bạc, lên hàng đầu, coi trọng giá trị sử dụng trước mắt hơn là các giá trị tinh thần, đạo đức lâu dài. Người sống thực dụng thường đánh giá mọi việc dựa trên mức độ “có lợi hay không”, thậm chí sẵn sàng bỏ qua cảm xúc, tình nghĩa hay nguyên tắc đạo đức để đạt được mục tiêu cá nhân. Trong xã hội hiện đại, lối sống này ngày càng phổ biến, nhất là trong giới trẻ, khi nhiều người chọn con đường "đi tắt đón đầu", chạy theo sự nổi tiếng, tiền tài mà xem nhẹ lòng nhân ái, sự trung thực và những giá trị sống tốt đẹp.
Nguyên nhân dẫn đến lối sống thực dụng có thể đến từ nhiều phía. Áp lực thành công trong một xã hội cạnh tranh khiến nhiều người trẻ vội vàng kiếm tìm thành tựu vật chất. Mạng xã hội cũng góp phần nuôi dưỡng "ảo tưởng sống sang", khiến nhiều bạn trẻ lao vào cuộc đua hình thức. Bên cạnh đó, sự thiếu định hướng từ gia đình, nhà trường và môi trường giáo dục khiến không ít người trẻ thiếu nền tảng giá trị sống đúng đắn.
Tác hại của lối sống này là rất nghiêm trọng. Về mặt cá nhân, người trẻ dễ trở nên ích kỷ, vô cảm, sống giả tạo, thiếu lý tưởng. Về mặt xã hội, nó góp phần tạo nên một thế hệ thiếu trách nhiệm, dễ sa ngã vào tiêu cực như gian lận, dối trá, hoặc thậm chí phạm pháp để đạt được lợi ích vật chất.
Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng sống thực dụng là một cách để thích nghi với xã hội cạnh tranh khốc liệt ngày nay. Nhiều người cho rằng sống thực dụng không có gì sai nếu biết tập trung vào những gì mang lại hiệu quả thiết thực, tiết kiệm thời gian, tiền bạc và công sức. Thực tế, một chút thực dụng có thể giúp con người sống tỉnh táo hơn, ít mơ mộng và đặt ra mục tiêu rõ ràng. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ nếu quá đề cao lợi ích cá nhân, đánh đổi đạo đức và tình cảm, thì lối sống ấy sẽ trở thành nguy hại.
Để khắc phục tình trạng này, cần có sự chung tay từ nhiều phía. Mỗi bạn trẻ cần chủ động rèn luyện nhân cách, xác định lý tưởng sống đúng đắn, biết cân bằng giữa lợi ích cá nhân và giá trị đạo đức. Gia đình cần giáo dục con cái sống tử tế, biết yêu thương và tôn trọng người khác. Nhà trường cần tăng cường giáo dục đạo đức, kỹ năng sống và truyền cảm hứng về những giá trị sống tích cực. Truyền thông và mạng xã hội nên lan tỏa những tấm gương sống đẹp, thay vì cổ vũ lối sống xa hoa, hào nhoáng. Cuối cùng, xã hội cần xây dựng môi trường công bằng, nơi mỗi cá nhân được đánh giá đúng với phẩm chất và năng lực của mình.
Tóm lại, lối sống thực dụng là một biểu hiện sai lệch trong nhận thức của một bộ phận giới trẻ hiện nay. Để xây dựng một thế hệ sống đẹp, có trách nhiệm, rất cần sự định hướng đúng đắn và nỗ lực từ cả cộng đồng.
câu 1:
Nhân vật “tôi” trong văn bản “Một lần và mãi mãi” của nhà văn Thanh Quế là một nhân vật tự vấn và ân hận về những sai lầm trong quá khứ. Ban đầu, “tôi” là một đứa trẻ ngây thơ, không hiểu rõ được hết những hành động của mình. Khi còn nhỏ, “tôi” đã tham gia vào hành động lừa bà Bảy Nhiêu bằng những tờ giấy bạc giả mà không hề cảm nhận được sự nghiêm trọng của việc đó. Điều này cho thấy “tôi” là một đứa trẻ dễ bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh, đặc biệt là thằng Bá. Tuy nhiên, khi sự việc xảy ra và bà Bảy qua đời, “tôi” bắt đầu nhận ra sự lầm lỡ của mình và cảm thấy xấu hổ, ân hận. Sự hối tiếc của “tôi” là minh chứng cho sự trưởng thành trong nhận thức và tình cảm. Khi lớn lên, dù đã có nhiều thay đổi trong cuộc sống, “tôi” vẫn không thể quên được bà Bảy, và mỗi lần về quê, “tôi” lại rủ thằng Bá đến thăm mộ bà, lặng lẽ cầu xin sự tha thứ. Nhân vật “tôi” đã thể hiện rõ sự cảm nhận về những giá trị đạo đức, sự trưởng thành trong hành động và tâm hồn, đồng thời là lời nhắc nhở về những sai lầm không thể sửa chữa trong cuộc sống.
Câu 2:
Trong xã hội ngày nay, khi con người ngày càng đề cao giá trị đạo đức và văn minh, trung thực – một đức tính cao quý – lại càng trở nên quan trọng. Đây là phẩm chất không thể thiếu giúp xây dựng niềm tin, giữ gìn phẩm giá con người và góp phần làm nên một xã hội phát triển bền vững.
Trung thực là sự thật thà, thẳng thắn, dám nói thật, làm thật và không gian dối. Người trung thực không che giấu khuyết điểm, không mưu lợi riêng bằng thủ đoạn, không giả dối để làm đẹp bản thân. Đó là một đức tính đẹp đã trở thành truyền thống của dân tộc Việt Nam, cần được mỗi người gìn giữ và phát huy.
Trong cuộc sống, trung thực thể hiện qua việc dám nhận lỗi, không gian lận, không lấy của người khác làm của mình. Trong học tập, đó là sự nghiêm túc khi làm bài kiểm tra, không quay cóp hay nhờ người làm hộ. Trong công việc, đó là làm ăn minh bạch, tôn trọng khách hàng và cộng đồng. Người trung thực thường nhận được sự yêu quý, tin tưởng từ người khác và có vị trí vững chắc trong xã hội.
Tuy nhiên, trong thực tế hiện nay, không phải ai cũng sống trung thực. Có những người vì lợi ích cá nhân, vì sự hơn thua trước mắt mà chọn cách gian dối: gian lận thi cử, buôn bán hàng giả, tham ô, báo cáo sai sự thật… Những hành vi đó không chỉ làm mất đi giá trị đạo đức của con người mà còn gây ra hậu quả nghiêm trọng: mất lòng tin, làm rối loạn xã hội, và kéo theo nhiều hệ lụy khó lường. Đó là minh chứng rõ ràng rằng thiếu trung thực không mang lại lợi ích lâu dài mà còn có thể dẫn đến thất bại và tổn thương.
Trung thực không chỉ là đức tính cá nhân mà còn là nền tảng đạo đức cho cả cộng đồng. Với học sinh, trung thực giúp ta học thật, thi thật, có kiến thức thật để phát triển bản thân vững chắc. Với xã hội, trung thực tạo ra môi trường sống lành mạnh, công bằng, văn minh.
Về phía bản thân, em nhận thức rõ rằng mình cần sống trung thực trong mọi hành động, từ học tập đến ứng xử, để xây dựng một hình ảnh đáng tin cậy và có ích cho xã hội. Em cũng hiểu rằng cần tránh xa sự gian dối, lười biếng, ỷ lại – những thứ dễ khiến con người đánh mất chính mình.
Tóm lại, trung thực là một đức tính quý báu, là kim chỉ nam dẫn đường cho con người hướng tới sự tử tế và thành công bền vững. Mỗi người, đặc biệt là thế hệ trẻ hôm nay, cần học cách sống trung thực để góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Câu 1:
Văn bản thuộc thể loại truyện ngắn.
Câu 2:
Ngôi kể được sử dụng trong văn bản:
Văn bản sử dụng ngôi kể "ngôi thứ nhất". Người kể chuyện là một nhân vật trong câu chuyện, xưng "tôi" và kể lại những sự việc đã xảy ra trong quá khứ.
Câu 3:
Cốt truyện của văn bản có sự phát triển đơn giản nhưng sâu sắc. Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh bà Bảy Nhiêu, một người phụ nữ mù sống một mình, bán kẹo và đường cho trẻ em. Mối quan hệ giữa bà Bảy và các đứa trẻ trong làng, đặc biệt là với nhân vật "tôi" và thằng Bá, diễn ra một cách bình dị. Tuy nhiên, cốt truyện có sự chuyển hướng đầy bất ngờ khi thằng Bá lừa bà Bảy bằng những tờ giấy bạc giả. Câu chuyện kết thúc một cách đau lòng khi bà Bảy qua đời mà không biết rằng mình bị lừa. Sau nhiều năm, nhân vật "tôi" và Bá mới nhận ra sự lầm lỡ của mình và ân hận. Cốt truyện của văn bản khắc họa rõ nét sự lầm lỡ của tuổi trẻ, sự ngây thơ, và những hậu quả không thể sửa chữa được.
Câu 4:
Nội dung của văn bản là câu chuyện về sự lầm lỡ và hối tiếc của một nhóm trẻ con khi đã lừa một người phụ nữ mù, bà Bảy Nhiêu, bằng cách đưa bà những tờ giấy bạc giả. Câu chuyện thể hiện sự ngây thơ của tuổi trẻ, nhưng đồng thời cũng phản ánh sự vô tình và thiếu trách nhiệm đối với người khác. Kết thúc buồn của câu chuyện là sự ra đi của bà Bảy Nhiêu mà không biết mình bị lừa, khiến các nhân vật trong câu chuyện cảm thấy hối hận về hành động của mình.
Câu 5:
Câu này thể hiện một triết lý sâu sắc về cuộc sống: trong cuộc sống, có những sai lầm mà chúng ta không thể sửa chữa, dù có ân hận hay hối tiếc đến đâu. Đó là những sai lầm đã gây tổn thương cho người khác hoặc là những hành động không thể thay đổi được, và hậu quả của chúng đôi khi là vĩnh viễn. Câu nói nhắc nhở chúng ta về giá trị của việc suy nghĩ và hành động cẩn trọng ngay từ khi còn có thể, vì có những sai lầm sẽ theo chúng ta suốt đời mà không thể làm lại.