

Nguyễn Phương Linh
Giới thiệu về bản thân



































Truyện ngắn "Bát phở" của tác giả Phong Điệp là một tác phẩm phản ánh sâu sắc đời sống và tâm trạng của những người nông dân trong xã hội hiện đại, qua một khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ẩn chứa ý nghĩa. Nhìn vào hình ảnh bát phở, tác giả không chỉ nói về món ăn ngon, mà còn là sự khắc họa nỗi lo âu, khát khao của những người cha, những người con trong hành trình lên thành phố thi đại học, cũng như những khó khăn, khắc nghiệt trong cuộc sống của họ.
Chủ đề chính của truyện là những tâm trạng, suy nghĩ của những người nông dân khi đối diện với cuộc sống thành thị, nơi họ cảm thấy xa lạ và đầy thử thách. Hai người cha trong truyện đại diện cho lớp người nông dân luôn lo toan cho tương lai của con cái, sẵn sàng hy sinh để cho con cái một tương lai tươi sáng hơn. Họ không chỉ lo lắng cho chuyện thi cử của con, mà còn cho những điều kiện vật chất, từ phòng trọ đến việc chi tiêu cho bữa ăn. Trái ngược với những lo âu của người cha, hai cậu con trai lại im lặng, thể hiện sự lạ lẫm và xa cách đối với thành phố, dù cho họ đang ngồi trong một quán phở có tiếng ở Hà Nội.
Trong truyện, tác giả đã sử dụng hình ảnh bát phở như một biểu tượng của sự đổi thay. Bát phở không chỉ là món ăn mà còn là khung cảnh sống động của cuộc sống hiện đại. Những chi tiết như hai người cha lo lắng về chi phí bữa ăn, sự tần ngần của cậu bé chạy bàn khi thấy hai người gọi hai bát phở cho bốn người, hay hành động đếm từng đồng tiền từ ví, tất cả đều thể hiện sự chênh lệch giữa cuộc sống bình dị ở quê và thực tế khắc nghiệt nơi thành phố.
Ngoài chủ đề chính về cuộc sống nông thôn và thành thị, tác phẩm còn thể hiện tình cảm gia đình, tình cha con sâu sắc. Dù cuộc sống khó khăn, dù các ông bố nông dân có phải đếm từng đồng để trả tiền bát phở, họ vẫn sẵn sàng hy sinh vì con cái. Sự im lặng của hai cậu con trai khi ngồi ăn phở, không nói gì về món ăn ngon, cho thấy sự ngại ngùng, sự thiếu tự nhiên khi ở thành phố, nhưng cũng là sự cảm nhận thầm lặng về những nỗi lo mà cha mẹ họ phải gánh vác.
Về mặt nghệ thuật, Phong Điệp đã sử dụng lối viết nhẹ nhàng, kín đáo nhưng lại vô cùng sâu sắc, tạo ra sự đối lập giữa không gian sống động của quán phở và những tâm trạng, suy nghĩ thầm kín của các nhân vật. Những chi tiết nhỏ, như việc đếm tiền, nhìn ngắm bát phở, hay sự tần ngần của cậu bé chạy bàn, đều được khắc họa tinh tế, phản ánh cuộc sống khó khăn của những người lao động nghèo. Sự im lặng trong câu chuyện không phải là sự thiếu sót, mà chính là một phương thức miêu tả đầy ẩn ý về nỗi niềm, lo lắng của các nhân vật.
Truyện ngắn "Bát phở" không chỉ là một câu chuyện về bữa ăn, mà là một bức tranh sống động của xã hội, nơi những lo âu về tương lai, những hy sinh thầm lặng của người cha, và những ước mơ chưa thành hình của thế hệ trẻ được thể hiện một cách sâu sắc và tinh tế. Phong Điệp đã khéo léo truyền tải thông điệp về sự yêu thương, hy sinh và những nỗi khổ không lời của những người nông dân qua từng chi tiết trong truyện, khiến người đọc phải suy ngẫm về cuộc sống và những giá trị nhân văn sâu sắc trong xã hội hiện đại.
Câu 1. Văn bản trên bàn về mùa gặt ở nông thôn miền Bắc, miêu tả không gian và cảm xúc của người nông dân trong quá trình thu hoạch lúa, thể hiện sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.
Câu 2. Câu văn nêu luận điểm trong đoạn (3) là: "Cái sân nông thôn ngày thường rộng thế, nói 'sân trăng' thì còn rộng hơn nữa."
Câu 3. Thành phần biệt lập trong các câu:
a. "Cái nắng gắt gao hình như không phải từ trên trời xuống, mà như ngược lại được 'phả' từ cánh đồng lên..." → Thành phần biệt lập là: "hình như" (biểu thị sự phỏng đoán).
b. "Thành quả ấy, 'của một đồng, công một nén là đây', cho nên mới phải thốt lên..." → Thành phần biệt lập là: "thành quả ấy" (dùng để nhấn mạnh đối tượng).
Câu 4. Đoạn (2) sử dụng cách trích dẫn gián tiếp để nêu các cảm nhận về không gian và thời tiết trong mùa gặt. Tác dụng của việc dùng cách trích dẫn này là làm rõ sự sống động và sinh động của không gian mùa gặt, đồng thời giúp người đọc hình dung rõ ràng hơn về sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên.
Câu 5. Các lí lẽ và bằng chứng trong đoạn (4) đóng vai trò làm rõ sự phân vân và lo toan của người nông dân dù mùa gặt đã đến, từ đó thể hiện tình cảm sâu sắc của họ về công sức và tương lai của mùa màng. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự phức tạp trong tình cảm của người nông dân.
Câu 6. Em thích nhất cách tác giả sử dụng hình ảnh và cảm xúc để tạo ra sự liên kết giữa thiên nhiên và con người, làm cho mỗi chi tiết trong mùa gặt đều trở thành một phần không thể thiếu trong bức tranh chung của cuộc sống, từ đó thể hiện những suy nghĩ sâu sắc về lao động và đời sống.