

Đặng Gia Linh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 :
Hình ảnh hàng rào dây thép gai trong bài thơ “Người cắt dây thép gai” của Hoàng Nhuận Cầm là một biểu tượng đa diện, phản ánh sự chia cắt và nỗi đau của chiến tranh. Trước hết, dây thép gai gợi liên tưởng về những rào chắn vật lý trên chiến trường, nơi người lính phải đối mặt với hiểm nguy. Tuy nhiên, nó còn mang ý nghĩa ẩn dụ sâu sắc hơn: đó là sự phân ly của đất nước, sự đứt gãy trong đời sống tinh thần và tình cảm con người. Khi “con cò không đậu được” vì dây thép gai, thiên nhiên và văn hóa (biểu tượng qua hình ảnh con cò trong ca dao) cũng bị vây hãm bởi bạo lực. Hành động “cắt dây thép gai” của nhân vật trữ tình không chỉ là nhiệm vụ quân sự mà còn là khát vọng giải phóng, hàn gắn những tổn thương. Mỗi hàng rào bị phá bỏ đều mang lại sự hồi sinh kỳ diệu: cỏ cất tiếng hát, nhựa cây nối lại, nhịp cầu liền mạch, dòng sông chảy xuôi. Quá trình ấy cho thấy sự kiên trì và quyết liệt của con người trước nghịch cảnh. Đặc biệt, khi “hàng rào cuối cùng” được cắt đứt, đất nước “bao năm chia cắt đang liền lại” – đó là lời khẳng định về sức mạnh của ý chí và tình yêu quê hương. Hình ảnh dây thép gai, từ một biểu tượng của chết chóc, đã trở thành điểm xuất phát cho hành trình phục sinh, thể hiện niềm tin mãnh liệt vào khả năng hòa giải và thống nhất. Qua đó, nhà thơ gửi gắm thông điệp: mọi rào cản đều có thể vượt qua nếu con người dám hành động bằng trái tim và nghị lực.
Câu 2:
Trong thế giới hiện đại, nơi công nghệ và tốc độ thống trị mọi ngóc ngách đời sống, lối sống có trách nhiệm của thế hệ trẻ không chỉ là một lựa chọn, mà là yêu cầu sống còn. Như nhà văn Antoine de Saint-Exupéry từng viết: “Bạn trở nên có trách nhiệm mãi mãi với những gì bạn đã thuần hóa”. Câu nói ấy như lời nhắc nhở rằng, trách nhiệm không phải gánh nặng, mà là lời cam kết của tuổi trẻ với chính mình và xã hội.
Sống có trách nhiệm trước hết là biết chăm lo cho sự phát triển của chính mình. Trong cuốn “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?”, Rosie Nguyễn khẳng định: “Bạn không thể thay đổi thế giới nếu chưa thay đổi chính mình”. Greta Thunberg – cô gái Thụy Điển 15 tuổi – đã dám bỏ học để đấu tranh vì biến đổi khí hậu. Hành động của cô không chỉ là trách nhiệm với môi trường, mà còn là trách nhiệm với tương lai của chính cô. Cô đã chứng minh rằng, tuổi trẻ không cần chờ đợi quyền lực hay tuổi tác để tạo ra thay đổi. Sự dũng cảm và ý thức trách nhiệm đã biến cô từ một học sinh bình thường thành biểu tượng toàn cầu. Đó là minh chứng cho sức mạnh của việc sống có trách nhiệm với bản thân và lý tưởng.
Thế hệ trẻ hôm nay sinh ra trong thời đại số, nơi ranh giới giữa thực và ảo mong manh hơn bao giờ hết. Nhưng chính trong không gian ấy, trách nhiệm với cộng đồng lại càng cần được đề cao. Phong trào “Black Lives Matter” (Mạng sống của người da màu quan trọng) do các bạn trẻ khởi xướng năm 2020 đã lan tỏa như một làn sóng. Bằng cách sử dụng mạng xã hội, họ biến những hashtag thành cuộc biểu tình rộng khắp, đòi công bằng cho cộng đồng. Những người trẻ ấy không chỉ đấu tranh cho quyền lợi của mình, mà còn vì trách nhiệm với những người yếu thế. Như nhà thơ Nguyễn Quang Thiều từng viết: “Tuổi trẻ là cánh đồng mùa gặt, nhưng nếu không gieo hạt, chỉ còn lại cỏ dại”. Trách nhiệm với xã hội chính là hạt giống để tuổi trẻ gieo mầm cho một thế giới tốt đẹp hơn.
Khi Trái Đất đang oằn mình dưới rác thải nhựa và khí thải, thế hệ trẻ không thể làm ngơ. Jacinda Ardern – nữ Thủ tướng New Zealand trẻ tuổi – đã đưa ra chính sách cấm túi nilon toàn quốc từ năm 2019. Bà tuyên bố: “Chúng tôi là thế hệ cuối cùng có thể cứu hành tinh này”. Lời nói ấy như hồi chuông cảnh tỉnh: Trách nhiệm với môi trường không còn là vấn đề của chính phủ, mà là của mỗi cá nhân. Ở Việt Nam, phong trào “Challenge for Change” (Thách thức để thay đổi) do các bạn trẻ phát động đã lan tỏa mạnh mẽ, từ việc nhặt rác bãi biển đến trồng cây xanh. Những hành động nhỏ ấy chính là cách tuổi trẻ dùng trách nhiệm để viết lại câu chuyện về Trái Đất.
Tuy nhiên, sống có trách nhiệm không chỉ là những hành động lớn lao. Nó bắt đầu từ việc dám đối mặt với sai lầm của bản thân, từ việc không thờ ơ trước nỗi đau của người khác. Như trong bài thơ “Người cắt dây thép gai”, Hoàng Nhuận Cầm đã viết: “Anh nói gì trong hai bàn tay”. Đôi bàn tay ấy có thể là đôi tay dám cắt đứt rào cản, đôi tay xây dựng lại nhịp cầu đã gãy. Trách nhiệm của tuổi trẻ cũng vậy – cần sự can đảm hành động, dù chỉ từ những điều giản dị nhất.
Sống có trách nhiệm giống như việc thắp một ngọn đèn giữa đêm đen. Nó không xóa tan bóng tối ngay lập tức, nhưng sẽ dẫn lối cho những bước chân cùng hướng về phía ánh sáng. Thế hệ trẻ hôm nay cần ý thức rằng, mỗi lựa chọn của họ hôm nay sẽ định hình thế giới ngày mai. Như lời triết gia Socrates: “Đời người không đáng sống nếu không được xem xét kỹ càng”. Sống có trách nhiệm chính là cách để tuổi trẻ không chỉ tồn tại, mà còn tỏa sáng.
Câu 1 :
Hình ảnh hàng rào dây thép gai trong bài thơ “Người cắt dây thép gai” của Hoàng Nhuận Cầm là một biểu tượng đa diện, phản ánh sự chia cắt và nỗi đau của chiến tranh. Trước hết, dây thép gai gợi liên tưởng về những rào chắn vật lý trên chiến trường, nơi người lính phải đối mặt với hiểm nguy. Tuy nhiên, nó còn mang ý nghĩa ẩn dụ sâu sắc hơn: đó là sự phân ly của đất nước, sự đứt gãy trong đời sống tinh thần và tình cảm con người. Khi “con cò không đậu được” vì dây thép gai, thiên nhiên và văn hóa (biểu tượng qua hình ảnh con cò trong ca dao) cũng bị vây hãm bởi bạo lực. Hành động “cắt dây thép gai” của nhân vật trữ tình không chỉ là nhiệm vụ quân sự mà còn là khát vọng giải phóng, hàn gắn những tổn thương. Mỗi hàng rào bị phá bỏ đều mang lại sự hồi sinh kỳ diệu: cỏ cất tiếng hát, nhựa cây nối lại, nhịp cầu liền mạch, dòng sông chảy xuôi. Quá trình ấy cho thấy sự kiên trì và quyết liệt của con người trước nghịch cảnh. Đặc biệt, khi “hàng rào cuối cùng” được cắt đứt, đất nước “bao năm chia cắt đang liền lại” – đó là lời khẳng định về sức mạnh của ý chí và tình yêu quê hương. Hình ảnh dây thép gai, từ một biểu tượng của chết chóc, đã trở thành điểm xuất phát cho hành trình phục sinh, thể hiện niềm tin mãnh liệt vào khả năng hòa giải và thống nhất. Qua đó, nhà thơ gửi gắm thông điệp: mọi rào cản đều có thể vượt qua nếu con người dám hành động bằng trái tim và nghị lực.
Câu 2:
Trong thế giới hiện đại, nơi công nghệ và tốc độ thống trị mọi ngóc ngách đời sống, lối sống có trách nhiệm của thế hệ trẻ không chỉ là một lựa chọn, mà là yêu cầu sống còn. Như nhà văn Antoine de Saint-Exupéry từng viết: “Bạn trở nên có trách nhiệm mãi mãi với những gì bạn đã thuần hóa”. Câu nói ấy như lời nhắc nhở rằng, trách nhiệm không phải gánh nặng, mà là lời cam kết của tuổi trẻ với chính mình và xã hội.
Sống có trách nhiệm trước hết là biết chăm lo cho sự phát triển của chính mình. Trong cuốn “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?”, Rosie Nguyễn khẳng định: “Bạn không thể thay đổi thế giới nếu chưa thay đổi chính mình”. Greta Thunberg – cô gái Thụy Điển 15 tuổi – đã dám bỏ học để đấu tranh vì biến đổi khí hậu. Hành động của cô không chỉ là trách nhiệm với môi trường, mà còn là trách nhiệm với tương lai của chính cô. Cô đã chứng minh rằng, tuổi trẻ không cần chờ đợi quyền lực hay tuổi tác để tạo ra thay đổi. Sự dũng cảm và ý thức trách nhiệm đã biến cô từ một học sinh bình thường thành biểu tượng toàn cầu. Đó là minh chứng cho sức mạnh của việc sống có trách nhiệm với bản thân và lý tưởng.
Thế hệ trẻ hôm nay sinh ra trong thời đại số, nơi ranh giới giữa thực và ảo mong manh hơn bao giờ hết. Nhưng chính trong không gian ấy, trách nhiệm với cộng đồng lại càng cần được đề cao. Phong trào “Black Lives Matter” (Mạng sống của người da màu quan trọng) do các bạn trẻ khởi xướng năm 2020 đã lan tỏa như một làn sóng. Bằng cách sử dụng mạng xã hội, họ biến những hashtag thành cuộc biểu tình rộng khắp, đòi công bằng cho cộng đồng. Những người trẻ ấy không chỉ đấu tranh cho quyền lợi của mình, mà còn vì trách nhiệm với những người yếu thế. Như nhà thơ Nguyễn Quang Thiều từng viết: “Tuổi trẻ là cánh đồng mùa gặt, nhưng nếu không gieo hạt, chỉ còn lại cỏ dại”. Trách nhiệm với xã hội chính là hạt giống để tuổi trẻ gieo mầm cho một thế giới tốt đẹp hơn.
Khi Trái Đất đang oằn mình dưới rác thải nhựa và khí thải, thế hệ trẻ không thể làm ngơ. Jacinda Ardern – nữ Thủ tướng New Zealand trẻ tuổi – đã đưa ra chính sách cấm túi nilon toàn quốc từ năm 2019. Bà tuyên bố: “Chúng tôi là thế hệ cuối cùng có thể cứu hành tinh này”. Lời nói ấy như hồi chuông cảnh tỉnh: Trách nhiệm với môi trường không còn là vấn đề của chính phủ, mà là của mỗi cá nhân. Ở Việt Nam, phong trào “Challenge for Change” (Thách thức để thay đổi) do các bạn trẻ phát động đã lan tỏa mạnh mẽ, từ việc nhặt rác bãi biển đến trồng cây xanh. Những hành động nhỏ ấy chính là cách tuổi trẻ dùng trách nhiệm để viết lại câu chuyện về Trái Đất.
Tuy nhiên, sống có trách nhiệm không chỉ là những hành động lớn lao. Nó bắt đầu từ việc dám đối mặt với sai lầm của bản thân, từ việc không thờ ơ trước nỗi đau của người khác. Như trong bài thơ “Người cắt dây thép gai”, Hoàng Nhuận Cầm đã viết: “Anh nói gì trong hai bàn tay”. Đôi bàn tay ấy có thể là đôi tay dám cắt đứt rào cản, đôi tay xây dựng lại nhịp cầu đã gãy. Trách nhiệm của tuổi trẻ cũng vậy – cần sự can đảm hành động, dù chỉ từ những điều giản dị nhất.
Sống có trách nhiệm giống như việc thắp một ngọn đèn giữa đêm đen. Nó không xóa tan bóng tối ngay lập tức, nhưng sẽ dẫn lối cho những bước chân cùng hướng về phía ánh sáng. Thế hệ trẻ hôm nay cần ý thức rằng, mỗi lựa chọn của họ hôm nay sẽ định hình thế giới ngày mai. Như lời triết gia Socrates: “Đời người không đáng sống nếu không được xem xét kỹ càng”. Sống có trách nhiệm chính là cách để tuổi trẻ không chỉ tồn tại, mà còn tỏa sáng.
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản: biểu cảm
Câu 2: Nhân vật trữ tình trong văn bản là người lính (hoặc có thể hiểu là chính tác giả Hoàng Nhuận Cầm) trong vai trò “người cắt dây thép gai”.
Câu 3: Hình thức của văn bản:
- Thể thơ tự do
- Ngôn ngữ giàu hình ảnh , biểu tượng:
+ Sử dụng nhiều hình ảnh thơ mang tính biểu tượng: “dây thép gai” (chia cắt, chiến tranh), “con cò” (quê hương, tự do), “nhịp cầu gãy” (đứt đoạn), “nhựa cây” (sự sống hồi sinh).
+ Ngôn ngữ vừa cụ thể vừa trừu tượng, kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn
- Bptt: Điệp ngữ: “Anh đã cắt...” (lặp lại ở mỗi khổ, nhấn mạnh hành động kiên trì).
+ Ẩn dụ: “Con sông gãy”, “nhịp cầu gãy” (ẩn dụ cho sự chia ly).
+ Nhân hóa: “Cỏ lại hát những lời riêng của đất".
=> Hình thức thơ phóng khoáng nhưng chặt chẽ, kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trữ tình và sử thi, góp phần thể hiện sâu sắc chủ đề: khát vọng hòa bình và thống nhất.
Câu 4: Mạch cảm xúc của văn bản:
- Mạch cảm xúc của bài thơ vận động từ nỗi đau cá nhân đến ý chí tập thể, từ u uất đến lạc quan, phản ánh hành trình từ chia ly đến đoàn tụ, mang tính sử thi và trữ tình sâu sắc. Đây cũng là tinh thần chung của thơ Hoàng Nhuận Cầm – luôn hướng về hòa bình, thống nhất dù viết trong chiến tranh.
Câu 5: Một thông điệp ý nghĩa nhất đối với bản thân em từ văn bản trên:
- Sự chia cắt nào rồi cũng có thể hàn gắn - nếu ta dám cắt đứt những rào cản bằng tình yêu và hành động kiên trì.
=> Bài thơ không chỉ nói về chiến tranh, mà còn là ẩn dụ sâu sắc về cách con người vượt qua nghịch cảnh. Thông điệp này giúp mình sống can đảm và nhân văn hơn.