Đào Thế Ngọc Hiếu

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đào Thế Ngọc Hiếu
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Khi đọc bài thơ "Mẹ" của Viễn Phương, tôi cảm thấy một cảm xúc sâu sắc và đầy ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện tình yêu và sự biết ơn của người con đối với mẹ, một tình yêu vô điều kiện và mãi mãi.

Những dòng thơ đầu tiên đã gợi lên trong tôi hình ảnh của một người mẹ yêu thương và chăm sóc con cái. Câu "Hoa sen lặng lẽ dưới đầm / Hương bay dịu dàng bát ngát" đã tạo ra một cảm giác yên bình và ấm áp, như thể tôi đang được ôm ấp trong lòng mẹ.

Nhưng bài thơ không chỉ dừng lại ở đó. Những dòng thơ tiếp theo đã thể hiện sự hi sinh và lòng yêu thương của người mẹ. Câu "Mẹ nghèo như đóa hoa sen / Năm tháng âm thầm lặng lẽ" đã gợi lên trong tôi cảm giác xót xa và thương cảm cho người mẹ.

Cuối cùng, bài thơ đã kết thúc với một thông điệp đầy ý nghĩa. Câu "Sen tàn rồi sen lại nở / Mẹ thành ngôi sao lên trời" đã gợi lên trong tôi cảm giác về sự bất tử của tình yêu và sự sống. Dù người mẹ có ra đi, nhưng tình yêu và sự sống của mẹ sẽ mãi mãi còn lại trong lòng con cái.

Tổng thể, bài thơ "Mẹ" của Viễn Phương đã tạo ra trong tôi một cảm xúc sâu sắc và đầy ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện tình yêu và sự biết ơn của người con đối với mẹ, và đã gợi lên trong tôi cảm giác về sự bất tử của tình yêu và sự sống.

Nếu gặp lại một người bạn như anh gầy, tôi sẽ ứng xử với sự thân thiện, tôn trọng và giúp đỡ.

Tôi sẽ:

- Chào hỏi và thể hiện sự vui mừng khi gặp lại người bạn cũ.
- Hỏi thăm về cuộc sống, gia đình và công việc của người bạn.
- Lắng nghe và chia sẻ những khó khăn và thành công của người bạn.
- Cung cấp sự giúp đỡ và hỗ trợ nếu người bạn cần.

Cách ứng xử của anh béo trong truyện đã gợi ý cho tôi một số điều không nên làm khi gặp lại người bạn cũ:

- Không nên quá tự tin và kiêu ngạo như anh béo.
- Không nên chỉ quan tâm đến bản thân và địa vị của mình.
- Không nên bỏ qua và không quan tâm đến cuộc sống và khó khăn của người bạn.

Thay vào đó, tôi sẽ cố gắng thể hiện sự chân thành, tôn trọng và giúp đỡ để duy trì và phát triển mối quan hệ bạn bè.

Chi tiết "Mấy thứ vali, hộp túi của anh ta cũng co rúm lại, nhăn nhó" gợi tả sự thay đổi về hình dạng và trạng thái của các vật dụng của anh gầy.

Chi tiết này gợi tả rằng các vật dụng của anh gầy đã bị ảnh hưởng bởi thời gian và hoàn cảnh khó khăn. Chúng đã bị co rúm lại, nhăn nhó, thể hiện sự cũ kỹ, xuống cấp và thiếu chăm sóc.

Ý nghĩa của chi tiết này là:

- Thể hiện sự khó khăn và thiếu thốn trong cuộc sống của anh gầy.
- Gợi tả sự thay đổi và suy giảm về tình hình tài chính và cuộc sống của anh gầy.
- Tạo cảm giác về sự xót xa và thương cảm cho anh gầy.

Tổng thể, chi tiết này giúp người đọc hình dung rõ hơn về tình hình khó khăn của anh gầy và tạo cảm giác về sự xót xa và thương cảm cho nhân vật này.

 

Tôi cảm thấy rằng nhà thơ đã muốn truyền tải một thông điệp về tầm quan trọng của việc nhớ về và yêu thương quê hương, gia đình và tuổi thơ. Bài thơ đã giúp tôi nhận ra giá trị của những kỷ niệm và cảm xúc mà chúng ta đã trải qua trong cuộc sống.

 

 

Ý thơ này muốn nói về sự vô thường và tạm bợ của cuộc sống. Con người sẽ trải qua nhiều nơi, nhiều thời gian, và cuối cùng sẽ trở thành một phần của đất đai, của thiên nhiên. Và trong suốt cuộc hành trình đó, con người sẽ chờ đợi, sẽ tìm kiếm, sẽ hy vọng vào một điều gì đó.

Ý thơ này cũng có thể được hiểu là một biểu tượng của sự kiên nhẫn, của sự chờ đợi, của sự hy vọng. Con người sẽ chờ đợi, sẽ kiên nhẫn, sẽ hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn, dù cho cuộc sống có khó khăn, có thử thách.

Đi lấy mật là một đoạn trích từ tác phẩm Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An, bối cảnh của tiểu thuyết là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người mến khách, yêu nước. 

An là nhân vật chính, cũng đóng vai là người kể chuyện. Cậu đã được nhà văn khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau. Trong hành trình đi lấy mật cùng với tía nuôi và Cò, An đã có được một nhiều nghiệm thú vị. Trước hết, An cũng giống như bao đứa trẻ khác, nghịch ngợm nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Qua những hành động này, có thể thấy An là một đứa trẻ khá hiếu động và nghịch ngợm.

Hồn nhiên là vậy nhưng An vẫn biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. Cậu luôn nhớ về lời má nuôi dạy, về cách lấy mật, lời thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim.