

Lục Bảo Nhi
Giới thiệu về bản thân



































Nghề đan ngư cụ có những nét độc đáo sau: -Tính thủ công truyền thống: + Nghề đan ngư cụ thường được thực hiện hoàn toàn thủ công, đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ và kinh nghiệm lâu năm của người thợ. + Các kỹ thuật đan, bện lưới, tạo hình ngư cụ được truyền từ đời này sang đời khác, giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống. - Sự đa dạng về kỹ thuật và sản phẩm: +Tùy thuộc vào từng vùng miền, từng loại thủy sản đánh bắt, người thợ sẽ sử dụng các kỹ thuật đan khác nhau để tạo ra những loại ngư cụ phù hợp. + Các sản phẩm ngư cụ rất đa dạng, bao gồm lưới, lờ, nơm, đó, lợp,... mỗi loại có một công dụng và cách sử dụng riêng. - Sự gắn bó với đời sống người dân: + Nghề đan ngư cụ gắn bó mật thiết với đời sống của người dân vùng biển, sông nước, là một phần quan trọng trong hoạt động khai thác thủy sản. + Những chiếc ngư cụ không chỉ là công cụ lao động, mà còn là biểu tượng của cuộc sống mưu sinh, của tinh thần lao động cần cù, sáng tạo. - Sử dụng vật liệu tự nhiên: + Nhiều ngư cụ được làm từ các vật liệu tự nhiên như tre, nứa, sợi đay, thể hiện sự hòa hợp với thiên nhiên và tính bền vững. + Việc lựa chọn và xử lý nguyên liệu đòi hỏi sự am hiểu về đặc tính của từng loại vật liệu. - Tính địa phương hóa cao: + Mỗi địa phương có những kiểu dáng ngư cụ, kỹ thuật đan riêng, phù hợp với đặc điểm địa hình, thủy sản của vùng đó. => Điều này tạo nên sự phong phú, đa dạng về văn hóa nghề cá của Việt Nam.
–Bài học em đã rút ra từ câu chuyện này là:
+Giữ bình tĩnh khi gặp nguy hiểm
+Sẵn sàng giúp đỡ người gặp nạn
–Bác nông dân: Lúc đầu định giúp lừa ra khỏi giếng, nhưng sau nghĩ lừa già và cái giếng cũng cần được lấp. Vì thế, nhanh chóng buông xuôi, bỏ cuộc, quyết định lấp giếng.
–Con lừa: Lúc đầu kêu la thảm thiết muốn thoát khỏi giếng nhưng rồi đã khôn ngoan, dùng chính những xẻng đất muốn vùi lấp mình để tự giúp mình thoát khỏi giếng.
B nhá
D nha bạn