Đào Bảo Nhi

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đào Bảo Nhi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Nhiệm vụ chủ yếu của kĩ thuật viên kĩ thuật điện liên quan tới lắp đặt mạng điện trong nhà gồm:

- Thiết kế và chuẩn bị kế hoạch chi tiết lắp đặt điện và mạch điện theo các thông số kĩ thuật đã cho

– Lập kế hoạch phương án lắp đặt, kiểm tra các cài đặt đã hoàn thành về an toàn và kiểm soát hoặc thực hiện vận hành ban đầu các thiết bị hoặc mạng điện mới.

- Lắp ráp, lắp đặt, thử nghiệm, hiệu chỉnh, sửa đổi và sửa chữa các thiết bị điện và lắp đặt để phù hợp với các quy định và yêu cầu an toàn.

Câu 1:

Trong nền văn học Việt Nam, những tác phẩm viết về cảnh sắc quê hương luôn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, bởi sự gần gũi, thân thuộc và đầy cảm xúc. Một trong những bài thơ tiêu biểu khắc họa bức tranh buồn của làng quê trong những ngày mưa là tác phẩm ' Bến đò ngày mưa'. Với những hình ảnh giản dị nhưng sâu lắng, bài thơ không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn phản ánh những cảm xúc, tâm trạng của con người trong không gian vắng lặng ấy. Cùng với ngôn ngữ giản dị, gần gũi, tác giả đã khéo léo vẽ nên một bức tranh tĩnh lặng, đầy ảm đạm, làm người đọc không khỏi xao xuyến, suy tư về cuộc sống và những khoảnh khắc trôi qua lặng lẽ trong những ngày mưa. Bài thơ đã mang đến một cảm hứng chủ đạo về sự tĩnh lặng, cô đơn và vắng vẻ trong một không gian quê hương bị mưa bao phủ. Chủ đề của bài thơ xoay quanh hình ảnh bến đò vào một ngày mưa, nơi mà không gian và thời gian như ngừng trôi, mọi thứ đều chìm trong sự ảm đạm. Từ những hình ảnh giản dị như tre, chuối, dòng sông cho đến những chi tiết nhỏ như bác lái thuyền hút điếu, quán hàng vắng khách, tất cả đều phản ánh một bức tranh không gian đầy buồn bã, lạnh lẽo. Dòng sông "trôi rào rạt" và con thuyền "cắm lại đậu trơ vơ" như biểu hiện cho sự trôi đi vô định của cuộc sống, sự mệt mỏi, đơn độc của những con người nơi đây. Qua những hình ảnh này, tác giả không chỉ khắc họa cảnh vật, mà còn thể hiện được tâm trạng của những con người trong bức tranh ấy: sự hiu quạnh, chờ đợi, và đôi khi là sự bất lực trước sự tĩnh lặng của cuộc sống. Bài thơ khiến người đọc cảm nhận rõ sự gắn kết giữa thiên nhiên và con người, đồng thời gợi lên những cảm xúc về sự mất mát, cô đơn trong những khoảnh khắc im lặng của cuộc đời.

Câu 2:

' Quê hương mỗi người chỉ một,
Như chỉ là một mẹ thôi '
(Chế Lan Viên)

Câu thơ này thể hiện sự thiêng liêng, gắn bó của quê hương đối với mỗi con người, ví như tình mẹ chỉ có một, thì quê hương cũng vậy, là nơi ta sinh ra, lớn lên và luôn khắc sâu trong trái tim mỗi người. Phải chăng,trong cuộc sống của mỗi người, chúng ta luôn có những mối quan hệ gắn bó sâu sắc, nhưng có lẽ không gì thiêng liêng và gần gũi bằng quê hương – nơi ta sinh ra và lớn lên. Quê hương là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn, là nền tảng hình thành nhân cách, giúp ta hiểu rõ về giá trị của bản thân và của cộng đồng. Quê hương, dù là một làng quê nhỏ bé hay một thành phố nhộn nhịp, luôn có một vị trí đặc biệt trong trái tim mỗi người, và sức ảnh hưởng của nó đối với cuộc đời con người là điều không thể phủ nhận.

 Mỗi người trong chúng ta khi sinh ra đều có một quê hương để mỗi khi nhớ đến chúng ta còn có những ký ức đẹp đẽ để trở về. Tình yêu quê hương luôn là những gì thân thương và bình dị nhất mỗi khi chúng ta nhớ về. Ai sinh ra cũng có những người thân yêu gọi là cha, là mẹ, là ông bà rồi anh em, bạn bè…Ai cũng có một nơi để lớn lên, một nơi để chập chững những bước đầu tiên, một nơi để đến trường…và nơi ấy để lại nỗi nhớ cho chúng ta mỗi lúc đi xa. Yêu quê hương cũng giống như tình yêu bạn dành cho những người thân thuộc của mình. Vậy tình yêu ấy như thế nào và biểu hiện ra sao? Tình yêu quê hương là tình cảm tự nhiên nhất, trong sáng nhất có trong mỗi con người, được hình thành từ khi nằm trong nôi đến khi chúng ta trưởng thành, đi xa học hành, lập nghiệp…Yêu quê hương là chúng ta muốn gắn bó với quê hương, muốn sống và làm việc chính nơi ấy, cống hiến sức lực của mình để xây dựng quê hương, góp những việc làm của mình để bảo vệ nét riêng của quê hương mình. Người yêu quê hương thật sự là người biết yêu cả những điều đơn xơ, nghèo nàn của quê hương chứ không phải chỉ nhớ những cái trù phú, giàu có, tình yêu ấy trở thành động lực thôi thúc họ cố gắng phấn đấu để giúp quê hương thoát khỏi cảnh nghèo nàn, lạc hậu.

    Tình yêu quê hương gắn liền với tình yêu tổ quốc, đấy là tình cảm thiêng liêng, cao đẹp làm nên nhân cách của một con người, đấy cũng là truyền thống quý báu của dân tộc ta hàng nghìn năm qua. Khi mỗi chúng ta biết yêu quê hương của mình và cụ thể hóa bằng những hành động, việc làm cụ thể là chúng ta đã làm một việc ý nghĩa kế thừa, phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Biểu hiện của tình yêu quê hương khá phong phú. Mỗi con người có mỗi tính cách khác nhau thì tình yêu ở họ cũng không giống nhau. Có người yêu quê hương là ở ngay trên quê hương để làm việc, học tập. Có người lại tạm xa quê để mưu sinh nhưng vẫn thao thức khi mong muốn ngày về. Anh họa sĩ yêu quê hương mình sẽ vẽ lên những bức tranh đẹp về sông núi, con người, cánh đồng, lũ trẻ…Nhà thơ yêu quê hương viết những vần thơ ca ngợi quê mình. Anh kĩ sư yêu quê sẽ xây dựng những công trình mới cho quê hương thêm giàu đẹp. Bác nông dân yêu quê hương chăm chỉ hằng ngày bên ruộng nương đem đến cho bà con hạt gạo thơm nồng…

    Không chỉ thế, đôi khi yêu quê hương chỉ bắt nguồn từ những hành động nhỏ như các em học sinh nhặt rác trên đường, một người hảo tâm vận động bà con bắc chiếc cầu nhỏ qua sông để người dân qua lại dễ dàng hơn. Tôi có nghe câu chuyện về một cụ già đã không còn sức khỏe để làm đồng ruộng. Thấy đoạn đường phía trước nhà chỉ toàn là đất, trời mưa bùn lầy, xe cộ qua lại khó khăn, cụ ngày ngày nhặt từng hòn đá xếp cẩn thận trên mặt đường, để rồi cả tháng trời đoạn đường ấy cũng được lát bằng đá sạch sẽ. Việc làm ấy tuy nhỏ nhưng nó cũng là biểu hiện của tình yêu quê hương, yêu nơi mình sinh sống. Tình yêu quê hương không còn là những khái niệm trừu tượng, chung chung. Một khi chúng ta yêu từng mái nhà quen thuộc, yêu dòng sông xanh chảy qua trước nhà, yêu bụi chuối sau hè, yêu từng con đường ngoằn ngoèo đến trường, yêu cả đứa bạn hay trêu đùa, gây chuyện…là chúng ta yêu làng xóm, quê hương mình. Tất cả những gì thuộc về làng xóm, quê hương nơi mình sinh ra và lớn lên đều đáng để chúng ta yêu quý, nhớ nhung và mong ngóng. Ngày nay, khi xã hội phát triển, đất nước đổi mới, tình yêu gắn liền quê hương đất nước cũng phải phù hợp với cuộc sống mới. Trong bối cảnh hội nhập, yêu quê hương chính là yêu tiếng mẹ đẻ của mình, gìn giữ những nét văn hóa truyền thống của dân tộc trước những cơn sóng ngoại ập đến. Yêu quê hương không nhất thiết ở lại quê hương, những kiều bào Việt Nam ra nước ngoài vẫn hướng về dân tộc, đem tiếng nói, tình yêu của mình dạy cho con cháu, đem văn hóa của mình truyền bá ra ngoài thế giới. Thế nhưng vẫn có những người sống chỉ biết bản thân, chỉ vụ lợi và vì lợi ích trước mắt mà bán rẻ sản vật của quê hương. Họ phá rừng, bắt sản vật, họ đánh bắt cá trái phép. Họ xả nước thải bẩn vào dòng sông quê mình, họ đầu độc con người bằng trái cây chín vì thuốc, gạo giả, trứng giả, thịt giả, rau đầy hóa chất…Họ bán rẻ lương tâm cho những kẻ độc ác, bắt những đứa trẻ ngây thơ trên đất nước này đem bán đi để chúng mãi mãi xa gia đình, quê hương sống cực khổ hay là bán mạng nơi xứ người… Hành động của họ đáng lên án, đáng trừng trị. Với chúng ta, yêu quê hương của mình chính là yêu gia đình, yêu làng xóm nơi mình sinh ra và lớn lên, yêu mái trường, bạn bè, thầy cô và yêu cả những người ta quen biết. Chúng ta yêu quê hương là cố gắng học tập để có tri thức, sống tốt giúp đỡ mọi người, lên án những kẻ xấu, ủng hộ những người tốt.

    Khi đất nước ngày càng phát triển quá trình nông thôn mới cũng được đẩy mạnh hơn. Tình yêu quê hương được biểu hiện bằng hành động. Có rất nhiều người thành đạt xa quê đã có những đóng góp về tiền bạc và sức lực để xây dựng một quê hương ngày càng vững mạnh và phát triển hơn. Đây đều là những biểu hiện của tình yêu quê hương đất nước với mong muốn quê hương mình ngày càng phát triển hơn. Yêu quê hương còn là trách nhiệm xây dựng quê hương ngày càng phát triển hơn. Ngày nay yêu quê hương không phải cứ phải cầm súng đánh giặc nữa, mà yêu quê hương chính là góp phần dựng xây quê hương phát triển ngày càng giàu mạnh hơn. Chúng ta là những thế hệ trẻ hãy góp phần công sức của mình để xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh hơn nữa.

Câu 1. 

Bài thơ "Bến đò ngày mưa" được viết theo thể thơ lục bát một thể thơ dân gian truyền thống của Việt Nam.

Câu 2. 

Đề tài của bài thơ là bức tranh bến đò ngày mưa, với những hình ảnh đặc trưng của một làng quê vắng vẻ trong ngày mưa. Tác giả miêu tả khung cảnh ảm đạm, tĩnh lặng, thể hiện sự tẻ nhạt, hiu quạnh của cuộc sống và không gian trong một ngày mưa ở bến đò.

Câu 3. 

Biện pháp tu từ nổi bật trong bài thơ là nhân hóa. Cụ thể, tác giả đã nhân hóa các sự vật, hiện tượng trong thiên nhiên như "tre rũ rợi", "dòng sông trôi rào rạt", "bác lái ghé buồm vào hút điếu" để tạo ra sự sống động, gần gũi với con người. Việc nhân hóa này giúp người đọc cảm nhận được sự ảm đạm, lạnh lẽo của không gian, đồng thời cũng gợi lên cảm giác về sự mỏi mệt, chờ đợi của nhân vật trong không gian ấy.

Câu 4. 

Bức tranh bến đò ngày mưa được miêu tả qua các hình ảnh như:

  • Tre rũ rợi bên bờ: Hình ảnh cây tre uể oải, như bị nặng trĩu vì mưa.
  • Chưới bơ phờ đầu bến đựng dầm mưa: Cây chuối cũng như bị ảnh hưởng bởi mưa, hình ảnh này gợi cảm giác buồn tẻ, vắng lặng.
  • Dòng sông trôi rào rạt: Dòng sông trở nên dữ dội, mạnh mẽ nhưng cũng gợi ra sự vô tình và lạnh lẽo.
  • Con thuyền cắm lại đậu trơ vơ: Con thuyền đơn độc, không người lái, thể hiện sự hiu quạnh của bến đò.
  • Vài quán hàng không khách đứng xo ro: Quán hàng vắng vẻ, không một bóng người.
  • Bác lái ghé buồm vào hút điếu: Một hình ảnh của sự buồn tẻ, con người cũng tìm đến những khoảnh khắc đơn giản trong sự cô quạnh này.

Những hình ảnh này gợi cho em cảm giác về một không gian tĩnh lặng, lạnh lẽo, trống vắng, như thời gian dừng lại trong ngày mưa. Nó phản ánh sự cô đơn và sự chờ đợi, buồn bã của cuộc sống nơi bến đò.

Câu 5. 

Bài thơ gợi lên một tâm trạng cô đơn, ảm đạm, tĩnh lặng trong không gian bến đò ngày mưa. Cảnh vật, từ cây cối đến con người, đều toát lên vẻ tĩnh lặng, vắng vẻ, như bị chìm trong mưa và sự lặng lẽ của không gian. Cảm giác mệt mỏi, lạc lõng của những con người trong bức tranh như được phản ánh qua sự đơn độc của con thuyền, quán hàng vắng, hay những hình ảnh giản dị nhưng đầy ẩn ý. Tâm trạng này khiến người đọc cảm nhận sự xa cách, chờ đợi và đôi khi là sự buông xuôi trước những điều không thể thay đổi.